Pn7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiên ngoại 7 : Phát sóng trực tiếp (1) – Khúc nhạc dạo nhỏ
Tiếng bước chân nhẹ nhàng càng lúc càng tiến tới gần, có người đang đi gần tới đây. Thấy anh mở tủ lạnh ra, dường như đang lấy cái gì đó, cô hỏi: “ Anh làm gì thế ? ”
Mùi hương quen thuộc quanh quẩn nơi đây.
Không cần đoán…Cũng biết là ai bước đến.
Anh đứng đưa lưng về phía cô, khóe môi anh hơi cong lên, nghiêng đầu nhìn về phía Ôn Nhan, ngữ khí từ tính mà trầm thấp: “ Thích hình như thế nào ? ”
“ Hình gì cơ ? ” Ôn Nhan nhìn qua, tầm mắt cô dừng lại trên một đống khuôn đúc bánh. Có cái đúc bánh là hình chữ cái tiếng Anh, hình con ếch, hình chú gấu raccoon*, hình thanh kiếm, rồi cả hình mấy cái xe con con nữa, đủ loại hình thù dùng để đúc bánh quy.
(*) Chú gấu Raccoon: Rascal the Raccoon, đây là một bộ phim anime Nhật Bản của Nippon Animation. Nó được làm dựa trên cuốn tiểu thuyết tự truyện năm 1963.
“ Nướng bánh cho tiểu bảo bối. ”
Ôn Nhan liếc xéo anh một cái: “ Tùy tiện làm vài cái là được, hỏi em làm gì ? ”
Cô nhìn thấy mấy thứ này, cảm thấy rất ấu trĩ, còn muốn cô đứng chọn hình dạng cho bánh quy sao ?
Cố Cảnh Ngự hừ một tiếng, trên tay anh đang đeo một cái bao tay màu trắng, anh cười nhẹ nhìn về phía cô, ngón tay thon dài vươn ra véo một cái vào mặt cô. Sau đó, anh từ tốn rửa sạch chỗ khuôn đúc đó: “ Không phải trong nhà vẫn còn một đại bảo bối sao ? ”
Trước kia ai là người bắt bẻ anh dùng khuôn đúc quá xấu ?
Ôn Nhan tặng cho anh một ánh mắt đầy xem thường, nhưng khóe miệng lại không nhịn được mà giương lên: “ A, không ngờ đại ảnh đế càng ngày càng biết nói lời ngon tiếng ngọt đấy. ”
Sau đó cô nói thêm: “ Vậy làm một ít bánh hình chú gấu raccoon đi, hình thỏ con cũng không tệ, rồi còn… rồi làm một ít hình thanh kiếm mà Chu Chu thích nữa. ”
Gần đây, tiểu thân sĩ Chu Chu được bố kể chuyện cổ tích cho nghe, bé con vô cùng thích một thanh ma kiếm dùng để đánh bại ma vương. Sau đó, kỵ sĩ sẽ cùng công chúa vui vẻ sống bên nhau trọn đời.
Cho nên, hình dạng bánh quy cũng phải giống như thanh kiếm của kỵ sĩ.
Đương nhiên, hai người diễn vai công chúa và đại ma vương lúc này đang ở trong bếp.
Cố Cảnh Ngự mở lò nướng ra, hương vị ngọt ngào của bánh quy nóng hổi lập tức lan tỏa khắp nơi. Anh lấy những cái bánh quy hình chú gấu raccoon ra, sau đó không nhanh không chậm cầm lấy một cái bánh quy hình thanh kiếm đưa tới bên môi cô: “ …Em nếm thử xem ? ”
Ôn Nhan cắn một miếng, hương vị bánh quy lập tức bùng nổ trong khoang miệng cô, đôi mắt đào hoa của cô cong lên, cô tự nhiên cầm lấy một miếng bánh khác đưa tới bên miệng Cố Cảnh Ngự: “ Ăn ngon lắm, anh cũng ăn thử đi. ”
Vẫn là hương vị mà cô thích.
Cô lại cầm thêm một cái bánh nữa lên, nghĩ nghĩ: “ Anh làm nhiều thêm một chút đi. ”
Chắc Chu Chu sẽ thích lắm.
“ Ừm. ” Anh nuốt miếng bánh xuống, cảm thấy cũng tạm được. Anh xoay người cởi tạp dề mình đang mặc xuống, suy nghĩ một chút, sau đó ôm chặt lấy eo Ôn Nhan, rồi đặt cô ngồi ở trên bàn, anh dùng thân thể của mình khóa chặt cô lại một chỗ, khóe miệng hơi cong lên: “ Anh làm nhiều thêm chút nữa, có được khen thưởng không ? ”
Sao anh lại cảm thấy…là cô thích mới đúng ?
Ôn Nhan liếc xéo anh một cái, sau đó đưa tay ôm lấy cổ anh: “ Anh nghĩ xem anh muốn khen thưởng như thế nào ? ”
Còn muốn được khen thưởng ?
Cố đại ảnh đế kề sát mặt vào tai cô, cố ý thổi một hơi. Anh dùng giọng nói trầm thấp của mình mê hoặc cô: “ Con em đang ở chỗ ông bà, một lúc nữa nó mới về…Không bằng… ”
Dù sao thì giờ hai người cũng đã có con rồi, một số việc cần phải chú ý.
Ý trên mặt chữ rất rõ ràng.
“ Ưm… ” Ôn Nhan liếc nhìn anh một cái, rồi tầm mắt cô di chuyển xuống phía dưới, cái tay hư hỏng đã lần mò vào trong quần áo của anh, trong ánh mắt dần hiện lên ý cười. Cô không từ chối, ngược lại, cô còn đưa tay ôm anh chặt thêm, tiến lại gần, để trán mình nhẹ chạm vào trán anh. Đôi môi hé mở thổi khí lên mặt anh, nói một cách ái muội: “ Được thôi… ”
Ánh mắt anh tối đi, anh nhìn đôi môi đang gần mình trong gang tấc, yết hầu anh di chuyển lên xuống, anh nhanh chóng nhích người về phía trước…
Trong một thoáng, đột nhiên Ôn Nhan lui về phía sau, cúi đầu chui từ phía dưới cánh tay anh để thoát ra ngoài.
Sau đó, cô nhìn thấy sắc mặt anh tối sầm lại, cô cười cười sửa sang lại quần áo của mình vừa bị ‘thiện người am hiểu y’* ảnh đế đại nhân làm cho xộc xệch. Vẻ mặt cô trông có vẻ tiếc nuối lắm, nhún vai: “ Em cũng định thế, nhưng mà tí nữa em phải làm một buổi livestream** ”
(*) Thiện người am hiểu y: Là người am hiểu việc cởi bỏ quần áo, từ này hay được dùng trong tiểu thuyết ngôn tình trên mạng.
(**) Livestream: Phát sóng trực tiếp.
Ôn Nhan nhìn sắc mặt đại ảnh đế càng lúc càng đen, cô nhịn, cô nhịn. Nhưng cuối cùng cô vẫn không nhịn được mà bật cười. Sau đó, cô vỗ vỗ vào vai anh, nghiêm túc nói, khóe miệng thì hơi cong lên: “ Còn nữa, đó cũng là con anh đấy. ”
Cô vừa cười vừa thuận tay nhón thêm một miếng bánh quy nữa trong khay, rồi liếc mắt nhìn xuống: “ Cố lên. ”
Cố Cảnh Ngự: “ … ”
**
Bây giờ, việc livestream đang là một việc làm vô cùng phát triển. Tuy nó không thay thế được weibo nhưng cũng không thể khinh thường nó, thậm chí giờ có rất nhiều minh tinh đã lập một phòng phát sóng trực tiếp cho riêng mình. Mỗi ngày, sẽ có không ít fan tranh thủ vào đó bình luận đôi câu.
So với việc gõ bàn phím, thì fan thích được nhìn thấy thần tượng và giao lưu trực tiếp hơn.
Thế nên, dù Ôn Nhan không thông báo trước về buổi livestream nhưng chỉ trong hai phút đầu ngắn ngủi khi cô bắt đầu buổi livestream, đã có rất nhiều fan nhảy vào phòng rồi.
Địa vị bây giờ của Ôn Nhan không thể khinh thường, không giống như mấy năm trước có thể tùy tiện đem ra so sánh. Sau khi cô đoạt được giải Ảnh hậu ở liên hoan phim Peter, Ôn Nhan đã bắt được thêm cơ hội, tiếp nhận được một bộ phim lớn, vào vai nữ số hai.
Đương nhiên, tự cô biết rằng, thực lực của cô lúc đó vẫn chưa đủ để tóm được vai nữ tốt như thế này. Khi cô thấy cơ hội này đến với cô, cô cũng biết là phần lớn nguyên nhân là do Cố Cảnh Ngự đã ra sức giới thiệu cô.
Nhưng mà đây là chồng cô nguyện ý giúp cho cô, cô làm sao có thể đẩy ý tốt của anh ra xa được. Giờ cô chỉ cần cố gắng, cố gắng để không lãng phí công sức mà anh đã đem lại cơ hội cho cô.
Sự cố gắng của cô được đền đáp một cách xứng đáng, kết quả thu lại khá tốt. Cô cứ thế từng bước từng bước tiến lên, cho tới hiện tại, địa vị của cô cũng được coi như ngang với Cố Cảnh Ngự.
Nhưng đúng là mấy năm về trước…cô đã phải chạy đua với thời gian.
Khoảng cách giữa hai người, phần lớn là do Cố Cảnh Ngự nhân nhượng cô. Ngoại trừ việc một năm anh chỉ nhận một hai bộ phim điện ảnh thì khoảng thời gian còn lại anh đều dành cho cô, cô đi đóng phim anh cũng đi theo, dường như suốt thời gian cô đóng phim, anh đều ở lại chăm sóc cô.
Ôn Nhan nhanh chóng khôi phục tinh thần, lần nữa nhìn vào phòng phát sóng trực tiếp của mình, cô đã thấy rất nhiều bình luận do fan để lại.
“ Gần đây nương nương có đóng bộ phim điện ảnh nào không ? Đã gần một năm nay rồi không có phim mới, đau lòng… ”
“ Nương nương, không phải chị muốn rời khỏi làng giải trí chứ… ”
“ Nương nương, nương nương! Nghe nói mấy ngày trước đạo diễn Joseph mời chị tới thử vai trong bộ phim điện ảnh mới của ông ấy, chị có đồng ý không ? ”
“ Oa oa oa!! Chụp lại màn hình, chụp lại màn hình! Mỹ nhan thịnh thế* a a a a!! ”
(*) Mỹ nhan thịnh thế: Nhan sắc đang trong thời kỳ đẹp nhất.
Giờ có hai việc fan không thể chậm trễ, một là dùng sức lý trí còn lại của mình để chụp màn hình lại, hai là ngồi ‘liếm’ màn hình.
Ôn Nhan nhìn những bình luận lướt qua, đôi mắt cô cong lên: “ Gần đây à… ”
Đã là một người phụ nữ ba mươi tuổi, nhưng làn da cô vẫn căng mịn trẻ trung, cô cười lên một cái làm đôi mắt đào hoa của mình như chứa muôn vàn vì sao, xinh đẹp rung động lòng người. Cô hơi giương khóe môi lên: “ Bộ phim điện ảnh mới của đạo diễn Joseph đã chọn được người tốt hơn rồi. ”
Còn vấn đề hỏi cô có rời khỏi làng giải trí hay không ấy à, Ôn Nhan ăn một miếng bánh quy nhỏ, sau đó cô suy nghĩ một chút rồi tiếp tục trả lời những vấn đề khác: “ Không đâu, tôi không nghĩ tới việc mình sẽ rời khỏi làng giải trí. Bộ phim điện ảnh tiếp theo của tôi không phải sẽ công chiếu vào nửa tháng sau sao ? ”
Lần này cô làm một buổi livestream cũng nhân tiện tuyên truyền một chút cho bộ phim điện ảnh đầy hứa hẹn sắp tới của mình.
“ Chỉ là giữa công việc và gia đình, có một số việc không thể làm được. ” Cô hơi cong môi lên, trong ánh mắt cô bỗng lóe lên một tia dịu dàng: “ Bây giờ, tôi càng muốn đặt nhiều tâm tư của mình vào gia đình hơn. ”
Fan Giáp: “ Đúng là khi đi đóng phim sẽ không có thời gian lo cho gia đình…Mấy năm trước không phải có tin rằng, mỗi khi nương nương đi đóng phim đều mang ‘vật tùy thân’ theo sao ? ”
“ Đúng vậy đúng vậy, trước kia bệ hạ hay đi cùng chị mà. ”
Cái được gọi là vật tùy thân này…thật ra cũng không phải là vật tùy thân.
Mấy năm trước, các đồng nghiệp trong giới đều biết rằng, khi Ôn Nhan tiến tổ để quay phim, bọn họ sẽ được hưởng ưu đãi mua một tặng một. Ừm, Cố đại ảnh đế không lâu sau cũng sẽ theo tới.
Một lần vì để tuyên truyền cho phim điện ảnh, đạo diễn Vương còn ở trên chương trình trêu chọc bọn họ. Ông nói, khi một nữ diễn viên tiến vào đoàn làm phim, vật tùy thân của bọn họ hẳn là đồ trang điểm, nhưng cô thì không phải vậy, ‘vật tùy thân’ mà Ôn Nhan đem theo bên người lại là một ảnh đế.
Vật tùy thân của Ôn tiểu thư… đó chính là đang nói Cố đại ảnh đế.
Trong ánh mắt Ôn Nhan hiện lên ý cười: “ Không giống trước đây nữa rồi. ”
“ Anh ấy sẽ rất mệt. ”
Bỗng nhiên, sắc mặt Ôn Nhan trở nên dịu dàng hơn. Sau đó cô không muốn tiếp tục đề tài này nữa nên chuyển chủ đề sang chuyện khác, cô không phải là người quá thích việc khoe ân ái: “ Còn cả Chu Chu nữa. Bây giờ Chu Chu vẫn còn nhỏ, tôi muốn ở bên cạnh thằng bé nhiều hơn. ”
Các fan đều là những người thông tình đạt lý, sau khi nghe cô nhắc tới việc muốn chăm sóc cho tiểu thiếu gia thì họ hoàn toàn đồng ý với cách làm của cô. Đứa trẻ nhỏ thật sự cần có sự bầu bạn của bố mẹ, huống chi, Ôn Nhan cũng không phải là người muốn rời khỏi làng giải trí.
Nhưng mà…các fan bỗng sôi nổi trở lại: “ Nương nương, lúc nãy chị cho rằng chị chuyển chủ đề sang chuyện khác thì bọn em không nghe ra được chị đang đau lòng cho bệ hạ sao ? ”
Mỗi ngày, bệ hạ đều dùng tài khoản ‘Tiểu hào’ để ngược cẩu thì chưa tính, ngay cả chị cũng vậy!!
Chẳng lẽ không còn chút đồng tình nào sao ?!
Có một số việc, fan của bọn họ tập mãi rồi cũng thành thói quen, cho nên bọn họ có thể bình tĩnh nói ra những việc này, không quan tâm xem khi cô đi đóng phim tiếp bệ hạ có đi theo hay không.
Nhưng người yêu đối phương như nương nương lại không thấy vậy.
Cô không thể coi tâm ý của người khác thành một thói quen được. Cô không cảm thấy chuyện đó là chuyện đương nhiên, ngược lại, cô càng thêm quý trọng nó hơn, cũng quan tâm và để ý tới nó nhiều hơn.
Đương nhiên, bây giờ các fan vẫn còn đang trong cơn kích động, làm sao có thể phát hiện ra cảm xúc khác thường trong cô. Sau chuyện đó, họ chỉ ở lại nói chuyện phiếm cùng với nương nương.
Không bao lâu sau, các fan nghe thấy tiếng một bạn nhỏ đang chạy tới gần, vừa chạy vừa cất chất giọng non nớt, ngọt ngào của mình lên gọi: “ Mẹ! ”
Mẹ ??
Mẹ!!!
Tim của các fan như bị ai đó véo một cái. Thanh âm này… hình như là gọi mẹ đấy! Chẳng lẽ đây là tiểu vương tử được sinh ra cách đây ba năm trước ?!
“ Oa oa oa, nữ thần nữ thần! Mau xoay camera qua đó đi. ”
“ Mau cho em xem!! Nương nương!!! Mau xoay qua đi ạ a a a!! ”
Trước đây, có vẻ như bệ hạ và nương nương luôn cố ý bảo vệ tiểu vương tử này, cho dù hai người có ra ngoài tham gia chương trình cũng không mang theo tiểu vương tử. Cho nên, fan bọn cô vẫn chưa được chiêm ngưỡng chân dung của tiểu vương tử đâu.
Ôn Nhan quay đầu nhìn về phía cửa phòng đang được mở ra, một đứa bé trai đang đứng gõ vào cánh cửa đúng ba lần. Cả người đứa bé được mặc một bộ lễ phục rất chỉn chu, ở cổ còn được thắt nơ hình con bướm. Thằng bé chớp chớp mắt, giọng điệu thằng bé thay đổi, vô cùng ngọt ngào: “ Công chúa điện hạ, con có thể đi vào trong không ? ”
Ôn Nhan cười: “ Đương nhiên là có thể rồi, kỵ sĩ nhỏ của mẹ. ”
Chu Chu được mẹ cho phép vào phòng liền vứt bỏ luôn vẻ ngoài thân sĩ vừa rồi đi, tiểu thiên sứ trắng trắng đáng yêu nhào tới, dính lấy cô mà làm nũng: “ Mẹ, Chu Chu nhớ mẹ lắm. ”
Đứa bé đang nhào vào lòng Ôn Nhan chính là fan trung thành số một của cô, ngọt ngào dụi dụi vào người cô: “ Mẹ là tốt nhất, mẹ là người xinh đẹp nhất! ”
Ừm, ở trong mắt của Chu Chu thì mẹ bé chính là người xinh đẹp nhất, là công chúa điện hạ xinh đẹp nhất, bé chính là một kỵ sĩ bảo vệ mẹ.
Ôn Nhan cũng rất phối hợp.
“ Công chúa điện hạ hôm nay vẫn chưa hôn Chu Chu một cái.. ”
Ôn Nhan vui vẻ nhìn đứa bé vừa ngọt ngào vừa đáng yêu trong lòng mình, sung sướng hôn lên mặt bé mấy cái: “ Chào buổi sáng. ”
“ Kỵ sĩ nhỏ của mẹ cũng là người đẹp trai nhất! ”
Hai người dính tới nhau một lúc, đột nhiên Cố Chu Chu chú ý tới màn hình máy tính của mẹ mình. Bé lấy hai tay bịt kín miệng mình lại, đè thấp thanh âm: “ Mẹ, mẹ đang làm việc sao ? ”
Bé dụi dụi đầu vào ngực Ôn Nhan, rồi ngoan ngoãn nằm im: “ Mẹ ôm, Chu Chu sẽ ngoan mà. ”
Lúc này Ôn Nhan mới nhớ ra là mình đang có một buổi livestream với các fan, nhưng cô vẫn tranh thủ hôn Chu Chu một cái: “ Chu Chu ngoan lắm! ”
Các fan đang ngồi chờ trước màn hình đã nôn nóng muốn chết rồi, giọng nói mềm mại của đứa bé kia, chỉ nghe thôi bọn họ cũng hình dung ra được đứa bé đó đáng yêu như thế nào. Nhưng mà…Nhưng mà!!! Nương nương, chị có thể dịch màn ảnh xuống một chút để cho em xem với không, a a a a!!!
Vậy thì dịch một chút!
Ôn Nhan nghĩ một lúc, rồi cười, cô kéo camera hơi chếch xuống, để lộ ra một cái đầu úp tô như quả dưa.
Ừm, cô chỉ để lộ ra một chút thôi.
Chỉ để lộ ra cái đầu trông như quả dưa.
Các fan: …
“ A a a a!! Nương nương!! ”
Phẫn nộ!!
Hộc máu!!
Tức sùi bọt mép!!!
Nhìn một đám fan tức muốn hộc máu tới nơi, Ôn Nhan cười, cô đang muốn nói gì đó thì đột nhiên bé con trong lòng cô vặn vẹo mình, đè thấp âm thanh, giọng nói còn mang theo chút tủi thân: “ Mẹ… ”
Ôn Nhan khó hiểu, vội vàng cúi đầu: “ Làm sao thế ? ”
Tiểu thân sĩ không thể khống chế bản thân được nữa, bé chỉ chỉ vào khay bánh đặt ở bên cạnh, mếu máo, tủi thân vô cùng: “ Đây là thanh kiếm ma pháp hôm qua bố đồng ý làm cho con sao ? ”
… Rõ ràng ngày hôm qua bố đã đồng ý làm cho Chu Chu thật nhiều thanh kiếm ma pháp mà!!!
Ôn Nhan nhìn về phía đó…sau đó, trợn tròn mắt lên.
Trên khay bánh chỉ còn duy nhất một cái bánh hình thanh kiếm, mí mắt cô giật liên hồi.
Sao còn thừa mỗi một cái thế này !!? Cô ăn lúc nào đây ?
Một lúc sau, cô mới hắng giọng nói: “ Chuyện này Chu Chu đi hỏi bố đi, nhỡ đâu bố không làm thì sao ? ”
A, dù sao cô cũng là một người mẹ tốt, cô không biết gì hết.
Người đàn ông đứng ngoài cửa đang chuẩn bị bước vào bỗng dừng bước chân lại.
???
Mà các fan đang lo lắng ở phía bên kia bỗng nghe được những lời này… Họ nhìn nương nương đang ở trước màn hình không biểu hiện chút chột dạ nào, đột nhiên sắc mặt họ thay đổi. Nếu bọn họ nhớ không nhầm thì vừa nãy người vừa nói vừa ăn bánh quy là cô mà…không lẽ họ nhìn nhầm ???
Hoài nghi nhân sinh.ipg

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dghh