7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


__

__

Hôm nay là một ngày đặc biệt.

Em chọn treo trên người toàn sắc đỏ. Chiếc đầm dạ hội hai dây màu đỏ rượu dài tận mắt cá chân, được xẻ cao, kéo dài lên tới phần da non mẫn cảm của chiếc đùi trong mềm mại, tinh tế để lộ đôi chân dài miên mang. Phần vai quyến rũ, mạnh dạng khoe mẽ khung xương quai xanh thon thả cùng chiếc cổ hạt trắng ngần mỏng manh. Bầu ngực đẩy đà dưới phần cổ váy được xẻ sâu, lộ cả nốt ruồi son bên trên ngực phải như điểm nhấn. Đôi chân dài bao bọc bằng đôi tất đen nhung được kéo cao lên tận phần đùi non cùng đồ kẹp tất bằng kim loại. Đôi cao gót nhón bít mũi cùng màu với váy, sang trọng tôn lên dáng người em.

Em đang ngồi trên bàn trang điểm kiểm tra lại vẻ ngoài của bản thân.

- Như vậy là được rồi nhỉ?

Em ghé sát hơn vào chiếc gương, chỉnh lại vết son đỏ lem khỏi viền môi, sau đó tô điểm chút nước hoa nhè nhẹ ra sau gáy, cố tình muốn dùng nó át đi mùi pheromone của bản thân.

Hôm nay là ngày tổ chức sự kiện họp báo, thông báo về sự ra mắt của Đội tuần tra số 1004, đội Anh Hùng mà em phải chịu trách nhiệm quan sát và theo dõi gắt gao.

Em nhanh chóng rời khỏi phòng, bước từng bước cẩn thận xuống cầu thang, chờ đợi các nhân vật chính của cuộc họp báo.

- (H/b)!

Midoriya bước xuống. Trên người cậu là bộ lễ phục đen sang trọng được thắt nút cẩn thận cùng chiếc cà vạt màu xanh lá chỉnh tề.

Todoroki theo sau. Trên người cậu ta cũng là bộ lễ phục màu đen hệt như Midoriya nhưng lại không thắt cà vạt. Cậu mở tung nút thắt ngay cổ áo, hờ hững để lộ là da thịt không tì vết bên trong. Cổ tay thì đặc biệt được mang một chiếc đồng hồ bằng bạc tinh xảo.

Người cuối cùng bước xuống bên dưới nhà là Bakugou. Cậu bạn khoác trên mình bộ lỗ phục hệt như hai cậu bạn còn lại trong nhóm nhưng lại có phần bừa bộn hơn. Cậu không thắt cà vạt, không thắt nút hết một phần tư chiếc áo, cố tình khoe ra bờ ngực vững chắc của bản thân.

Em nhìn thấy chúng à ngại ngùng quay mặt đi. Đầu óc cố trấn tỉnh bản thân, quên đi số kích tình tố đang được toả ra từ những người sau lưng.

Ba người bọn em nhanh chóng ngồi lên xe, chuẩn bị rời đi đến nơi tổ chức buổi họp báo. Trong suốt chuyến đi, em cùng bọn người họ chả nói với nhau lời nào. Ai cũng im lặng mà nghịch điện thoại, vờ như không có sự xuất hiện của đối phương.

- Phóng viên rất nhiều nên các cậu hãy vào trong luôn đi nhá.

- Mày không cần phải ra lệnh cho tao.

Em xuống dưới bên đường, cẩn thận mở cửa cho ba người bạn học của mình. Họ thấy vậy cũng rời khỏi xe, nghe theo lời em, không đoái hoài đến ai mà đâm thẳng vào trong sảnh lớn.

- Trời ạ! Quản lý gì mà cũng xịn vậy?

- Quản lý của 1004 cũng là một Alpha đấy.

Em bị bọn phóng viên chặn lại. Họ dồn dập chạy đến bên em, chỉ mic vào em, liên tục hỏi em về vô số điều kì lạ mà họ vẫn luôn tò mò về những Anh Hùng tài giỏi.

- Xin lỗi! Tôi cần phải đi rồi.

Em cúi đầu chào mọi người rồi đuổi theo sau Đội Anh Hùng của mình.

- Mày cũng được săn đón quá ha?

Bakugou mỉa mai.

- Đừng tách bọn này, (H/b). Nơi đây không đơn giản đâu.

Midoriya bỗng nhiên siết lấy cổ tay em. Cậu cau mày liếc nhìn xung quanh, rồi dẫn em đến gần bục phát biểu.

- Ở đây nha, (H/b). Bọn tôi xong việc thì sẽ về bên cậu.

Todoroki nhìn em. Miệng cậu cong lên một nụ cười trấn an, sưởi ấm tâm hồn em.

*****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro