Chương 220: Làm gì có quan hệ hàng xóm chân thành như vậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người giấy toàn thân đầy máu loạng choạng đứng trên mặt đất, toát ra hơi thở nồng đậm không rõ.

Người đàn ông trung niên tóc dài vốn không để Hàn Phi vào mắt, cho đến khi nhìn thấy khuôn mặt của người giấy.

Nét mặt quỷ dị bao trọn bởi máu lộ ra vẻ đẹp rung động lòng người, người giấy lại có thể xinh đẹp đến kinh ngạc như vậy.

Một cảm giác ớn lạnh thấu xương tràn vào cơ thể, khuôn mặt đó đối với người trung niên tóc dài không thể quen thuộc hơn.

Vẻ đẹp độc nhất vô nhị đó tượng trưng cho sự tàn ác và nguy hiểm tột độ, ông ta thậm chí không muốn nhắc đến cái tên đáng sợ đó.

"Cậu cùng cô ta có quan hệ gì?" Nhìn thấy người giấy màu máu, giọng nói của người trung niên tóc dài đã thay đổi, gã đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

"Đơn giản chỉ là quan hệ hàng xóm."

"Quan hệ hàng xóm?" Một tia nghi ngờ lóe lên trong mắt người đàn ông, trong thế giới tầng sâu đúng là có tồn tại một vài ràng buộc, nhưng căn bản là bị nguyền rủa buộc phải liên kết với nhau, những mối quan hệ khác thậm chí cả bố mẹ con cái cũng thể tin tưởng lẫn nhau, vậy mà giờ đây Hàn Phi đang liều mạng chiến đấu vì một người hàng xóm.

Theo người trung niên tóc dài, Hàn Phi chỉ muốn tìm một cái cớ để loại bỏ mình, gã căn bản không tin Hàn Phi thực sự vì người phụ nữ kia.

Ngoài ra, gã không nghĩ rằng có ai đó trên thế giới này sẽ sẵn lòng giúp đỡ người phụ nữ điên cuồng, ăn uống quá độ đó.

Quần áo làm bằng tóc trên người toát ra mùi tử thi nồng nặc, hoa văn trên khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo, lộ ra vẻ đau khổ tột cùng.

Từng sợi tóc trên người người đàn ông trung niên như được lấy ra từ xác chết, mang đậm cảm giác chết chóc.

"Xem ra chú thực sự không định trả lời."

Con trăn khổng lồ màu đen đã nuốt một lượng lớn âm khí hoàn toàn xâm nhập vào bên trong hoa văn ma quái, nhiệt độ trên da Hàn Phi không ngừng hạ xuống, thậm chí còn có thể ngưng tụ thành băng giá.

Điều này đối với một người sống sẽ rất đau khổ, nhưng trên mặt Hàn Phi không có dấu vết khó chịu, chỉ có sự điên cuồng và một chút lo lắng trên khuôn mặt vặn vẹo.

"Cháu sẽ khiến chú mở miệng."

Không nói tới Hàn Phi hiện tại có hàng xóm giúp đỡ, cho dù chỉ có một mình, hắn cũng sẽ cố hết sức trói chặt người trung niên tóc dài.

Con người Hàn Phi có những lúc thực sự rất đơn giản, bạn đã từng giúp đỡ tôi, vậy khi bạn gặp nạn, tôi nhất định sẽ toàn lực cứu bạn.

Khi mới đến cư xá Hạnh Phúc, Từ Cầm không chỉ một lần cứu hắn, tất cả ân tình hắn đều không bao giờ quên.

Chưa kể sau đó Từ Cầm đã giúp hắn khống chế người giấy màu máu, hắn vẫn còn nhớ cảnh tượng lúc đó, Từ Cầm đã dùng con dao ăn xuyên qua lòng bàn tay mình và người giấy, để máu của mình dính đầy cơ thể người giấy.

Chỉ có Hàn Phi level 10 mới có thể khống chế vật nguyền rủa rank F không hoàn chỉnh này, tất cả là vì Từ Cầm.

"Ra tay đi!"

Không hề báo trước, vài luồng khí lạnh đồng thời lao tới người đàn ông tóc dài, tấn công từ mọi hướng, số lượng rất đông.

Khi Hàn Phi và đối phương bước ra khỏi quán sủi cảo, thực ra đã chuẩn bị ra tay rồi, hắn đã thả lệ quỷ trong đàn tế ra trước, nằm mai phục xung quanh.

Hàn Phi hiện tại đã không còn là Tiểu Bạch ban đầu, hắn biết rõ quy luật xử thế ở thành phố này, muốn biết chân tướng, cách an toàn nhất chính là đánh cho đối phương đến không dám nói dối thì thôi.

Ngay từ đầu hắn cũng chưa từng nghĩ biện pháp hòa bình, dù sao chuyện này cũng liên quan đến Từ Cầm, cho nên hắn không dám sơ suất. Cuộc đàm phán vừa rồi chỉ làm trì hoãn thời gian, để các hàng xóm hoàn thành việc bao vây.

Tiếng khóc lọt vào tai, người đàn ông tóc dài không xác định được vị trí phát ra âm thanh, dường như kẻ địch sẽ xuất hiện ở bất cứ đâu trong vòng mười mét.

Ngũ quan nhạy bén bị tiếng khóc làm cho rối loạn, dần dần, người đàn ông tóc dài chỉ còn lại có tiếng khóc thê lương, âm thanh kia có thể giày vò người ta đến phát điên.

"Chúng mày..."

Người đàn ông tóc dài không hề nghĩ đến việc Hàn Phi nói ra tay là ra tay luôn, hoàn toàn không để ý đến những thứ khác.

Có tâm lại thành vô tâm, gã đã đánh mất thời điểm quan trọng, ngay lập tức trở nên bị động.

Vừa mới ra khỏi Ngõ Súc Sinh, người đàn ông tóc dài cũng không ở trạng thái đỉnh phong, hiện tại gã lại bị liên thủ công kích, cục diện đối với gã vô cùng bất lợi.

Bắt trộm phải bắt tên cầm đầu trước, thay vì phải để đến tất cả mọi người, không bằng giết một tên trước.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn Hàn Phi, quần áo trên người biến thành tóc đen nhớp nháp, người đàn ông trung niên nhanh chóng lão hóa, toàn bộ âm khí trong cơ thể đều dồn hết vào mái tóc đen.

Nhìn thấy người đàn ông trung niên lao về phía mình, Hàn Phi không hề hoảng sợ, vì để giữ mạng sống hắn đã từng đánh tay đôi với Trương Quan Hành mất kiểm soát.

Có kinh nghiệm từ lần trước, lần này hắn trở nên điềm đạm hơn.

Trong toàn bộ thế giới tầng sâu, Hàn Phi được coi là ngoại tộc, hắn là người yếu nhất, cũng là người không sợ hãi nhất, càng là người có thể đánh bại nhận thức của hầu hết các lệ quỷ.

Không trốn không tránh, Hàn Phi bày ra tư thế chiến đấu tiêu chuẩn nhất của cảnh sát, những đường nét ma quái trên người hắn hằn lên da thịt, nhưng hắn dường như không cảm thấy đau đớn.

Sau khi người đàn ông trung niên bước vào cách hắn hai mét, các cơ bắp căng chặt toàn thân của hắn ngay lập tức bộc phát với sức mạnh làm cho người ta kinh ngạc.

"Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn."

Một cái roi bên hông trực tiếp quét lên phần eo của người đàn ông trung niên tóc dài, thân thể được bảo vệ bởi mái tóc đen lập tức lõm xuống một mảnh lớn.

Con mắt lồi ra, người đàn ông trung niên không thể tưởng tượng nổi nhìn thân thể của chính mình, gã không thể hiểu được, tại sao một người phát ra hơi thở của người sống, lại có thể công kích vào cơ thể được hình thành từ oán hận và đau khổ của mình?

Cảm xúc chôn sâu trong lòng bị dò xét, công kích của đối phương dường như có thể xuyên thủng sự bảo vệ của âm khí, trực tiếp chạm vào bí mật nơi sâu thẳm nhất của linh hồn?

Tóc đen trên người quấn lấy chân Hàn Phi, nhưng điều mà gã không ngờ tới là, người đàn ông trước mặt như một kẻ điên, căn bản không quan tâm đến sống chết của bản thân, coi da thịt như một sợi dây, hắn muốn sử dụng kỹ thuật khóa trên lệ quỷ.

Trên thực tế, Hàn Phi, người có thể thoát ra khỏi trò chơi, có thể tránh được vết thương chí mạng trong vòng chưa đến một giây, hắn không màng đến sống chết, hiện tại đang ở trạng thái mạnh nhất.

Nếu Hàn Phi đơn độc gặp phải người đàn ông trung niên tóc dài, hắn nhất định sẽ không đối đầu trực tiếp, nhưng bây giờ có sự giúp đỡ của hàng xóm, hắn chỉ cần giữ chân đối phương, tranh thủ thời gian cho hàng xóm là được.

Tiếng khóc vang vọng bên tai, người đàn ông trung niên tóc dài chưa tìm ra cơ hội giết Hàn Phi, thì một khuôn mặt người giấy đã xuất hiện trước mặt gã.

Cúi đầu nhìn xuống, một người giấy toàn thân đầy máu không biết từ lúc nào đã bò lên ngực gã, người giấy này giống y hệt người phụ nữ đáng sợ nhất trong Ngõ Súc Sinh.

Cơn ác mộng đã giẫm lên người mình, khuôn mặt đẹp đến ngạt thở đối với gã mà nói là biểu tượng của những điều xui xẻo.

"Tại sao trên người giấy này cũng toát ra hơi thở của nguyền rủa?"

Bản thân người phụ nữ kia là một tập hợp nguyền rủa, điều khiến người đàn ông tóc dài kinh ngạc là, hơi thở nguyền rủa toát ra từ người giấy không hề thua kém người phụ nữ đó.

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Sao đột nhiên lại có nhiều oán niệm và nguyền rủa muốn giúp đỡ người phụ nữ kia như thế!"

Đây là điều không thể tưởng tượng nổi trong thế giới tầng sâu, người đàn ông trung niên tóc dài hoàn toàn không thể hiểu được, những lệ quỷ này đều điên hết rồi sao? Không hỏi nguyên do, mà lại ra tay vì một tập hợp nguyền rủa đáng sợ tàn nhẫn.

Ở đây sống ích kỷ và thờ ơ là chuyện bình thường, gã làm sao có thể nghĩ đến chuyện các lệ quỷ có chấp niệm hoàn toàn khác nhau lại vì một người, toàn bộ liên kết với nhau, để xoắn thành một sợi dây.

Bộ quần áo làm bằng tóc đen bị xuyên thủng, ý thức trở nên ngẩn ngơ trong tiếng khóc, khi gã chuẩn bị sử dụng năng lực của mình thì sau lưng bị gõ mạnh.

Một con quái vật mập mạp đập vào lưng gã với một luồng khí đáng sợ, nơi mà con quái vật chạm vào bắt đầu thối rữa nhanh chóng, trong tàn hồn hôi thối có những con bọ đen dày bằng ngón tay đang bò xung quanh.

Những thứ đó được gọi là trùng nạn, trước khi thảm họa xảy ra, bọn chúng sẽ xuất hiện đầu tiên.

Nếu không phản kháng sẽ không có cơ hội nữa, người đàn ông tóc dài mở hộp gỗ dính máu, đầu lâu rơi xuống đất, lúc này cũng không thèm nhặt lên, gã lấy ra một chiếc kéo gỉ dính máu trong hộp gỗ.

Chiếc kéo trông đã gỉ sét, tưởng như đến giấy cũng không cắt được, nhưng sau khi nó chạm vào cơ thể của hai anh em Lý Tai, linh hồn của họ lại bị cắt ra một miếng.

"Cái kéo này hình như là vật chính của thợ cắt tóc?"

Trong hộp gỗ cất giữ không chỉ có một chiếc kéo, bình thường chúng đều được ngâm trong máu, niêm phong trong hộp gỗ.

Khi người đàn ông tóc dài nắm lấy cây kéo, thần trí của gã lập tức bị ảnh hưởng, hai mắt đỏ lên, miệng tự cắn tóc của mình, bắt đầu vô thức gọi một cái tên.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã kích hoạt thành công nhiệm vụ ẩn rank G là Thợ cắt tóc."

"Thợ cắt tóc, oán niệm: Một người làm việc chăm chỉ mở một tiệm cắt tóc ở góc phố, gã thích công việc của mình, vì gã có một bí mật không ai biết, gã mắc chứng cuồng tóc rất nghiêm trọng."

"Những cái vuốt ve, ngửi và thậm chí liếm tóc có thể mang lại cho gã sự kích thích không gì so sánh nổi, dần dần, gã không còn hài lòng với việc chạm vào tóc tại nơi làm việc. Gã muốn có nhiều tóc hơn, lấy tóc của những người khác nhau, gã muốn dùng tóc của những người này kết thành một cái kén, sau đó mãi mãi nhốt mình trong đó."

"Yêu cầu nhiệm vụ: giết người thợ cắt tóc, phá hủy hoàn toàn cây kéo của gã, giải phóng nỗi uất hận bị giam cầm trong cây kéo; hoặc chọn giải thoát cho người thợ cắt tóc, giúp gã hoàn thành ước mơ của mình, dệt một cái kén bằng tóc cho gã."

Không chút do dự, Hàn Phi trực tiếp lựa chọn giết chết thợ cắt tóc.

"Hồn phi phách tán rồi, hội chứng gì cũng sẽ được chữa khỏi."

Bị bao vây bởi vô số oán niệm, trong số đó còn có Khóc vừa mới hoàn thành đột phá sáng nay, người thợ cắt tóc có thể chống trụ đến bây giờ thật không dễ dàng gì.

Cơ thể gã đã bị người giấy màu máu xâm nhập, người giấy với nụ cười trên mặt thật nham hiểm và đáng sợ, liều mạng muốn tiến vào chỗ vết thương của gã, chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi, đã khiến người thợ cắt tóc cảm thấy sợ hãi.

Nhưng cho dù gã có phòng thủ như thế nào, thì cuối cùng vẫn bị người giấy màu máu tìm thấy cơ hội.

Những mảnh giấy nhỏ màu máu đã len vào da thịt, len lỏi vào tâm hồn.

Ý thức vốn đã bị Khóc giày vò đến cực hạn, lúc này lại thêm một loại đau đớn nữa, cảm giác này giống như nhãn cầu bị nhét mảnh giấy vào, muốn dùng tay lấy nó ra, nhưng cho dù ngón tay có thò vào vết thương của chính mình, cũng không thể chạm vào linh hồn của mình được.

Gặp phải đám người điên này, coi như thợ cắt tóc xui xẻo.

Kỳ thật trong lòng gã cũng cảm thấy vô tội, bản thân rõ ràng không có làm gì, chỉ là đi vào quán sủi cảo, mở cái hộp gỗ ra thôi.

"Chẳng lẽ bọn họ thực sự là vì người phụ nữ đó? Chỉ vì họ đều là hàng xóm của nhau? Đám người trong cư xá này điên hết rồi hay sao!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro