Chương 353: Cảnh báo sau khi game tòa nhà chết chóc gặp sự cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùi máu càng ngày càng nồng đậm phiêu tán trong toa thang máy với những mảng mốc lớn, những người mặc quần áo đỏ quây Hàn Phi ở trung tâm.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu mình không đi ra?"

Thang máy dừng lại ở tầng 4, cùng với thời gian, quái nhân mặc đồ đỏ như cành cây bị chích máu, mạch máu và tóc của cô ta quấn chằng chịt lại với nhau, căng da lên, bắt đầu lan về phía vách thang máy.

Tiếp tục ở lại, e rằng chỉ có đường chết, Hàn Phi điều khiển nhân vật trò chơi bước ra khỏi đám đông.

Sau khi hắn rời khỏi buồng thang máy, cửa thang máy màu xám bạc từ từ đóng lại, dọc theo khe hở của cửa thang máy có thể nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đỏ đang đứng quay lưng về phía hắn.

Ngay sau đó cửa thang máy đóng hoàn toàn, các con số trên màn hình bắt đầu thay đổi nhanh chóng.

Hàn Phi tưởng rằng con số sẽ dừng lại khi đến số "1", nhưng không ngờ con số trên màn hình lại biến thành số âm, thang máy đi xuống tầng âm 18.

"Thang máy này còn đi xuống dưới lòng đất nữa à?"

Không dễ dàng gì đến được tầng 4, Hàn Phi không muốn lãng phí cơ hội này, trực tiếp chạy tới phòng 4044, bí mật quan sát cánh cửa của căn phòng.

Phòng 4044 trong game ở tầng 4 khác với thế giới tầng sâu, thần giữ cửa trên cửa là hoàn chỉnh, đầu đối phương không bị chặt xuống.

"Mình phải xem vị thần giữ cửa này có bộ mặt trông như thế nào."

Hàn Phi nhớ tới tất cả các điểm mấu chốt, lặng lẽ đi tới cửa phòng 4044, khi hắn đang nhìn chằm chằm màn hình ti vi quan sát thần giữ cửa, thần giữ cửa trong trò chơi đột nhiên chớp chớp mắt.

Đầu nó dường như động đậy, nhưng lại dường như không động đậy, Hàn Phi không thể nói ra cảm giác kỳ quái đó, hiện tại hắn chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh.

Ngồi trở lại trên sô pha, Hàn Phi nhìn lại màn hình, cuối cùng hắn cũng nhận ra có gì đó không ổn.

Thần giữ cửa trong game tòa nhà chết chóc dường như đang theo dõi hắn, không phải theo dõi nhân vật trong trò chơi do Hàn Phi điều khiển, mà là qua màn hình ti vi theo dõi Hàn Phi bên ngoài màn hình.

"Đây là công nghệ gì vậy?" Hàn Phi không biết đây là trứng phục sinh hay là cạm bẫy, hắn thử đẩy cửa phòng 4044, đồng thời trên màn hình trò chơi xuất hiện một đoạn đối thoại.

"Bạn đồng ý giúp tôi đưa đầu trở về được không?"

Không có bất kỳ lời nhắc hay cảnh báo nào, cuộc trò chuyện này đột ngột xuất hiện, rõ ràng xung quanh không hề nhìn thấy một NPC nào.

"Là thần giữ cửa đang nói chuyện sao?" Hàn Phi bấm vào đối thoại, một màn càng kỳ quái hơn xuất hiện, đằng sau hộp thoại có ba lựa chọn, nhưng cả ba lựa chọn đều là không đồng ý.

"Phòng 4044 là nơi gần nhất với phòng 4444, hãy chuyển đầu tôi về, tôi có thể giúp bạn kết thúc cơn ác mộng không bao giờ kết thúc này."

"Muốn vào phòng 4044, bạn bắt buộc phải làm một việc cho tôi, bất kể lựa chọn của bạn là gì, cuối cùng cũng sẽ trở lại đây."

Đối thoại trong hộp thoại tiếp tục thay đổi, nhưng tất cả các tùy chọn vẫn đều là không đồng ý, như thể đây là một việc cố định, không thể thay đổi được.

"Tà ác mà bạn nhìn thấy nhất định là tà ác, nhưng thiện ý mà bạn nhìn thấy có nhất định là thiện ý không? Bạn quá gần với 'Thần', bạn nên đi sau lưng 'Thần', nhìn sau lưng của họ, 'Thần tính' của họ xán lạn đến mức nào, thì nhân tính của họ bẩn thỉu đến mức ấy. Bạn giúp tôi, tôi có thể cho bạn biết những bí mật không thể nói ra đó."

Nhìn đến nội dung hộp thoại, trong lòng Hàn Phi có chút động lòng, Không Thể Nhắc Đến trong thế giới tầng sâu đại biểu cho một đẳng cấp rất đặc biệt, thần giữ cửa ở đây đang nói bóng nói gió.

"Thần giữ cửa không đầu rất muốn tìm lại đầu của mình, chờ lần sau mình online, nói không chừng có thể dựa vào đây trì hoãn một chút."

Do dự một chút, Hàn Phi không có lựa chọn, hắn không thích đi con đường do người khác đưa ra. Nhưng nếu không đưa ra lựa chọn, trò chơi sẽ dừng lại ở giao diện này.

Sau khi cố gắng liên tục trong một thời gian dài, Hàn Phi ghi nhớ khuôn mặt của thần giữ cửa, sau đó lựa chọn miễn cưỡng thoát khỏi trò chơi.

Cùng với lúc hắn nhấn nút điều khiển của game-pad, màn hình trò chơi ngay lập tức trở nên tối đen như mực, tất cả các hình mẫu đều biến mất.

"Chuyện gì vậy? Tôi đã chơi mấy chục năm rồi, nhưng chưa bao giờ gặp phải trường hợp như này. Ti vi có vấn đề rồi sao?" Trang Nhân đi về phía ti vi với vẻ mặt đầy kinh ngạc.

"Đừng qua đó! Cháu dường như đã kích hoạt một thứ gì đó."

Vài giây sau, trên màn hình ti vi tối om xuất hiện một đôi mắt đẫm máu, đôi mắt đó lờ mờ, như bị chịu hạn chế rất lớn, không thể bước ra khỏi ti vi .

Những vết máu nhợt nhạt tập trung trên đôi mắt đó, từ từ nứt ra xung quanh, những tia máu nhỏ chẳng mấy chốc đã phủ kín màn hình ti vi , như thể đang cố xé nát thứ gì đó.

Cảnh tượng trước mắt gợi cho Hàn Phi nhớ tới cảnh khi hắn chiêu hồn, khi hắn sử dụng năng lực chiêu hồn, bảng thuộc tính của hệ thống sẽ bị bao phủ bởi màu đỏ ngầu, sau đó bị xé nát từ giữa, giống như một cánh cổng địa ngục bị cưỡng chế phá vỡ.

"Giống quá, trong trò chơi này cuối cùng còn ẩn chứa bao nhiêu bí mật?"

Hàn Phi đã sớm không còn coi Cuộc sống hoàn hảo là một trò chơi thông thường, liên quan đến sự tồn tại của hộp đen, trò chơi này có mối liên hệ chặt chẽ với hiện thực. Nó làm mờ ranh giới giữa hiện thực và hư ảo, đồng thời phá vỡ ranh giới của đại não và máy tính, càng là trộn lẫn sự sống và cái chết theo một cách đặc biệt.

Không ai biết trong hộp đen ẩn chứa bí mật gì, vô số chủ nhân của nó chưa từng thành công. Hàn Phi vẫn còn một chặng đường dài phía trước để mở hộp đen, nhưng những điều hắn gặp phải trong cuộc hành trình đã đủ để lật đổ nhận thức của hắn rồi.

Hắn có linh cảm rằng mình đang từ từ vén bức màn thế giới và nhìn thấy một thế giới chân thực chưa từng thấy trước đây.

Màn hình ti vi nhanh chóng phủ đầy vết máu, đôi mắt đỏ tươi đó nhìn chằm chằm Hàn Phi, cuối cùng nổ tung, sương máu biến thành một câu nói rằng Đây là lần cảnh cáo đầu tiên, sau ba lần cảnh cáo cái chết có thể sẽ đến.

Dòng chữ máu nhanh chóng biến mất, màn hình trò chơi tối đen cũng không có bất kì thay đổi nào.

"Ba lần cảnh cáo? Mình đã từng thử nói với người khác về sự tồn tại của hộp đen và thế giới tầng sâu, hộp đen trong đầu cũng đưa ra cho mình một cảnh cáo tương tự, sau ba lần cảnh cáo mà không có kết quả, hộp đen sẽ phát nổ trong đầu mình, làm cho mình chết não."

Hai tay ôm má, Hàn Phi híp mắt.

"Game tòa nhà chết chóc được làm bởi chủ tịch Vĩnh Sinh Pharmaceutical khi ông ấy còn trẻ. Chiếc hộp đen trong đầu mình là do anh trai của chủ tịch Vĩnh Sinh đưa cho mình, khi mình nhận được chiếc hộp đen, chủ tịch Vĩnh Sinh đã qua đời được một thời gian. Có khả năng là mặc dù chủ tịch Vĩnh Sinh đã qua đời, nhưng ông ấy vẫn gắn ý thức của mình vào hộp đen? Hay là ông ấy đang trốn trong một lớp nào đó của hộp đen?"

Hàn Phi chỉ là phỏng đoán, không có chứng cứ rõ ràng, hắn chỉ cảm thấy mình là một diễn viên hài nhỏ bé, khó có thể chống lại một cường giả như Vĩnh Sinh Pharmaceutical.

"Hai anh em Phó Sinh là chủ sở hữu trước đây của chiếc hộp đen. Mình đã thấy ký ức của người quản lý tòa nhà, hai anh em bọn họ thực sự có tồn tại. Nhưng Trang Nhân lại nói rằng ông ấy chưa bao giờ gặp anh trai của chủ tịch Vĩnh Sinh, cũng nói rằng chủ tịch Vĩnh Sinh thường nói chuyện với chính mình, mình rất tò mò về mối quan hệ giữa hai anh em? Một người chinh phục thế giới tầng sâu, còn người kia mở ra thế giới hiện thực? Một người trong ý thức, một người trong hiện thực?"

Nhìn màn hình tối đen, Hàn Phi đặt game-pad xuống: "Một trong hai anh em bọn họ có thể nhìn thấy tương lai, nhưng tương lai mà ông ấy nhìn thấy có thực sự là tương lai không? Thế giới sẽ phát triển theo hướng ông ta nhìn thấy sao?"

Hàn Phi không nghĩ như vậy, ít nhất hắn cũng mở được cả hai mặt của hộp đen cùng một lúc, điều mà anh em Phó Sinh chắc không ngờ tới.

"Con đường của mình vẫn là tự mình đi sẽ tốt hơn."

Sau khi rút điện, Hàn Phi buộc phải khởi động lại game tòa nhà chết chóc, mọi chuyện xảy ra vừa rồi dường như chỉ là ảo ảnh.

Các nhân vật trong game xuất hiện trở lại trong cư xá Hạnh Phúc, xung quanh là những khung cảnh chan hòa, ấm áp, chỉ có nhân vật chính của game là mặc một bộ quần áo dính máu.

"Nhân vật trò chơi đã thay đổi!"

Hàn Phi không thao tác nữa, dựa vào ghế sô pha lẳng lặng nhìn chằm chằm nhân vật trò chơi, cảm thấy được mini game tòa nhà chết chóc rất giống nhiệm vụ người quản lý của thế giới tầng sâu.

Sau khi chết đi sống lại ký ức của nhân vật trong game có thể tiếp tục mất đi, nếu không phải là người điều khiển thì có lẽ hắn đã quên hết mọi chuyện, từ nhân vật trò chơi trở thành NPC trong trò chơi.

"Có người điều khiển mới có thể tiến xa hơn? Trò chơi này là do chủ tịch Vĩnh Sinh làm ra, chẳng lẽ ông ấy muốn nói với mình rằng chỉ khi làm quân cờ mới dễ dàng bảo vệ bản thân mình hơn à?"

Nhìn bộ quần áo đẫm máu của nhân vật trong game, Hàn Phi cười một cách lãnh đạm: "Từ khi trúng tuyển vào Học viện Điện ảnh và Truyền hình cho đến hiện tại, mình đã làm vai phụ bao nhiêu năm như vậy, hiện tại không dễ dàng gì mới lọt vào trung tâm sân khấu, sao có thể để người khác tùy tiện thao túng? Chiếc hộp đen này nếu đã đưa cho mình, vậy thì chính là của mình."

"Hàn Phi, hay là... đi gặp gia đình tôi trước?" Trang Nhân cảm thấy mình vẫn đang bị bỏ qua, lúc này mới đi tới trước ti vi, chặn tầm mắt của Hàn Phi: "Chỉ cần tôi có thể nhìn thấy gia đình của mình từ xa, đừng nói là game tòa nhà chết chóc, căn nhà này và tài sản của tôi đều có thể chia cho cậu."

Nhìn thấy thái độ kiên định của Trang Nhân, Hàn Phi không thể tiếp tục chơi, dù sao thì hắn cũng đã có được thứ mình muốn rồi.

"Cũng được." Hàn Phi đứng dậy tắt trò chơi, bỏ điều khiển vào hộp đen bên cạnh băng video và thiết bị trị liệu tình cảm: "Bác bỏ luôn game vào đây đi, lát nữa cháu mang cả hộp đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro