Chương 777: Chúng ta trong đường chắp giữa thời đại mới và thời đại cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Phi không cố ý giấu giếm hành tung của mình, hắn vẫn luôn không ngừng quan sát xung quanh cẩn thận, đi về phía nơi có ít người ở bên ngoài địa điểm.

Bên trong địa điểm vẫn đang rầm rộ, không ai có thể ngờ rằng bên ngoài có thể sẽ xảy ra giết chóc nguy hiểm tanh máu. Những cư dân sống ở thành phố thông minh đã an nhàn quá lâu rồi.

Thành phố thông minh mới này với khu phố cổ trông đúng là hoàn toàn khác nhau. Khắp nơi đều là quảng cáo trên màn hình ảo, trên đường phố là ô tô không người lái, trên vỉa hè có đủ các loại phương tiện công cộng hoạt động tự động, còn có các robot đưa tin và các nhà quản lý thành phố được điều khiển bởi bộ não trí tuệ. Nơi này mỗi năm đều có những thay đổi mới, so với nó thì khu phố cổ trông giống như một vùng nước đọng.

Các thể loại màn hình chiếu ảo chiếu sáng bầu trời đêm, giữa những tòa nhà cao chót vót còn chuẩn bị xây dựng đoàn tàu đường sao. Trí tưởng tượng của con người và mọi kỳ vọng về tương lai đều tập trung tại thành phố này, nó giống như viên ngọc quý trên vương miện của loài người.

"Phó Sinh đã tạo ra một thời đại mới, đáng tiếc rằng trên thế giới này ngoại trừ mình ra, không còn có ai nhớ đến tên ông ấy nữa." Hàn Phi nhìn về phía xa, có một tòa nhà chọc trời cao một trăm mét ở phía bên trái của thành phố thông minh, nơi đó chính là trụ sở chính của Vĩnh Sinh Pharmaceutical.

Khác với sự cởi mở, hội nhập và tinh thần dám nghĩ dám làm của Deep Space Technology, tòa nhà của Vĩnh Sinh Pharmaceutical không cho phép bất kỳ người ngoài nào đến thăm quan. Đây là một trong những nơi bí ẩn nhất ở thành phố thông minh Tân Hỗ.

"Phó Sinh đã không còn nữa, mình sẽ phải đối mặt với một thời đại như thế nào đây?"

Hàn Phi lại tiến thêm một bước, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên. Chiếc xe không người lái cuối cùng trên đường lướt qua, tất cả hình chiếu quảng cáo ảo trên toàn bộ con đường đều hiện ra lỗi trình phát, mắt điện tử hình như là bị hacker xâm nhập hack mất, nơi mà Hàn Phi đang đứng đèn đều đã tắt hết.

"Sunshine Boy, giới tính thật là nữ, tính cách hướng nội nhút nhát." Một người đàn ông đeo mặt nạ con báo không biết từ bao giờ xuất hiện dưới ánh đèn đường: "Vẻ ngoài của cậu rất khác so với phân tích tâm lý, xem ra cậu quả thực là một kẻ biến thái!"

"Chỉ một mình anh à?" Hàn Phi vẫn dùng giọng điệu khi hát, khác hẳn với giọng thường ngày khi nói chuyện bình thường.

"Muốn xâm nhập thành phố thông minh mới đúng là không dễ dàng, đám hacker phòng kén kia đã tốn rất nhiều công sức mới dành được cho chúng ta ba phút." Con Báo vừa nói vừa đi về phía Hàn Phi.

"Anh đã lãng phí mười giây rồi."

"Lãng phí rồi sao? Hãy nhìn xung quanh mình đi, ha ha." Con Báo đeo một chiếc găng tay đặc biệt lên, chỉ cần bị gã đánh trúng, thì sẽ bị xé toạc một miếng thịt lớn.

Khi gã và Hàn Phi đang nói chuyện, các thành viên của câu lạc bộ giết người ẩn náu ở đây cũng lần lượt đi ra, mỗi người đều toát ra một cỗ sát khí mạnh mẽ.

"Cậu đã nghe nói về giết người flash chưa? Mọi người ở địa điểm chỉ định, thời gian chỉ định, mục tiết giết chết chỉ định. Trước đây chúng tôi đã từng làm những việc tương tự ở rất nhiều nơi, nhưng trong thành phố thông minh thì đây là lần đầu tiên, cậu cũng được coi là một tiền lệ." Người đàn ông đeo mặt nạ cá sấu véo vào cổ họng nói.

"Chúng ta sẽ trong vòng ba phút giải quyết cậu, tách thi thể cậu ra, mỗi người mang đi một bộ phận, để cậu biến mất vô căn cứ ở khu vực này." Bên cạnh Cá Sấu là một người phụ nữ đeo mặt nạ sao biển.

"Trong ba phút tách rời một người? Tôi chỉ thích cách các người chém gió thôi." Hàn Phi ngẩng đầu lên, trên mặt nở ra nụ cười: "Chuyện mà tôi không làm được, các người có thể làm được sao?"

Ngay khi mở miệng nói, Hàn Phi và các thành viên của câu lạc bộ giết chóc đồng thời hành động.

Có thể nhìn ra, mấy thành viên của câu lạc bộ tấn công Hàn Phi đều là những người có luyện tập, nhưng đối tượng luyện tập thường ngày của bọn chúng có sự khác biệt về chất với hắn.

Để khiến đối phương mất đi lợi thế về quân số càng sớm càng tốt, Hàn Phi ra tay vô cùng nặng.

Trước khi đối thủ hình thành vòng vây, hắn chủ động xông lên, tốc độ của hắn nhanh đến kinh ngạc trong bóng tối.

Con Báo còn chưa kịp phản ứng lại, thì một cú đấm trời giáng đã vào mặt gã.

Mặt nạ vỡ vụn, sống mũi sụp xuống, khuôn mặt của Con Báo lõm hẳn vào trong, các mảnh mặt nạ và da mặt dính chặt vào nhau.

Con Báo đeo găng tay, ngã thẳng người xuống đất.

Mấy người này biết rất rõ năng lực của Con Báo, nhưng bọn chúng hoàn toàn khác với người bình thường, sau khi thấy Con Báo bị đánh gục, không những không sợ hãi mà càng thêm điên cuồng.

Một con dao làm bằng vật liệu đặc biệt sượt qua sau đầu Hàn Phi. Hắn lăn về phía trước, sau đó ngay tại chỗ, lấy ra "vũ khí" của mình.

Hắn kéo hai chân Con Báo, lấy Con Báo bất tỉnh làm khiên thịt, vừa đỡ đòn của đối thủ vừa điên cuồng tấn công.

Hàn Phi chưa từng nghĩ đến chuyện bỏ chạy, phải giao mấy tên này cho cảnh sát, cứ men theo con đường này chắc là có thể tóm được một con cá lớn.

Mấy thành viên cao cấp của câu lạc bộ đều có thể lực tốt, rất thành thạo trong chiến đấu. So với những người bình thường, bọn chúng còn có một sự khác biệt rất lớn nữa là, cơn đau dường như có thể kích thích tiềm năng của bọn chúng hơn nữa, khiến cho tốc độ của bọn chúng nhanh hơn.

"Sức mạnh của không thể nhắc đến đã thay đổi bọn chúng?"

Một khi các thành viên trong câu lạc bộ có rắp tâm giết người, bọn chúng sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, mỗi người bọn chúng đều mắc phải chứng bệnh tâm lý cực kỳ nghiêm trọng, giết người sẽ giải phóng hoàn toàn bản ngã bệnh hoạn trong nội tâm.

"Cánh Bướm thích xúi giục những người bình thường phạm tội, câu lạc bộ giết người này có vẻ thích tuyển mộ những kẻ biến thái bẩm sinh hơn, tập hợp tất cả những tà ác trên thế giới này."

Thời gian ba phút còn chưa hết, các thành viên câu lạc bộ bao vây Hàn Phi đã ngã xuống đất. Hàn Phi nhất thời không muốn lộ diện, nên hắn tranh thủ thời gian cuối cùng nhanh chóng rời đi.

Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị bước ra khỏi khu vực đó, tiếng tích tắc vang lên, như thể kim đồng hồ cơ đang chuyển động.

Dừng chân lại, tóc gáy Hàn Phi dựng đứng, hắn cảm thấy một mối nguy hiểm chết người.

Nhanh chóng túm lấy người đàn ông Con Báo đang sống dở chết dở trên mặt đất chặn phía trước người, Hàn Phi nhìn vào bóng tối.

"Tôi không muốn làm gì cậu, chỉ muốn làm quen với đối tác mới gia nhập một chút thôi." Một người phụ nữ đeo mặt nạ tử thần bước ra từ bóng tối, động tác của cô ta thanh thoát, khí chất hoàn toàn khác với các thành viên cao cấp trong câu lạc bộ: "Nhưng tôi thật sự không ngờ Sunshine Boy vậy mà lại là cậu, một Chú hề."

Sau khi nghe thấy giọng nói của nữ tử thần, phản ứng đầu tiên của Hàn Phi chính là dùng "khiên thịt" xông thẳng đến chỗ cô ta. Hắn muốn rút ngắn khoảng cách với đối phương, sau đó cho đối phương một nhát!

"Bất kể cậu là ai, chỉ cần cậu đã soi qua tấm gương đó, thì đều là người của mình rồi. Các thành viên cốt cán tàn sát lẫn nhau, thì không được thần linh cho phép." Nữ tử thần cũng không thấy có nhiều động tĩnh, nhưng cô ta vẫn luôn giữ khoảng cách an toàn với Hàn Phi.

"Có thể từ hội trường đến đây trong thời gian đầu tiên, đại khái tôi có thể xác định được cô là ai rồi." Hàn Phi biết sẽ không thể đuổi kịp trong thời gian ngắn, vì vậy một ý nghĩ khác nảy ra trong đầu hắn. Diệp Huyền đã tham gia vào vòng sơ tuyển trong Cuộc sống hoàn hảo, đối phương có tài khoản Cuộc sống hoàn hảo, chỉ cần có thể tìm ra thời gian đăng nhập của Diệp Huyền, thì có thể tìm cách kéo cô ta xuống.

"Cậu biết tôi là ai cũng không sao, thân phận cũng không quan trọng, sớm muộn gì cậu cũng sẽ hiểu." Ánh mắt của nữ tử thần rời khỏi Hàn Phi, nhìn những tòa nhà cao nhất ở thành phố thông minh mới: "Cậu rất may mắn được ngồi trên chuyến xe cuối cùng, thành phố này rất nhanh thôi sẽ phát sinh biến động."

"Biến động?"

"Phó Thiên, người sáng lập thời đại mới, truyền thuyết của thời đại cũ, được xác nhận là đã chết, di cảo được gọi là hoàn hảo của ông ta cũng bắt đầu xuất hiện lỗ hổng, thế hệ thứ bảy của bộ não trí tuệ đã có kẽ hở, thủy triều của đêm tối rất nhanh sẽ tràn vào trong đầu mọi người."

Nữ tử thần ở một khoảng cách xa đưa tay về phía Hàn Phi: "Không ai có thể ngăn cản, chiếc khóa lớn của vận mệnh đã được mở ra, bọn chúng sẽ trở lại."

"Bọn chúng là chỉ những thứ bên phía chiếc gương à?" Hàn Phi cảm thấy người mà nữ tử thần muốn nói đến là Phó Sinh, đáng tiếc ông lão đã bị người ta lãng quên, người đời chỉ còn nhớ Phó Thiên.

"So với bọn chúng, chúng ta chính là những con kiến sống trong đường chắp giữa thời đại mới và thời đại cũ, tất cả những gì có thể làm chỉ là ngước nhìn." Nữ tử thần không ngừng rút lui về sau, khi đèn bật sáng thì biến mất trên con phố dài.

"Chạy nhanh thật đấy, tên đó chắc chắn đã có ý đồ giết người, cũng may là mình đã phát hiện trước." Để không gây rắc rối, Hàn Phi cũng vội vàng rời đi trước khi camera giám sát được khôi phục hoàn toàn.

Không lâu sau khi hắn rời đi, đội tuần tra robot của thành phố và cảnh sát đã đến hiện trường, ngay lập tức bắt đầu cuộc điều tra.

Quan sát cảnh sát ra ra vào vào, một chiếc ô tô không người lái lẳng lặng đậu bên ngoài nơi tổ chức buổi biểu diễn, nữ hành khách trên xe tháo mặt nạ tử thần xuống.

"Cậu ta rút cuộc là quái vật gì? Mình cách xa như vậy còn bị phát hiện?" Người phụ nữ lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, cô ta dùng tốc độ nhanh nhất tiêu hủy vũ khí bị cấm, nhanh chóng thay quần áo ra: "Không nên hành động hấp tấp, cậu ta chắc chắn không phải là người bình thường!"

Lấy điện thoại di động ra, người phụ nữ liên tiếp gọi mấy cuộc: "Mấy người đi giúp tôi điều tra Sunshine Boy số 127, trong vòng 24 giờ tôi nhất định phải có được thông tin của cậu ta! Giá cả bao nhiêu cũng không thành vấn đề!"

Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của người phụ nữ vẫn không thể bình tĩnh lại được: "Gần đây tin tức kín quá, không thể dùng người sống để thư giãn, chỉ có thể lấy các NPC trong game ra dùng tạm."

Người phụ nữ cài đặt ở chế độ về nhà cho phương tiện. Cô ta lau mồ hôi lạnh trên người, đội một chiếc mũ bảo hiểm chơi game ảo di động lên.

Hàn Phi tránh cảnh sát cũng không dừng lại, hắn tranh thủ thời gian vội trở về khu phố cổ, cuối cùng cũng trở về nhà trước mười hai giờ đêm.

Bất kể bên ngoài xảy ra chuyện gì, đều phải kiên trì chơi game mỗi ngày.

Cũng vì trò chơi này mà Hàn Phi đã trở thành một người vô cùng tự kỷ luật.

"Mình đã ngoại tuyến ở khu vực mưa đen, sau khi đăng nhập không biết sẽ gặp phải thứ gì, ai dà, đúng là mệnh khổ mà."

Nằm trong máy chơi game, Hàn Phi đội mũ bảo hiểm vào trò chơi.

Sắc máu bao phủ tất cả mọi thứ, khi hắn mở mắt ra lần nữa, chợt cảm thấy ớn lạnh khắp người.

Nhìn về phía trước, một ông lão với một cây đại thụ màu đen mọc trên lưng đang ngồi xổm trong góc phòng. Ông ấy rất ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Hàn Phi, nhưng vẫn ngay lập tức bịt miệng lại, ra hiệu cho hắn đừng gây ra bất kì tiếng động nào.

Hàn Phi bị mất nút thoát cũng rất căng thẳng, hắn lấy ra tái sinh từ trong ô vật phẩm, dùng lòng bàn tay chạm nhẹ vào quỷ văn trên ngực.

"Ông lão này hình như đang sợ thứ gì đó?"

Nhìn ra ngoài cửa sổ theo ánh mắt của ông lão, những giọt mưa đen rơi trên đường phố ảm đạm, vết máu trên mặt đất cũng từ từ nhạt đi.

Thấy Hàn Phi chậm rãi tới gần cửa sổ, ông lão liên tục xua xua tay, ông ấy sợ đến hồn cũng sắp không còn.

Dừng chân lại, Hàn Phi ở nguyên tại chỗ, không nhúc nhích.

Sau khoảng vài giây, trên đường phố xuất hiện một con quái vật dị dạng vô cùng kỳ lạ. Nó vừa trông giống người lại vừa trông giống dã thú, trên tai trái khổng lồ bị biến dạng có khuôn mặt của một đứa trẻ, cơ thể khổng lồ kéo lê trong nước mưa, trên người còn mặc trang phục được cắt và may từ vô số váy của trẻ em.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện tác phẩm số 10 của thần linh là Lắng Nghe."

"Lắng Nghe, Oán niệm cỡ siêu lớn: Mỗi loại khuyết điểm tính cách đều là do sự bất hạnh thời thơ ấu gây ra, những đứa trẻ đó đã nghe thấy rất nhiều điều chúng không nên nghe, đến cuối cùng bọn chúng trở thành một con quái vật."

"Chú ý! Giữ im lặng, không được phát ra bất kì tiếng động nào!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro