Chương 332: Tủ quần áo dẫn đến cái chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chương 332: Tủ quần áo dẫn đến cái chết

Kiến nghị thì có thể thực hiện được, còn nguyện vọng chỉ là một mong đợi tốt đẹp đơn thuần, có sự khác biệt rõ ràng giữa hai điều này.

Nhìn điếu thuốc trên tay, Hàn Phi không lập tức châm ngay, hắn cầm điếu thuốc chỉ để phòng thân.

Rất nhiều chủ hộ sau khi nhìn thấy váy đỏ đều chấp nhận luôn công việc của Hàn Phi, bà lão này dám nêu kiến nghị, chứng tỏ bà ấy không quá sợ váy đỏ, đối với chủ hộ như vậy, Hàn Phi đương nhiên phải cẩn thận.

Bà lão nghe thấy lời nói của Hàn Phi có ý gì đó, hoa văn con bướm sau gáy bà ấy như sóng lăn tăn gợn, tận tình khuyên bảo: "Cậu sẽ hại chết tất cả mọi người, cậu cho rằng cậu đã cứu bọn họ? Thực ra là hại bọn họ, bọn họ chỉ có như vậy mới có thể sống sót trong tòa nhà chết chóc, cậu đây là đang tuyệt đường sống của bọn họ đấy."

"Nếu như bà là quỷ nhảy lầu, hoặc bà là nữ streamer sau lưng cháu, vậy bà có nguyện ý bị đối phương lợi dụng làm công cụ để sử dụng, hay là sẵn sàng chiến đấu hết mình vì hy vọng yếu ớt kia?" Hàn Phi cũng không muốn động thủ với bà lão, hắn vẫn luôn rất kính già yêu trẻ.

Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác suy nghĩ, bà lão áo đen không nói gì nữa, nhưng bà vẫn chặn cửa phòng 1144 không chịu tránh ra.

"Thừa nhận đi, bà chắc chắn không phải là vì nghĩ tới người khác, bà chỉ là lo lắng mình sẽ chọc giận quản lý tòa nhà chết chóc." Hàn Phi tuy không nhiều tuổi, nhưng là một bậc thầy diễn xuất, đã sớm diễn ra một đôi mắt nhìn thấu người khác: "Không có ai muốn chết, mọi người đều đang rất nỗ lực để sống sót, giờ chỉ là đổi một cách sống khác mà thôi."

"Vô dụng thôi, mấy người chỉ đang đấu tranh vô ích."

"Chúng cháu làm như thế nào đó là chuyện của chúng cháu, bà không phải là đang tìm đường rời đi sao? Hiện tại cửa hành lang ở tầng 1 đã mở ra, nhưng chỉ cần bà bước ra khỏi tòa nhà này, sau này bà sẽ không còn là chủ hộ của tòa nhà số 1 này nữa." Hàn Phi thật ra chỉ là tùy tiện nói, hắn đồng ý để bà lão đi, nhưng không nói khi nào sẽ để bà lão đi.

Nếu như bà lão thật sự lựa chọn rời đi, vậy thì hắn sẽ không nể nang gì nữa, trước sẽ ép hỏi hết những bí mật mà bà lão biết, sau đó mới tính đến bước tiếp theo.

"Các người hoàn toàn không biết sự kinh khủng của người quản lý, nếu nó đi vào tòa nhà số 1, ngoại trừ cư dân ở các phòng 1044, 1144 và 1244 ra, tất cả những người khác đều sẽ bị giết chết." Bà lão chỉ vào cánh cửa phía sau: "Trước khi phạm phải sai lầm lớn, hy vọng cậu sẽ không kích thích nó nữa."

"Bà càng nói như vậy, cháu lại càng tò mò, cháu đã nhìn thấy tên điên trong phòng 1144, anh ta trông có vẻ yếu ớt, tại sao người quản lý lại coi trọng anh ta như vậy?"

Bà lão không nói còn tốt, nói ra rồi ánh mắt Hàn Phi càng thêm kiên định hơn.

Thấy xung đột sắp nổ ra, cửa phòng 1144 bất ngờ bị mở tung.

Tên điên đang ghé sát cửa, thận trọng nhìn ra hành lang bên ngoài.

"Lão quỷ? Sao bà lại tới nữa rồi!" Tên điên nhìn chằm chằm bà lão áo đen, sau đó ra sức vẫy tay với Hàn Phi, ra hiệu hắn mau chạy nhanh.

"Tôi là đang cứu cậu, còn nữa ... cậu nên gọi tôi là dì Giả." Bà lão mặc đồ đen rất tức giận mỗi khi nhìn thấy tên điên, nhưng bà cũng không có cách nào khác.

"Ai quan tâm bà tên là gì? Tôi chỉ biết bà là quỷ!" Tên điên hét lớn, điều kỳ lạ là mặc dù bà lão áo đen khó chịu nhưng lại không làm hại tên điên.

"Nếu mọi người đã ra hết, có chuyện gì thì trực tiếp nói đi." Hàn Phi dập điếu thuốc, lấy ra con dao tái sinh: "Hãy nói cho cháu tất cả những gì bà biết."

Nhìn thấy Hàn Phi dùng dao dọa lão quỷ, tên điên mới chậm rãi phản ứng lại, trên mặt cũng dần dần biến đổi.

"Mấy anh bảo vệ bây giờ hung dữ quá vậy?"

Bản thân Hàn Phi không có sức uy hiếp, vấn đề là sau khi hắn rút dao ra, người phụ nữ váy cưới và váy đỏ cũng chạy tới, hành lang bê bết máu, lối thoát hiểm của bà lão áo đen bị chặn lại.

Sau nhiều lần cân nhắc, bà lão áo đen không chống cự, bà ta ném chiếc khăn màu đen trên cổ xuống đất, để lộ hoa văn trên cổ.

"Tôi nói cho cậu biết sự thật, tên điên trong phòng 1144 này, là thi thể do người quản lý chuẩn bị cho chính nó. Nếu cơ thể hiện tại của nó bị phá hủy, có thể thông qua các cách nào đó, trực tiếp sống lại trên người tên điên này." Bà lão xé rách áo trên người tên điên.

"Bà làm gì đấy!"

Quần áo bị xé thành nhiều mảnh, cơ thể được vẽ đầy hoa văn của tên điên lộ ra.

"Cậu ta là đường rút lui của người quản lý, nếu cậu ta rời khỏi phòng 1144 quá lâu, hoặc cậu ta có vấn đề gì, vậy thì người quản lý sẽ tới ngay lập tức." Bà lão hy vọng Hàn Phi hiểu được tính chất nghiêm trọng của vấn đề.

"Nói cách khác, chúng ta có thể sử dụng anh ta để lừa người quản lý? Thậm chí có thể thiết kế trước cạm bẫy để giăng bẫy người quản lý."

"Ý của tôi không phải là như vậy!"

"Nhưng bà đã nhắc nhở cho cháu." Hàn Phi mở cửa phòng 1144, tâm trạng hoàn toàn khác với lúc hắn vào lần trước.

"Người anh em à, tại sao anh lại ở cùng với bọn họ vậy? Bọn họ là quỷ đấy! Bọn họ toàn bộ đều là quỷ!" Tên điên hét lên, đứng sát cạnh cửa.

"Con người chia thành người tốt và người xấu, quỷ cũng như vậy. Nếu xét ở góc độ khác, bọn họ kì thực sự cũng giống như anh đều là người bị hại, đều là những linh hồn vô tội bị người quản lý tàn hại, mọi người không những không phải là kẻ thù mà còn có một kẻ thù chung."

Nghe Hàn Phi phân tích, trong mắt tên điên điên cuồng cuồng hiện lên một chút nghi hoặc, vẻ mặt dần dần bình tĩnh lại, xem ra những gì Hàn Phi nói thật sự có lý.

"Lần trước anh nói phải về phòng ngủ trước bốn giờ sáng, nếu không sẽ xảy ra chuyện không hay. Tôi rất tò mò không biết chính xác thì có gì trong phòng ngủ của anh?"

Nếu Hàn Phi muốn đạt được nghề nghiệp ẩn thì phải được sự chấp nhận của tất cả các chủ sở hữu, nếu trong phòng 1144 còn có những thứ khác được cất giấu, thì rất có khả năng hắn sẽ bỏ lỡ mất cơ hội nghề nghiệp ẩn bảo vệ tòa nhà chết chóc này.

"Tôi không thể nói được rõ, hay là anh tự mình tới xem đi, phòng ngủ này hình như thông với những nơi khác."

Tên điên liếc nhìn đồng hồ trên tường rồi mở cửa phòng ngủ.

Khoảnh khắc cánh cửa được kéo ra, thân thể của tên điên nghiêng về phía phòng ngủ, như thể có một thứ khác trong phòng kéo lấy thân thể của anh ta!

"Tái sinh!"

Không một lời vô nghĩa, Hàn Phi trực tiếp dùng dao chém vào cửa.

Nhân tính chói mắt xé nát ô cửa màu đỏ thẫm, rơi vào trong bóng tối.

Có một tiếng hét thê thảm trong phòng ngủ, một cánh tay dài hơn cánh tay bình thường rất nhiều thu vào trong tủ quần áo.

Đỡ tên điên lên, Hàn Phi nhìn chằm chằm phòng ngủ.

Trong phòng có bàn làm việc và giường ngủ, hầu hết đồ đạc đều bình thường, chỉ có một chiếc tủ quần áo trong góc phát ra tử ý nồng đậm.

Chiếc tủ quần áo như có sự sống, trên cánh cửa tủ mọc đầy hoa văn con bướm và những mạch máu tinh xảo, nó được cố định ở góc phòng, đối diện với chiếc giường nơi tên điên ngủ.

"Tủ quần áo này là vật nguyền rủa rất hiếm gặp, người quản lý có thể đi thẳng đến phòng 1144 thông qua tủ quần áo này, đây là một trong những đường rút lui mà nó dành riêng cho chính mình." Bà lão áo đen nói bằng một giọng u ám, việc đã đến nước này, bà ấy muốn đi thì đã quá muộn rồi.

"Người quản lý có thể vào đây thông qua tủ quần áo sao? Tủ quần áo này thông với tòa nhà số 4 à?" Hàn Phi vừa muốn đến gần tủ quần áo, váy đỏ bước tới, trên người cô ấy có vô số vết tia máu đan dệt thành hoa văn vô cùng kinh ngạc.

"Ngoại trừ người quản lý ra, không ai biết tủ quần áo được liên thông với nơi nào, cũng không ai biết trong tủ quần áo có thứ gì. Trước đây từng có tên không sợ chết muốn vào tủ quần áo kiểm tra, nhưng sau khi anh ta đi vào thì cũng không thấy đi ra nữa." Bà lão thở dài, đang định nói thêm vài câu thì đột nhiên phát hiện ánh mắt Hàn Phi đang đảo qua đảo lại giữa bà ấy và tủ quần áo.

Cảm giác lành lạnh đột nhiên chạy vào tim, bà vội vàng quay lại, nhưng đã hơi muộn rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro