Chương 227: Lựa chọn của đồ tể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn con dao gãy trong lòng bàn tay, Hàn Phi hoảng hồn, hắn vừa mới bước trên bờ vực sinh tử.

Hít sâu một hơi, dũng khí của Hàn Phi lại từ từ tăng lên, hắn ngồi xổm bên cạnh bàn tay bị cắt đứt.

Hàn Phi cũng biết con dao rất nguy hiểm, nhưng hắn có chút không đành lòng để bỏ đi vào lúc này.

"Khi lần đầu tiên mình chạm vào con dao của quái vật mặt lợn, hệ thống đã cho mình lời nhắc rằng mỗi đồ tể lúc nửa đêm đều có con dao của riêng mình. Có lẽ mình có thể tìm thấy một con dao của riêng mình ở đây."

"Theo gợi ý, để có được nghề nghiệp ẩn đồ tể nửa đêm, trước tiên phải kiếm được một con dao trong Ngõ Súc Sinh."

Hầu hết những con dao trong Ngõ Súc Sinh đều do quái vật khống chế, ngay cả khi là một con dao vô chủ cũng không thể dễ dàng sử dụng vì bên trên tràn đầy oan hồn bị mất đi lý trí.

Nhưng con dao trước mặt lại là cơ hội cho Hàn Phi, vì đã cứu mạng Vương Thăng, nên oan hồn trong con dao dường như không căm thù hắn đến vậy.

"Điều này có thể được coi là thiện hữu thiện báo."

Việc tìm kiếm con dao của riêng mình trong Ngõ Súc Sinh thực sự rất khó, nếu không cẩn thận là sẽ toi mạng, nhưng quyết định bốc đồng của Hàn Phi trước đó đã giúp hắn tìm ra con đường tắt.

Sau khi chuẩn bị tâm lý, Hàn Phi lại sắp chạm vào con dao chặt xương kia, nhìn thấy hắn không ngừng tìm đường chết, con trăn khổng lồ màu đen đã bò lại, còn lấy đuôi che mắt.

Đầu ngón tay lần thứ hai chạm vào dao chặt xương, khí tức lạnh lẽo dọc theo cánh tay truyền vào đại não, Hàn Phi rùng mình một cái.

"Sáu con quỷ bị giam cầm trong dao không ra nữa!"

Sau khi có một khởi đầu tốt, lá gan Hàn Phi càng lớn hơn, hắn bẻ gãy ngón tay của bàn tay bị chặt đứt từng chút một, sau đó nắm trong lòng bàn tay con dao chặt xương!

"Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Bạn đã thành công thu được một con dao bị nguyền rủa trong Ngõ Súc Sinh. Bạn có chính thức mở nhiệm vụ của nghề nghiệp ẩn Đồ Tể Nửa Đêm không?"

"Có." Hàn Phi không chút nghĩ ngợi liền lựa chọn mở ra, một phần lớn nguyên nhân hắn đến Ngõ Súc Sinh là vì nghề nghiệp ẩn này.

"Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Từng lựa chọn tiếp theo của bạn có thể ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng! Hãy chọn nhiệm vụ đầu tiên của bạn!"

"Nhiệm vụ tùy chọn một: Dùng con dao trong tay để sát sinh, bạn có thể giết bất cứ thứ gì bạn muốn, giết một người, giết một con quỷ, hoặc một con súc sinh."

"Nhiệm vụ tùy chọn hai: Dùng con dao trong tay để cứu một người, một con quỷ hoặc một con súc sinh."

Đặt ở trước mắt Hàn Phi là hai lựa chọn hoàn toàn trái ngược nhau, giết chóc hay cứu giúp.

"Nếu mình lựa chọn cứu giúp, vậy tiêu chuẩn cứu giúp là gì? Mình có thể làm bị thương vật cưng của Từ Cầm rồi sau đó chữa trị tốt cho nó có được không?" Hàn Phi sẽ không thể off game trừ khi hoàn thành nhiệm vụ, nếu không hắn sẽ bị mắc kẹt vĩnh viễn trong game.

"Thôi quên đi, vật cưng do Từ Cầm nuôi cảm giác không phải là người, cũng không phải là quỷ, càng không tính là súc sinh, ngay cả hệ thống cũng không biết nó là cái gì nữa. Hơn nữa nó vừa mới cứu mình, mình thật sự không thể ra tay với nó được."

Suy nghĩ một chút, Hàn Phi lựa chọn nhiệm vụ đầu tiên là giết chết một thứ gì đó.

So với cứu giúp thì giết chóc dễ dàng hơn.

Sau khi nhận nhiệm vụ đầu tiên, Hàn Phi định thu con dao chặt xương vào ô vật phẩm, nhưng chỉ vừa mới có suy nghĩ này, lòng bàn tay đã cảm thấy đau, sáu oán niệm bị mất lý trí chưa hoàn toàn đồng ý Hàn Phi.

"Thật khó để sở hữu một con dao cho riêng mình."

Ở thế giới tầng sâu tìm được một con dao thì hết sức dễ dàng, nhưng kiếm được một con dao có thể đả thương được lệ quỷ thì vô cùng khó khăn.

Cẩn thận cất con dao chặt xương đi, Hàn Phi không hành động hấp tấp, hắn định ở trong nhà chờ đủ ba tiếng rồi mới đi ra ngoài.

Nhưng trời không chiều lòng người, chỉ hơn mười phút sau, ngoài cửa lại xuất hiện tiếng bước chân, con quái vật mặt lợn dường như ngửi thấy mùi gì đó, nó quanh quẩn xung quanh đây.

"Thực sự là khó nhằn."

Tiếng bước chân xuất hiện ngày càng thường xuyên, đối phương dường như đang từ từ thu hẹp phạm vi dò xét, con trăn khổng lồ màu đen bên cạnh Hàn Phi cũng bắt đầu cảm thấy không ổn.

"Không thể ở lại đây nữa, chủ nhân của tiếng bước chân kia hình như sắp phát hiện ra mình rồi."

Thân thể đã khôi phục một chút, Hàn Phi nín thở sau khi tiếng bước chân lại xuất hiện.

Khi tiếng bước chân không còn, hắn và con trăn khổng lồ màu đen dứt khoát rời khỏi nhà và đi về phía đối diện với nơi có tiếng bước chân.

Rút kinh nghiệm lần trước, lần này Hàn Phi không vội, hắn đi chậm lại, không để cho mình phát ra bất kì tiếng động nào.

Khi đến góc hẻm, tiếng bước chân nặng nề kia lại vang lên.

Một người phụ nữ mặt lợn, răng người quấn quanh eo xuất hiện, cô ta đã đi qua đi lại rất lâu, lần này cuối cùng dường như đã chắc chắn về điều gì đó, cô ta dừng lại trước cửa ngôi nhà mà Hàn Phi vừa rời đi.

"Bùm!"

Con dao nặng trĩu trong tay đập vào cánh cửa, người phụ nữ mặt heo nở nụ cười tàn nhẫn, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn.

Cô ta càng lúc càng chắc chắn rằng có người đang trốn trong nhà, nước nhầy chảy ra từ miệng, mạch máu trên cánh tay vỡ ra, điên cuồng vung mạnh con dao đập vào cửa.

Cửa gỗ bị chém, cô ta gào thét rồi vọt vào trong ngôi nhà cũ.

Cảnh tượng phía xa khiến Hàn Phi toát mồ hôi hột, trong Ngõ Súc Sinh này không có nơi nào an toàn.

Không quay đầu lại, Hàn Phi vội vàng rời đi, nhưng vào lúc này, trong đầu lại vang lên âm thanh của hệ thống.

"Đánh giá 1: Cẩn thận, quyết đoán, bạn có trực giác tuyệt vời, khả năng phán đoán chính xác và rất may mắn. Bạn phù hợp với nhiều nghề, tất nhiên, bao gồm cả nghề đồ tể."

"Từng lựa chọn sau khi nhiệm vụ bắt đầu sẽ ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng. Lựa chọn này không chỉ đề cập đến nhiệm vụ được chọn là gì? Nó còn đề cập đến quyết định mà mình đã đưa ra sau khi gặp phải sự cố?"

Vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, Hàn Phi không dám bất cẩn, đi qua những con hẻm phức tạp, hắn cố gắng hết sức để nhớ kỹ từng con đường.

Hàn Phi muốn hoàn thành một việc mà chưa từng có ai làm được, hắn sử dụng trí nhớ siêu phàm của mình, trong đầu vẽ ra bản đồ Ngõ Súc Sinh.

Chỉ khi rõ ràng từng con đường, mới có cơ hội tìm ra lối thoát.

Tránh con quái vật mặt lợn, cố gắng đẩy từng cánh cửa trong ngõ rồi dựa vào người giấy màu máu để từ từ tiếp cận Từ Cầm, Hàn Phi đang chơi một trò chơi mạo hiểm với cơ thể bị thương của mình.

Sau khi đi qua ba ngã ba và dùng con trăn đen để thăm dò đường đi, Hàn Phi đã tránh trước được hai con quái vật mặt lợn, khi bước vào ngã ba thứ tư, trong con hẻm tĩnh mịch đột nhiên truyền đến một tiếng mèo kêu.

Tiếng kêu rất nhỏ, nhưng Hàn Phi có thể nghe thấy rõ ràng.

Hắn quay đầu nhìn bãi rác trong góc, một con mèo đen bị đè dưới xác chết, hai chân bị dây sắt gỉ đâm thủng.

Nó càng vùng vẫy, dây sắt càng siết chặt.

"Có bẫy? Hay là ai đó cố tình tra tấn nó cho vui?"

Tiếng mèo kêu có thể thu hút thứ gì đó, không thích hợp ở đây lâu, nhưng Hàn Phi lại nghĩ tới một chuyện khác.

Trong nhiệm vụ vừa nhận, chỉ cần dùng dao sát sinh là có thể hoàn thành, giết một con mèo mất khả năng di chuyển cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ rồi.

"Hoàn thành nhiệm vụ không hẳn là chuyện quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là sự lựa chọn của mình."

Không do dự, Hàn Phi để con trăn khổng lồ màu đen tiếp cận trước, sau khi chắc chắn rằng không còn thứ gì khác được giấu trong đống rác, hắn nhặt con dao chặt xương bị nguyền rủa lên chém vào dây sắt.

Khi vừa lấy dây sắt ở chân con mèo đen xuống, nó sợ hãi "khè" một cái rồi bỏ chạy.

"Nếu là bẫy do ai đó giăng ra, khi đối phương phát hiện tiếng mèo kêu dừng lại, nhất định sẽ tới xem thử. Mình phải nhanh chóng rời đi mới được."

Hàn Phi cất con dao chặt xương đi, còn chưa đi được vài bước, trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

"Đánh giá 2: Bạn lựa chọn giết chóc, nhưng lại cứu một con mèo. Có lẽ trong lòng bạn biết rằng một người tàn nhẫn với động vật cũng sẽ trở nên tàn nhẫn với con người."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro