Chương 253: Cơ thể máu thịt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên người cô ấy có mười hai con dao ăn, mỗi con dao đều đâm vào chỗ hiểm, máu đỏ tươi nhuộm cho cô ấy một bộ quần áo mới.

"Từ Cầm!"

Sau khi nghe thấy giọng nói của Hàn Phi từ khoảng cách hơn mười mét, đôi mắt điên cuồng của cô ấy khẽ đảo qua, đôi môi đỏ tươi khẽ mở, dường như cô ấy nói điều gì đó, sau đó không chút do dự mà lấy nhát dao cuối cùng đâm vào trái tim mình!

Hoa máu như một con chim bay ra tứ phía, tia lý trí cuối cùng của Từ Cầm đã hoàn toàn biến mất.

Với cánh tay mảnh khảnh buông thõng xuống, nguyền rủa tràn ra khắp cơ thể cuộn lại và đan xen vào nhau trên làn da nhợt nhạt, hàng loạt linh hồn hoàn toàn khác nhau bắt đầu xuất hiện trong nguyền rủa, chúng giống như những bông hoa nở trong biển máu, lại giống như quái vật khổng lồ ẩn trong hồ sâu bị nguyền rủa.

Mười ba con dao ăn đó là chìa khóa để mở ra cánh cửa cấm kỵ, Từ Cầm bây giờ mới chính là bộ dạng chân thật của cô ấy.

Những lời thì thầm ngọt ngào, một giọng nói quyến rũ, xen lẫn tiếng khóc thảm thiết và tiếng than khóc đau đớn, cuối cùng tất cả mọi cảm xúc đều bị tiếng cười cuồng loạn của Từ Cầm bao phủ.

"Ai sẽ dùng cả hai tay xé nát tôi, ai sẽ ôm tôi trong bộ dạng như thế này, giết chết người điên cuồng như tôi đi, hoặc là bị tôi giết chết trong điên cuồng."

Máu và nguyền rủa trộn lẫn vào nhau, những bóng đen dưới chân cô ấy tiếp tục lan ra xung quanh.

Con dao sắc bén chỉ là chìa khóa đâm vào máu thịt, toàn bộ máu tanh là để mở cánh cửa của trái tim bị chi phối bởi ham muốn ăn uống quá độ.

Tất cả những nguyền rủa độc ác trên đời đang chảy trong vết thương, quét xung quanh bằng bóng tối sâu thẳm nhất, nơi cô ấy đứng dường như là một vực thẳm.

"Làn da đẹp nhất của con người dệt nên bộ quần áo đẹp nhất, khuôn mặt xinh đẹp nhất phải cho vào lọ để nâng niu, em lấy ra mọi thứ đẹp nhất, ghép lại thành hình dáng của anh, tình yêu ích kỷ này sao có thể để em nếm trải một mình?"

Hai cánh tay mảnh khảnh vươn ra phía trước, hắc ám nguyền rủa vặn vẹo, trên người Từ Cầm một khuôn mặt không chê vào đâu được xuất hiện, cô ấy nhìn chằm chằm quái vật đeo mặt nạ, lôi kéo thân thể nguyền rủa kia, lao thẳng về phía đối phương.

Tòa nhà không ngừng nuốt máu, nhưng tốc độ nó nuốt vào còn chậm hơn nhiều so với tốc độ mà máu trào ra, Từ Cầm hoàn toàn mất kiểm soát, trong mắt không nhìn thấy một chút lý trí, tất cả nguyền rủa trong cơ thể cô ấy toàn bộ giải phóng ra ngoài, lúc này xung quanh cô ấy chính là một khu vực cấm!

Hàn Phi lúc này mới biết ý nghĩa thực sự của tập hợp nguyền rủa, từng tấc máu thịt đều ngưng tụ tuyệt vọng, oán niệm của cô ấy đều bị tuyệt vọng chi phối, còn bản thân cô ấy là do tuyệt vọng tạo thành.

Một bóng máu lao về phía những con quái vật đeo mặt nạ, sắc máu vô biên biến dạng thành những chiếc gai ăn thịt người, một khi bị chúng vướng vào, thì sẽ không bao giờ có thể thoát ra.

Bọn quái vật trong nhà đồ tể không ngờ người phụ nữ trước mặt lại đáng sợ như vậy, mấy lần dồn Từ Cầm vào chỗ chết, nhưng đối phương cho dù trong tình huống nguy cấp như vậy cũng không có hành vi điên cuồng như lúc này.

Những con quái vật đó không biết rằng con dao ăn mất tích của Từ Cầm đã bị Hàn Phi đưa lại, không còn nhiều thời gian, bọn chúng buộc phải bày ra trò chơi chém giết, nhưng lại tình cờ đánh trúng thời điểm mạnh nhất của cô ấy.

Đừng dễ dàng khiến một con quái vật phát điên, tất cả mọi người trong thế giới tầng sâu đều hiểu sự thật đơn giản này.

Ba con quái vật đeo mặt nạ biết không còn đường quay lại, bọn chúng liếc nhau, đồng thời lao về phía Từ Cầm.

Đôi mắt dưới lớp mặt nạ hiểm độc và sát khí, thân hình của ba người bọn chúng thay đổi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Hai trong số chúng là những con quái vật mặt lợn trong Ngõ Súc Sinh, nhưng cơ thể chúng dính đầy những vết máu giống vật tổ, chúng nhạy cảm hơn những con quái vật khác một chút.

Rút con dao đồ tể ra, miệng phát ra tiếng gầm rú , con dao đồ tể với lòng căm thù và tuyệt vọng lưỡi của nó chém dữ dội vào những chiếc gai màu máu.

Máu rơi xuống như mưa, hai con quái vật toàn thân đầy vật tổ ở phía trước, người còn lại mặc áo choàng dài màu đen lướt nhìn Hàn Phi, sau đó nó từ dưới quần áo của mình bế ra một con chó con với cơ thể được may vá qua.

Lưng của con chó con ốm yếu đầy sẹo, dường như nó thường xuyên bị thứ gì đó xé rách.

Người đàn ông chặt ngón tay và đút cho con chó con ăn.

Sau khi nuốt sạch máu thịt của chủ nhân, đôi mắt của con chó con ốm yếu chứa đầy máu đỏ tươi, âm khí tràn vào, cơ thể nó bắt đầu không ngừng căng to, xé nát phía sau lưng.

Những chiếc răng nanh to như ngón tay cái sắc bén, con chó nhỏ được bao phủ bởi những cái tên trên da thịt bên ngoài bộ lông, một số tên trong số này thuộc về những người đã bỏ rơi nó, trong khi những tên khác là những người đã từng đặt tên cho nó.

Có rất nhiều ác ý dưới cái tên có vẻ dễ thương, như thể tất cả đều bị dao khắc trên thân thể, có lẽ chủ nhân cũ đã quên những thứ này, nhưng nó thì không, nó nhớ được mùi và vị của từng chủ nhân.

Con chó khổng lồ thoát khỏi những chiếc gai đỏ tươi, lao về phía Từ Cầm.

Nhìn thấy một con thú to lớn hung dữ đang cắn cổ mình, Từ Cầm dang tay về phía nó, cái ôm tưởng như đơn giản đó, thực tế kéo theo những nguyền rủa đếm không xuể trong cả căn phòng!

Nỗi uất hận và tuyệt vọng sâu sắc nhất, gần trăm loại nguyền rủa khác nhau bao trùm lấy con chó khổng lồ, ngay cả Thần chết cũng phải tê da đầu khi nhìn thấy cảnh này.

Không ai có thể chịu được cái ôm của Từ Cầm, nguyền rủa giống như thủy triều, cái ôm giống như một làn sóng lớn được làm thành từ dao.

Đôi cánh tay trắng nõn từ từ khép lại, thân hình con chó khổng lồ được bao bọc trong đôi cánh của cái chết, nó bị hất tung lên phía trên và xuyên qua bức tường trên đầu.

Khi con chó khổng lồ lại rơi xuống, đầu và đuôi đã nằm rải rác ở những nơi khác nhau.

Nền gạch nhẵn bóng như được bao phủ bởi một lớp nhung đỏ như máu, Từ Cầm không quan tâm đến vết máu bị nhà đồ tể nuốt vào bụng, mỗi bước cô di chuyển, phạm vi màu máu sẽ mở rộng thêm một phần.

Khi sự giết chóc gia tăng, ngày càng nhiều hình người được tạo thành bởi những nguyền rủa lặng lẽ xuất hiện, người phụ nữ này giống như một thảm họa tự nhiên.

Con chó khổng lồ đáng sợ ngay lập tức bị giết chết, ba con quái vật đeo mặt nạ đều có chút sợ hãi, nhưng chúng vẫn không rút lui.

Vết máu vật tổ tụ lại thành một khuôn mặt quái thú, hai con quái vật mặt lợn cao lớn dùng chính máu thịt của mình cho con dao đồ tể ăn, sau khi con dao đồ tể bị nhuộm đỏ hoàn toàn, chúng lần lượt lao tới hai bên trái và phải của Từ Cầm.

Người đàn ông đứng ở phía sau xé áo choàng đen rộng rãi và mũ đội đầu, để lộ một cái đầu giống như một con vật, dưới chiếc áo khoác đen, gã mặc một chiếc áo khoác trắng rách nát và đeo thẻ làm việc của bác sĩ thú y trên cổ.

Rũ bỏ chiếc áo choàng đen, người đàn ông phát ra những âm thanh kì quái, dường như gã đã quên tiếng người.

Từng con một, những con vật nuôi bị khâu lại ốm yếu bò ra khỏi chiếc áo choàng đen và áo khoác trắng, bác sĩ thú y cắt mạch máu mình và bắt đầu cho chúng ăn.

Đứng ở ngoài cửa, Hàn Phi đã nhìn thấy tất cả những điều này, bác sĩ thú y không phải là cư dân của nhà đồ tể, cũng không phải là nhân cách phụ của Nhện, nhưng lại đang đeo mặt nạ bên trong tòa nhà.

Bác sĩ dường như đang cố gắng thu phục họ, đưa cho họ những chiếc mặt nạ đã được xử lý qua.

"A Mộng không nói dối, mặt nạ của nó quả nhiên bị cướp mất."

Phải mất thời gian để bác sĩ thú y điều khiển các con vật được khâu lại, khi bắt đầu chuẩn bị thì Hàn Phi đã nâng con dao lên.

Đại sảnh mà họ đang ở được hình thành bằng cách mở ra bốn phòng, đây đã là phòng lớn nhất trong tòa nhà, nhưng lúc này căn phòng trông cực kỳ nhỏ và không có chỗ để né tránh.

Bác sĩ thú y không cảm nhận được sự đe dọa nào từ Hàn Phi cho đến khi tiếng khóc xuất hiện, trước khi gã có thể phản ứng lại, Lý Tai đã hoán đổi thân xác với em trai Lý Họa của mình.

Lý Họa vạm vỡ và hung bạo đâm thẳng vào người bác sĩ thú y, nắm đấm biến dạng của anh ta mang theo sự phẫn uất và đập mặt đất thành những vết nứt.

Không có thời gian để bác sĩ thú y chuẩn bị, cũng không phải là lần đầu tiên Hàn Phi và hàng xóm hợp tác, hắn đi phía sau hàng xóm, ánh mắt lạnh lùng không chứa bất kỳ cảm xúc nào mà lẳng lặng nhìn cổ bác sĩ thú y.

"Nếu không phải là các người, Từ Cầm sẽ không mất kiểm soát, nỗi đau bị mười ba nhát dao đâm, các người phải trả lại gấp đôi!"

Bác sĩ thú y dồn hết sự chú ý vào Lý Họa và Khóc, gã căn bản không ngờ tới trên người không có chút âm khí nào, Hàn Phi hoàn toàn là người bình thường lại dám can thiệp vào cuộc chiến giữa lệ quỷ.

Chờ đến lúc gã nhận ra, Hàn Phi đã lặng lẽ đi tới chỗ cách gã không xa.

Cầm con dao bằng năm ngón tay, Hàn Phi nhắm thẳng vào đầu mà chém.

Khi nhìn thấy Hàn Phi cầm cán dao, bác sĩ thú y đã sửng sốt, nhưng sau đó gã nhận ra rằng mình đã quá sai lầm.

Một vết thương lớn xuất hiện từ vai đến bụng dưới, bác sĩ thú y cố gắng kéo khoảng cách ra xa, nhưng lại rơi vào tay Lý Họa.

Gã chủ yếu giết người bằng cách nhờ thú cưng, thân thể cũng không quá cường tráng, nhưng có thể vì nguyên nhân này mà dao Tái Sinh mới không trực tiếp cắt đứt được gã.

Cuộc bao vây của bác sĩ thú y vẫn chưa kết thúc, hai con quái vật mặt lợn mang thân hình vật tổ đã được bọc trong những chiếc gai màu máu dưới chân Từ Cầm, nhân tính được hình thành bởi hàng loạt nguyền rủa đang cắn xé cơ thể chúng.

Trong khi con quái vật mặt lợn vẫn đang chiến đấu và vật lộn, Từ Cầm đã nhìn bác sĩ thú y và Lý Họa, lúc này cô ấy không còn là cô ấy của ngày trước nữa.

Hoàn toàn bị nguyền rủa chi phối, cô ấy không quan tâm những gì trước mắt, cô ấy chỉ muốn giết và ăn tươi nuốt sống.

Cơ thể bị dao đâm xuyên qua giống như một cánh cửa nối liền thế giới bị nguyền rủa, không ai biết bao nhiêu uất hận vẫn ẩn hiện trong bóng tối thăm thẳm.

"Hãy tha cho tôi! Nếu không chạy đi thì các người cũng sẽ bị giết chết!" Không ai quan tâm đến những lời cuối cùng của bác sĩ thú y, nhưng gã nói cũng có lý.

Sau khi Khóc nhét bác sĩ thú y chỉ còn một hơi tàn vào đàn tế, dứt khoát kéo Lý Họa rút lui, mấy người cùng nhau chạy ra khỏi phòng.

Trong không gian sắc máu đó, tiếng cười của Từ Cầm vẫn như cũ du dương điên cuồng, thậm chí còn mang theo một sự mê hoặc chí mạng.

"Chạy mau!" A Mộng nắm lấy Hàn Phi, đứa bé này bị dọa đến nói chuyện sắc bén hơn rất nhiều.

Máu đang lan rộng, Từ Cầm đang mất kiểm soát, đã đuổi ra đến ngoài, tấn công mọi thứ xung quanh một cách điên cuồng.

"Bác sĩ bây giờ ở đâu? Đưa chúng tôi đi tìm bác sĩ ngay!" Hàn Phi chạy nhanh, nếu hắn chậm một bước thôi sẽ bị gai đỏ đâm xuyên qua người.

"Bọn họ muốn giết nhà văn một lần nữa....." A Mộng bị Hàn Phi dùng một tay xách lên, vài người hốt hoảng không chọn đường, trực tiếp chạy lên lầu.

Lối đi trong nhà đồ tể vẫn đang thay đổi, càng ngày càng thấm máu, tòa nhà này thực sự dường như đang sống lại, mọi người nghe thấy tiếng tim đập nhẹ.

"Chạy về phía nơi có nhịp tim mạnh nhất!" Hàn Phi biết rằng Nhện vẫn còn nửa trái tim đại diện cho cái thiện mà hắn chưa tìm thấy. Trái tim ác đã chôn sâu trong bể máu của Ngõ Súc Sinh, vậy thì trái tim thiện chắc là giấu trong nhà đồ tể mới đúng.

Tiếng va chạm bên ngoài tòa nhà không ngừng truyền đến, cả tòa nhà càng lúc càng rung chuyển, khi đám người Hàn Phi chạy đến con đường thứ hai, một lối đi trong nhà đồ tể bắt đầu sụp đổ.

Những kẻ sau lưng đánh cắp năng lực của người quản lý, muốn giết nhà văn một lần nữa, dường như đã tỏ ra lo lắng, không quan tâm đến bất cứ điều gì, chúng liều lĩnh phá hủy tòa nhà, cũng phải hoàn thành bước cuối cùng.

Thế giới bị bao phủ bởi máu, trong tòa nhà nơi tập trung nhiều người nhất trong Ngõ Súc Sinh, lại đang dàn dựng một cảnh tượng điên cuồng mà ngay cả những con súc sinh cũng sẽ không làm.

Khi bức tường bên ngoài sụp đổ, cùng với tiếng tim đập, bên ngoài tòa nhà cũng có tiếng va chạm.

Khi một bức tường bên cạnh Hàn Phi sụp đổ, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy bên ngoài qua khe hở trên tường.

Một số lượng lớn quái vật mặt lợn xuất hiện bên ngoài nhà đồ tể, mặt nạ mặt lợn của chúng đầy vết nứt, da cơ thể nứt ra từng mảng lớn, có thứ gì đó cứ bò ra từ bụng chúng.

Những máu thịt đó tụ lại với nhau, mơ hồ tạo thành dung mạo của một người.

Khi Hàn Phi nhìn thấy hai má của con quái vật máu thịt, khóe mắt hắn khẽ co giật, thật sự không ngờ mình lại có thể nhìn thấy Nhện trong thế giới tầng sâu như thế này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro