7. Lửa giận và chân ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dunk Natachai cùng Pond Naravit một "Gặm" đính ước, đương nhiên là Dunk Natachai đính Pond Naravit. Mà Pond Naravit là bị đính, nhưng anh vẫn là vô cùng nguyện ý, hoặc là nói anh ước gì Dunk Natachai nhanh chóng đính anh, như vậy anh có thể danh chính ngôn thuận thực hiện nghĩa vụ của mình.

Pond Naravit là một người rất nóng vội, từ lâu ngay tại đối diện trường học mua một căn hộ, đây là nơi chơi bời lêu lổng trước kia của anh. Nhưng từ khi anh nhận định không phải Dunk Natachai không cưới thì đem nơi này sửa chữa một lần, chuẩn bị nghênh đón một vị chủ nhân khác vào ở, Dunk Natachai còn chưa tới xem thì Papang với Mark đã tới nhìn trước.

Theo cách nói của Papang thì căn hộ này trước kia là chuồng heo ổ chó, hiện tại tuy vẫn là ổ, chẳng qua là một cái ổ ấm áp ngọt ngào. Pond Naravit nói sau này ở đây không dùng như tụ điểm nữa, bọn họ muốn chơi bời thì tự tìm chỗ chơi đi. Tuy lòng không có cam nhưng bọn họ cũng không có biện pháp, không thể tưởng tượng được Pond Naravit là cái tên trọng sắc khinh bạn.

Lời này Mark còn nói trước mặt Dunk Natachai, lúc ấy Dunk Natachai còn cảm thấy kỳ quái, em nhìn thế nào cũng không cảm thấy Pond Naravit là người trọng sắc khinh bạn, anh ta phải là loại người chỉ biết lợi ích mới đúng. Papang nghe được em nói liền đáp: "Em nói không sai, trước kia Pond hẹn hò với ai cũng không có cân nặng bằng hai thằng bạn tốt là tụi anh, nhưng em lại là ngoại lệ. Bây giờ em là người quan trọng nhất trong lòng Pond, hai tụi anh bị hắt hủi xếp phía sau."

Lúc ấy Dunk Natachai nghe xong liền nhíu nhíu mày, em mới sẽ không thừa nhận bản thân rất vui vẻ đâu? Nhưng đôi mắt mang cười của em , đôi môi mím lại mang theo độ cong ý cười, đều có thể khiến cho người ta nhìn ra được tâm tình của em rất tốt.

Dunk Natachai cũng từng tới căn hộ đó của Pond Naravit, cách trường học vô cùng gần, bước ra cổng trường đi bộ hai ba phút là tới nơi. Đây là một khu giàu có, căn hộ của Pond Naravit ở toà A lầu 18, Dunk Natachai nhìn thoáng qua một cái liền yêu thích thiết kế trong căn hộ, nhưng... tạm thời không có ý định sống chung với Pond Naravit, cho nên từ chối yêu cầu ở cùng anh.

Việc này hình như là nằm trong dự kiến của Pond Naravit, nếu Dunk Natachai lập tác đáp ứng sống chung với anh mới là kỳ quái, dù sao anh có chuẩn bị tâm lý, chậm rãi đánh trận.

Pond Naravit vẫn cứ mỗi ngày buổi sáng cùng Dunk Natachai chạy bộ, chẳng qua là lúc chạy anh liền lôi kéo tay người ta, hoặc là cố ý vòng tay qua sau lưng người ta, không sai, không phải là vai mà là eo nha. Dunk Natachai vỗ mấy phát đều chụp không rớt, cuối cùng mặc kệ anh, dù sao giờ này buổi sáng ít người, mà chuyện của bọn họ ở Đại học Đ vốn chẳng phải là bí mật gì, cần chi che che lấp lấp, còn không bằng hào phóng một chút. Lời không hay ho thì vẫn cứ tiếp tục nói, miệng là mọc trên người của người khác, quản được sao?

Nhưng có một đám nữ sinh là vô cùng ủng hộ hai người bọn họ, các cô tự xưng fan cp PondDunk. Đối với tình cảm của hai người bọn họ càng là trạng thái gà mẹ bảo vệ trứng, không quan tâm ai là ai, chỉ cần nói bậy Dunk Natachai với Pond Naravit, các cô không nghe được thì thôi, nếu bị các cô nghe được thì kết cục không phải là nhổ nước miếng chết chú em, nhổ cho chú em chết dở sống dở, còn sống thì luôn có cảm giác sống thực tội lỗi mới là cái kết cuối cùng.

Cho nên đồn đại về hai ngươi bọn họ gần đây ít đi rất nhiều, đương nhiên cũng không nói sẽ không có kẻ bôi đen hai người, nhưng ít ra không dám công khai bôi đen. Huống chi tục truyền có mấy đàn anh năm hai năm ba sau khi nói năng lỗ mãng đối với Dunk Natachai, không biết có việc gì xảy ra, hai người bị đuổi học ba người nằm viện, còn có hai người trong nhà chuyện làm ăn bị phá sản.

Khi Dunk Natachai nghe nói việc này cái gì cũng không nói, đối với việc làm của Pond Naravit  một chữ cũng sẽ không nói. Rất nhiều người biết đi cầu Pond Naravit là nhất định không thông, cho nên đành phải đánh chủ ý lên đầu Dunk Natachai. Tuy rằng bản lĩnh tổn hại người của Dunk Natachai mọi người đều nghe nói qua, nhưng mà thấy một người dù sao là có hạn, hơn nữa miệng truyền miệng đã sớm thay đổi vị, cho nên đa số người cảm thấy việc này là giả, hoặc là tất cả mọi người khoa trương mà thôi.

Tại đa số trong mắt người khác thì Dunk Natachai phải là loại người khá dễ nói chuyện, đương nhiên đây là vì bọn họ không có nói chuyện nhiều cùng Dunk Natachai, cho nên có chuyện thế này xảy ra.

Một ngày vừa tan học nào đó có một đàn anh năm hai đến tìm Dunk Natachai, nghe nói đàn anh này là họ hàng của một đàn anh trong nhà bị phá sản. Không đáp lên được quan hệ với Pond Naravit liền đến quan hệ với Dunk Natachai, nhưng anh ta và Dunk Natachai căn bản không biết mặt, vậy cũng không sao, trong đám bạn học của Dunk Natachai có một cậu em là hàng xóm của đàn anh này, sau đó cậu em hàng xóm liền phát động vài bạn học có quan hệ khá tốt.

"Dunk Natachai, đây là đàn anh XX học năm hai, là hàng xóm nhà mình, tử nhỏ lớn lên cùng nhau." Dunk Natachai vẻ mặt không hiểu đưa mắt nhìn cậu bạn học mà em căn bản không biết cùng đàn anh XX, thầm nghĩ hình như anh đây không biết mấy chú?

Dunk Natachai không nói chuyện làm cậu bạn học nào đó có chút xấu hổ, đành phải tiếp tục nói: "Là như vậy, thời gian trước..." Một câu chuyện ngắn về việc nhà đàn anh nào đó bị phá sản được kể ra, lúc này Dunk Natachai biết là chuyện gì đang diễn ra, nhưng vẫn cứ không nói gì, chỉ là cau mày lại nhìn về phía cậu bạn học nào đó.

Đàn anh nào đó thấy tình huống không đúng nha, nói nửa ngày miệng người ta cũng không mở, một chữ đều không nói, trong lòng anh ta liền nổi giận, cảm thấy đây là Dunk Natachai không cho mình mặt mũi, nhưng có giận cũng phải nén nhịn, anh ta là đến tìm giúp đỡ không phải đến tìm phiền toái. Huống chi Dunk Natachai là người không thể đắc tội, nghe nói họ hàng một người khác trong nhà phá sản là vì con cái ở trong trường đắc tội Dunk Natachai mới bị Pond Naravit chỉnh. Anh ta cũng không hi vọng nhà mình và họ hàng cũng bị như thế.

Nhưng Dunk Natachai không mở miệng nói chuyện thì phải tiến hành tiếp thế nào đây? Cậu bạn học nào đó nhìn thấy Dunk Natachai cũng không có cách nào, ngày thường cậu ta rất ít khi tiếp xúc với Dunk Natachai, từ khai giảng đến giờ đây là lần đầu tiên nói chuyện.

"Đàn em , XY là con trai nhà họ hàng của anh, nó từ nhỏ không hiểu chuyện, nói chuyện cũng không dễ nghe cậu chớ để trong lòng, bây giờ nhà nó đã trở thành như vậy, anh thấy như thế đã đủ rồi. Lại nói Đàn anh Naravit đắc tội bạn học trong trường như vậy nhìn thế nào cũng thấy không tốt, đúng không?"

"Đàn anh Naravit đắc tội bạn học? đàn anh này, là tôi nghe lầm sao? Không phải là những bạn học đó đắc tội đàn anh Naravit sao? Như thế nào chỉ cho phép bọn họ ở sau lưng thị phi đắc tội người, đàn anh Naravit cũng chỉ được chịu đựng sao?"

"Anh không phải là ý này, bọn họ chắc chắn là không đúng, nhưng trừng phạt cũng đã trừng phạt rồi, có câu nói có chỗ khoan dung thì liền độ lượng đi, nhiều thêm một kẻ thù không bằng nhiều thêm một bạn bè đúng không? Tương lai đàn anh Naravit dù sao cũng kinh thương, trên thương trường nhiều đối thủ cũng không phải là chuyện tốt." Vị đàn anh này cảm thấy mình lấy được một cái cớ thật tốt, lại có thể là cảm thấy Dunk Natachai không hiểu việc trên thương trường, cho nên lấy tư thế thông cảm nói tiếp.

"Việc trên thương trường những sinh viên vừa gia nhập vườn trường đại học sẽ không hiểu, cậu đắc tội càng nhiều người thì đối thủ tương lai của cậu càng nhiều, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè không phải sao? Sau này những kẻ thù đó đều thành bạn bè của nhau, vậy thì kẻ thù của Đàn anh Naravit sẽ rất nhiều, đồng thời sẽ vô cùng lớn mạnh. Cậu cảm thấy tương lai Đàn anh Naravit tại trên thương trường sẽ tốt sao?"

Dunk Natachai còn chưa nói gì thì vị đàn anh này nói khẳng định: "Nhất định là không tốt, nếu như vậy không bằng hiện tại bồi dưỡng nhiều thêm một người bạn đúng không? Tương lai trên thương trường sẽ nhiều thêm một người bạn không phải sao?"

"Đàn anh nói xong?" Lúc này Dunk Natachai không cho anh ta cơ hội tiếp tục nói, mà trực tiếp cắt ngang.

"Ặc!" Vị đàn anh nào đó đang nói hứng khởi đột nhiên bị người cắt ngang còn có chút không quá dễ chịu, chẳng qua là Dunk Natachai không có tâm tư nghe anh ta tiếp tục nói mấy lời vô nghĩa.

"Nếu đàn anh tới dạy tôi phải làm thế nào kinh thương thì tôi cảm thấy không cần, Đàn anh Naravit từ mười hai tuổi đã bắt đầu đi theo bên cạnh Ông nội học tập. Anh ấy mười bảy tuổi đã có thể đầu tư quyết đoán, anh ấy nói sau này sẽ dạy cho tôi, cũng không nhọc lòng phiền đàn anh ."

Đàn anh nào đó trong nháy mắt trở nên cực kỳ xấu hổ, chuyện Pond Naravit rất nhiều người biết, nhất là trong nhà làm ăn. Bọn họ đều nghe nói đến Pond Naravit, tuổi còn nhỏ đã bắt đầu tiếp nhận việc mua bán của Nhà Lertr, mặc dù hiện tại anh đang đến trường không thường xuyên xử lý chuyện Nhà Lertr, Dunk Natachai cũng sẽ thường xuyên nghe anh gọi điện thoại với người trong công ty, nói vài chuyện làm ăn.

"À đúng, đàn anh, đợi thêm tí nữa Đàn anh Naravit tới tìm tôi, anh có việc gì thì đừng ngại nói thẳng với anh ấy, tôi sẽ không giúp anh truyền lời đâu." Không nói đàn anh nào đó mà ngay cả cậu bạn nào đó cùng tới tìm em giúp đỡ đều giật mình, có việc gì thì nói thẳng với Pond Naravit, không muốn sống nữa à?

Chờ Pond Naravit tới thì bên cạnh Dunk Natachai không một bóng người, Dunk Natachai đem chuyện vừa diễn ra kể lại từ đầu đến đuôi, em chính là như vậy, em không nghĩ mình đang đâm thọc, nếu những người đó đến tìm mình chẳng phải là nên chuẩn bị tâm lý Pond Naravit sẽ biết sao? Mà Pond Naravit ra tay giải quyết càng nhanh dễ dàng hơn không phải sao? Vì sao em phải chịu trách nhiệm việc này, huống chi Pond Naravit đã sớm nói cho em là có chuyện gì nhất định phải nói cho anh mà!

Nghe được Dunk Natachai nói Pond Naravit nói câu em không cần quản, việc này cứ để đó đi. Dunk Natachai cũng không có tâm tình đi quản sống chết của những người đó, em chỉ muốn yên ổn nói chuyện yêu đương, có lắm kẻ thích nói ba nói bốn như vậy, em không hiểu được sao bọn họ nhàn đến thế? Đừng có chút chuyện gì thì đến tìm em có được không? Suốt ngày đến xía vô em còn nói chuyện yêu đương cái giề?

Từ khi bị Dunk Natachai gặm xong Pond Naravit làm việc thu liễm rất nhiều, đối với mấy bạn học tìm đủ loại cớ đến nói chuyện phiếm thì anh luôn từ chối, nhưng mặc dù là như vậy cũng sẽ có một ít người chưa từ bỏ ý định với anh, luôn cứ như tre già măng moc. Đương nhiên người tìm đến Dunk Natachai cũng giống thế, nhưng Dunk Natachai đối với bọn họ đều tử chối thẳng.

Nói ví dụ như khi em đang có đối tượng hẹn hò, đối với người theo đuổi em sẽ vô cùng nghiêm khắc cự tuyệt, một chút tình cảm hay cơ hội cũng không chừa lại. Nhưng Pond Naravit không có làm đến mức này, cho nên Dunk Natachai không hài lòng.

Dunk Natachai không hài lòng liền sẽ nói, nhưng em không có nói là bản thân không hài lòng, chỉ nói nếu không có khả năng cùng các cô ấy một chỗ thì nên cắt đứt ý tưởng của các cô ngay từ đầu, dùng thái độ chứng minh tất cả. Pond Naravit lại tỏ vẻ người ta dù sao cũng chưa làm gì, hiện tại anh đối với người đến gần đã không cho sắc mặt dễ nhìn, nhưng nếu thật sự có chuyện thì anh sẽ có một loại đối đãi khác!

Dunk Natachai nghe anh nói liền không nói gì nữa, dù sao Pond Naravit cũng không có làm ra cái chuyện gì khác người, thẳng đến khi có một sự kiện phát sinh, Pond Naravit hối hận đến xanh ruột, mà tính cách của anh cũng thay đổi từ đó.

Một ngày nào đó Dunk Natachai bị một cú điện thoại gọi ra ngoài, mục đích đến là vườn hoa sau trường, chính là nơi nhìn thấy Tytan tỏ tình với Pond Naravit. Sau khi đến nơi Dunk Natachai liếc mắt một cái lập tức thấy được Pond Naravit đang đứng đối diện với một nữ sinh, nhưng Pond Naravit là đưa lưng về phía em nên không phát hiện em đã đến. Tiếp đó Dunk Natachai nhìn thấy nữ sinh kia nhón chân hôn Pond Naravit một chút, tuy rằng có thể nhìn ra Pond Naravit muốn tránh nhưng bởi vì nữ sinh kia tốc độ quá nhanh, chờ anh muốn tránh thì đã không còn kịp nữa rồi.

Dunk Natachai biết đó là cái bẫy, nào có trùng hợp có người nói cho em đến vườn hoa sau trường nhìn kịch diễn. Em lập tức thấy được một màn Pond Naravit bị người hôn, dù biết đó là cái bẫy nhưng em cũng rất giận dữ, không quan tâm người khác có thể nhịn được hay không nhưng em là không thể nhịn.

"Pond Naravit, ông đây muốn chia tay với anh!"

Pond Naravit nghe được giọng Dunk Natachai lập tức hoảng sợ, xoay người vừa thấy quả nhiên là Dunk Natachai hai mắt đỏ bừng cả người phát run. Pond Naravit xoay người muốn đuổi theo lại bị nữ sinh kia kéo lại, "Đàn anh!"

Dunk Natachai xem như là một người tương đối có nguyên tắc, nguyên tắt thứ nhất của em là không đánh phụ nữ, bởi vì em cảm thấy người đàn ông đánh phụ nữ là hành vi không có nhân phẩm và nghèo hèn nhất. Nhưng hôm nay, giờ phút này em quyết định, cái nguyên tắc này từ nay về sau em sẽ loại bỏ nó khỏi cuộc đời mình, bởi vì có vài người đáng kiếp không đánh là không được.

Pond Naravit nhìn thấy Dunk Natachai nổi giận đùng đùng đi tới, Dunk Natachai ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn Pond Naravit một cái, phất tay một cái táp đến trên mặt nữ sinh kia. Cũng có lẽ là dùng lực quá mạnh, nữ sinh kia bị tát một cái ngã lăn xuống đất.

"Mày sao lại thấp hèn đến thế, Pond Naravit đã có người mình thích, mày còn tỏ cái gì tình, còn trộm hôn người ta, mày có biết miệng mày thối lắm không? Chẳng lẽ mày không biết mày bị AIDS hả? Không sợ lây nhiễm bệnh cho người khác à, chưa thấy con đàn bà nào không cần mặt mũi như mày, là mày hẹn tao đến đúng không? Là vì muốn để tao nhìn thấy một màn này à? Giờ tao thấy rồi đó thì sao nào? Nếu cho dù tao với Pond Naravit chia tay cũng không tới lượt mày, mày nhìn mày đi, lớn lên xấu như thế vậy mà còn dám ra khỏi cửa, mày không sợ hù chết người khác hả."

Dunk Natachai thở hổn hển tiếp tục nói: "Con rẻ rách, con *** thối, mấy từ này là chuyên để nói những con như mày nhỉ? Ba mẹ mày sinh mày nuôi mày bao nhiêu năm là để cho mày là tiểu tam làm kẻ thứ ba sao?"

Nữ sinh kia bị Dunk Natachai mắng mà trừng mắt đờ người ra, sững sờ nằm trên đất một chữ cũng không nhả ra được.

"N'Dunk!"

"Anh câm miệng!" Dunk Natachai quay đầu căm tức nói với Pond Naravit: "Pond Naravit, chuyện hôm nay là do anh tự tìm, nếu không phải anh suốt ngày cợt nhả làm cho chúng nó có cơ hội thì sao có chuyện hôm nay, ông đây chịu đủ rồi, ông nói chuyện yêu đương có khác gì ra trận đánh giặc đâu, một đứa hai con cứ tới tìm ông sinh sự, ông mặc kệ, chia tay!"

Nói xong Dunk Natachai thở phì phì rời khỏi, Pond Naravit nhìn chằm chằm nữ sinh kia lạnh lùng nói: "Cô không nghỉ học thì để tôi giúp cô nghỉ." Nói xong anh cũng rời đi.

Dunk Natachai mang theo lửa giận ngút trời trở về ký túc xá, người ký túc xá hoảng sợ, bọn họ biết tính tình Dunk Natachai không tốt, nhưng lúc phát giận thì miệng đặc biệt thối lại vừa sát thương có thể khiến người ta xấu hổ vô cùng, nhưng nhìn người lửa giận ngút trời như vậy là lần đầu tiên nhìn thấy.

Vài người bị doạ sợ, mọi người đùn đẩy nhau, cuối cùng Sean bị đẩy ra, Sean thật cẩn thận hỏi: "Dunk, cậu..."

"Ai cũng đừng nói chuyện với tôi!" Sean còn chưa nói hết câu đã bị Dunk Natachai chặt đứt, Korn vừa thấy tình hình không ổn lập tức kéo mấy người chạy ra ngoài, bọn họ chuẩn bị đi tìm Pond Naravit, thân làm anh em chung một ký túc xá, bọn họ đối với chuyện của Dunk Natachai và Pond Naravit rất rõ ràng.

Chẳng qua là không chờ bọn họ đi đã nhìn thấy Pond Naravit đen mặt đi về phía bọn họ, mấy người liếc nhau, tỏ vẻ tình huống trong phòng là có liên quan đến ngài đây đúng không?

Pond Naravit cũng không nhìn mấy người ngoài cửa trực tiếp đẩy cửa đi vào ký túc xá, sau "Bộp" một tiếng, hình như là tiếng ly nước bị ném vỡ, ngay sau đó tiếng quát của Dunk Natachai truyền ra.

"Anh cút ngay cho ông, anh không cút thì tôi sẽ nghỉ học ngay bây giờ."

"N'Dunk, anh biết chuyện hôm nay là lỗi của anh, nhưng anh thật sự không nghĩ tới cô ta dám làm như vậy. Cô ta hẹn anh ra ngoài nói muốn nói cho anh chuyện của em, cho nên anh mới đi."

"Con đó là ai? Ông quen biết con đó à? Anh là óc heo hả? Con đó nói đi anh liền đi, anh không biết tìm ông trước à?"

"Anh hứa sau này sẽ không bao giờ như vậy nữa."

"Anh hứa ông đây một chữ cũng không tin, cút đi, ông đây không bao giờ muốn nhìn thấy anh nữa."

Người ở bên ngoài năng lực bổ não thực hùng mạnh, nghe sơ sơ đã biết là xảy ra chuyện gì, về phần con kia là cô nàng nào tuy rằng không biết, nhưng đoán chừng chắc là giống tương tự như Tytan.

Sau, ký túc xá lần thứ hai truyền đến các loại âm thanh đập phá, mỗi một tiếng va vang lên thì tim Rapa nhảy một chút, thầm nghĩ đừng nói ký túc xá biến thành chiến trường rồi chứ? Không biết đồ đạc bên trong còn có kịp cứu ra không? Korn vỗ vỗ bờ vai cậu ta nói: "Yên tâm, nhà đàn anh rất là có tiền, ném thì đổi cái mới."

Nghe nói như thế, Rapa yên tâm giúp đỡ duy trì trật tự bên ngoài ký túc xá, bởi vì âm thanh đập phá quá lớn, cho nên hấp dẫn rất đông sinh viên bu lại xem.

Tiếp đó Papang và Mark đuổi tới, nghe Korn tóm tắt gọn nguyên nhân thì im re không nói gì, chuyện tình cảm người ngoài bớt nói mới tốt, bởi vì dù sao không phải là đương sự, rất khó để nói được ai đúng ai sai.

Nghe báo chạy đến là thầy giáo quản lý ký túc xá, Papang kéo người đến nơi không có ai nói mấy câu, thầy giáo vỗ vỗ mông chạy lấy người.

Trong hành lang đều là các sinh viên tò mò, đã có người đại khái biết bên trong phòng là Pond Naravit và Dunk Natachai, nhưng vì sao lại cãi nhau thì không rõ ràng lắm. Đương nhiên mọi người tuy là tò mò nhưng cũng không có hỏi thăm xung quanh.

Âm thanh đập phá đồ đạc kéo dài rất lâu, người bên ngoài cũng đoán được bên trong ký túc xá có khi đã biến thành một đống hỗn loạn, không biết còn có cái nào xài được không.

Mà lúc này trong phòng quả thật là một đống hỗn loạn, ngay cả giường hai tầng cũng bị sập một cái, có thể nghĩ tình huống vừa rồi là cái dạng gì. Lúc này phía sau lưng Pond Naravit còn đang bị một cái giường đè nặng, Dunk Natachai được anh ôm gắt gao ở trong ngực.

Vừa rồi Dunk Natachai giận điên lên đập phá trong phòng, Pond Naravit cũng không ngăn cản, anh nghĩ trước cứ để cho Dunk Natachai xả cho hết giận, sau đó mới nói chuyện với em . Nhưng anh không thể biết được là lửa giận của Dunk Natachai có bao nhiêu, sau khi đồ trong phòng có thể ném đã ném, Dunk Natachai bắt đầu ném giường.

Lúc này Dunk Natachai cũng không biết sức mạnh từ đâu lại lớn như vậy, thật sự đem cả cái giường tầng kéo nghiêng ngả, giường sau khi bị nghiêng ngay cả bản thân Dunk Natachai cũng không khống chế được, trực tiếp quăng một cái, nếu không phải Pond Naravit trốn nhanh khẳng định sẽ bị ném trúng. Có thể là Dunk Natachai thật sự vô cùng tức giận, thế cho nên người cũng mất lý trí, kéo cái giường thứ hai thì chính mình lại đang đứng trước cái giường, cái giường kia lập tức nghiêng về phía em, mà em ngay cả ý tránh đi đều không có.

Ban đầu Pond Naravit là đứng một bên nhìn ư xả giận, anh còn tưởng Dunk Natachai nhìn thấy giường nghiêng chắc chắn sẽ tránh, nào biết Dunk Natachai đứng đó không nhúc nhích. Pond Naravit hoảng sợ, ngay cả hét anh cũng không hét được, phản xạ có điều kiện vọt tới kéo Dunk Natachai vào trong ngực bảo vệ, rồi chiếc giường ngã xuống trực tiếp nện lên trên lưng anh. Pond Naravit rên lên một tiếng, bởi vì khoảng cách rất gần cho nên giành được lực giảm xóc rất lớn, nhưng cảm giác đau đớn tuyệt đối không giả.

Lúc Pond Naravit vọt tới thì Dunk Natachai đang trong cơn giận điên còn không hiểu là chuyện gì xảy ra, nhưng khi vừa được Pond Naravit ôm vào trong ngực, cứ mở trừng trừng mắt nhìn cái giường kia ngã nện lên trên lưng Pond Naravit. Lập tức nghe được Pond Naravit rên khẽ, Dunk Natachai ngẩn người lại trong nháy mắt ý thức được rốt cuộc là chuyện gì, rống to với bên ngoài, "Rapa vào mau!"

Sau khi trong phòng không có động tĩnh gì thì người bu lại xem bắt đầu sơ tán, đột nhiên nghe đến tiếng gầm rú tê tâm liệt phế của Dunk Natachai. Rapa đầu tiên là sửng sốt rồi lập tức một cước đã văng cửa xông vào. Cậu ta cho rằng Dunk Natachai bị ức hiếp, liền mặc kệ tất cả, kết quả vừa vào phòng liền nhìn thấy Pond Naravit ôm Dunk Natachai, sau lưng là bị cái giường đè , hai tay Dunk Natachai vòng qua cổ Pond Naravit, đang cố gắng giúp Pond Naravit chống cái giường.

Rapa vội vàng chạy tới, dùng một chút lực đem cái giường đẩy trở về, phía sau người cũng lục tục đi vào phòng, Korn là người vào cuối cùng đóng cửa lại, cản trở những tầm mắt tò mò ở bên ngoài.

"Pond, Pond, anh sao rồi? Có đau không? Mau để em nhìn xem." Dunk Natachai cũng không để ý nhiều xung quanh, nắm lấy quần áo Pond Naravit muốn cởi ra.

Pond Naravit nắm lấy tay cậu, "N'Dunk, em tha thứ cho anh, sẽ không chia tay với anh nhé?"

Dunk Natachai một bộ dở khóc dở cười, "Đây là lúc nào rồi, anh còn nói cái này, mau lên cho em xem ở sau lưng."

"Em phải đáp ứng anh không tức giận trước, không chia tay với anh."

"Rồi rồi rồi, em đáp ứng anh, em cái gì cũng đáp ứng anh, anh mau để cho em xem." Giờ này Dunk Natachai nào có tâm tư tức giận, có tức có uỷ khuất cỡ nào, vừa nhìn thấy hành động của Pond Naravit như vậy đủ để cho em nhìn rõ người đàn ông này, anh là thật tâm thích mình, không, phải nói là anh thật sự yêu mình. Phản ứng đầu tiên không thèm quan tâm đế thân thể mình liền lập tức hành động, nếu người đàn ông này không yêu mình làm sao ngay tại thời điểm gặp nguy hiểm chỉ nghĩ phải che chở cho mình, để bản thân ở tình cảnh hiểm nguy!

Pond Naravit nghe lời này lập tức nằm úp sấp trên giường, Dunk Natachai cởi áo anh ra, một vết bầm sưng đen quét qua vô cùng chói mắt, vết thương trải ngang xuyên qua cả lưng, bầm sưng nhìn ửng đỏ máu đen nhưng không có chảy máu, là hiệu ứng chảy máu dưới da, nhìn so với chảy máu càng khủng bố hơn. Dunk Natachai chớp chớp mắt, bặm môi, nước mắt liền chảy xuống.

Nhìn thấy em khóc làm những người khác giật nảy mình, Pond Naravit thấy ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người liền quay đầu lại nhìn Dunk Natachai, đập vào mắt, Dunk Natachai nhà bọn họ nước mắt chảy xoạch xoạch xuống, rất nhanh nối tiếp thành một chuỗi hạt châu.

Pond Naravit nào còn lo lắng đau hay không, lập tức từ trên giường đứng dậy dỗ người. Dunk Natachai chỉ im lặng rơi nước mắt, mới ban đầu là rơi nước mắt, sau lại trực tiếp biến thành khóc, hơn nữa càng khóc càng lớn tiếng, giống như là đem hết mọi uỷ khuất khóc ra hết vậy.

Dunk Natachai như thế mọi người chưa từng thấy qua, Pond Naravit cũng là thế, anh thật sự bị doạ sợ lại không biết phải dỗ dành thế nào, chỉ có thể đem người ôm vào trong ngực vỗ nhè nhẹ. Dunk Natachai nắm lấy quần áo Pond Naravit khóc, thỉnh thoảng còn dùng để lau nước mắt hoặc là chùi hai dòng nước mũi. Những người khác nhìn thấy khoé miệng không tự chủ méo cong lên, lại nhìn Pond Naravit một bộ dáng phong thái bình tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ponddunk