Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Perth vừa tỉnh ngủ đã mò mẫm tìm "cục banh lông". Tay vỗ vỗ lên nệm, trống không... Hửm?

Perth mắt nhắm mắt mở xỏ dép đi ra ngoài, sau đó liền nhìn thấy mèo con đang ngồi trên bàn ăn vụng bánh kem, trên mép còn dính đầy kem trắng.

"Ngao~"

Thấy có người đến gần, mèo Saint cảnh giác kêu lên một tiếng.

"Mày không được ăn cái này." Perth nhíu mày lẩm bẩm. "Ủa, bánh kem mình đã để trong tủ lạnh rồi mà ta?"

Perth vươn tay ra muốn vuốt ve mèo con, nhưng mèo con đột nhiên lại phóng xuống sàn. Perth trừng mắt, ba chân bốn cẳng đuổi theo ép mèo con vào góc tường.

"Hừ, để xem mày chạy đằng nào."

Mèo Saint kiêu ngạo hất mặt, đưa tay lên liếm liếm lông, sau đó nhảy vọt lên đầu tủ.

Perth khó đỡ nhìn mèo con, sau đó giơ tay đầu hàng đi vào phòng tắm.

Không thấy bóng dáng người kia nữa, mèo Saint lại vui vẻ nhảy xuống tiếp tục ăn bánh kem. Đột nhiên, mùi bơ sữa thơm nức mũi lập tức bị thay thế bằng mùi cỏ bạc hà nồng nặc.

"Meow meow~~~"

Mèo Saint như bị thôi miên nhào vào lòng Perth, sau đó bắt đầu uốn éo cọ tới cọ lui. Thế nhưng lần này Perth lại không thèm để ý đến, lạnh lùng thả mèo con xuống đất.

Như vậy làm sao mà chịu được đây!!! (ᗒᗣᗕ)՞

Mèo Saint lập tức bày ra vẻ mặt đáng yêu nhất có thể, tròn xoe mắt kêu meo meo nhìn Perth.

Perth vốn định nhắm mắt làm ngơ, nhưng rốt cuộc lại không đành lòng, cúi xuống bế mèo con lên, để mặc cho mèo con thỏa thích làm loạn trên người mình.

"Nếu mày có thể chủ động thân thiết với tao thì tốt biết mấy."

Một người một mèo nhờ mùi cỏ bạc hà mà ôm ấp thân mật cả buổi sáng. Đến trưa, bầu không khí hài hòa tốt đẹp lại bị tiếng chuông cửa vang lên phá đám.

"Ao? Chú nói sẽ mua mèo ở tiệm anh mà. Sao bây giờ đã có một con rồi?"

Nói xong, Mean cúi xuống bế mèo con lên kiểm tra.

"Há há, còn là mèo đực nữa. Nhìn cũng đáng yêu đó."

"Không phải mua, chỉ là tình cờ gặp, sau đó... Thấy thích thích nên mang về."

"Vậy là mèo hoang hả? Rồi nó có nghe lời... Ây da!!!"

Bị người lạ mặt ẵm lên lắc qua lắc lại, mèo Saint không vui há miệng táp một cái.

"Anh có sao không?"

"Sao lại cắn người?" Mean trừng đôi mắt hí nhìn mèo con hung dữ, sau đó quay sang nhìn Perth. "Mau vứt nó đi, anh cho chú con mèo khác ngoan hiền hơn."

"Không cần đâu, em thích con mèo này."

Perth ngồi xổm xuống phát ra tin tức tố, sau đó dịu dàng xoa đầu mèo con.

"Không được cắn người lung tung. Phải ngoan, biết không?"

Nghe thấy mùi cỏ bạc hà, mèo Saint đâu còn quan tâm Perth vừa nói gì, cái đầu nhỏ liên tục dụi dụi vào lòng bàn tay Perth giống như chưa thoả mãn, phải ôm nữa mới chịu.

"Nhờ tin tức tố của chú mà nhóc này mới ngoan ngoãn như vậy, chứ nó có thật lòng yêu thương gì chú em đâu."

"Không sao, cuộc đời còn dài. Một ngày nào đó, con mèo con này sẽ thích em."

Perth mỉm cười, tự nhủ sẽ đối xử với mèo con thật tốt. Nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy mèo con, hắn giống như bị ma xui quỷ khiến đi theo. Sau đó nhìn thấy một cô nhóc muốn cho mèo con ăn thịt (thật ra điểm mấu chốt là thấy cô nhóc thân mật vuốt ve mèo con), trong lòng hắn đột nhiên nảy sinh cảm giác ghen tức khó chịu. Vì vậy, cuối cùng mới đánh liều ôm mèo con về nhà.

Vốn cho rằng một con mèo nhỏ nhắn xinh xắn thế này sẽ ngoan ngoãn nghe lời, nhưng không ngờ vừa bế lên còn chưa ấm tay thì đã bị cắn cho một phát mất hồn. Hầy... Không sao, hắn nhất định sẽ cảm hóa được con mèo con khó yêu khó chiều này.

"Làm gì đực mặt ra vậy? Anh thấy chú thay vì ngồi đây cười ngu nhìn con mèo này thì nhanh chóng đi tìm một Omega đi."

"Em biết rồi."

Mèo Saint đang ngủ gật trong lòng Perth, nghe đến đây đột nhiên giật mình đập đầu vào ngực hắn một cái.

Thì ra Alpha này vẫn chưa có Omega. Thật hiếm thấy à nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro