Chương 793: Nhiệm vụ rank D vụ án quỷ bài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tầng 15 bị bóng máu quét sạch một lượt, có lẽ hiện tại đã tương đối an toàn. Thả quỷ mèo và trăn đen ra, Hàn Phi cẩn thận di chuyển bước chân. Đi trên hành lang, hắn lại một lần nữa cảm nhận được sức công phá đáng sợ của bóng máu quỷ môn. Tất cả những nơi bóng máu đi qua đều phủ một lớp máu dày đặc, như thể trên bức tường chi chít những vết sẹo.

"Chắc là bóng máu sẽ bị cư dân tòa nhà coi là cấm kỵ mới."

Lấy thẻ thang máy cũ nát ra, Hàn Phi quay lại theo đường cũ.

Theo nhắc nhở của hệ thống, hắn đến nơi mà mình đã gặp phải dị quỷ cỡ lớn. Con quái vật chiếm giữ tận mấy nhà mồ liền đã bị giết chết, cơ thể của nó tan tành đầy mặt đất.

Nhưng điều khiến Hàn Phi ngạc nhiên là, quái vật không hề chết, hay nói chính xác hơn là linh hồn của nó vẫn chưa tiêu tan hoàn toàn.

"Thảo nào chị Hồng nói dị quỷ khó bị giết chết. Bóng máu đã xé nát hoàn toàn thứ này rồi, vậy mà nó vẫn còn chút hơi thở.

Khóe miệng nhếch lên, Hàn Phi rất vui vẻ lấy dao tái sinh ra: "Mày của trước kia tao không với tới, tao của hiện tại khiến mày hối hận không kịp."

Ánh sáng chói mắt của dao đâm xuyên qua những mảnh da vỡ vụn, nhân tính và chấp niệm còn lại của dị quỷ bị hút vào bên trong lưỡi dao. Hàn Phi có thể cảm thấy con dao đồ tể đã trở nên sắc bén hơn.

"Phù!"

Một tiếng động lạ ở hành lang khiến Hàn Phi chú ý. Lập tức dừng động tác trong tay, hắn quay đầu nhìn lại. Trong nhà mồ chất đầy rác rưởi và thi thể thối rữa, thoạt nhìn chẳng có thứ gì lạ.

"Không đúng."

Hàn Phi đứng dậy đi về phía cửa, dùng dao đâm mạnh vào đống rác bên cạnh: "Ra đây, tôi nhìn thấy rồi!"

Có một bàn tay gãy từ từ rơi xuống trong đống rác, một cậu bé toàn thân hôi hám từ bên dưới đống rác chui ra. Dù rất cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng khi nhìn thấy Hàn Phi, nó vẫn bật khóc oa oa, bàn tay nhỏ bé lấm lem lau nước mắt, bởi vì sợ hãi nên cả người co lại, như thể sẽ ngất đi bất cứ lúc nào.

"Đừng dùng tay đã chạm vào thi thể để lau nước mắt, sẽ bị mù đấy." Hàn Phi dùng dao tái sinh xoa lên mu bàn tay đối phương. Vết thương của đứa trẻ không nghiêm trọng, nó chưa từng giết ai, cũng không có ý nghĩ làm hại ai cả.

"Đừng khóc nữa." Hàn Phi thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại hắn chỉ còn một giọt máu, trẻ con cũng có thể giết chết được hắn.

"Còn khóc nữa chú sẽ vứt cháu cho dị quỷ ăn thịt đấy."

Có thể là do thiên phú của vua trẻ con đã có tác dụng, đứa bé nức nở một lát, cuối cùng cũng kiểm soát được cảm xúc.

"Tại sao cháu lại xuất hiện ở nơi nguy hiểm như này, bố mẹ cháu đâu?"

Bật công tắc diễn xuất bậc thầy trong đầu, Hàn Phi bình tĩnh nói với đứa trẻ. Nhưng hắn vừa đến gần, đứa trẻ lại không kìm được nữa, nước mắt chảy dài trên má.

"Sao lại khóc nữa rồi? Chú đáng sợ như vậy sao?" Hàn Phi luôn cảm thấy mình là một diễn viên hài giỏi, rất được lòng khán giả.

"Tha, tha cho chúng tôi đi." Một giọng nói yếu ớt vang lên bên ngoài hành lang, một thanh niên kéo chiếc cặp rách nát từ sau đống rác trồi lên. Trên người anh ta có nhiều vết lở loét, hai bên cánh tay mọc đầy nấm mốc, có lẽ chẳng bao lâu nữa sẽ biến thành dị quỷ.

"Vẫn còn một người." Hàn Phi cảm thấy khó hiểu, bởi vì hắn không hề phát hiện ra khí tức của đối phương. Nhưng ai ngờ sau khi hắn nói xong, trong cái lỗ mà người đàn ông ẩn nấp lại có một người phụ nữ vô cùng gầy yếu bò ra.

Đôi vợ chồng trẻ này không dám nhìn thẳng vào Hàn Phi, bọn họ bò trên mặt đất đến cửa nhà mồ. Người đàn ông trẻ tuổi dường như biết mình phạm phải điều cấm kỵ lớn, không đợi Hàn Phi mở miệng, anh ta đã dập đầu với hắn.

"Hai vợ chồng chúng tôi sắp biến thành dị quỷ rồi, cầu xin anh hãy tha cho đứa bé, nó không biết gì hết, nó chỉ vừa mới nhìn thấy thế giới."

Trong tòa nhà chọc trời này, tôn nghiêm của tầng thấp sớm đã bị xé nát. Đôi vợ chồng kia không ngừng cầu xin, cậu bé lại bắt đầu khóc.

"Đừng ồn ào nữa." Hàn Phi lui lại một bước.

"Một thế giới bẩn thỉu xấu xa như này có gì tốt đẹp đâu."

Hàn Phi vừa nói ra lời này, hai vợ chồng còn tưởng rằng hắn sẽ giết bọn họ, vẻ mặt càng thêm căng thẳng.

"Hãy tha cho đứa trẻ đi, anh bảo tôi làm gì cũng được, tôi sẵn sàng dùng mọi thứ để đổi lấy một con đường sống cho nó." Trán của nam thanh niên đã dập đầu đến rách cả da, máu tươi và nấm mốc trộn lẫn vào nhau, tay của anh ta bám chặt vào bùn trên mặt đất.

"Tôi giết mấy người làm cái gì? Đi đi, mau biến mất khỏi mắt tôi." Hàn Phi nắm lấy quần áo cậu bé, đưa nó tới bên cạnh hai vợ chồng: "Tôi giống loại người rất tàn bạo hay sao?"

"Đứa bé có thể cảm nhận được tà ác, nó sợ anh đến vậy, chứng tỏ anh là một người..." Nam thanh niên nói được một nửa thì vội vàng bịt miệng lại, nhưng đã muộn rồi.

Sờ sờ đầu đứa bé, Hàn Phi nhận được nhắc nhở của hệ thống.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện cư dân đặc biệt là Bẩn Bẩn."

"Bẩn Bẩn, cư dân đặc biệt: Sinh ra tại tòa nhà chọc trời, bố mẹ của cậu là người vô tội chưa từng làm chuyện xấu, cậu sở hữu một trái tim thuần khiết. Thần linh thích nhất tế phẩm như thế này, những tín đồ ngày ngày đều đang tìm kiếm những đứa trẻ như vậy."

"Ở một nơi hỗn loạn như này mà vẫn có thể gặp được người có trái tim thuần khiết?" Bản thân Hàn Phi cũng cảm thấy khó tin: "Mọi người đứng dậy trước đi, người tốt không nên quỳ như vậy, người tốt thì nên cầm dao đồ tể lên chém chết tất cả đám người xấu."

Lời nói tuy thô nhưng lý lẽ thì không, bình đẳng không bao giờ là cầu xin để có được, Hàn Phi hy vọng đôi vợ chồng có thể hiểu được đạo lý này. Dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của hắn, đôi vợ chồng trẻ cuối cùng cũng đứng dậy. Để tỏ lòng biết ơn, bố của Bẩn Bẩn nhanh chóng lấy từ trong túi ra một tấm da người to bằng lòng bàn tay: "Tôi đã xé nó ra từ trên người của dị quỷ nhà mồ xuống, đây chắc là chiến lợi phẩm của anh."

"Da của dị quỷ làm sao có thể mịn màng như vậy?" Cầm lấy tấm da người đó, Hàn Phi cảm thấy thật khó tin. Tấm da người trước mặt có cảm giác rất tốt, còn có một mùi thơm kỳ lạ.

"Dị quỷ có mức độ dị biến trên 70% có rất ít khả năng mọc ra da mới, đây chính là một mảnh da mới cực kỳ hiếm có, có thể đổi lấy thức ăn trong một tuần ở các tầng khác." Nam thanh niên giải thích.

"Đồ ăn cho một tuần?" Hàn Phi gật gật đầu. Mở ô vật phẩm ra, hắn lấy một ít đồ ăn mà Hoàng Doanh gửi tới.

"Từng này chắc là đủ cho gia đình anh ăn được rất lâu." Nhìn những đồ ăn ngon chỉ tồn tại trong ký ức, đôi vợ chồng trẻ cảm thấy như mình bị trúng ảo thuật. Bố của Bẩn Bẩn dùng đầu ngón tay chấm vào một ít, để trên môi nhấm nháp, khóe mắt đã ướt át luôn rồi.

Gọi Bẩn Bẩn đến trước mặt, anh ta rất tự hào nói với con tên và mùi vị của các loại đồ ăn, nhưng bản thân anh ta lại không ăn thêm một miếng nào nữa.

"Cứ ăn thoải mái, đồ ăn ở chỗ tôi có rất nhiều." Hàn Phi lại lấy bộ trang phục mới của mãnh quỷ ra, hắn đột nhiên có cảm hứng, cũng lấy da của dị quỷ may lại.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Mức độ thân thiện của Trương Hiểu Vĩ đối với bạn +3! Mức độ thân thiện của Kim Vy đối với bạn +3!"

Có bữa ăn no đã khiến mức độ thân thiện của hai người bọn họ tăng lên. Điều khiến Hàn Phi càng ngạc nhiên hơn nữa là, ban ngày hắn vừa nhìn thấy tên của hai người này trong phòng hồ sơ của cảnh sát. Hai người này đã biến mất trong vụ án quỷ bài, thi thể đến hiện tại vẫn chưa được tìm thấy.

"Mọi người cứ ăn từ từ, không cần vội vàng." Giọng Hàn Phi trầm lại.

"Tầng 15 căn bản đều là nhà mồ, tại sao mọi người không nghĩ cách chuyển đến các tầng khác?"

"Những tín đồ kia luôn muốn bắt cóc con tôi, chúng tôi cũng là không còn cách nào khác mới ẩn nấp ở tầng này." Trương Hiểu Vĩ nhìn Hàn Phi với ánh mắt biết ơn: "Hầu hết những người sống ở tầng của chúng tôi đều là để tránh nạn. Cơ thể của chúng tôi mặc dù xấu xí dị dạng, không biết lúc nào sẽ trở thành dị quỷ, nhưng tôi cảm thấy tầng này còn sạch sẽ hơn nhiều so với các tầng khác, Bẩn Bẩn ở đây tôi cũng yên tâm hơn.

"Bẩn Bẩn là biệt danh con của chúng tôi." Đặt thức ăn trên tay xuống, Kim Vy giải thích với Hàn Phi: "Bởi vì trong tòa nhà tồn tại rất nhiều nguyền rủa, chúng tôi đã không đặt tên thật cho đứa bé, chỉ gọi nó là Bẩn Bẩn. Có điều mặc dù gọi nó là Bẩn Bẩn, nhưng nội tâm nó lại vô vùng đơn thuần lương thiện." Tầng này vẫn còn có những người khiến Hàn Phi phải trầm ngâm.

"Hai người hãy đưa tôi đi gặp những người khác, tôi có cách chữa trị vết thương trên cơ thể mọi người."

Thấy hai vợ chồng còn hơi do dự, Hàn Phi đã rút dao tái sinh ra cắt đi phần cơ thể bị biến dạng của Trương Hiểu Vĩ. Hai vợ chồng cũng rất ngạc nhiên, con dao trên tay Hàn Phi dường như chỉ có sức sát thương đối với quỷ quái, có thể bảo vệ bọn họ một cách tối đa.

"Được! Bây giờ tôi sẽ đưa anh đến đó!"

Gia đình ba người ôm thức ăn bước vào mật thất trên tầng 15. Bọn họ đi vòng vèo rất lâu, mùi hôi thối trong không khí càng lúc càng không thể chịu nổi.

"Đến rồi, mọi người bình thường đều tập trung ở hành lang này, ai đổi được nhiều thức ăn sẽ lấy ra chia sẻ."

Trương Hiểu Vĩ rung một chiếc chuông trên tường, một ngọn lửa yếu ớt sáng lên trên hành lang tối tăm, có một vài cư dân quần áo rách rưới bước ra khỏi nơi ẩn nấp.

"Tiểu Vỹ, sao cậu lại dẫn người ngoài vào đây?" Sau khi nhìn thấy Hàn Phi, ông lão dẫn đầu dừng lại, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.

"Chú Lý, anh ấy là một người tốt, còn cho tôi đồ ăn."

"Cậu đúng là ngu xuẩn đến mức không còn cách cứu chữa nữa! Trong tòa nhà này làm gì có bữa ăn nào là miễn phí!" Tức đến mức râu cũng rung lên, ông lão bắt đầu ho một cách dữ dội. Những cư dân tầng 15 đi cùng với ông cũng đều là ánh mắt thù địch.

"Lý Thạch Tùng, bác sĩ tại bệnh viện số 9 của khu phố cổ Tân Hỗ, là người mất tích lớn tuổi nhất trong vụ án quỷ bài. Trước khi mất tích ông ấy đã từng tiếp nhận khám bệnh cho những nạn nhân khác, từng bị cảnh sát nghi ngờ là hung thủ trong vụ án quỷ bài."

Hàn Phi nhìn thấy khuôn mặt ông lão là nhận ra luôn, đối phương đã bị tra tấn dã man trong tòa nhà chọc trời, trông nửa người nửa quỷ, vô cùng thê thảm.

"Tôi biết dùng lời nói không thể thuyết phục được mọi người, vậy thì tôi sẽ dùng hành động để chứng minh. Trong số mọi người, có người cơ thể đã dị biến đến mức rất nghiêm trọng, nếu không xử lý thì sẽ biến thành dị quỷ, căn nhà nơi bọn họ ở cũng sẽ trở thành nhà mồ mới." Hàn Phi cầm dao đồ tể ra.

"Tôi có thể cứu mọi người."

"Chú Lý, những gì anh ấy nói đều là sự thật!" Trương Hiểu Vĩ giơ cánh tay lên: "Chính cháu đã được anh ấy cứu."

Dưới sự thuyết phục của hai vợ chồng Trương Hiểu Vĩ, mấy cư dân có mức độ dị hóa cơ thể vô cùng cao đã được khiêng ra.

Hàn Phi dùng dao tái sinh gọt cơ thể bọn họ ra; nơi bị dị hóa, lại dùng thuốc của thế giới tầng cạn do Hoàng Doanh gửi tới chữa trị. Hiệu quả không thể nói là rất tốt, nhưng quả thực đã kéo lại được một chút tính mạng cho bọn họ.

"Đây là cách chữa trị triệu chứng nhưng không phải chữa trị được tận gốc, tầng 15 gần như hoàn toàn là nhà mồ, tốt hơn là nên chuyển sang các tầng khác." Sau khi Hàn Phi giúp mọi người xử lý vết thương, ý thù địch của những nạn nhân kia đối với hắn đã biến mất, mức độ thân thiện của rất nhiều người cũng bắt đầu được nâng cao.

"Nếu như có thể đi, ai lại muốn nguyện ý ở lại đây chứ?" Thái độ của Lý Thạch Tùng đã thay đổi rất nhiều, ánh mắt ông nhìn Hàn Phi có mang theo một chút áy náy.

"Tầng 15 là một bãi rác, những rác rưởi các tầng khác không cần nữa đều vứt ở đây, trong tòa nhà chọc trời cứ mỗi 25 tầng sẽ có một tầng hoàn toàn bỏ hoang. Có thể ban đầu ở đây nhà mồ cùng không nhiều như vậy, nhưng người dị hóa ở đây càng ngày càng nhiều, nhà mồ cũng sẽ càng ngày càng tăng." Nói không được thoải mái lắm, ông lão xua tay ra hiệu không nói nữa.

"Cảm ơn cậu đã ra tay cứu giúp, nhưng tôi vẫn còn nghi ngờ, tại sao cậu lại giúp chúng tôi?"

"Tôi giúp mọi người cũng là đang giúp chính mình."

Sử dụng kỹ năng diễn xuất bậc thầy, Hàn Phi nở một nụ cười dịu dàng nhất: "Tôi là một nhà tội phạm, có thể một ngày nào đó tôi cũng sẽ biến mất, nhưng bây giờ tôi vẫn tin vào hy vọng, công bằng và chính nghĩa."

Sau khi biết Hàn Phi là một nhà tội phạm, mức độ thân thiện của một số cư dân trên tầng 15 đối với hắn lại tăng lên.

"Trong tòa nhà xuất hiện cấm kị mới, tầng 15 đã bị xử lý sạch sẽ, nhưng ngoại trừ việc qua một thời gian nữa sẽ có người khác tới kiểm tra tình hình, tôi khuyên mọi người nên trốn đến các tầng khác."

Trao đổi sâu hơn với những cư dân vô tội này, Hàn Phi phát hiện hầu hết bọn họ đều là nạn nhân của vụ án quỷ bài. Khi mức độ thân thiện của tất cả các nạn nhân đối với hắn được nâng từ ba điểm trở lên, nhắc nhở của hệ thống lại vang lên trong đầu.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ có độ khó cao rank D là Vụ án quỷ bài."

"Vụ án quỷ bài: Một trong mười vụ án chưa được giải quyết hàng đầu ở Tân Hỗ. Đại quỷ khắc khuôn mặt của 53 tên sát nhân biến thái lên trên thẻ bài poker, quân cơ tượng trưng cho moi tim, quân tép tượng trưng cho băm thây, quân rô có nghĩa là đóng vào trong hộp chôn sống, quân bích tượng trưng cho mất tích và thần bí. Tất cả những người nhận được quỷ bài, chắc chắn sẽ chết trong vòng ba ngày, chú hề phát ra quỷ bài và đại quỷ ẩn nấp đằng sau cho đến hiện tại vẫn chưa được tìm thấy.

"Yêu cầu nhiệm vụ, Nhiệm vụ rank D có nhiều bước, hoàn thành một mục sẽ mở ra mục tiếp theo."

"Nhiệm vụ 1: Lên tầng 25, lấy được tấm quỷ bài đầu tiên!"

"Chú ý! Tất cả nhiệm vụ rank D đều có liên quan đến không thể nhắc đến, bọn họ có thể không xuất hiện trong nhiệm vụ, nhưng trong nhiệm vụ nhất định sẽ gặp phải thứ có liên quan đến bọn họ."

Sau khi nghe xong nhắc nhở nhiệm vụ, đáy mắt Hàn Phi xẹt qua một sự ngạc nhiên, hắn không ngờ vụ án quỷ bài lại là nhiệm vụ rank D.

"Một trong mười vụ án chưa được giải quyết hàng đầu ở Tân Hỗ năm đó, chẳng lẽ là do không thể nhắc đến trong tòa nhà này làm? Gã chính là đại quỷ ẩn mình kia."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro