Chương 715: Quản lý Quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong thế giới điện thờ, mỗi khi tử vong sẽ mất đi một phần ký ức, hầu hết những ký ức đó sẽ được hợp nhất với thế giới điện thờ, cho đến khi người chơi mất hết ký ức, trở thành người qua đường ở đây.

Thông thường mà nói là như vậy không sai, nhưng rõ ràng là điện thờ cuối cùng của Phó Sinh có vấn đề, dấu vết ý thức của Mộng và một số người quản lý công viên vui chơi khác không hề bị xóa hoàn toàn, tất cả bọn chúng đều đang ảnh hưởng đến hoạt động của thế giới điện thờ này, mỗi người đều có kế hoạch và sắp xếp của riêng mình.

Nếu thế giới ký ức điện thờ được so sánh với bộ não của Phó Sinh, vậy thì tình hình hiện tại tương đương với một số nhân cách phụ phân liệt đang tranh giành vị trí với nhân cách chính, ngay khoảnh khắc nhân cách chính thực sự xuất hiện, tất cả nhân cách phụ đều bị xóa hết, biến mất vĩnh viễn trong tâm trí.

Để trở thành nhân cách chính, các nhân cách phụ chiến đấu và lợi dụng lẫn nhau, giở mọi mánh khoé, Mộng cũng vì đủ loại cân nhắc mới lựa chọn giúp đỡ Hàn Phi.

Trong mắt Mộng, Hàn Phi là yếu nhất, nhưng không ngờ rằng kẻ yếu ớt nhất này đã lừa gạt mình thành công.

Cố gắng hết sức để thu thập ký ức tử vong của Hàn Phi, nhưng khi sắp thu hoạch thì xảy ra một vấn đề lớn, bảy nghi thức đã làm áo cưới cho hắn.

"Lý Quả Nhi, trên thư mời của cô đã tích lũy được bao nhiêu điểm rồi?"

Bước ra khỏi tòa thí nghiệm của học viện y khoa, Hàn Phi nhìn xung quanh, thế giới tầng sâu bắt đầu dần dần hợp nhất với học viện, trước đây nơi này không bị ảnh hưởng là bởi vì điện thờ của Mộng, có điều bây giờ cả điện thờ và tàn niệm của Mộng đều đã bị Hàn Phi chém nát.

"Chúng ta đã dọn dẹp rất nhiều nơi, cũng giết rất nhiều quỷ, nhưng sau khi đạt 70 điểm thì không tăng nữa, 30 điểm cuối cùng có thể cần phải giết những ác quỷ không thuộc quyền kiểm soát của công viên vui chơi mới được." Lý Quả Nhi đưa thư mời màu đen cho Hàn Phi, con số trên đó dừng lại ở 70.

Thực lực của ác quỷ tương đương với oán niệm cỡ lớn, thậm chí có người còn sinh ra một ngọn lửa của hận ý, rất khó đối phó.

"Vừa hay Từ Cầm cần lửa đen, tiếp theo trọng điểm của chúng ta là tiêu diệt những con quỷ kinh khủng nhất kia, nói với những người dân khác trong thành phố rằng quỷ quái không phải là bất khả chiến bại."

Hàn Phi nói xong lại nhìn về phía chủ nhiệm Từ: "Ngôi trường này đã không còn an toàn nữa rồi, nếu ở lại đây có thể sẽ chết, nếu như ông tin tôi, có thể dẫn các học sinh đến cư xá Hạnh Phúc."

Bị ánh mắt Hàn Phi quan sát, môi của chủ nhiệm Từ khẽ run lên, ông cảm thấy mình như bị ác quỷ vừa leo ra khỏi vực thẳm nhìn chằm chằm, mùi vị máu tanh nhớp nháp gần như muốn nuốt chửng ông.

"Được... " Chờ khi đại não phản ứng lại, miệng ông đã nói ra chữ được, bản năng của cơ thể bảo ông đừng từ chối Hàn Phi.

Hàn Phi cũng nhận thấy sự thay đổi trước và sau trong thái độ của chủ nhiệm Từ, sau khi hắn dung hợp với chín mươi chín đoạn ký ức tử vong, còn mạnh hơn trước khi bước vào thế giới ký ức điện thờ, chín mươi chín cái chết này khiến hắn đã có sự lột xác.

"Bây giờ kí ức của mình đã mở khóa đến giai đoạn chín, chờ khi mở khóa đến giai đoạn cuối cùng, tất cả mọi thứ của mình hẳn sẽ trở lại." Trong chín mươi chín lần nhân sinh trước, Hàn Phi đào ba tấc đất, hoàn thành tất cả nhiệm vụ điện thờ và các nhiệm vụ phụ khác nhau trong toàn bộ thành phố, phần thưởng và kinh nghiệm của các nhiệm vụ này đã tích lũy đến mức kinh khủng, chỉ đáng tiếc là hiện tại hắn vẫn chưa nhớ lại hết được toàn bộ.

Từ khi Hàn Phi bắt đầu chơi trò chơi cuộc sống hoàn hảo cho đến nay, tổng cộng cũng chưa được bao lâu, nhưng hắn đã phát triển đến một trình độ mà Phó Sinh cũng không bao giờ ngờ tới. Những lần tử vong và tái sinh lặp đi lặp lại trong thế giới ký ức điện thờ đã giúp hắn có thêm thời gian để suy nghĩ và khám phá, hắn của hiện tại có được bao nhiêu năng lực, giới hạn thể chất là bao nhiêu, bản thân hắn cũng không rõ.

"Chờ sau khi chuẩn bị đầy đủ, thì sẽ đến công viên vui chơi hoàn thành giao dịch cuối cùng với tiếng cười điên cuồng.

Mở kịch bản trong ba lô ra, Hàn Phi lại gọi tóc vàng ở sau cùng của đội ngũ đến: "Cậu nói mình từng nhìn thấy một người đàn ông cầm ô màu đỏ?"

"Vâng." Tóc vàng gật đầu lia lịa, ánh mắt cậu ta nhìn Hàn Phi, giống như một tên xã hội đen vừa bước chân vào xã hội thì gặp cha đỡ đầu vậy.

"Đưa tôi đến đó." Trong kịch bản của Hàn Phi có ghi chép tận mấy câu chuyện về ác quỷ, chiếc ô đỏ là một trong số đó.

Cầm ô đỏ không phải là người, mà là một nhóm ý thức kết hợp lại với nhau, nếu như không nhanh chóng loại bỏ chúng, trên đường phố sẽ có ngày càng nhiều quái vật cầm ô đỏ.

Chiếc xe tang đi đầu mở đường, Hàn Phi trước tiên đưa các học sinh và những người sống sót trở lại cư xá Hạnh Phúc, sau đó chọn ra những công dân đặc biệt nhất để cùng nhau rời đi.

Trong ký ức tử vong mà Mộng đã giúp Hàn Phi tìm lại, hắn còn biết một chuyện, rất nhiều người trong thế giới ký ức điện thờ này có thể được đưa ra ngoài, trong đó có rất nhiều quỷ quái không phải do Phó Sinh tưởng tượng ra, mà là do ông ấy đã giam cầm linh hồn của đối phương trong thế giới ký ức của chính mình, vì vậy chờ sau khi hắn trở thành chủ nhân của điện thờ này, chỉ cần đáp ứng được yêu cầu nhất định, là có thể đưa một số công dân đặc biệt vào thế giới tầng sâu!

Hàn Phi chiếm giữ ngày càng nhiều kiến trúc trong thế giới tầng sâu, nhân lực bị thiếu trầm trọng, một số lượng lớn công dân vào ở có thể giúp hắn xây dựng một thành phố thực sự thuộc về mình!

"Tận lực ăn tươi nuốt sống, để người nhà quỷ quái bảo vệ các bạn trở thành oán niệm mạnh hơn, tôi sẽ hộ tống bảo vệ cho mọi người."

Đi khắp thành phố chính, bầu trời trên công viên vui chơi đã bắt đầu sụp đổ, nếu so bầu trời đêm với một đại dương màu đen, vậy thì phía trên của công viên vui chơi giống như một cơn lốc xoáy nuốt chửng mọi thứ, nghiền nát mọi thứ ở gần nó.

"Cháu nhìn thấy rồi! Chiếc ô đỏ!" Tóc vàng trong xe đột nhiên hét lớn, cậu ta chỉ vào một người phụ nữ cao lớn ở ngã tư đường, người phụ nữ đó một tay cầm chiếc ô màu đỏ như máu, phần trên cơ thể được che bởi chiếc ô màu đỏ, đôi chân mảnh mai lộ ra bên ngoài.

"Để cho tôi." Trong chiếc xe van đi phía sau xe tang phát ra giọng một người phụ nữ, đối phương tên là A Hoa, là một nữ hán tử vô cùng thẳng thắn, làm việc trong một công ty chuyển nhà, nhiệt tình khoẻ mạnh, tính cách rất tốt. Quỷ quái bảo vệ cô là bà nội đã qua đời rất lâu, đối phương sống trong một mặt dây chuyền ngọc bích, không ngừng tiếp thêm sức mạnh cho A Hoa, để cô không sợ đêm tối, đến quỷ quái cũng dám đánh bại.

Chiếc xe van dừng lại, A Hoa mở cửa bước về phía chiếc ô đỏ: "Lúc còn sống bà nội đã từng nói rằng gia đình chúng tôi đã nhận được sự giúp đỡ từ nhiều người tốt bụng, bảo tôi khi lớn lên nhất định phải trả ơn cho xã hội, bây giờ tôi sẽ giúp mọi người lập lại trật tự."

Bàn tay băng bó tóm lấy chiếc ô đỏ, A Hoa nhìn về phía dưới chiếc ô: "Nhuộm đỏ chiếc ô này chắc cần không ít máu tươi đúng không?"

Tóc đen rủ xuống, người phụ nữ gầy guộc dưới ô không có mặt, ngũ quan của cô ta ẩn giấu bên trong chiếc ô.

Tiếng hét vang lên, mười ngón tay của người phụ nữ gầy guộc đâm vào mặt A Hoa như dao găm.

Mắt thấy đối phương tới gần, A Hoa cũng không né tránh, mặt dây chuyền ngọc bích trên cổ toát ra sương mù màu đen, sau đó cô trực tiếp khóa chặt cổ người phụ nữ gầy guộc, ấn nó vào trong ô.

Nắm đấm được bao quanh bởi sương mù đen xuyên qua chiếc ô đỏ, đồng thời cũng xuyên qua trái tim của người phụ nữ gầy guộc.

"Yếu ớt vậy sao?" Sương đen nuốt oán hận trên chiếc ô đỏ, nhưng A Hoa không để ý đến những vết máu li ti xuất hiện trên nắm tay của cô.

"Chị Hoa! Cẩn thận!" Triệu Cô giọng nói có phần non nớt phát ra từ chiếc xe van, mấy đứa trẻ có vẻ còn rất nhỏ đẩy A Hoa sang một bên.

"Bùm!"

Một chiếc tủ lạnh rơi từ trên cao xuống trúng chỗ lúc nãy A Hoa đang đứng.

Cô ngẩng đầu nhìn lên, thấy một người đàn ông không có mặt cầm ô thò đầu ra từ tầng ba.

"Thật nguy hiểm! Cảm ơn cậu, Triệu Cô." A Hoa ra hiệu với Triệu Cô: "Không hổ là cư dân cấp năm của cư xá Hạnh Phúc, quả thực lợi hại."

Cấp độ của cư dân là những người sống đặc biệt phân chia căn cứ theo thực lực của bản thân, từ cấp một đến cấp mười, khi bọn họ nói đến những chuyện này sẽ đặc biệt phấn khích, nhưng trong mắt Hàn Phi chỉ giống như những đứa trẻ chơi đồ hàng.

Những công dân đặc biệt bước ra khỏi xe van, bọn họ đi theo xe tang đến ngã tư tiếp theo.

Khi tầm nhìn dịch chuyển, biểu cảm của những công dân đặc biệt đó trở nên nghiêm trọng, bọn họ nhìn thấy rất nhiều những người cầm ô đỏ đang lang thang trên con đường phía trước!

"Cũng may là đã phát hiện sớm, nếu muộn hơn một chút, có lẽ sẽ có thêm nhiều ô đỏ hơn nữa." Lý Quả Nhi bắt đầu hỏi ý kiến của Hàn Phi: "Chúng ta xuống xe không?"

"Không cần." Hàn Phi nhàn nhạt nói: "Chạy xe qua, mở đường cho bọn họ."

Hàn Phi từ đầu đến cuối đều không nhìn đến những chiếc ô đỏ kia, ánh mắt của hắn luôn nhìn về phía quảng trường nhỏ cuối con phố, trong quảng trường nhỏ có đài phun nước, có một người đàn ông cầm ô đỏ đang nói gì đó.

"Được."

Nhấn ga hết cỡ, chiếc taxi đen như một tia sét đánh xuống dòng sông màu đỏ, chín oan hồn trên xe gầm rú, lao vút qua.

Những người sống sót đặc biệt ở phía sau nhìn thấy thế, nội tâm vừa chấn kinh, lại phấn khích, bọn họ hét lên, đi theo Hàn Phi lao nhanh trong đêm tối.

Màu máu bị nghiền nát, những chiếc ô đỏ rơi xuống đất, chiếc xe tang lao ra khỏi con đường đông đúc.

Mở cửa, Hàn Phi bước ra khỏi chiếc xe taxi màu đen với con dao đồ tể trên tay, hắn lặng lẽ đeo chiếc mặt nạ mặt cười màu trắng lên.

"Anh là ai? Tại sao lại làm hại tín đồ của tôi? Tôi nhìn thấy sự cực kỳ tham lam và tà ác trên người anh! Tội lỗi của anh cần phải được tẩy rửa!" Người đàn ông đứng trên bục cao cạnh đài phun nước ở quảng trường tay cầm ô đỏ chỉ tay về phía Hàn Phi: "Thế giới này chính bởi vì các người mới trở nên tồi tệ và hỗn loạn như này! Các người chính là nguồn gốc của mọi tai họa!"

"Anh nói đúng, tôi chính là nguồn gốc của tai họa." Hàn Phi rút dao đồ tể ra: "Vậy thì sao?"

"Chúng ta sẽ cạo sạch những nội tạng thối rữa và hôi thối của anh, để tâm hồn anh nhẹ nhàng hơn, để anh ăn năn trong đau đớn, để anh...."

"Đừng nói nhảm nữa, ở đây tôi cũng có một con đường tắt để đến thế giới mới." Lưỡi dao trong tay Hàn Phi từ từ hiện ra: "Mọi thứ trên thế gian này đều là khổ, nhưng may mắn là cánh cửa tái sinh cực lạc đã vì anh mà mở ra."

Lời còn chưa nói xong, đài phun nước bên cạnh người đàn ông với chiếc ô màu đỏ đột nhiên vỡ tung, một con quỷ khổng lồ hung dữ và đáng sợ trồi lên từ mặt đất, tử ý và điềm gở nồng đậm cắn mạnh vào anh ta.

Đại Nghiệt và Hàn Phi cùng nhau đi qua, khi hắn đang nói, Đại Nghiệt kiềm chế khí tức của mình thoát ra khỏi mạng lưới nước ngầm, khi nó cắn người đàn ông cầm ô đỏ, hắn rút dao đi về phía trước.

Không mượn sức mạnh từ nguyền rủa của Từ Cầm, Hàn Phi chỉ dựa vào cơ thể người sống của mình, đã tránh được vô số đòn tấn công, xuất dao từ một góc độ khó tin, chẻ đôi người đàn ông và chiếc ô của anh ta ra.

"Ngươi có tội! Ngươi có tội!"

Một cuốn sách trong tay người đàn ông rơi xuống đất, trên mỗi trang bìa trang trọng đều viết đầy ý nghĩ và cách giết người. Sự hèn nhát, rụt rè trong tính cách và tâm lý biến thái đan xen với nhau, khiến người đàn ông sau khi chết trở thành ác niệm không ngừng lớn lên, dần dần tích lũy, cuối cùng xuất hiện một ngọn lửa màu đen yếu ớt.

Sau khi người đàn ông bị giết, tất cả những người cầm ô đỏ trở nên điên cuồng, cảm giác đó giống như mảnh vải che chắn cuối cùng bị xé toạc, tất cả những suy nghĩ bẩn thỉu của bọn họ bị phơi bày ra ngoài.

Hàn Phi không quan tâm đến những người đó, hắn nhặt chiếc ô đỏ bên cạnh người đàn ông lên, trút nguyền rủa của Từ Cầm vào đó.

Chỉ trong vài giây, ngọn lửa màu đen đã bùng cháy trong chiếc ô đỏ, tất cả những suy nghĩ méo mó và bẩn thỉu đều biến thành nhiên liệu của hận ý, những người cầm ô đỏ trên cả con phố cũng bị ảnh hưởng, bọn họ làm mọi cách để ngăn cản Hàn Phi, nhưng tiếc là không thể vượt qua được Đại Nghiệt.

"Đánh bại một oán niệm cỡ lớn chỉ cần mình và Đại Nghiệt là đủ, nhưng nếu muốn giết nó hoàn toàn với tốc độ nhanh nhất, vẫn cần Từ Cầm ra tay mới được."

Đôi mắt dưới lớp mặt nạ lạnh như băng, Hàn Phi nhìn chằm chằm ngọn lửa trong chiếc ô máu, cho đến khi chiếc ô màu đỏ nhạt dần, nguyền rủa quay trở lại trên người giấy, ánh mắt hắn mới trở nên dịu dàng.

Sau khi đốt cháy một oán niệm cỡ lớn, lửa đen hận ý của Từ Cầm trở nên sáng hơn một chút.

"Hàn Phi, thư mời của công viên vui chơi đã được cộng thêm 10 điểm." Lý Quả Nhi trên xe vẫy vẫy tay nói với Hàn Phi.

Đang định đáp lại, Hàn Phi đột nhiên cảm giác có người đang theo dõi mình, hắn đứng bên cạnh thi thể của người đàn ông cầm ô đỏ, đột ngột ngoảnh đầu nhìn lại.

Ở góc đường, có một người đàn ông mặc đồng phục công viên vui chơi, đeo mặt nạ mặt quỷ, tay trái bị đứt lìa, tay phải còn lại của anh ta cũng đang cầm một con dao đồ tể, nhưng lúc này mũi dao đang hướng xuống dưới.

Người đàn ông này dường như cũng ở đây để giết ác quỷ ô đỏ, nhưng đã bị Hàn Phi đi trước.

"Cánh tay gãy còn đang chảy máu, anh ta bị thương nặng như vậy, vẫn còn muốn giết ác quỷ trong thành phố? Duy trì trật tự?" Hàn Phi nhớ tới mấy lời mà "Não" tiền nhiệm đã nói: "Nhân viên của công viên vui chơi bị thương nặng này, có khi nào là Quỷ một trong những người quản lý của công viên vui chơi không?"

Trong số những người quản lý công viên vui chơi, Quỷ chịu trách nhiệm giết chết quỷ quái, duy trì trật tự, hành vi của đối phương rất giống với quản lý Quỷ. "Anh ta vẫn còn sống?"

Trong nháy mắt, người đàn ông đeo mặt nạ mặt quỷ đã biến mất, Hàn Phi nhìn về phía cuối phố trầm tư.

Những công dân đặc biệt khác mà hắn đưa đi cùng đang chiến đấu với những quái vật ô đỏ còn lại, không có sự hỗ trợ của bản thể, thực lực của những con quái vật ô đỏ đó đã suy yếu rất nhiều, những cư dân hoàn toàn có thể đối phó.

"Đã đến lúc đến địa điểm tiếp theo rồi."

Quỷ thần từ mọi đường đều đã xuất hiện, bộ kịch lớn lấy cả thành phố làm sân khấu đã đi đến giây phút cuối cùng.

Sau khi các công dân đặc biệt giết hết ô đỏ, Hàn Phi mở kịch bản của mình ra, khoanh vào mục tiêu tiếp theo.

"Từ Cầm và Đại Nghiệt đều đã tìm thấy, nhưng lại không thấy bóng dáng của Tiểu Bát đâu, đoạn video của cô bé được lưu giữ trong cư xá Hạnh Phúc, chứng tỏ cô bé chắc chắn đã theo mình vào điện thờ. Cô bé với tư cách là chìa khóa, hiện tại đang ở đâu vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro