Chương 218: Quán sủi cảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàn Phi có thể nhìn ra Khóc muốn trở nên mạnh mẽ hơn, nó đồng ý rời khỏi cư xá Hạnh Phúc, đồng ý đi theo Hàn Phi đối mặt với mọi loại nguy hiểm, cũng sẵn sàng trả giá đắt.

Nhưng trên thực tế, ngay cả khi thực sự mạnh mẽ hơn, nó vẫn không thể đối mặt với một ký ức nào đó trong quá khứ.

Nó nén tất cả nỗi tuyệt vọng trong lòng và cố gắng hết sức để dồn nén tâm hồn mình, nhưng cảm xúc buồn bã đó không hề bị che giấu, thay vào đó xuyên qua da của nó như một mũi kim, khiến nó ngày càng trở thành một con quái vật khó tiếp cận.

Lòng bàn tay Hàn Phi bê bết máu, nhưng hắn không quan tâm chút nào, so với nỗi đau mà Khóc phải chịu đựng, cái này của hắn chẳng là gì cả.

Không cần nói gì nhiều, yên tĩnh bên cạnh lúc này chính là cách an ủi tốt nhất.

Khóc may mắn có thể gặp được Hàn Phi, bằng không cho dù trở thành ma quỷ kinh khủng nhất, nó cũng không cách nào đối mặt với ký ức của chính mình, bởi vì đến lúc đó nó đã hoàn toàn thay đổi, trở thành ma quỷ mà nó từng ghét nhất.

Gai nhọn trên cánh tay từ từ biến mất, Khóc không muốn thương tổn Hàn Phi, bởi vì không muốn tổn thương, cho nên nó bắt đầu khống chế những gai nhọn do bi thương cùng đau khổ hóa thành kia.

Khóc khó chịu cuối cùng cũng bình tĩnh lại, những bi thương trong vòng mười mét xung quanh cũng biến mất, nó lại trở lại như bình thường.

"Nó đột phá rồi à?" Nhân viên một mắt Huỳnh Long rất là kinh ngạc, lúc này thân thể gầy yếu của Khóc làm cho anh ta cảm thấy nguy hiểm: "Nhìn gầy yếu như vậy, nhưng so với oán niệm cỡ vừa còn đáng sợ hơn rất nhiều."

"Oán niệm cỡ vừa? Anh có thể nói cụ thể hơn không? Hàn Phi cũng tò mò muốn biết thực lực hiện tại của Khóc.

"Tôi chính là oán niệm cỡ vừa, chiều cao cũng ngang người bình thường. Đáng sợ hơn oán niệm cỡ vừa là oán niệm cỡ lớn, chẳng hạn như áo cưới đỏ, nữ giáo viên ở Học viện tư thục Ích Dân. Cho dù bọn họ có thu lại hết toàn bộ oán khí, thì thân thể cũng sẽ lớn hơn nhiều so với người bình thường. Trên nữa là oán khí đỉnh cao, bọn họ chỉ còn cách một bước liền biến thành hận ý, thực lực chỉ có thể được miêu tả là khủng bố." Huỳnh Long đối với Hàn Phi là trung thành tận tụy, bất kể Hàn Phi hỏi gì, anh ta cũng sẽ trả lời một cách nghiêm túc.

"Nhưng ở thành phố này, kích thước cơ thể chỉ là một trong những tiêu chuẩn để đánh giá sức mạnh, có rất nhiều oan hồn và lệ quỷ kỳ quái không thể đánh giá sức mạnh bằng kích thước cơ thể, giống như người giấy quản lý cửa hàng tiện lợi trước đây vậy. Anh ta có thể chiến đấu với những oán niệm cỡ lớn mà không hề bị lép vế, ngày hôm đó nếu không phải anh ta bị những người trong tòa nhà chết chóc bao vây, thì cậu cũng không có cơ hội thoát ra ngoài và tấn công từ phía sau đâu."

"Tôi hiểu rồi, vì vậy vẫn nên đề phòng thì hơn, cẩn thận lái thuyền đi vạn năm." Hàn Phi để cho oán niệm xung quanh trở về đàn tế, sau đó hắn khôi phục lại tất cả bài trí ban đầu của tiệm cắt tóc, rồi mới rời đi.

Theo bản đồ mà quản lý tòa nhà tiền nhiệm để lại trong đầu, Hàn Phi ôm đàn tế, men theo con phố, lặng lẽ đi về phía trước.

Thành phố bị bóng tối bao trùm đầy vẻ kỳ quái, nhiều cửa hàng hai bên đường đều đóng cửa, cuối cùng cũng không có mấy cửa hàng dám mở cửa ở nơi này.

Sau khi Hàn Phi đi qua tòa nhà dân cư, tiệm cắt tóc và một số quán ăn vặt, hắn mới chậm rãi dừng lại.

Huỳnh Long và Khóc trong đàn tế liên tục cảnh báo hắn, bảo hắn tránh tòa nhà phía trước, đây cũng là lần đầu tiên Huỳnh Long cảnh báo hắn.

"Phòng khám thú cưng Ích Dân? Có phải là cửa hàng thú cưng không?"

Cửa hàng thú cưng cách đó không xa trang trí rất ấm áp, bảng hiệu màu hồng, trên cửa kính dán rất nhiều hình mèo con và cún con, trông rất đáng yêu.

"Càng là những thứ dễ thương, lại càng chí mạng trong thế giới tầng sâu."

Mục tiêu chính của Hàn Phi là thay đổi công việc, nếu như cả Huỳnh Long và Khóc đều muốn hắn tránh đi, vậy thì hắn cũng không cưỡng ép đi vào.

Tạm thời rời đi, không có nghĩa là sẽ buông tha, ý của Hàn Phi là chọn bóp những quả hồng mềm trước, đợi đến khi oán niệm xung quanh bị ăn sạch sẽ, sau đó mới tới gặm khúc xương cứng này.

Chặc chặc lưỡi, Hàn Phi cảm thấy trò chơi này đúng là có chút cảm giác món ngon giúp làm thoải mái, thưởng thức đủ thứ yêu ma quỷ quái, nuôi dưỡng hàng xóm và người nhà, cuối cùng giúp họ bước ra khỏi đau đớn và tuyệt vọng, nghĩ theo cách này thực sự rất dễ chịu.

Nín thở, Hàn Phi đi qua Phòng khám thú cưng Ích Dân, đi về phía trước hơn mười phút, Huỳnh Long lại đưa ra cảnh báo.

Con đường giữa cửa hàng tiện lợi Ích Dân và cư xá Hạnh Phúc được gọi là phố Ích Dân, Hàn Phi giờ đã đi gần hết con phố, ở ngã tư giữa phố Ích Dân và một con phố khác có xây một rạp chiếu phim kiểu cổ.

Rạp chiếu phim này có một cái tên rất kỳ lạ, là Thiên Đường.

Hàn Phi cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, mở ô vật phẩm ra, tìm được thẻ làm việc của rạp chiếu phim Thiên Đường và một bức ảnh chụp chung lớn.

Khi Hàn Phi mới bắt đầu chơi game, tòa nhà Block 1 của cư xá Hạnh Phúc đã bị kẻ ngoại lai xâm nhập, thẻ làm việc của rạp chiếu phim Thiên Đường này chính là tìm được trên người những kẻ ngoại lai đó.

Thẻ làm việc của rạp chiếu phim Thiên Đường là một trong những điều kiện kích hoạt nghề diễn viên này, nhưng bây giờ Hàn Phi không muốn đến một nơi hoàn toàn vô danh như rạp chiếu phim Thiên Đường.

Bên cạnh đó, ngành nghề thông thường như diễn viên so với đồ tể nửa đêm, sức cám dỗ vẫn yếu hơn một chút.

Hàn Phi ghi nhớ địa điểm của rạp chiếu phim Thiên Đường, tránh ra thật xa, hắn rẽ vào một con phố khác.

Thành phố bị bao phủ bởi màn đêm này dường như không có biên giới, Hàn Phi lại rẽ vào một con phố khác, những tòa nhà đổ nát và u ám chen chúc nhau, bên trong thỉnh thoảng phát ra những tiếng động làm người ta khiếp sợ.

Số lần cảnh báo của Huỳnh Long và Khóc ngày càng nhiều, trái tim Hàn Phi cũng dần dần treo lên: "Chắc là sắp đến rồi! Nơi hiển thị trên bản đồ của quản lý tòa nhà tiền nhiệm chính là ở đây."

Các tòa nhà ở hai bên trở nên thấp và đổ nát, xung quanh dần trở nên yên tĩnh, trong sự im lặng chết chóc dường như có đôi mắt đỏ tươi mở ra, ngóc ngách không người cũng có một thứ gì đó bắt đầu di chuyển.

Đi được năm sáu phút, Hàn Phi nghiêng người trong bóng tối, dù có ở cùng Huỳnh Long và những người hàng xóm khác, hắn cũng không có cảm giác an toàn chút nào, nơi này cứ như là nơi ăn thịt người vậy, nếu đi sai một bước thì sẽ mất mạng.

Di chuyển bước chân, Hàn Phi đến phía sau một tòa nhà cũ, theo như đánh dấu trên bản đồ nơi này có lẽ chính là Ngõ Súc Sinh, chỉ có một quán sủi cảo là có vẻ làm ăn thuận lợi.

Tấm biển lớn màu đỏ ghi dòng chữ "Thịt tươi", không cần đi đến cửa cũng có thể ngửi thấy mùi thịt thơm thoang thoảng bay ra.

"Ngõ Súc Sinh ở phía sau cửa hàng này? Hay là mình đã đi vào Ngõ Súc Sinh rồi? Tại sao hệ thống này không có thông báo nhắc nhở gì?"

Tất cả các tòa nhà đều có bầu không khí rất nguy hiểm, chỉ có quán sủi cảo thịt tươi là khác, trong quán vẫn có thể nhìn thấy bóng người chuyển động.

"Huỳnh Long không nhắc nhở mình, vậy thì bên trong chắc là an toàn."

Hàn Phi chậm rãi đi ra khỏi bóng tối, hắn đẩy cửa quán sủi cảo ra.

Mùi thịt thơm nồng nặc xộc vào mũi kích thích vị giác của Hàn Phi, lúc này, hắn thực sự cảm thấy đói, cơn đói đó cũng dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.

Trao đổi với các oán niệm trong đàn tế, Hàn Phi lại phát hiện chuyện kinh ngạc hơn, quỷ ấn giấu trong đàn tế cũng cảm thấy đói, dường như họ còn bị ảnh hưởng nhiều hơn Hàn Phi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro