Chương 226: Con dao của đồ tể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con trăn khổng lồ màu đen vây quanh hai chân của Hàn Phi, nó cảm thấy được Hàn Phi khen ngợi, cho dù thân thể rất yếu nhưng vẫn vui vẻ quẫy đuôi.

Nữ đồ tể ở trong ngõ còn chưa đi bao xa, Hàn Phi cũng không dám nhiều lời, lẳng lặng nghe động tĩnh ngoài cửa.

Sau khi bước chân nặng nề và mùi nồng nặc dần biến mất, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

"Sống sót rồi."

Ôm lấy cơ thể mềm mại của con trăn khổng lồ màu đen, một người và một thú cưng đang sống dựa vào nhau trong con ngõ đầy rẫy súc sinh nguy hiểm này, cả hai cùng lúc đều nghĩ đến Từ Cầm.

"Theo thông tin mà người thợ cắt tóc tiết lộ, chắc chắn Từ Cầm vẫn đang ở trong Ngõ Súc Sinh, nói không chừng mình có thể gặp chị ấy ở đâu đó."

Trong đầu hiện lên hình dáng Từ Cầm, Hàn Phi không còn sợ như vậy nữa, hắn lấy người giấy màu máu từ ô vật phẩm ra, đối phương có khuôn mặt giống y hệt Từ Cầm từ từ hướng nhìn về nơi nào đó.

Người giấy màu máu có lẽ cảm nhận được vị trí của Từ Cầm, chị ấy đã từng dùng máu của mình đổ lên người giấy, trong cơ thể người giấy đã tăng thêm nguyền rủa thuộc về chị.

"Xử lý vết thương trước đã, sau đó sẽ đi tìm Từ Cầm. Chờ sau khi mình tụ hợp được với Từ Cầm và những hàng xóm khác, gặp phải con quái vật mặt lợn thì có thể thử giết chết nó."

Miễn cưỡng từ trên mặt đất đứng dậy, Hàn Phi dựa tường nhìn xung quanh, lúc này mới có cơ hội nhìn về phía trong nhà.

Sau khi mình off game, con trăn khổng lồ màu đen không biết đã gặp phải chuyện gì, nó có thể tìm được căn nhà đổ nát này cũng coi như là rất may mắn.

Những viên gạch đá xanh bị vỡ dính đầy vết máu đông đặc, nhưng có lẽ do được bón đủ "phân" nên sân nhỏ mọc đầy cỏ dại, có một số cây cỏ mà Hàn Phi cũng không thể nhận ra.

Đi qua sân nhỏ, mở cửa gỗ đổ nát của đại sảnh ra, trong ngôi nhà nhỏ không có dấu vết của người sống, trước mắt chỉ có một cỗ quan tài gỗ.

Quan tài được đặt ở chính giữa, nắp quan tài bị dao và rìu chặt ra từng mảnh, trong quan tài không có xác chết nhưng rất nhiều quần áo dính máu bị vứt bừa bãi.

"Mộ y quan?"

Máu trên quần áo đã chuyển thành màu đen, chủ nhân của bộ quần áo chắc đã chết từ lâu.

Hàn Phi còn muốn tiếp tục tìm kiếm, nhưng tình trạng cơ thể thật sự không cho phép tiếp tục trì hoãn thêm nữa.

"Đến đây, giúp tao một việc, mày cắn chặt đầu bên kia sợi chỉ."

Hàn Phi trốn ở phía trong cùng của ngôi nhà, rồi từ trong ô vật phẩm lấy ra kim và chỉ mà Hoàng Doanh dùng để luyện tập kĩ năng.

Nghĩ lại phương pháp được giới thiệu trong video, khả năng ghi nhớ mạnh mẽ giúp hắn nhớ được mọi chi tiết, trước đây hắn cũng đã từng tập luyện trên xác chết ở cư xá Hạnh Phúc, nên cũng không quá hoảng loạn.

Miệng cắn chặt quần áo, tay của Hàn Phi còn ổn định hơn hầu hết các bác sĩ, phải biết rằng hắn đang tự mình khâu kim vào da thịt của mình.

Trong mười phút, Hàn Phi đã hoàn thành một đường khâu đơn giản với sự giúp đỡ của thú cưng nhỏ.

Sợi chỉ trên vết thương xiêu xiêu vẹo vẹo, nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng cuối cùng nó cũng cầm máu.

"Máu không còn chảy, nhưng xương bàn tay trật khớp rồi, phải làm sao bây giờ?"

Hàn Phi xé toạc quần áo, sau đó tìm một nhánh cây trong khuôn viên, đơn giản cố định lại tay trái.

Sau khi mọi việc xong xuôi, mặt hắn không còn chút máu trực tiếp nằm thẳng bên cạnh quan tài như thế.

"Đồ ăn do Từ Cầm làm ra có thể nhanh chóng khôi phục lượng máu, còn có các công hiệu đặc biệt khác, lần này sau khi tìm được chị ấy, mình nhất định phải nhờ chị ấy nấu thêm, mình phải luôn mang theo chúng."

Trong thế giới tầng sâu, tốc độ chữa trị cơ thể của Hàn Phi nhanh hơn thực tế rất nhiều, hắn vẫn chưa hoàn toàn hiểu hết quy tắc của thế giới này.

Kể từ khi hắn bắt đầu trò chơi, đã mệt bở hơi tai. Khi sinh tồn còn là một vấn đề, hắn không có thời gian để thử nghiệm những thứ khác.

Nằm trong ngôi nhà đổ nát, Hàn Phi nghỉ ngơi một lát, nhưng trốn vào trong cũng không an toàn, chỉ trong mấy phút liền nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa hai lần.

Vào lúc này có thể có một con quái vật mặt lợn đang quanh quẩn gần đây.

"Những cánh cửa trong Ngõ Súc Sinh giống như một vật trang trí đối với những con quái vật mặt lợn, chúng có thể vào bất cứ lúc nào tùy thích, những người ban đầu sống trong ngôi nhà có lẽ đã bị chúng giết chết."

Nhìn thấy tình trạng thê thảm trong nhà, Hàn Phi từ trên mặt đất chậm rãi đứng dậy, hắn đưa tay phải vào trong quan tài.

Ẩn dưới lớp quần áo bê bết máu là một cuốn gia phả vẽ đầy kí tự màu đỏ, tên của mỗi người đều bị gạch bỏ, trông khiến người ta khiếp sợ.

"Mỗi cái tên đại diện cho một người sống sao?"

Ở trang cuối cùng của gia phả, Hàn Phi tìm thấy cái tên duy nhất không bị gạch bỏ là Vương Thăng.

"Đây chẳng lẽ là đứa trẻ trong đống rác?"

Hắn thử đặt cuốn gia phả vào ô vật phẩm, điều mà hắn không ngờ tới là, hắn vừa đặt đã thành công, trong đầu xuất hiện âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã thành công phát hiện vật phẩm nhiệm vụ là gia phả nhà họ Vương."

"Gia phả nhà họ Vương: sự tồn tại của cuốn gia phả này, chứng tỏ rằng có nhiều người đã từng sống trong Ngõ Súc Sinh. Tìm hiểu cách Ngõ Nhân Gian biến thành Ngõ Súc Sinh như thế nào, có thể hữu ích giúp bạn thoát khỏi đây."

Hệ thống nhắc nhở không có đầu không có cuối, Hàn Phi cũng không biết công dụng của cuốn gia phả này, nên tạm thời chỉ có thể lưu giữ lại.

Đi một vòng, Hàn Phi phát hiện trong nhà có một số lượng lớn dấu vết của móng tay cào tường.

Dấu ngón tay trên bức tường bẩn thỉu xen lẫn vết máu, cảm giác như một kẻ điên bị mất trí đã từng bị nhốt trong nhà, cho dù nó có đào hết máu trên ngón tay ra, thì cũng phải trốn thoát khỏi ngôi nhà này.

"Những ngôi nhà trong con ngõ này dường như không có cửa sổ, mỗi ngôi nhà giống như một chiếc hộp khép kín và độc lập, một khi cánh cửa đóng lại, người bên trong phát sinh bất cứ vấn đề gì, người bên ngoài cũng không biết."

Đi vào trong nhà, tầm nhìn của hắn bị bao trùm bởi những vết xước, cảm giác sốc đó càng mạnh hơn, ngôi nhà nhỏ này đầy tuyệt vọng và đau khổ.

"Bị nhốt trong nhà này là người? Hay là quái vật?"

Trong nhà không có một món đồ đạc hoàn chỉnh nào, Hàn Phi cau mày, lục lọi trong đống đổ nát toàn vết màu để tìm những thứ hữu dụng.

Khi hắn nhìn xuống gầm giường, đồng tử ngay lập tức co lại.

Ở góc khuất nhất dưới gầm giường, có một bàn tay đã bị chặt đứt.

Bàn tay bốc mùi nồng nặc, da của nó đã biến thành màu đen, nhưng dù vậy, năm ngón tay của nó vẫn nắm chặt một con dao chặt xương bị gãy.

"Dao?"

Dao trong Ngõ Súc Sinh là một vật phẩm rất đặc biệt, tất cả những con dao trong bản đồ ẩn này dường như đều bị nguyền rủa, tất cả chúng đều là những nguyền rủa khủng khiếp.

"Chẳng lẽ đây là vật nguyền rủa không có chủ sao?"

Hàn Phi rất can đảm, lấy người giấy màu máu đề phòng bất trắc, rồi để con trăn khổng lồ màu đen lôi cái tay dưới gầm giường ra.

Con trăn khổng lồ duỗi thẳng đến bàn tay đen một cách miễn cưỡng, khi nó chạm vào bàn tay đó, cơ thể to lớn của nó đột ngột rung lên, như thể nó đã bị kích thích bởi một thứ gì đó.

Cực kì ủy khuất nhìn Hàn Phi, con trăn khổng lồ màu đen kiên quyết không đến gần bàn tay đó nữa.

"Không phải cái gì mày cũng ăn được hay sao?"

Làm dịu con trăn khổng lồ màu đen, Hàn Phi cố gắng nén cơn đau dữ dội, chạm vào con dao bằng tay trái đã bị trật khớp.

Suy nghĩ của hắn cũng rất đơn giản, dù sao tay trái bây giờ cũng đang ở trạng thái nửa tàn phế, sờ một chút cùng lắm phế hết , để tay phải không bị ảnh hưởng.

Đầu ngón tay chậm rãi tới gần, Hàn Phi muốn dùng chức năng nhận dạng của hệ thống xem con dao có thể tiếp tục sử dụng hay không, nhưng ai biết được khoảnh khắc ngón tay chạm vào con dao chặt xương, đại não của hắn giống như có mười mấy cặp cánh tay tóm chặt lấy.

Cơn đau đớn không thể hình dung nổi tác động lên linh hồn, Hàn Phi cảm thấy nhận thức của mình sắp bị xé rách.

Hắn muốn rút cánh tay lại, nhưng cơ thể lại mất kiểm soát, đến động tác đơn giản nhất cũng không thể làm được.

Cho dù cố gắng hết sức, hắn cũng chỉ có thể mở được mắt ra.

Trong ngôi nhà đầy vết xước, tràn đầy nỗi sợ hãi cùng đau khổ, lúc này có sáu tàn hồn toàn thân đầy máu đang đứng.

Khuôn mặt của họ gớm ghiếc, cơ thể khiếm khuyết, một phần linh hồn của họ bị giam cầm trong con dao chặt xương.

"Dao trong Ngõ Súc Sinh giam cầm linh hồn."

Từng cặp cánh tay muốn xé vụn Hàn Phi, bọn họ đã sớm mất đi lý trí.

"Già trẻ nam nữ đều có, dường như là người một nhà? Chẳng lẽ bọn họ chính là những người đã từng sống trong ngôi nhà này trước đây?"

Trong lúc khủng hoảng, Hàn Phi căn bản không hề có bất kì do dự nào, hắn lấy cuốn gia phả trong ô vật phẩm ra.

Cuốn gia phả cũ rách nhà họ Vương rơi xuống đất, lật đến một trang nào đó, sự chú ý của sáu tàn hồn bị gia phả phân tán đôi chút.

Nắm bắt khoảnh khắc này, Hàn Phi nhìn lướt qua tàn hồn, hắn đột nhiên phát hiện ra một trong những tàn hồn này trông rất giống với nữ thi thể ở bãi rác.

"Vương Thăng! Tôi đã từng cứu Vương Thăng!"

Ôm hi vọng đánh cược một phen, Hàn Phi dùng hết sức hét lên.

Những cơn đau truyền đến trong đầu đã giảm đi một chút, sáu tàn hồn này bổ nhào lên người, dường như muốn nhìn ra điều gì từ trên người Hàn Phi.

Khoảng vài giây sau, sáu tàn hồn mất đi lý trí đã dừng làm thương tổn Hàn Phi, bọn họ đi qua giữa nhận thức và cơ thể hắn, sau đó lại quay trở về trong con dao chặt xương.

Cùng lúc đó, trong đầu Hàn Phi lại một lần nữa vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện vật phẩm nguyền rủa không hoàn chỉnh rank G là Dao!"

"Dao, vật phẩm nguyền rủa không hoàn chỉnh rank G: Con dao này đã từng giết chết một gia đình sáu người, vốn là một con dao diệt môn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro