Chương 734: Toàn dân chứng kiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi trải qua chín mươi chín lần chết, kỹ năng diễn xuất của Hàn Phi đã đột phá đến level 4 cấp độ bậc thầy, hắn đã lần lượt hiểu ra tình thân, tình yêu và chính mình.

Chỉ riêng về kỹ năng diễn xuất, hắn đã đạt đến mức mà cả đời diễn viên bình thường cũng khó có thể đạt được, dù sao thì phương pháp rèn luyện kỹ năng diễn xuất này diễn viên bình thường cũng sẽ không dễ dàng thử nó.

Dưới sự kiên nhẫn dẫn dắt của hắn, Bạch Hiển cũng dần dần đi vào trạng thái, cẩn thận quan sát mọi thứ về Hàn Phi, từ những hành vi thói quen đơn giản nhất đến những thay đổi trong ánh mắt, tư tưởng tình cảm.

Để giúp Bạch Hiển hiểu rõ hơn về nhân vật, Hàn Phi đã không giấu giếm quá khứ của mình với anh ấy, chia sẻ rất nhiều bí mật với đối phương.

Nghe nói về cuộc đời giống như một bộ phim kinh dị, cuối cùng Bạch Hiển coi như cũng biết tại sao Hàn Phi lại có khí chất đặc biệt đó rồi.

Các diễn viên khác đóng phim kinh dị đều là diễn, chỉ có Hàn Phi là đang tái hiện cuộc sống.

"Anh sẽ cố gắng hết sức để diễn vai em thật tốt." Bạch Hiển rất thích thử sức với tất cả các loại vai diễn khác nhau, đời này anh ấy chỉ còn thiếu một hạng mục giải thưởng diễn viên chính xuất sắc nhất là hoàn hảo, vì ngày đó mà anh cũng đang không ngừng nỗ lực.

"Cứ thư giãn, tìm đúng cảm giác, chờ sau khi em offline, anh sẽ chính là em." Hàn Phi từ trong ô vật phẩm lấy ra những món "đồ ăn vặt" yêu thích thường ngày: "Những quả tim lợn này anh cầm lấy đi, đói bụng thì có thể bổ sung thể lực, những người hàng xóm và bạn bè của em cũng sẽ phối hợp với anh.

Hắn vẫy vẫy tay, mặt đất bắt đầu rung chuyển, không lâu sau, Đại Nghiệt vui vẻ chạy đến.

"Nó tên là Đại Nghiệt, là thú cưng nhỏ của em, anh có thể vuốt ve nó." Hàn Phi bắt đầu giới thiệu người nhà của mình với Bạch Hiển.

"Anh? Vuốt ve nó?" Bạch Hiển vươn tay mình ra, dừng ở trên cái đầu đầy gai nhọn của Đại Nghiệt, anh là một diễn viên chuyên nghiệp, nhưng lúc này trong lòng vẫn có chút do dự.

"Hãy vuốt ve nó nhiều vào có thể nâng cao sức đề kháng của anh đối với độc hồn." Hàn Phi nói xong liền chuẩn bị thị phạm, nhưng nghĩ đến việc bản thân hiện tại bị điện thờ hút hết chỉ còn lại một giọt máu, lòng bàn tay hắn cuối cùng cũng không đặt xuống: "Thôi bỏ đi, anh với nó cứ chịu khó vun đắp thêm tình cảm là được, em đã dặn dò nó rồi, nó sẽ không tùy ý giết chết anh đâu."

"Có đáng tin cậy không?" Bạch Hiển khóc không được cười cũng chẳng xong, anh vẫn đang cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình.

"Nó là ngoại lệ, những người khác vẫn tương đối đáng tin cậy, có khó khăn gì anh có thể cầu cứu bọn họ." Hàn Phi giới thiệu Ngụy Hữu Phúc và Từ Cầm với Bạch Hiển, mọi người cũng đều biết rõ về tình cảnh khó khăn hiện tại của hắn, nên đều sẵn sàng cùng nhau giúp đỡ.

Khi Bạch Hiển giao tiếp với những người hàng xóm, Hàn Phi sử dụng điện thờ của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ để thực hiện chỉnh hình nhân cách cho những người chơi tiến vào thế giới tầng sâu, thay đổi ký ức của bọn họ.

Sau khi mọi việc xong xuôi, Hàn Phi cũng thực sự không thể chịu đựng thêm được nữa.

Hắn giao áo khoác và mặt nạ của mình cho Bạch Hiển, sau đó tìm một góc không có người, ấn nút thoát game.

Trời đất quay cuồng, thành phố biến thành một màu đỏ như máu, người máu vẫn luôn quay lưng với Hàn Phi không hề biến mất, anh ta chỉ là trở nên yếu ớt hơn rất nhiều.

Nhìn về phía xa xa, phía cuối thành phố màu máu, có cõi mộng rực rỡ đang khuếch tán về phía bên này.

Mở hai mắt ra, Hàn Phi cảm thấy thân thể mình sắp rã rời, nhiệm vụ kế thừa điện thờ lần này là nhiệm vụ khó khăn nhất mà hắn từng làm, chín mươi chín lần chết đã rút cạn ý chí và tinh thần của hắn, suýt chút nữa thì hắn đã không thể trở lại được nữa.

"Không thể ngủ, bây giờ còn chưa đến lúc nghỉ ngơi." Hắn muốn trèo ra khỏi máy chơi game, nhưng đến sức để nhấc cánh tay lên cũng không có, khắp người truyền đến những cơn đau dữ dội, trong sự đau đớn tột cùng đó, hắn đã ngất xỉu.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Hàn Phi cảm thấy trên người lạnh như băng, hắn mở mắt ra lần nữa, trạng thái tinh thần ổn định hơn được một xíu, thể lực cũng khôi phục được một chút.

Dung dịch dinh dưỡng trong máy chơi game đã cạn kiệt, Hàn Phi cố hết sức mở cửa máy chơi game ra, kéo thân thể mệt mỏi đến tủ lạnh.

Lấy thịt nấu chín đã chuẩn bị từ trước ra, Hàn Phi nhai miếng nhỏ trong miệng trước, khi thể lực dần dần khôi phục, hắn mới bắt đầu nhai nuốt miếng lớn.

Sau khi ăn đúng nửa giờ, sự đau đớn và mệt mỏi của Hàn Phi mới giảm bớt.

Nằm trên mặt đất, con ngươi của Hàn Phi lấy lại được tiêu điểm, nhưng cánh tay và thân thể vẫn không ngừng run rẩy.

"Nhiệm vụ kế thừa điện thờ của Phó Sinh suýt chút nữa đã hạ bệ mình."

Năm giác quan trở lại, Hàn Phi lúc này mới bắt đầu quan sát xung quanh, hắn vô cùng nhạy bén phát giác ra, căn nhà của mình có vẻ không giống như trước.

Chính xác mà nói, bên ngoài nhà hắn có rất nhiều người đang ngồi túc trực, hắn thậm chí có thể nghe thấy tiếng thở của những người đang kiềm chế bản thân.

"Đã bị lộ rồi sao?"

Hít sâu một hơi, Hàn Phi cầm điện thoại sớm đã tự động tắt nguồn, cắm nguồn điện vào rồi bật lên.

Chín mươi chín tin nhắn chưa đọc và cuộc gọi nhỡ khiến hắn hơi cau mày, với số lượng bạn bè ít đến đáng thương của hắn, không ngờ rằng cũng có ngày nhận được chín mươi chín cái.

"Hình như lớn chuyện rồi."

Bật máy tính lên, Hàn Phi căn bản không cần tự mình tìm kiếm, trên trang chủ tin tức đã trực tiếp hiện lên tên của hắn.

"Kích hoạt bản đồ ẩn lớn nhất của Cuộc sống hoàn hảo ! Giật mình người canh mộ vậy mà lại là diễn viên Hàn Phi?"

"Diễn viên phim kinh dị? Hay là một hacker hàng đầu?"

"Tàn sát hàng nghìn người chơi, khiến hàng vạn người mất tài khoản, chúng tôi cần một câu trả lời hoàn hảo từ Cuộc sống hoàn hảo!"

"BOSS phản diện lớn nhất phá hủy hạnh phúc hoàn hảo? Nghi ngờ là diễn viên Hàn Phi! Kẻ du côn của bản đồ ẩn! Ác linh vương của bách quỷ dạ hành!"

"Tập kết! Mười vạn người chơi đã tức giận! Đại quyết chiến mê cung công viên vui chơi! Nếu là huynh đệ thì đến chém hắn!"

"Mặc dù chúng ta chỉ là thợ làm vườn, ngư dân, bác sĩ thú y, nhưng chúng ta cũng sẽ bảo vệ hạnh phúc của chính mình! Bảo vệ Cuộc sống hoàn hảo ! Bảo vệ ngôi nhà tinh thần của chính chúng ta!"

Chỉ cần nhìn những tin tức và những bài đăng cực kỳ hot kia Hàn Phi đã thấy đau đầu rồi, nhưng rắc rối thực sự vẫn không phải là những người chơi này, mà lúc này cần giải quyết hai nhân vật lớn là Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology.

Không ai cho phép trong trò chơi mà mình nghiên cứu phát triển, tồn tại một nhân tố như vi-rút máy tính không thể kiểm soát được.

Đoạn video về lối đi của mê cung công viên vui chơi đã lan truyền trên mạng, rất may là khi lối đi vừa mới xuất hiện cực kỳ không ổn định, đủ các lực lượng va chạm vào nhau, tất cả các công cụ quay phim đều không thể ghi lại rõ ràng cảnh tượng lúc đó.

"Trước đây vẫn còn là anh hùng, nhưng bây giờ lập tức đã bị nói thành kẻ phản diện lớn nhất, kẻ gian lận trò chơi, siêu hacker." Hàn Phi nhìn những tin đồn khắp nơi trên internet, lối đi đến thế giới tầng sâu có ảnh hưởng rất lớn, mức độ phổ biến đang tăng lên, tất cả mọi người đều muốn cắn một miếng của cái bánh nóng hổi này.

"Những người này thật sự quá điên cuồng rồi, muốn biến mình thành kẻ thù chung của toàn dân hay sao?"

Nhiều video diễn giải trên mạng và các "chuyên gia" bắt đầu phân tích, nói rằng hành động hành hiệp trượng nghĩa của Hàn Phi trong hiện thực là để tạo ra một chiếc ô che chở cho chính mình, bản thân hắn nội tâm là một ác quỷ với trái tim vô cùng đen tối và điên cuồng, trong hiện thực và trò chơi là hai nhân cách hoàn toàn khác nhau.

Những người đó phân tích thề thốt, nhưng cũng không thể nói là hoàn toàn tào lao, ít nhất bọn họ đã khiến Hàn Phi ghi nhớ được tên của bọn họ, nói không chừng lúc rảnh rỗi có thể "có duyên gặp nhau trong thế giới tầng sâu".

"Đầu lại bắt đầu đau rồi, Mộng đúng là ác độc, nó đã lợi dụng một cách triệt để tâm lý của con người, hạ gục anh hùng, thường chỉ cần một lý do là đủ."

Ngồi bên bàn, ngón tay Hàn Phi không ngừng gõ, hắn đã rất lâu không lo lắng như vậy rồi.

Âm thanh tít tít truyền đến tai, điện thoại của Hàn Phi vừa bật lên, đã có tin nhắn được gửi đến.

Hắn cầm điện thoại lên còn chưa kịp mở tin nhắn ra, thì Lệ Tuyết đã gọi đến, gần như là cùng một lúc đó, Hoàng Doanh cũng gửi một video cho hắn trên máy tính, tất cả mọi người đều đang điên cuồng tìm hắn.

Nhìn vào màn hình, Hàn Phi điều chỉnh lại nhịp thở, hắn dùng cuộc gọi mã hóa gọi cho Hoàng Doanh trước.

"Hàn Phi! Lối đi đó là như thế nào? Lần này em động trời rồi đấy!"

Hoàng Doanh nói rất nhanh, còn lo lắng hơn cả Hàn Phi.

"Xảy ra một số chuyện, em cũng rất khó để nói rõ với anh."

"Cần anh phải làm gì?"

"Anh là người chơi số một trong Cuộc sống hoàn hảo, cuộc khủng hoảng này là một cơ hội tốt để anh quét danh tiếng, đừng lãng phí." Hàn Phi đã nói chuyện sửa lại kí ức của những người chơi với Hoàng Doanh, người thay thế mình trong thế giới tầng sâu là Bạch Hiển, người chơi đầu tiên trong thế giới tầng cạn là Hoàng Doanh, có hai người bọn họ ở đây, nói không chừng thực sự có thể thoát được kiếp nạn này.

"Đã lúc nào rồi, em vẫn còn muốn quét danh tiếng?"

"Sự việc đã xảy ra rồi, không thể tránh được, vậy thì chúng ta hãy hợp lí lợi dụng nó."

Hàn Phi đã dặn dò Hoàng Doanh rất nhiều điều cần lưu ý, sau đó hắn cũng nhanh chóng đến mê cung công viên vui chơi.

Cúp điện thoại, Hàn Phi còn chưa kịp phản ứng lại, Lệ Tuyết lại gọi đến, khoảng thời gian này cô vẫn luôn gọi điện cho hắn.

"Nghĩ kĩ lại, thực ra mình cũng không làm chuyện gì trái pháp luật, vì vậy mình căn bản không cần hoảng sợ." Sau khi tự an ủi bản thân, Hàn Phi trả lời điện thoại của Lệ Tuyết, hắn còn chưa kịp nói, thì giọng nói của cô ấy đã truyền ra ngoài.

"Người trong game Cuộc sống hoàn hảo kia chính là em?"

"Trên đường em đừng giao tiếp với bất kì ai, mọi chuyện đợi đến đồn cảnh sát rồi hãy nói." Khi Lệ Tuyết cúp điện thoại, có tiếng gõ cửa vang lên, giống như hai bên đã thương lượng xong rồi vậy.

Hàn Phi không vội ra mở cửa, hắn biết sau khi mình bước ra ngoài, e rằng sẽ rất khó quay lại.

"Trong vòng 24 giờ sau khi thoát khỏi game, buộc phải đăng nhập lại, nếu không hộp đen sau đầu sẽ nổ tung." Hàn Phi bây giờ đã trở thành chủ nhân thực sự của hộp đen, dấu ấn của Phó Sinh đã bị xóa hết, nhưng hắn không chắc chắn những hạn chế này có còn hay không, cũng không chắc chắn những thứ này rút cuộc có phải là thật không, hắn trước giờ vẫn chưa có "cơ hội" và "gan dạ" để thử.

Sau khi điều chỉnh trạng thái của mình xong, Hàn Phi hoàn toàn đắm chìm trong diễn xuất bậc thầy, hắn uống chút nước, đứng dậy mở cửa.

"Lùi lại, không được đến gần cửa." Năm cảnh sát vũ trang dày đặc bước vào nhà, sắc phục trên người bọn họ hơi khác so với những cảnh sát bình thường.

Sau khi một trong những cảnh sát thân hình gần giống với Hàn Phi bước vào nhà, lập tức cởi bỏ trang bị và quân phục, đặt trước mặt hắn.

"Mặc quần áo vào, rồi đi với chúng tôi."

Bản thân Hàn Phi là mục tiêu của cánh bướm, trước khi cánh bướm thực sự bị bắt, cảnh sát sẽ không có bất kì nới lỏng nào đối với việc bảo vệ hắn.

Mặc đồng phục vào, khuôn mặt của Hàn Phi bị cái mũ che lại, động tác của hắn trông cũng vô cùng chuyên nghiệp.

"Sẵn sàng chưa?"

Đội trưởng nói chuyện với Hàn Phi xong, bảo hắn đứng ở giữa mấy người, sau đó dẫn đội đi xuống tầng.

Lúc này vừa hay đến lúc hai đội cảnh sát thay ca, đám người Hàn Phi tự nhiên bước ra khỏi hành lang.

Trong cư xá vẫn còn ổn, không có bao nhiêu người ngoài, chỉ có một số người thuê cũ tò mò nhìn vào tòa nhà nơi Hàn Phi ở.

Sau khi bọn họ bước ra khỏi cư xá, Hàn Phi mới biết dụng ý cảnh sát làm như vậy, cả đường phố chật ních người, ở thời đại ai cũng có thể tự truyền thông này, tất cả bọn họ đều tới tìm hắn!

Có quá nhiều, những ống kính giống như những ngôi sao dày đặc, khiến khóe mắt Hàn Phi cay xè. "Xem ra mình thực sự cần đổi một chỗ ở mới rồi."

Với sự giúp đỡ của cảnh sát, Hàn Phi đã rời khỏi cư xá mà thần không biết quỷ không hay, cảnh sát lái xe dùng tốc độ nhanh nhất để đưa "sao chổi" này về tổng cục.

Một nhóm người đi qua hành lang không hề dừng lại, tiến vào một căn phòng ở sâu trong tổng cục.

Cửa mở ra, bốn người cảnh sát trừ Hàn Phi ra xếp thành hai hàng hai bên, đứng canh giữ hai bên trái phải cửa, bọn họ ra hiệu cho hắn một mình đi vào.

Nơi này không có cửa sổ, cũng không có những thứ như camera giám sát, cứ cách ba mét lại có đèn chiếu sáng để đảm bảo không có bất kì bóng tối nào xung quanh.

"Trước đây đều là đến phân cục thành phố, nơi này tôi còn chưa từng đến." Hàn Phi nhìn vào trong phòng, một ông lão đang ngồi trên xe lăn, bên cạnh ông còn có hai cảnh sát trung niên mặc áo sơ-mi trắng đang ngồi, còn về Lệ Tuyết và những cảnh sát khác toàn bộ đều đứng trong phòng.

"Mọi người đừng nói, bộ trang phục này mặc trên người cậu ấy thật vừa vặn." Ông lão ngồi trên xe lăn là thầy giáo của Lệ Tuyết, sức khỏe của ông ấy đã xấu hơn trước rồi, nhưng nét mặt lại dịu dàng hơn rất nhiều, trên khóe miệng có một nụ cười như có như không.

Hàn Phi biết nguyên tắc nói nhiều sai nhiều, nói ít sai ít, sau khi hắn vào phòng, đã chuẩn bị ngoan ngoãn đứng cùng đám cảnh sát trẻ tuổi kia, nhưng không biết làm sao mọi người vừa nhìn thấy hắn thì liền tránh ra không dấu vết, chỉ có Lệ Tuyết là không ghét hắn.

"Mọi người đều ngồi xuống đi, nếu như Hàn Phi đã nói người đó không phải là cậu ấy, vậy thì có thể quả thực không phải là cậu ấy." Chỉ một câu nói, ông lão đã xua tan bầu không khí căng thẳng trong phòng: "Chúng ta đã tin tưởng cậu ấy nhiều lần như vậy rồi, lần này cũng không sai đâu, phải không?"

"Người của Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology đã đến đây rồi, lỗ hổng này đã khiến bọn họ thiệt hại rất lớn, tính theo đơn vị hàng tỷ, bây giờ bọn họ hy vọng chúng ta có thể thẩm vấn Hàn Phi một cách công khai, đổ lỗi mọi thứ cho cậu ấy."

"Đây không phải chỉ là tìm người chịu tội thay hay sao? Dùng cả cuộc đời của người khác để bù đắp cho sự kém cỏi của mình."

"Nếu như Hàn Phi là bị vu khống, vậy thì chúng ta nên giúp cậu ấy rửa sạch oan ức; giả sử nếu mọi chuyện thực sự là do cậu ấy làm, vậy một nhân tài đặc biệt như vậy cũng nên có một vị trí đặc biệt."

Vài người nói chuyện trao đổi một hồi, sau đó đều nhìn về phía ông lão ngồi trên xe lăn.

"Đều nhìn tôi làm gì? Tôi hoàn toàn không quan tâm đến Vĩnh Sinh Pharmaceutical và Deep Space Technology, cũng chẳng để ý đến Cuộc sống hoàn hảo, tôi chỉ muốn được bắt cánh bướm, để có được lời giải thích cho những người đã chết vì nó." Ông lão lẩm bẩm một mình: "Bầu trời bên kia lối đi rực rỡ đầy màu sắc, giống như một con bướm ngang ngược nhảy múa trong đêm tối, đây mới là chuyện mà chúng ta nên suy nghĩ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro