17.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy rằng đã giải quyết sự kiện Thư ký Sapol với Giám đốc Tay, nhưng Dunk Natachai vẫn là cảm thấy rất nhàm chán, em biết có người vì đạt được mục đích có đôi khi không từ thủ đoạn, nhưng cái giá phải trả rất thảm thiết, tại trong chuyện này vì ích lợi mà Giám đốc Tay bán đi linh hồn của mình, cuối cùng bà ta và Thư ký Sapol đều phải chịu sự trừng phạt của pháp luật, Dunk Natachai cảm thấy một chút cũng không đáng!

Có một lần Ông nội Lertr tới đã báo trước cho Dunk Natachai và Pond Naravit, hai người bọn họ lập tức đi xuống tầng trệt đón người. Chờ Ông nội tới hai người một trái một phải đem Ông nội kẹp ở chính giữa thân mật giống như người nhà vậy, người thông minh xem như nhìn hiểu được, Dunk Natachai người ta đó là chính quy hàng thật giá thật.

Xế chiều hôm đó công ty liền truyền ra, Trợ lý Dunk gọi lão chủ tịch là ông nội, gọi kia gọi môt cái ngọt cỡ nào, ánh mắt Ông nhìn Trợ lý Dunk hoàn toàn là ánh mắt nhìn cháu dâu!

Lời này là thế nào truyền ra? Nghe nói là cùng ngày Ông nội tới, người đẹp quầy lễ tân đã thấy được chủ tịch và Trợ lý Dunk cùng nhau xuống, đi xuống thì thôi đi hai người bọn họ còn đứng dưới đại sảnh nói chuyện phiếm show ân ái, chủ tịch còn nhẹ nhàng vuốt ve tóc Trợ lý Dunk, Trợ lý Dunk còn giúp chủ tịch chỉnh carvat, hai người hào phóng show ân ái trước mặt người khác, hoàn toàn không để ý cảm thụ của người khác.

Thời điểm Ông nội tới hai người bọn họ cũng là vui hớn hở, một tay dắt một người cùng nhau đi vào thang máy, dọc đường còn vui vẻ cười nói với Dunk Natachai, còn hỏi rất nhiều chuyện trong công việc, một nhà này quả thực là show chói loá quá đáng!

Lúc Ông nội đi Pond Naravit đang tiếp một cuộc điện thoại quan trọng cho nên không có xuống dưới tiễn ông, Dunk Natachai tự mình tiễn ông đi xuống, nhìn bộ dáng hạnh phúc hài hoà của hai người, người không biết còn tưởng đây mới hai ông cháu thật sự !

Tin tức này truyền ra địa vị của Dunk Natachai tại Tập đoàn Lertr lập tức không tầm thường, đây là vợ chủ tịch hàng thật giá thật nha, còn là được lão chủ tịch thừa nhận, là trở thành người quyền lực thứ hai ở Tập đoàn Lertr sau chủ tịch nha!

Bây giờ Dunk Natachai xem như triệt để đứng vững gót chân tại Tập đoàn Lertr, mà số ít người có tâm tư kín đáo phải hành quân lặng lẽ, nhưng, bất kể xã hội diễn biến ra sao vẫn luôn vĩnh viễn có người tự cho là đúng, nhất là người lớn lên đẹp đẽ lại có tài hoa.

Nhưng lần này người có dụng tâm kín đáo là một cậu trai, các cô gái cảm thấy nếu chủ tịch thích đàn ông thì cơ hội của bọn họ liền bằng không, nhưng số ít đàn ông trời sinh đã cong lại cảm thấy đó là một cơ hội, ví dụ như một nam bộ phận kỹ thuật.

Bộ phận kỹ thuật trên cơ bản đều là đàn ông, cậu này là mới vừa tốt nghiệp đại học năm nay được công ty thông báo tuyển dụng tới, bên ngoài thanh tú, nói chuyện hài hước, lần đầu tiên Dunk Natachai nhìn thấy hắn đã cảm thấy người này chính là phiền toái.

Quả nhiên, sau khi cậu này gặp qua Chủ tịch Lertr liền xuân tâm nhộn nhạo, nhất là khi biết Chủ tịch Lertr thích đàn ông thì càng kích động không kiềm chế được, chuyện Dunk Natachai cùng chủ tịch tại công ty cũng không phải là bí mật, cậu ta cảm thấy dạng như Dunk Natachai này một chút đều không được hoan nghênh, hai người bọn họ vừa vặn là hai loại hình tương phản. Nhưng hắn là vô cùng được hoan nghênh, bởi vì hắn chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, nhưng mà tất cả những người đó có cộng lại cũng không tốt bằng một Chủ tịch Lertr .

Nhưng bởi vì là nhân viên bộ phận kỹ thuật, nghĩ muốn tiếp cận chủ tịch thật sự có chút khó, quan trọng là không có cơ hội nào. Kết quả là liều mạng làm việc, muốn cho biểu hiện của bản thân nổi bật khiến cho chủ tịch chú ý. Nhưng biểu hiện nổi bật lại không khiến cho chủ tịch chú ý, ngược lại là khiến cho Dunk Natachai chú ý.

Một ngày nào đó Dunk Natachai cùng Pond Naravit đến nhà hàng gần công ty ăn cơm, đang ăn thì chỗ ngồi phía sau có vài người tới, nghe bọn họ tán gẫu hai người chỉ biết mấy người này là nhân viên Tập đoàn Lertr, chính là đề tài tán gẫu của bọn họ dần dần chạy vượt xa, còn nhắc tới Pond Naravit và Dunk Natachai.

Chợt nghe cậu ta nói: "Tổng tài vừa ngầu vừa đẹp trai, nếu mà ở trường của chúng ta nhất định là cấp bậc cao nhất ."

Dunk Natachai bĩu môi, thầm nghĩ rằng đây nhất định là người sùng bái người yêu mình.

Một người khác nói: "Trợ lý Dunk cũng không kém đâu? Hơn nữa hai người bọn họ là sinh viên Đại học Đ, tôi đoán là năm đó ở trường học bọn họ chắc chắn là nhân vật phong vân."

Dunk Natachai cười cười, đột nhiên nhớ tới những chuyện năm đó ở trường học của em cùng Pond Naravit, chậc, hai người bọn họ thật sự cũng được coi là nhân vật phong vân.

Cậu ta giọng chua chua nói: "Tôi cảm thấy Trợ lý Dunk cũng bình thường thôi, dù sao thì muốn xứng với chủ tịch vẫn còn thiếu chút nữa."

Dunk Natachai nghe đến liền cau mày lại, mình bình thường? Không biết người đang nói chuyện là ai?

Có người khoa trương nói: "Không thể nào? idol Daonuea chính là anh trai ruột của Trợ lý Dunk, hai anh em nhà này gen quả thật tốt không thể tốt hơn được nữa, cũng không biết là giống cha hay giống mẹ nữa. Dù sao tôi cảm thấy nếu nói diện mạo thì Trợ lý Dunk vẫn thừa sức xứng đôi với chủ tịch ."

Dunk Natachai gật gật đầu, cảm thấy người này nói chuyện rất khách quan.

Giọng điệu chua chua lại vang lên: "Lớn lên xinh đẹp thì có lợi gì, tôi so cũng đâu có kém!"

Dunk Natachai buồn cười lắc đầu, thầm nghĩ người này là đang khoe khoang sao? Hình như là giống mấy bà hàng xén rao bán nhỉ?

Quả nhiên chợt nghe có người mở miệng châm chọc nói: "Cậu? Lớn lên đúng thật không sai, nhưng so với Trợ lý Dunk chắc chắn là kém quá xa."

"Tôi là nói thân phận bối cảnh của trợ lý Dunk không xứng !" Người này đại khái là cũng vội tìm lời chống chế, mới nói những lời này, cũng không biết là rốt cuộc muốn giải thích cái gì?

Hai người nghe lén đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ người này chẳng lẽ là nhân vậy có bối cảnh lớn?

"Nhà Lertr là Tứ đại gia tộc, muốn tìm người có thân phận bối cảnh xứng đôi chỉ có thể là người Tứ đại gia tộc hoặc là Nhà Hoorne, những nhà khác hẳn là đều không xứng với tổng tài đi?"

"Cho nên tôi mới nói là Trợ lý Dunk không xứng !"

"Vậy cậu cảm thấy ai có thể xứng ?"

"Tôi..."

"Cậu mau thu hồi đi, có ai không biết tâm tư của cậu, toàn bộ người bộ phận kỹ thuật đều nhìn ra cậu thích chủ tịch , nhưng quan trọng là chủ tịch chướng mắt cậu, cậu cứ yên tâm làm việc là được."

"Ai nói chủ tịch chướng mắt tôi? Tôi chỉ là không có cơ hội tiếp cận mà thôi, Trợ lý Dunk chẳng qua là chiếm được thiên thời địa lợi."

"Hình như là không phải vậy đâu? Nghe nói năm đó ở Đại học Đ người theo đuổi chủ tịch có thể xếp dài mấy trăm mét, nhưng chỉ nhìn trúng Trợ lý Dunk, vào thời điểm đó Trợ lý Dunk khẳng định không có thiên thời địa lợi gì."

"Hừ, các người chờ coi đi, chờ khi chủ tịch phát hiện sự tồn tại của tôi sau đó..."

Dunk Natachai và Pond Naravit không tiếp tục nghe thêm nữa, Pond Naravit muốn đi qua tìm người nhưng Dunk Natachai lôi kéo anh đi ra từ cửa sau nhà hàng. Sau Dunk Natachai cố ý tới bộ phận kỹ thuật lượn lờ, bởi vì mục tiêu của em quá mức rõ ràng, cho nên em liếc mắt một cái liền nhận ra cậu chua chua.

Lúc này cậu ta còn không biết Dunk Natachai đã nghe được mình nói trước đó, thấy người gần đây thường xuyên đến bộ phận kỹ thuật hắn cảm thấy cơ hội của mình đã đến. Đầu tiên hắn chủ động làm thân với Dunk Natachai, Dunk Natachai nhận, sau hắn lại cùng Dunk Natachai xưng huynh gọi đệ, Dunk Natachai nhận, cuối cùng hắn là muốn mời Dunk Natachai và Pond Naravit cùng nhau ăn cơm, Dunk Natachai tỏ vẻ hai người bọn họ nhất định đến.

Tiếp, ba người bọn họ thật sự cùng nhau ăn bữa cơm, đây là lần đầu tiên cậu ta tiếp xúc chủ tịch gần như vậy, trái tim nhỏ không khống chế được nhảy dựng lên, Dunk Natachai muốn cười lại không thể cười đến mức nghẹn thành khó chịu, Pond Naravit chăm chăm mục đích ăn cơm, trừ bỏ mới bắt đầu Dunk Natachai giới thiệu đối phương với anh xong, anh một câu cũng không nói với đối phương, biến thành cậu ta có xiu xíu tổn thương.

Sau cậu ta bắt đầu dùng các loại cớ tiếp cận Pond Naravit, đương nhiên đều là đánh cờ hiệu Dunk Natachai, Pond Naravit đối với hắn luôn luôn không thèm nhìn, điều này làm cho hắn càng thêm tức giận. Mặc dù có thể thành công gặp Pond Naravit nhưng nếu không nói chuyện về Dunk Natachai, Pond Naravit liền không để ý hắn.

Thường xuyên qua lại tính tình tốt của cậu ta cũng bị bào mòn không còn, hắn rốt cuộc ra tay với Pond Naravit, không đúng, là thổ lộ với Pond Naravit, lời tâm tình ngọt như mật trần trụi được bày tỏ ra như được bôi trơn, nói làm cho cả người Pond Naravit nổi da gà.

"Cậu không phải là bạn tốt của N'Dunk sao? Sao lại làm như thế sau lưng em ấy?"

"Tôi là người tôn thờ tình yêu." Hắn kiêu ngạo nói.

Pond Naravit hiểu rõ gật đầu, "Là chỉ cần tình yêu không cần tình bạn?"

Hắn ngượng ngùng nhìn về phía Pond Naravit, "Muốn tình yêu cũng muốn anh."

Âm thanh lạnh lùng của Pond Naravit truyền tới: "Cậu có biết mình rất ghê tởm không?"

"Hả? Cái gì?" Hiển nhiên cậu ta nghe không hiểu Pond Naravit nói.

"Tôi nói cậu rất ghê tởm. Tôi chán ghét đàn ông, nghe hiểu không?"

Cậu ta bị đả kích nói: "Rõ ràng anh là loại quan hệ này với Dunk Natachai, sao lại cảm thấy ghê tởm?"

"Tôi chỉ có thể yêu N'Dunk, ngoài em ấy ra thì đàn ông đều không được."

Cậu ta trừng mắt, "Đây là lý do gì?"

"Tôi không phải là đồng tính luyến ái, cũng không thích đàn ông, nhưng tôi chỉ yêu N'Dunk, chẳng qua vừa vặn em ấy là đàn ông mà thôi!"

"Pond, thật cảm động, hôn một cái." Dunk Natachai đang nghe lén tại chỗ ngoặc rốt cục nhịn không được chạy ra, bổ nhào tới trên người Pond Naravit hôn một ngụm.

"Hai người, hai người..."

Dunk Natachai quay đầu cười sáng lạn, "Ha ha.... Chú em bị sụp hố, không có cách nào, ai bảo anh ấy nói chuyện thật là làm cho người ta cảm động quá mà,"

Cậu ta giận dữ chỉ Dunk Natachai, "Anh đã sớm biết mục đích của tôi, còn cố ý để tôi tiếp cận anh."

Dunk Natachai chớp mắt vô tội, "Dạo này rất nhàm chán, chú em lại tự mình đưa tới cửa."

"Anh quá đáng."

"Tôi quá đáng? Mục đích cậu tiếp cận tôi làm bộ trở thành bạn bè là vì theo đuổi người yêu của tôi, cậu mà cũng có tư cách nói tôi quá đáng ?"

"Tôi... Tôi chỉ là thích anh ấy thì có gì sai?"
"Không sai! Nếu không có tôi thì cậu nào có cơ hội tiếp cận người yêu tôi, cậu nào có cơ hội thổ lộ với anh ấy?" Em vươn ra ngón trỏ phải chỉ vào cậu ta nói: "Cho nên cậu phải cảm ơn tôi."

Nghe nói không lâu lắm cậu ta liền từ chức, mà Pond Naravit căn bản không nhớ rõ có một người như thế, Dunk Natachai là đi gặp hắn vào cái ngày hắn đến công ty từ chức.

Dunk Natachai nói cho hắn biết, "Muốn cướp người của tôi cậu quá non, về sau bớt đánh chủ ý đến anh ấy, không thì tôi đùa chết cậu!" Sau... Được rồi, không có sau.

...

Một ngày nào đó Dunk Natachai ở trong phòng không biết đang bận rộn cái gì, Bhasidi Wattana-wattanachot gõ cửa hai tiếng không có người đáp, cô liền tự mở cửa đi vào, kết quả cô vừa vào phòng Dunk Natachai đã xông tới.

"Mẹ, sao mẹ không gõ cửa đã đi vào thế?"

Bhasidi Wattana-wattanachot cảm thấy con trai phản ứng có chút mạnh đi? "Mẹ gõ mấy cái không thấy người lên tiếng."

"Vậy mẹ phải tiếp tục gõ chứ."

"Thúi lắm, mẹ là mẹ con bước vào phòng con thì làm sao?" Bhasidi Wattana-wattanachot nghi ngờ nhìn nhìn vào trong phòng hỏi: "Con đang làm gì vậy?"

"Không, không làm gì cả!" Dunk Natachai càng giả bộ càng thoải mái không có việc gì càng lộ ra chột dạ.

Bhasidi Wattana-wattanachot muốn vào hẳn trong phòng, Dunk Natachai lập tức ngăn cản, nhưng cậu lại không dám thật sự dùng sức đẩy Bhasidi Wattana-wattanachot, đẩy tới đẩy lui Bhasidi Wattana-wattanachot đã xông tới bên bàn, sau đó dưới chân cô đụng một cái cô liền theo bản năng xê chân ra ngoài, dây điện thoại cắm trên máy tính bị kéo xuống dưới, âm thanh bên trong máy tính cũng bị truyền ra rõ ràng.

"Thật thích... Nhanh lên!"

Mặt Bhasidi Wattana-wattanachot tối sầm, xách lỗ tai Dunk Natachai quát: "Dunk Natachai, thằng nhãi chết tiệt, con xem cái thứ gì thế hả?"

"Mẹ, mẹ, chớ nhéo lỗ tai, nhéo riết tai bị đứt giờ."

"Con trước tắt máy tính cho mẹ." Dunk Natachai đem máy tính đóng kỹ sau đó ngoan ngoãn đi đến ngồi xuống bên người Bhasidi Wattana-wattanachot.

"Nói, là chuyện gì? Tại sao con lại xem mấy thứ này?"

"Con... Con đang học kinh nghiệm." Dunk Natachai không tự nhiên nói.

Bhasidi Wattana-wattanachot chớp mắt mấy cái: "Con nói con làm gì?"

Dunk Natachai bặm môi, "Học tập kinh nghiệm đó, gia tăng một chút tình thú sinh hoạt." Nhưng em cảm thấy những động tác đó rất khó khăn, thật sự không biết bọn họ như thế nào làm được.

"Muốn chết, mẹ sao lại sinh ra một đứa con trai như con chứ, sau này không được nhìn, đối với thân thể không tốt."

"Dạ, nhìn cũng không thấy gì, một chút tình tiết đều không có, vào là làm..."

"Dunk Natachai, con dám nói một chữ nữa thử xem."

"Không nói nữa thì thôi."

Đoạn thời gian gần đây Dunk Natachai phát hiện cứ buổi chiều Bhasidi Wattana-wattanachot đúng giờ ra khỏi cửa, vừa hỏi mới biết được hoá ra mẹ mình đi tập yoga. Bhasidi Wattana-wattanachot triển lãm thành quả của mình còn cố ý ở nhà cho hai cậu con trai với ông xã chiêm ngưỡng động tác yêu cầu độ khó cao, kỳ thật là tự bản thân cô cảm thấy là yêu cầu cao, tại lớp học yoga thì chỉ là động tác rất bình thường.

Nhưng Dunk Natachai lại nhìn xem trợn mắt há hốc mồm, sau đó hỏi có đàn ông học yoga không, Bhasidi Wattana-wattanachot nghĩ nghĩ cô thật sự không nhìn thấy đàn ông đi học, Dunk Natachai vừa nghe liền nhíu mày.

Bhasidi Wattana-wattanachot nhìn bộ dáng của cậu, hỏi: "Con hỏi làm gì?"

Dunk Natachai bĩu môi nói: "Con cũng muốn đi học, nhưng phải chung với một đám phụ nữ học thì có lẽ thôi đi."

Bhasidi Wattana-wattanachot nghe liền vui vẻ, "Mẹ dạy cho con là được, con tìm thầy dạy làm chi chứ?" Dunk Natachai vừa nghe cũng cười, không phải sao, trong nhà có sẵn giáo viên, cần chi ra ngoài học?

Ba tháng sau cơ thể Dunk Natachai có thể sánh với diễn viên múa, độ mềm dẻo rất mạnh, độ mềm mại vô cùng tốt, biểu hiện kết quả trực tiếp nhất chính là gần đây Pond Naravit đối với sinh hoạt X vừa lòng vô cùng, trong phòng làm việc còn cố ý thiết kế một phòng nghỉ nhỏ, mà Dunk Natachai sau khi kết thúc sinh hoạt X cũng sẽ không còn xoa xoa thắt lưng nữa.

Dunk Natachai đem đĩa GV giấu kín, em cảm thấy thỉnh thoảng có thể mang ra học tập một chút, thậm chí có thể tham khảo tư thế nào đó, dù sao bây giờ động tác có khó khăn đến đâu cũng không làm khó được em.

Sau em lại vì tính phúc sinh hoạt của anh trai mình, em còn đem thứ trân quý này ra cho anh trai xem, nhưng hiển nhiên ngộ tính của anh trai mình kém một chút!

Nhiều năm sau tại một buổi chiều không rõ, khi con trai  đang thu dọn kỷ vật trước kia của ba mình, phát hiện mấy cái DVD GV được cất giữ rất là hoàn hảo, chẳng qua là trên mặt cái gì cũng không có, cũng không biết bên trong là nội dung gì, thằng bé liền bỏ vào máy tính bật lên.

Pond Naravit bước vào phòng con trai thì thấy được con trai đem xem cái gì đó, lập tức quát: "Thằng nhóc chết bầm, con xem cái gì đó? Cho dù là con trưởng thành rồi cũng không được phép xem cái này."

Thằng bé quay đầu lại nhìn cha mình, biểu tình giống như đúc Dunk Natachai, "Cha, con đang thu dọn kỷ vật trước kia của hai người thì tìm được cái này, chậc chậc, không ngờ là lúc trẻ cha rất chăm chỉ hiếu học nha."

"Con thúi lắm, cha của con cần phải xem cái thứ này sao?"

"Vậy tại sao cha lại xem nó?"

"Không phải là của cha."

"Vậy là ai."

"Sao cha biết?" Pond Naravit vô cùng xác định đây không phải là của mình, nếu không phải của mình, chẳng lẽ...?

Hai cha con ồn ào rất nhanh thu hút Dunk Natachai tới, Dunk Natachai vừa vào phòng con trai lập tức cáo trạng, Dunk Natachai nghe con trai nói đưa mắt nhìn màn hình máy tính nói: "Pond, anh đã hơn năm mươi tuổi rồi còn chơi đùa cái gì nữa, không phải chỉ là bị con trai phát hiện bí mật sao? "

Pond Naravit còn chưa nói ra lời phản bác con trai đã chạy không thấy bóng người, anh cau mày quay đầu nhìn về phía Dunk Natachai nói: "Anh xấu? Anh bị con trai phát hiện bí mật nhỏ? Hử?"

Dunk Natachai cười gượng hai tiếng, "Sao lại nhỏ mọn như vậy, con trai nhận định anh thì anh cứ thừa nhận đi, lớn thế này rồi có chút chuyện nhỏ còn so đo? Anh và em có cái gì phân biệt sao?"

"Đương nhiên có!"

Dunk Natachai không hiểu nói: "Chỗ nào có?"

Pond Naravit chỉ vào máy tính còn chưa tắt, màn hình vẫn đang chiếu phim: "Anh có chỗ nào cần bọn họ dạy, anh có lần nào không làm cho em điên đảo?"

"Thật sự là, càng già càng không đứng đắn, em đi dọn dẹp nhà cửa đây."

Nhìn thấy Dunk Natachai muốn chạy trốn, Pond Naravit đem người giữ lại ôm lên, "Nào, làm chút chuyện đứng đắn đi!"

"Đang ban ngày ban mặt!"

"Ban ngày buổi tối cũng giống nhau, ai dám quấy rầy ông đây liền giết kẻ đó."

Dunk Natachai nhếch môi cười trộm, người đàn ông này ba mươi mấy năm vẫn là bá đạo như vậy, nhưng mình lại yêu nhất cái bộ dáng này của anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ponddunk