Chương 244: Sát thủ nơi làm việc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cục diện trong tích tắc đã bị đảo ngược hoàn toàn, vô tâm khó phòng hữu tâm, kỹ năng diễn xuất xuất chúng của Hàn Phi đã thành công lừa được ông lão ra khỏi phòng của mình.

Mặc dù về sau ông ta cũng phát hiện nhưng đến lúc đó thì đã quá muộn.

Kỳ thực Hàn Phi chỉ muốn tìm một nơi an toàn ít người để ra tay, ông lão dẫn Hàn Phi vào tầng hầm, coi như đã tự cắt đứt con đường sống của chính mình.

Bóng người còn chưa thấy, một mùi máu tanh nồng nặc đã tràn ngập toàn bộ căn phòng.

Từ Cầm với huyết sát quấn quanh, tay cầm dao ăn, xuất hiện trước cửa phòng đồ tể.

Mùi máu tanh nồng nặc xộc vào khoang mũi, tiếng khóc đau đớn của đứa trẻ văng vẳng bên tai.

Mùi máu có thể khơi dậy sát khí trong lòng người ta, tiếng khóc có thể mang đến cho người ta sự tuyệt vọng và bi thương sâu sắc.

Những điều tồi tệ nhất trong ký ức của ông lão bắt đầu hiện lên trong tâm trí, những cảnh ông ta chạy trốn một cách mất kiểm soát hiện ra trước mắt, lúc này nét mặt của ông ta càng trở nên méo mó và đáng sợ, đôi mắt dị thường tràn đầy oán hận.

Mặt tối mà ông ta trốn tránh đã bị phơi bày hoàn toàn, lớp da bám vào xương dần nứt ra, những mảng trên cánh tay và khuôn mặt biến thành một loại nguyền rủa.

Chú Lý vẫn luôn giữ oán hận trong lòng, ông ta căm ghét sự già nua nhưng đành lực bất tòng tâm.

Tất cả những gì tốt đẹp trên đời đều không có liên quan gì đến ông ta, sinh mệnh của ông ta cũng không còn bao lâu.

Trong khoảng thời gian cuối đời này, ông ta không muốn chúc phúc cho bất luận kẻ nào, càng muốn kéo tất cả mọi người cùng chết.

Hàn Phi đã nghiên cứu tất cả các nhân cách của Nhện, trong đó tính cách của chú Lý đại diện cho sự căm ghét mất mát và một loại lo lắng điên cuồng về việc không thể kiểm soát được vận mệnh.

Tính cách này rất dễ bị Cánh bướm mê hoặc, vì vậy ông ta là người đầu tiên Hàn Phi tìm đến.

Chú Lý già nua dần dần biến thành quái vật, thân thể không ngừng tăng cao, xương cốt kêu răng rắc, giống như hình nộm trong da người, không có nhân tính, chỉ còn lại sự kinh khủng.

"Tất cả các nhân cách đều có thể biến thành quái vật ư?" Hàn Phi cảnh giác nhìn chằm chằm lão Lý, đợi đến khi Từ Cầm và Khóc đi đến rồi mới phối hợp với hai người.

Lão Lý đã hoàn toàn mất đi hình dạng con người, từ trong tủ sắt lấy ra đủ loại dao và dây xích, điều ông ta thích nhất là hành hạ những thân thể trẻ trung dưới lòng đất tối tăm này.

Mỗi một con dao trong tủ sắt đều có linh hồn đang kêu gào, thật khó có thể tưởng tượng được lão Lý đã giết bao nhiêu người ở đây.

Phải biết rằng những con quái vật mặt lợn bên ngoài tòa nhà chỉ có một con dao đồ tể trong tay, nhưng lão Lý với khuôn mặt người, lại có cả một cái tủ chứa những con dao giam giữ linh hồn.

Xem ra ở trong việc giết chóc, vẫn là con người có hiệu suất cao hơn.

Chiếc tủ sắt nghiêng đổ, lão Lý lao về phía lối ra với một đống dao.

Ông ta rất thông minh, biết rằng mình không phải là đối thủ của ba người Từ Cầm, căn bản không nghĩ đến việc giao đấu, chỉ muốn nhanh chóng trốn thoát.

Đáng tiếc là đám người Hàn Phi đã sớm đoán trước được tình huống này, bọn họ đã bàn bạc trước mọi khả năng, nếu ông lão liều mạng bắt giữ Hàn Phi làm con tin thì có lẽ vẫn còn đường sống, đây là cơ hội duy nhất của ông ta.

Liều mạng may ra còn có thể sống, trốn tránh chắc chắn sẽ chết không phải nghi ngờ.

"Nhân cách chú Lý quý trọng mạng sống của mình hơn bất cứ ai khác. Ông ta nhất định sẽ hành xử rất tàn ác sau khi rơi vào tình cảnh tuyệt vọng, nhưng tất cả chỉ là ra vẻ mà thôi. Thực chất ông ta chỉ là một kẻ miệng cọp gan thỏ, chỉ giỏi bắt nạt những con hổ giấy yếu ớt."

Trước khi quyết định một mình đến gặp chú Lý, Hàn Phi đã nói với Từ Cầm và Khóc rằng mình đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của đối phương, đây có thể nói là một sự nghiền ép cả về thực lực và trí óc.

Ông lão chỉ đối mặt với Từ Cầm cũng đã đủ chật vật, chưa kể đến Khóc liên tục đột phá và Hàn Phi trong tay cầm dao tái sinh.

Chỉ trong nửa phút ngắn ngủi, trên người ông lão đã có hơn chục vết thương, lúc đầu toàn bộ lực chú ý đều đổ dồn vào Từ Cầm, không để mắt đến Khóc.

Kết quả là một bên mắt của ông ta đã bị cảm xúc tuyệt vọng đâm thủng, ông ta cảm thấy thật sự không thể tưởng tượng nổi, oán niệm tưởng chừng như vô cùng yếu ớt đó lại có thể khống chế tuyệt vọng trong lòng người khác, năng lực này mới biết đến lần đầu.

Khi bị thương ngày càng nặng, tuyệt vọng của ông lão ngày càng sâu sắc. Ý thức của ông ta vốn không vững vàng, lại cộng với việc bị Khóc quấy nhiễu, tinh thần đang trên đà suy sụp.

"Tôi có thể đưa mặt nạ cho các người! Tôi còn biết rất nhiều bí mật trong tòa nhà này có thể nói cho các người biết!" Ông lão không ngừng hét lên, cố gắng vì bản thân đánh cược để sống sót, nhưng ba người còn lại trong phòng ý muốn dừng tay lại một chút cũng đều không có.

"Tôi biết cách giải trừ nguyền rủa của Ngõ Súc Sinh! Không phải cậu yêu thương chị mình lắm sao! Nếu không giải trừ nguyền rủa của Ngõ Súc Sinh, cô ta sẽ bị giày vò suốt đời! Mãi mãi không bao giờ thoát khỏi đây! Bất kể đi bao lâu, chỉ bằng cách trở về đây ăn thịt của Ngõ Súc Sinh mới có thể duy trì lý trí!"

Thấy không ai đáp lời, ông lão lại ném ra một thông tin quan trọng: "Mỗi chiếc mặt nạ đều có một con số đằng sau, chỉ cần thu thập tất cả mặt nạ, có thể trở thành người quản lý mới của Ngõ Súc Sinh! Tôi có hai chiếc mặt nạ, tôi có thể đưa tất cả cho các người!"

Đoạn kí ức không thể chịu đựng được nhất thời bị khơi dậy, tuyệt vọng ở sâu trong lòng hóa thành những mũi kim không ngừng đâm vào linh hồn ông ta, loại đau đớn này căn bản không thể chịu đựng nổi.

"Buông tha cho tôi, tôi có thể giúp các người! Tôi biết rất nhiều chuyện trong tòa nhà! Ở đây từng có rất nhiều người từ bên ngoài vào, có thợ cắt tóc, y tá, bác sĩ thú y. Họ đã liên hợp lại với nhau và muốn giết chị của cậu!"

"Việc nhà văn mất tích cũng liên quan đến bọn họ. Chính đám người từ bên ngoài vào đã giết chết nhà văn! Bác sĩ trong tòa nhà cũng thông đồng với bọn họ. Hình như bọn họ sắp giết tất cả mọi người!"

"Người nguy hiểm nhất trong tòa nhà chính là bác sĩ! Sau khi các người giết tôi, cũng sẽ bị bác sĩ giết chết!"

Ông lão không ngừng nói nhảm, nhưng cũng tiết lộ một số thông tin hữu ích, ít nhất hiện tại Hàn Phi đã biết việc nhà văn mất tích có thể liên quan đến bác sĩ.

"Những gì tôi nói đều là sự thật! Các người có thể đi hỏi A Mộng, trong phòng của đứa bé kia có một số bức vẽ có thể chứng minh những gì tôi nói!" Ông lão nhận thấy đòn tấn công của Từ Cầm chậm lại, ông ta cho rằng lời nói của mình đã khơi dậy hứng thú của đối phương, càng ra sức nói.

Mãi cho đến khi ông ta nói gần hết những điều mình biết, Hàn Phi ở phía sau mới vung con dao đồ tể vào cổ ông ta.

Ngay lúc Hàn Phi khóa mục tiêu, trên chuôi dao xuất hiện một đôi tay tái nhợt, một lưỡi dao dài ba thước được làm hoàn toàn từ vẻ đẹp và lòng tốt của nhân tính chém xuống.

Trên lưỡi dao phản chiếu từng khuôn mặt người, bọn họ dường như vĩnh viễn đồng hành cùng với Hàn Phi trong thế giới này.

Khi lưỡi dao chạm vào cơ thể ông lão, ác ý và âm khí lập tức bị đẩy lùi, căn bản không có bất kỳ lực cản nào, Dao Tái Sinh cắt đứt cổ chú Lý dễ dàng như xẹt qua một tờ giấy.

Đặc điểm nghề nghiệp của Đồ tể bình minh được phát huy, mục tiêu của Hàn Phi càng độc ác, tàn bạo bao nhiêu thì con dao trên tay hắn càng sắc bén bấy nhiêu.

Lưỡi dao chém vào cổ của nhân cách phụ số 6, khi đầu của đối phương rơi xuống, lưỡi dao được hình thành từ nhân tính đã biến mất, như thể nó chưa từng xuất hiện.

Da dẻ ông lão bắt đầu nứt ra, thân thể không đầu bò trên mặt đất, cuối cùng ông ta vẫn không thể chạm được vào cái đầu rơi ở trong góc.

Âm khí và ác ý tản mạn ra xung quanh, Hàn Phi thả con rắn đen trong quỷ văn ra, để nó không bị lãng phí và mau chóng nuốt chửng âm khí.

"Trong số những kẻ từ bên ngoài vào tòa nhà có cả tên thợ cắt tóc đã trộm dao của Từ Cầm." Hàn Phi cảm thấy chuyện này còn phải bàn bạc kỹ hơn.

Tuy rằng ba người bọn họ liên thủ giết chết chú Lý, nhưng điều này không có nghĩa là ông ta yếu thế, ông ta thậm chí còn mạnh hơn cả oán niệm cấp bậc trung bình, những người thực lực như ông ta trong nhà đồ tể còn có rất nhiều.

Nếu ba người Hàn Phi phạm vào nhiều oán niệm, bị tất cả bọn chúng bao vây, thì khả năng sống sót cũng rất nhỏ.

"Chúng ta tạm thời đi trước đã." Hàn Phi vươn tay cởi bỏ mặt nạ của ông lão, khi lấy được mặt nạ, trong đầu hắn vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

"Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Bạn đã được Nhà đồ tể chấp thuận bằng cách riêng của mình! Chúc mừng bạn đã thu được mặt nạ đồ tể số 6 và trở thành một thành viên của Nhà đồ tể!"

"Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Sơ yếu lý lịch xin việc của bạn đã được cập nhật! Bạn có hiển thị công khai không?"

"Đêm đầu tiên được tuyển dụng làm nhân viên cửa hàng tiện lợi, bạn đã phá hủy quan tài và xóa bỏ ý thức của người quản lý cửa hàng."

"Khi vào trường Học viện tư thục Ích Dân xin việc, bạn đã cố gắng hết sức để thầy chủ nhiệm hồn phi phách tán."

"Chuyển sang nghề nghiệp ẩn Đồ tể nửa đêm, bạn đã phá hủy hoàn toàn nền móng của nhà máy chế biến thịt, tự tay giết chết đồng sự, nơi bạn đến mỗi đêm đều biến thành một dòng sông máu."

"Và hôm nay, lý lịch cá nhân của bạn đã được tô đậm thêm một điểm."

"Sau khi vào Nhà đồ tể, bạn đã thành công giết chết người phỏng vấn bạn trong vòng 60 phút. Chúc mừng bạn đã đáp ứng tất cả các yêu cầu và thành công đạt được chức danh rank G – Sát thủ nơi làm việc."

"Sát thủ nơi làm việc, chức danh nghề nghiệp đặc biệt có thể nâng cấp: Như tên của nó, chức danh Sát thủ nơi làm việc mô tả chuẩn xác cuộc sống tại nơi làm việc của bạn. Sau khi có được chức danh này, mị lực: trừ 2."

Nhìn giao diện hệ thống, Hàn Phi dứt khoát chọn từ chối công khai Sơ yếu lý lịch xin việc, đồng thời đặt chức danh Sát thủ nơi làm việc ở dưới cùng của tất cả các chức danh.

"Đùa gì kì vậy? Nếu bản lý lịch và chức danh này mà công khai thì sau này ai dám thuê mình nữa? Hơn nữa, mình hoàn toàn bị ép buộc mà! Đánh giá này sao có thể chỉ ghi kết quả mà không ghi lại cả quá trình chứ?"

Nhìn vào lý lịch cá nhân ít nhiều có chút máu tanh, Hàn Phi nhớ tới một bài hát nhiều năm trước.

"Một người tốt như tôi, lẽ ra phải sống một cuộc đời huy hoàng, sao hơn 20 năm vẫn chìm trong biển máu?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro