•28•

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bờ biển xanh ngắt một màu vào buổi sớm mai êm ả và mộc mạc như một bức tranh yên bình được phác họa từ Thượng Đế, thứ ánh sáng tinh khôi của một ngày mới như nhuộm vàng trên những cơn sóng đang dập dềnh tạc vào bờ. Đôi chân trần của Beomgyu lướt chạy trên bãi cát trắng mịn màng từ từ lún đến tận mắt cá chân. Hơi thở phảng phất từ biển cả khẽ ve vởn trên từng tấc da tấc thịt một cảm giác khỏe khoắn đến lạ, Beomgyu lẳng lặng lắng nghe tiếng sóng vỗ về, đứng dưới ánh bình minh tràn ngập niềm hứng thú, cậu thu mọi vẻ đẹp lung linh đó vào trong tầm mắt.

Huening tinh nghịch như một đứa trẻ nhảy ùm xuống biển trước, nhiệt độ tê tê lạnh trong làn nước vào buổi sáng sớm khiến cậu rùng mình, nhưng sau đó cũng nhanh chóng thích ứng liền réo gọi mọi người. Soobin do dự với cơ mặt nhăn nhó nhìn Huening, cậu thích tắm biển nhưng lại sợ bị ướt nên cứ đứng trên bờ đá nước văng tung tóe. Ánh mắt chợt tìm đến anh, Yeonjun trông rất hợp với chiếc áo sơ mi màu vàng dứa tươi mát cùng mái tóc vuốt cao lộ trán đang mỉm cười với Huening. Dáng vẻ quyến rũ ấy vô tình lọt vào đôi mắt luỵ tình kia, Soobin trong chốc lát đã tìm thấy lý do, vội vàng nắm lấy tay anh rồi kéo cả người Yeonjun xuống nước làm cho nụ cười ấy càng thêm rạng rỡ gấp bội phần.

Từng bước chạy thoăn thoắt của Beomgyu dường như bỏ xa hắn ở phía sau, Taehyun khoan khoái trong chiếc áo màu be từ vải tăm mềm mại, khoác ngoài cùng chiếc sơ mi cộc tay màu cam đất, mái tóc rẽ ngôi đầy nam tính với đôi chân nhẹ nhàng lướt trên cát mịn đuổi theo sau. Người yêu của hắn nổi bần bật giữa nền trời xanh biếc trong chiếc áo hồng hoạ tiết rất hợp tông với hắn, nhưng chiếc quần ngắn ngang đùi màu caramel mới là thứ khiến hắn nhức nhối.

Taehyun đến gần nơi người yêu nhỏ đang bận ngắm nhìn cảnh biển thanh mát, vội gỡ bỏ chiếc áo khoác hờ bên ngoài trông vô cùng thời trang và buộc quanh eo Beomgyu. Gấu Con vì hành động khó hiểu của hắn mà chỉ biết ngơ ngác đứng yên chờ đến khi hắn làm xong.

"Không thấy mấy cô gái hở hang bên kia cứ nhìn chằm chằm vào cậu à?" Taehyun bày ra vẻ mặt ghen ghét thấy rõ và có chút hậm hực.

Mặc dù Beomgyu biết chắc bản thân chẳng thể là đối tượng nằm trong tầm ngắm của bất kỳ ai, vậy mà khi cậu quay đầu theo tiếng nói của hắn thì đúng là những cô gái phóng khoáng trong bộ bikini nóng bỏng đến choáng ngợp đang nhìn về hướng này thật, nhưng có điều...

"Người ta cũng nhìn cậu mà!" Beomgyu xị mặt xuống, bắt đầu bĩu môi tỏ ra phụng phịu. Cậu biết rõ bạn trai mình có gương mặt hoàn hảo đến mức nghiêng nhà nghiêng cửa thế nào, miệng liền kéo dài một chữ. "Xìii..."

Taehyun nhìn xuống biểu tình ghen tuông lồ lộ đang phơi bày kia, trong đầu lại suy tính mấy trò chọc ghẹo cậu. "Vậy hả! Tôi đuổi họ đi cho cậu nhé."

"Cậu điên à, người ta nhìn cậu thì... thì liên quan gì đến tôi." Hắn không nhịn được cười khi chú Gấu điềm tĩnh của thường ngày đang xù lông.

"Vậy thì chỉ còn một cách duy nhất thôi."

Gương mặt Beomgyu tỏ ra chẳng quan tâm tới mấy lời nói vừa thốt ra, nhưng ánh mắt lại cứ liên tục nhìn trộm hắn.

"Hôn tôi, chỉ cần hôn tôi thôi thì họ tự khắc sẽ biết đường rút lui."

Nói rồi, hắn chủ động dọn sẵn mâm cỗ đầy đủ ra cho cậu, còn lại Beomgyu chỉ việc ngồi vào bàn và ăn thôi. Chẳng phải quá đơn giản hay sao?

"Mơ đi."

Mọi ý định bị dập tắt trong chớp mắt chỉ bằng hai chữ, Beomgyu không thèm để ý đến phản ứng của hắn, nhanh nhảu vút chạy đến nơi mọi người đang tắm biển và bắt đầu gia nhập cuộc chơi, mà bỏ lại con người vô liêm sỉ kia đứng tần ngần một mình.

Không có thì giờ đâu để mà hụt hẫng, hắn cũng nhanh chân đến chỗ mọi người. Nếu nói là một cuộc chơi vô lo vô nghĩ đối với hắn thì không hẳn, bởi tắm biển là việc phụ còn việc chính của hắn là bám dính lấy người yêu nhỏ mải mê ham chơi đến độ chẳng biết trời trăng ra sao. Hễ có người đàn ông lạ mặt nào dù cố ý hay vô tình đến gần cậu, hắn đều quả quyết chen ngang cho bằng được rồi ôm khư khư lấy cậu. Bé con của hắn xinh đẹp như vậy nếu để lơ là một giây thì sẽ lớn chuyện mất.

.

Tiếng nước róc rách phát ra từ căn nhà tắm lát gạch sứ sang trọng, Beomgyu đẩy nhẹ thanh gạt xuống khiến dòng nước đã ngừng chảy ra, chỉ còn một vài giọt tí tách nhỏ xuống mặt sàn trơn ướt. Cậu nhanh chóng bước ra ngoài trong bộ đồ ngủ thoải mái. Từ khi quen Taehyun, Beomgyu như được rèn luyện thêm một kỹ năng ứng phó trong trường hợp ai đó cứ lởn vởn rình rập cậu, chính là phải bình tĩnh. Đó cũng là biểu hiện của cậu khi nhìn thấy Taehyun đứng chực chờ bên ngoài ngay khi cậu mở cửa phòng tắm, Beomgyu đã quá quen với hình ảnh thoát ẩn thoát hiện của hắn nên cũng không ngạc nhiên, liền lắc nhẹ đầu bước ra ngoài.

Taehyun từ nãy đến giờ vẫn chưa rời mắt khỏi cậu, đôi mắt cứ dán chặt lên mái tóc vẫn còn ươn ướt của Beomgyu, từng giọt nước óng ánh như viên pha lê sáng màu nhẹ nhàng lăn xuống gò má rồi lại trượt dài đến yết hầu trên làn da mịn màng không tì vết. Cảnh tượng hoa mỹ ấy không thể ngăn lưỡi hắn ngừng lướt quanh bờ môi, sau đó khẽ khàng nuốt xuống một ngụm. Thật may tiếng động vang đến từ phòng khách làm hắn bừng tỉnh, Taehyun lắc đầu nguây nguẩy xua đuổi đi con quỷ đen tối trong đầu, hấp tấp ho lên vài tiếng định hình.

"Lại đây, để tôi sấy tóc cho cậu."

"Không cần đâu, anh Yeonjun bảo phải xuống nhanh ăn tối..."

"Cậu gấp làm gì, lỡ đổ bệnh ra đó thì lại cực thêm cho anh ấy.", "Còn làm tôi lo lắng hơn nữa." Câu sau hắn đương nhiên để nó ở trong đầu chứ không nói ra.

Beomgyu thấy lý lẽ của hắn cực kỳ hợp lý, không suy nghĩ thêm liền để Taehyun sấy tóc cho mình. Cậu ngồi ngay ngắn trên giường, trong lòng bắt đầu chộn rộn, Taehyun trên tay cầm chiếc máy sấy đến gần hơn, bao nhiêu bình tĩnh của cậu đều bị tan biến vì câu nói nhẹ nhàng ngỏ ý của người kia.

"Tôi làm nhé?"

Beomgyu không nói gì, chỉ lặng lẽ cúi đầu xuống để mái tóc trượt dài che giấu đi gương mặt vừa bẽn lẽn vừa chấn động kia. Thấy cậu ngầm ý chấp thuận, bàn tay hắn mới dịu dàng luồn vào từng lọn tóc thật nhẹ, Taehyun yêu thích nhất cảm giác được chạm vào tóc Beomgyu, mềm mại như chạm vào tơ, bồng bềnh như lớp bông xốp mịn màng. Từng ngón tay uyển chuyển khẽ xoa xoa lên mái tóc đầy yêu chiều, Beomgyu dù cố gắng hít thở sâu đến mấy cũng không ngăn được trái tim mình mềm nhũn trước hành động chăm sóc tận tình của hắn.

Cũng vì lần đầu tiên sấy tóc cho cậu, Taehyun luyến tiếc không muốn bỏ tay ra dù mái tóc đã khô từ bao giờ, còn Beomgyu thì chẳng hay biết gì mà cứ để yên cho hắn mân mê một hồi lâu.

"Tóc khô rồi."

"Cảm ơn..." Beomgyu mím môi đáp lại.

"Đi thôi, mọi người chắc đang đợi đấy." Hắn nhanh nhẹn cất máy sấy về vị trí cũ rồi cùng Beomgyu xuống nhà.

Ánh trăng soi sáng nghiêng ngả ôm lấy mảnh sân rộng lớn phía sau căn hộ, quầng sáng miên man rong ruổi theo những ngọn sóng bạc đầu tìm đến bờ cát trắng. Mặt biển về đêm thật đẹp, êm ả như một dải lụa lửng lờ giữa nền trời đêm huyền ảo. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua kẽ lá hiu hiu như một bản nhạc du dương hoà vào không gian êm đềm, lãng mạn.

Những dây đèn ánh vàng lung linh được thắp sáng xung quanh bữa tiệc nướng, bàn ghế ăn được một tay Soobin sắp xếp tươm tất cùng với những vật dụng linh tinh trên bàn. Yeonjun bắt đầu kiểm tra nguyên liệu vì anh là người nướng chính của buổi tiệc và cũng vì anh chẳng thể tin tưởng giao việc này cho bất kỳ đứa nào, nếu không thì sẽ chẳng có cái mà ăn.

Riêng Taehyun và Beomgyu bận tình tứ không cần thiết ở trên phòng, hại cả hai xuống trễ nên phải rửa bát cho mọi người sau khi bữa tiệc kết thúc.

Huening rất thích tổ chức bữa tiệc ngoài trời nên những dịp như này khiến cậu càng trở nên xông xáo. Dù có hơi vụng về nhưng lại là một chân chạy việc vặt đắc lực của Yeonjun. Sau khi bếp than đã nổi lửa hồng liu riu, tia lửa phập phồng kêu lách tách Yeonjun bắt đầu cho thịt vào nướng, Soobin nhanh chóng mang ra thùng bia được ủ lạnh trước đó, chắc chắn sẽ là một bữa tiệc thâu đêm suốt sáng.

Mọi người tiến vào chỗ ngồi của mình thì cũng là lúc đồ nướng thịnh soạn được bày lên bàn, từ đây vẫn nghe được tiếng sóng rì rào của biển, Soobin hào hứng bật mấy lon bia rót vào ly cho từng người, tận hưởng bầu không khí ấm cúng giữa cơn gió mát dịu về đêm lướt qua.

"Tài nấu ăn của anh Yeonjun là đỉnh nhất." Huening nhìn đĩa thịt mà tấm tắc khen anh.

Yeonjun mỉm cười, tay xoa đầu cậu em nhỏ rồi ngồi vào vị trí của mình.

"Tụi nhỏ vẫn chưa đến tuổi mà, anh không muốn biến mấy đứa thành những con sâu rượu khi tuổi còn nhỏ đâu." Yeonjun đưa ly bia lấp lửng đến miệng, trên mặt không bày ra biểu cảm gì chợt nhắc nhở.

Ba đứa nhỏ dưới 18 tuổi đang hí hửng nâng ly liền khựng lại khi bị nhắc đến, Soobin thấy anh quá cứng nhắc, lập tức nói hộ. "Hôm nay là ngày vui, anh đừng khắt khe quá. Phải tận hưởng bữa tiệc này đúng nghĩa chứ, đúng không Beomgyu?"

Nói xong Soobin nhanh nhẹn quay sang đá mắt với Beomgyu, nhờ cậu thêm mắm thêm muối cho lập luận của mình. Bởi ai cũng biết Yeonjun cưng chiều Beomgyu thế nào, chỉ cần cậu ngỏ lời thì anh sẽ chẳng tiếc gì mà không đồng ý.

"Đây là lần đầu tiên em được đi chơi với mọi người nên... nên em cũng muốn tận hưởng bữa tiệc này."

Beomgyu vừa dứt lời, ba người còn lại đã bật ngón cái tán dương cho câu nói vừa rồi làm cậu gật đầu vui thầm trong bụng.

"Được rồi, đừng có nhấp nháy với nhau nữa. Uống cũng được nhưng vừa phải thôi đấy."

Soobin được đà lấn tới, bắt đầu hô hào khí thế. "Vậy thì chúng ta cùng nhau nâng ly lên thôi..."

Cảnh tượng quá đỗi đẹp đẽ, hoà vào không khí hừng hực của bữa tiệc, mọi người đều uống cạn bia trong ly, Beomgyu mới đến nửa ly đã nhăn mặt, xua tay bỏ cuộc nhưng miệng vẫn tươi cười vui vẻ. Đến lúc chính thức nhập tiệc, hội người sành ăn như Yeonjun và Huening thì cứ gắp lia lịa, chẳng cần ai phải săn sóc. Beomgyu ăn ít vẫn đang loay hoay uống ngụm nước thì Taehyun đã dùng kẹp gắp thịt bỏ vào chén cho cậu, nụ cười người nhỏ liền tíu tít hạnh phúc.

"A nào anh." Soobin kè nhè ở bàn bên cạnh, trên tay là cuốn thịt đầy ắp dành riêng cho anh.

"Làm trò gì vậy?" Yeonjun ngại ngùng quay ra nhìn mấy đứa em, sau đó đưa tay đỡ trán.

"A đi mà anh..."

Yeonjun có chân lý sống là không bao giờ chấp nhặt những kẻ say rượu, chỉ thêm phiền phức. Anh xem như Soobin là kẻ như vậy liền nhắm mắt há miệng để cậu đút cho mình làm người kia mừng rỡ như vớ được tiền. Trẻ con quá đi mất!

Buổi tiệc nhanh chóng kéo đến tối muộn, sau những câu chuyện phiếm của mọi người, khí trời trở lạnh cộng thêm với hơi bia nóng ran trong người làm ai nấy cũng đều gật gù. Tệ nhất có lẽ là Beomgyu đang bất tỉnh nhân sự gục đầu trên bàn, Taehyun bên cạnh vẫn còn chút tỉnh táo được anh nhắc nhở phải chăm sóc cho cậu, hắn nhanh chóng để hai tay người nhỏ vòng qua cổ mình rồi nhẹ nhàng cõng Beomgyu trên lưng đưa vào trong.

Bên ngoài chỉ còn Yeonjun ngà ngà say, sau khi giật lấy chai bia trong tay của Soobin. Anh ngao ngán lắc đầu, biết vậy ngay từ đầu phải cấm tiệt cái tên hùng hổ cứ đòi uống bia này lại thì bây giờ đâu có hại tới cái thân của anh. Yeonjun không nhịn được mà bẹo mạnh vào má của Soobin hậm hực nghĩ thầm. "Đúng là, cậu chỉ toàn gây phiền phức thôi."

Sau đó cuối cùng Yeonjun vẫn phải đứng dậy lần lượt dìu cậu và Huening về phòng.

tbc.

____________________

Lúc đầu định cho mặc cái này đi biển mà thấy nó hề chúa kh chịu đc:))))
Mất hết cả hình tượng🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro