Chương 343: 4144?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Động tác của Hàn Phi điêu luyện đến nỗi cả người phụ nữ và người đàn ông trung niên đều không kịp phản ứng, cục diện lúc này biến động kinh thiên động địa.

Vốn cứ nghĩ bị lệ quỷ ép vào đường cùng, không ngờ Hàn Phi lại là người ra tay trước và "ôm" đối phương vào phòng ngủ.

Đầu tiên là một dao đập vỡ mặt nạ, sau đó trực tiếp khóa cổ họng, nhét người giấy vào vết thương của đối phương, đồng thời bịt miệng đối phương lại để không cho nó phát ra âm thanh.

Người đàn ông trung niên vừa nhìn đã nổi da gà, hiện tại rất nghi ngờ nghề nghiệp của Hàn Phi, nói không chừng hắn trong hiện thực thực sự làm nghề đó.

Lệ quỷ khống chế cô con gái nhỏ làm gì đã có kinh nghiệm, chờ nó phản ứng lại thì người đã vào phòng ngủ rồi.

Những người khác thấy Hàn Phi che miệng đối phương không cho nó phát ra âm thanh, trên thực tế Hàn Phi đang che vết thương bị dao cắt, không cho nó nhổ người giấy màu máu ra!

Thuận theo vết thương trên mặt, người giấy đã chui vào trong ngực lệ quỷ, đây mới thực sự là ý đồ giết người.

Vết nứt trên mặt bắt đầu lan ra khắp cơ thể, lúc đầu sẽ chảy ra thứ gì đó tương tự như máu đen, dần dần, những mảnh giấy vụn bắt đầu chảy ra từ vết thương của lệ quỷ.

Ý thức được sự khác thường trong cơ thể, lệ quỷ mở to mắt, hai mắt gần như lồi ra khỏi hốc.

Từ đáy lòng nó thề không có ý định mở miệng nhắc nhở người khác, nó chỉ muốn mở miệng phun người giấy ra.

Đáng tiếc là nó càng giãy giụa, Hàn Phi lại càng không dám buông tay, còn tranh thủ cho thêm vài nhát dao.

Mười phút sau, lệ quỷ ngừng vùng vẫy, làn da của nó giống như một bức tượng nhỏ bằng giấy, chỉ cần chạm nhẹ vào sẽ vỡ ra.

Dưới ánh mắt sững sờ của người đàn ông trung niên và người phụ nữ, một người giấy màu máu leo ra khỏi ngực lệ quỷ, ăn uống no nê, vết máu trên người càng thêm sặc sỡ.

"Không phải chứ? Tôi chỉ muốn làm cho nó im lặng thôi mà." Hàn Phi bỏ tay che miệng đối phương, khuôn mặt quỷ đó đã biến thành màu đen, độc hồn đáng sợ hủy hoại khuôn mặt giống như trùng độc.

"Mình vừa dùng cánh tay mà Đại Nghiệt ẩn thân?"

Hàn Phi vừa rồi hoàn toàn chỉ theo bản năng, là thói quen mà thân thể của hắn đã mài giũa qua sinh tử, kết quả không ngờ rằng lệ quỷ lại bị người giấy màu máu ăn thịt.

"Hai người đừng cách xa tôi như vậy." Hàn Phi liếc nhìn người phụ nữ và người đàn ông trung niên, hắn muốn bỏ lệ quỷ ra, nhưng vừa buông tay, lệ quỷ đã ngã xuống đất bay ra như vụn giấy.

Hắn đã vô tình tiêu hủy xác chết của đối phương.

"Lệ quỷ này không quá mạnh... đại khái chỉ có thể coi là một oán niệm nhỏ." Hàn Phi cố gắng giải thích cho đồng bọn của mình.

"Chúng tôi biết, là một nhân viên bảo vệ, việc tiêu hủy xác chết cũng không có gì khó hiểu." Người đàn ông trung niên nhìn bộ đồng phục bảo vệ nhuốm máu của Hàn Phi, dường như đã hiểu ra nhiều điều. Anh ta tuy rằng sợ hãi, nhưng nếu muốn rời đi vẫn phải dựa vào Hàn Phi, vì vậy anh ta lựa chọn làm theo ý muốn của hắn, cho dù hắn có yêu cầu anh ta làm gì, anh ta cũng sẽ làm, cố gắng không làm cho hắn tức giận.

"Cô gái này xử lý thế nào?" Người phụ nữ chuyển chủ đề, nhìn chằm chằm vào cô gái có vẻ rất quen trên mặt đất.

"Đưa cô ấy trở lại phòng đi, vừa hay có thể xem xem bức tượng dưới giường cô ấy cuối cùng là thứ gì."

Hàn Phi kéo con gái thứ hai của Trang Nhân đi, lặng lẽ đi qua phòng khách, rồi mở cửa phòng ngủ của cô ấy.

Đây là một phòng ngủ rất bình thường, sạch sẽ, mọi thứ đều được đặt gọn gàng, không tìm thấy bất cứ thứ gì liên quan đến chiêu hồn hay tà thuật.

"Càng là những thứ quỷ dị, thông thường sẽ càng khoác lớp da ngoài bình thường."

Hàn Phi đặt cô gái xuống giường, sau đó hắn vén ga trải giường lên.

Bên dưới chiếc giường là một tượng thần đã vỡ vụn, trông hơi giống lệ quỷ vừa rồi.

"Thần ở đâu ra, chẳng qua là oán niệm giả thần mà thôi."

Hàn Phi vươn tay muốn chạm vào những mảnh vỡ của tượng thần, nhưng vừa đặt tay xuống gầm giường, chiếc nhẫn của chủ nhà trên tay đã truyền đến cảm giác ớn lạnh.

"Dưới gầm giường vẫn còn có thứ khác?"

Hắn nhìn kỹ và phát hiện khu vực gần bức tường được bao phủ bởi một lớp vải đen.

Đưa tay gỡ tấm vải đen xuống, một sự lạnh lẽo cực độ bao trùm lấy thân thể, Hàn Phi phát hiện trên vách tường đã bị khoét rỗng, còn có tượng thần dày đặc!

Từng khuôn mặt quỷ dị nhìn Hàn Phi, tượng thần rõ ràng rất thô ráp, nhưng lại cho hắn cảm giác mình đang bị người sống nhìn chằm chằm, trong tượng như giam giữ quỷ.

Nếu như nói quỷ trong bức tượng ít nhất là oán niệm cỡ nhỏ, thì với bao nhiêu bức tượng như thế này, Hàn Phi khó có thể tưởng tượng nổi có bao nhiêu quỷ trong phòng cô con gái thứ hai của Trang Nhân.

"Đây không phải là lần đầu tiên mẹ cô ấy mang tượng thần về. Vòng tuần hoàn này đã diễn ra rất nhiều lần kể từ khi họ chết, chỉ là họ không nhớ mà thôi."

Không dám phát ra tiếng động nào. Hàn Phi có con dao tái sinh và người giấy màu máu, có thể đối phó oán niệm cỡ nhỏ, cũng có thể chạy thoát khỏi tay oán niệm cỡ vừa, nhưng cùng lúc đối mặt với vô số oán niệm dưới gầm giường như này, hắn chết chắc mà không phải nghi ngờ gì nữa.

"Căn phòng này nguy hiểm hơn mình nghĩ rất nhiều." Hàn Phi nhìn tượng thần, trong lòng nổi lên một mối nghi ngờ: "Những tượng thần này tồn tại có ý nghĩa gì? Tại sao lại đặt chúng trong nhà của gia đình Trang Nhân? Chẳng lẽ muốn nhiễm được khí tức của gia đình ông ấy?"

Câu hỏi trước còn chưa nghĩ thông, thì lại xuất hiện một câu hỏi mới: "Tại sao Cánh bướm lại giam cầm gia đình Trang Nhân? Còn chịu nhiều rắc rối để khiến gia đình ông ấy chiêu hồn trong thế giới tầng sâu?"

Cánh bướm có khả năng kéo người vào thế giới tầng sâu, muốn đưa Trang Nhân vào thế giới tầng sâu, chỉ cần trả một cái giá nào đó là có thể làm được, tại sao gia đình Trang Nhân lại phải thử đi thử lại hết lần này đến lần khác?

"Nếu không phải năng lực của Cánh bướm rất hạn chế, thì đó là bởi vì Trang Nhân rất đặc biệt, ông ấy khác với những người khác."

Hàn Phi tiếp tục suy nghĩ theo chiều hướng này, Trang Nhân là một đạo diễn phim kinh dị rất bình thường, điểm duy nhất ông ấy có liên quan với thế giới tầng sâu là hàng xóm của ông ấy là chủ tịch của Vĩnh Sinh Pharmaceutical, đối phương từng nói điều gì đó với ông ấy khi còn trẻ, đồng thời đưa cho ông ấy là game tòa nhà chết chóc.

"Game tòa nhà chết chóc?!" Trong đầu Hàn Phi chợt lóe lên một ý tưởng: "Game tòa nhà chết chóc được thực hiện bởi chủ tịch Vĩnh Sinh. Anh trai của ông ta là Phó Sinh có một chiếc hộp đen. Liệu hai anh em này có che giấu một bí mật nào đó trong game tòa nhà chết chóc không?"

Trước kia Hàn Phi chỉ coi Trang Nhân là người bình thường bị cuốn vào tai nạn, bây giờ hắn đã từ từ thay đổi quan điểm, trên người ông ấy có thể ẩn giấu một vài chuyện gì đó.

"Lần này thoát game, mình nhất định phải hỏi kỹ Trang Nhân. Nếu ông ấy chịu hợp tác, mình sẽ tìm cách để ông ấy chơi "Cuộc sống hoàn hảo", chiêu ông ấy vào thế giới tầng sâu."

Trang Nhân rất muốn gặp gia đình mình, Hàn Phi lại có một món hời mà ông ấy khó có thể từ chối.

Trong đầu có một kế hoạch, Hàn Phi nhẹ nhàng đặt tấm vải đen che bức tượng xuống, nhưng ngay lúc tấm vải đen rơi xuống, tất cả những pho tượng thô kệch đều quay người, mở mắt.

Tấm vải đen đã rơi xuống, Hàn Phi thiếu chút nữa cho rằng đó là ảo giác của chính mình.

Hắn nhìn kỹ tấm vải đen, chỉ sau vài giây, những khuôn mặt xuất hiện trên tấm vải đen, tượng thần dường như là sống lại.

"Rút thôi!"

Quyết định nhanh chóng, Hàn Phi kéo người đàn ông trung niên và người phụ nữ ra khỏi phòng ngủ, đẩy cửa chống trộm của phòng khách chạy về phía bên kia hành lang.

Trong quá trình chạy trốn, Hàn Phi không quên ngoảnh đầu nhìn lại số nhà.

"Phòng 4144? Ba số 4 ?"

Hàn Phi hiểu rất rõ số nhà này có ý nghĩa gì, hắn thật sự không dám tưởng tượng, căn phòng của quỷ nhảy lầu ở cũng chỉ có hai số 4 mà thôi. Tuy rằng quỷ nhảy lầu bị chia tách thành nhiều phần, nhưng đó cũng là tồn tại gần kề hận ý.

"Chẳng lẽ trong phòng 4144 là hận ý? Đó là vợ và con gái của Trang Nhân? Hay là vị 'thần' nào đó trong những tượng thần kia?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro