8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi trò khôi hài ngày hôm đó kết thúc, Dunk Natachai cùng Pond Naravit đến bệnh viện làm kiểm tra, bác sĩ nói không có bị thương tới xương cốt, nhưng có khả năng sẽ lưu lại sẹo. Dunk Natachai có chút xiu xíu áy náy, tuy ban đầu là Pond Naravit sai, nhưng sau là do bản thân em quá náo loạn, không thì Pond Naravit cũng sẽ không bị thương.

Pond Naravit nghe bác sĩ nói cũng không để tâm, chờ lúc bước ra khỏi bệnh viện anh mới phát hiện Dunk Natachai có chút không vui, hỏi nữa ngày Dunk Natachai quyết không thừa nhận mình áy náy, nhưng Pond Naravit hiểu ra ý tứ lộ ra trong lời nói.

"N'Dunk, anh không sao, chút thương tích nhỏ thì có là gì."

Dunk Natachai lườm mắt liếc một cái tỏ vẻ thoải mái nói: "Không có việc gì thì tốt." Lập tức giả vờ giả vịt kho khan hai tiếng, "Khụ, suy xét vì để tương lai yên ổn đoàn kết thì anh phải chú ý giữ khoảng cách với người lạ, chớ dễ dàng để cho người khác tới gần anh còn bị đánh lén, lần này tuy em tha thứ cho anh nhưng không có nghĩa là anh còn có cơ hội cho lần sai phạm sau này, anh tốt nhất nhớ cho kỹ."

Pond Naravit trầm mặc một giây, nói: "Anh hứa không có lần sau, em tin anh một lần có được không?"

Dunk Natachai nhướng nhướng mày hiển nhiên tỏ thái độ nghi ngờ đối với lời anh nói, nhưng không có ý định đem nghi ngờ trong lòng mình nói ra miệng, "Được!" Với Dunk Natachai mà nói em sẵn sàng cho Pond Naravit càng nhiều lòng tin, cũng sẵn sàng tin tưởng Pond Naravit sẽ vì mình vì tình cảm của cả hai mà thay đổi, phần tình cảm này nếu chỉ có một bên đơn phương trả giá sẽ không dài lâu, chỉ có hai người cùng nhau cố gắng phát triển mối tình này mới có thể dài lâu. Dunk Natachai nhận biết được cho nên đã thay đổi từ lâu, tuy Pond Naravit nhận ra chậm một ít, nhưng may là vẫn không quá muộn.

Pond Naravit đối với sự tin tưởng mà Dunk Natachai dành cho mình rất là cảm động, xảy ra chuyện như vậy khiến anh thật sự nghiêm túc ngẫm lại bản thân, cũng thực hối hận lúc trước không nghe theo lời khuyên của Dunk Natachai, nếu như mình tỏ thái độ sớm một chút, sẽ không có chuyện như vậy xảy ra. Nếu như nói là nữ sinh kia cố ý khơi mào cơn ghen của Dunk Natachai, không bằng nói chính anh mới là kẻ gây thương tổn lớn nhất cho Dunk Natachai!

Chính bởi vì suy nghĩ cẩn thận điều này, cho nên anh cũng biết sau này phải đối xử với những người này ra sao. Ít nhất anh sẽ không cho người khác lợi dụng sơ hở, nếu anh có thể ác liệt như đối với Sirintip Hanpradit, là có thể đối xử ác liệt với tất cả những kẻ theo đuổi lì lợm, vô luận thái độ của các cô như thế nào, bản thân chỉ cần tỏ rõ thái độ là dứt khoát. Để Dunk Natachai nhìn thấy được thái độ của mình mới là cách báo đáp lại sự tin tưởng của em ấy.

Đương nhiên trước mắt anh có một việc vô cùng quan trọng cần thiết phải giải quyết, đó chính là vấn đề ký túc xá của Dunk Natachai. Dunk Natachai đem phòng đập nát đến không thể nát hơn được nữa, trừ bỏ giường có thể tiếp tục sử dụng, hình như đã không còn món đồ nào xài được nữa.

Tất cả mọi người lại một lần nữa kiến thức được thực lực Pond Naravit, hai người bước ra khỏi bệnh viện thì hẹn mọi người ăn cơm, sau đó cấp dưới của Pond Naravit bắt đầu dọn dẹp ký túc xá, mua thêm đồ vật mới. Chờ bọn họ ăn cơm xong trở về ký túc xá, trong ký túc xá đã rực rỡ hẳn lên, chăn mới, bàn học, ly nước, máy tính bản, điện thoại linh tinh, từ đồ vật dùng chung đến đồ vật cá nhân toàn bộ được Pond Naravit đối mới.

Dunk Natachai bĩu môi, thầm nghĩ quả nhiên có tiền là có thể sai quỷ đẩy ma mà. Korn nhìn nhìn bài trí trong phòng với dàn máy tính của mình gật gật đầu, trong bụng nghĩ ông anh Pond Naravit này quả nhiên biết cách làm việc, toàn bộ đồ vật so với trước tốt hơn, nhưng lại không vượt qua rất nhiều. Về phần thầy giáo quản lý ký túc xá đối với các đồ vật chung trong căn phòng này khác với những phòng khác, cũng lựa chọn mắt nhắn mắt mở.

Hai ngày sau Dunk Natachai mới vừa tan học ra ngoài cửa đã có người tìm , em bước ra ngoài vừa thấy tất nhiên là nữ sinh dám trộm hôn Pond Naravit, bên người cô ta còn đứng một đôi vợ chồng trung niên, nhìn cách ăn mặc của bọn họ là biết không phải gia đình bình thường. Nhưng Dunk Natachai nhìn thoáng qua nữ sinh kia liền xoay người trở về phòng học, đôi vợ chồng trung niên kia thấy thế lập tức nóng nảy.

"Cậu bé này sau lại không có lễ phép như thế? Gặp mặt người ta ngay cả một câu chào hỏi cũng không có sao?"

Dunk Natachai quay đầu lại nhìn lướt qua người đàn ông kia nói: "Ông là ai mà tôi phải chào hỏi? Tôi không biết ông cũng không có chuyện để nói với ông."

"Cậu." Người đàn bà trung niên kéo người đàn ông một cái, nói: "Cậu là bạn học Dunk Natachai nhỉ? Con gái của tôi cũng không có đắc tội cậu, nếu nó bị đuổi học thì đối với cuộc đời sau này của nó sẽ có ảnh hướng rất lớn, cậu..."

Dunk Natachai ngắt lời bà ta nói: "Cô ta bị đuổi học thì có liên quan gì tối? Là tôi khiến cô ta đuổi học à? Mấy người có tìm lộn người không?" Lập tức nhìn qua hướng nữ sinh kia, "Tôi đuổi học cô à? Cô đưa cha mẹ cô tới làm gì? Hù người sao?" Dunk Natachai đối với đôi vợ chồng này tuyệt đối không có gì tốt, thái độ vừa rồi của người đàn ông kia làm cho em vô cùng khó chịu, cho nên bảo em ăn nói đàng hoàng, rất khó!

"Tôi... Nếu không phải cậu thì Đàn anh Naravit sao có thể đuổi học tôi?" Nữ sinh kia nói lên lời này, biểu tình vẻ mặt đầy lòng căm phẫn.

Dunk Natachai cau mày nói, "Nếu không phải tôi? Tôi không nghe lầm chứ?" Em nhìn về phía đôi vợ chồng kia nói: "Hai ông bà đây chắc còn chưa biết nhỉ? Con gái các người ở trường học đã làm không ít chuyện tốt, bây giờ đang làm tiểu tam làm kẻ thứ ba, thật không biết hai người giáo dục con gái như thế nào, thế giới quan của cô ta thật khiến tôi mở rộng tầm mắt."

Người đàn ông kia lạnh lùng nói: "Cậu nói bậy bạ gì đó? Con gái của tôi và Khun Lertr là qua lại bình thường, chỉ có cậu thân là con trai còn vọng tưởng bước vào Nhà Lertr, cậu mới là không biết tự lượng sức mình không biết xấu hổ!"

Dunk Natachai nhún vai, "A, thì ra là thế, nói nửa ngày hai ông bà đây là cha mẹ biết con gái mình làm kẻ thứ ba à, chậc chậc, thật sự là thế giới rộng lớn không gì là không có, khó trách con gái ông bà không biết xấu hổ như vậy, đi dụ dỗ bạn trai người khác, hoá ra là được cha mẹ ủng hộ."

Người đàn bà kia không tỏ ra tức giân, lời nói còn rất êm tai, "Cho cậu mặt mũi mà cậu còn không biết xấu hổ, cho rằng bò lên được Khun Lertr sẽ không có người xử lý cậu, người như cậu thì nhà chúng tôi muốn xử lý hết sức dễ dàng. Cậu cũng đừng đắc ý, cậu nghĩ Khun Lertr thật sự có thể yêu cậu được sao? Đừng có mà mơ, cậu không xứng với Nhà Lertr, hai người là không có khả năng."

Nhìn vẻ mặt đắc ý của người đàn bà kia, lúc này Dunk Natachai cũng không thèm giận, lại là bốn chữ "không có khả năng", trong khoảng thời gian này em đã được nghe rất nhiều, đến bây giờ đã hoàn toàn mất cảm giác. Hơn nữa hiện tại nhìn hiểu được rất nhiều chuyện, mặc dù vấn đề là Pond Naravit, nhưng rất nhiều người đều sẽ tìm em . Về phần vì sao lại vậy, em cũng suy nghĩ rất cẩn thận, nguyên nhân đơn giản chính là thân phận. Bối cảnh thân phận của Pond Naravit đã định trước là không có ai dám tìm anh làm phiền, thậm chí không dám đối nghịch anh. Nhưng em lại không giống, em không có bối cảnh mạnh mẽ chống lưng, cho nên người khác cho rằng em là bánh bao mềm, dễ nắn!

Sau khi cẩn thận suy nghĩ chuyện này Dunk Natachai cũng liền tiêu tan, em vốn là không có bối cảnh hùng mạnh, nhưng cho tới bây giờ em không cảm thấy sẽ trở thành chướng ngại cho mối quan hệ tình cảm giữa em và Pond Naravit. Huống chi ngẫm lại thân phận của ông nội, bối cảnh của em tính ra không quá kém, chẳng qua là ít người biết mà thôi. Em là người thông minh luôn biết phải đối phó như thế nào với loại người mắt chó nhìn người thấp này. Em không có bối cảnh thì sao nào, Pond Naravit có, không phải sao?

Dunk Natachai nhìn về phía người đàn bà kia nói: "Xem ra bà đối với Nhà Lertr rất hiểu biết, bà nói xem nếu Đàn anh Naravit biết hôm nay bà tới, sẽ có phản ứng thế nào?"

Người đàn bà kia nhíu mày, "Xem ra cậu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ nhỉ, vừa rồi quên tự giới thiệu, tôi họ Lertr, tuy không phải dòng chính Nhà Lertr, nhưng cũng là thân thích Nhà Lertr, cậu nói xem nếu Đàn anh Naravit nghe được hôm nay tôi đến sẽ như thế nào đây?"

Dunk Natachai đầu tiên bất ngờ, em cũng nghe Pond Naravit nói một ít chuyện trong nhà, hình như Nhà Lertr không có trực hệ thân thích nào, một vài chi thứ thân thích cũng không có qua lại. Nhưng người đàn bà này nếu dám nói như vậy, khẳng định không phải là giả mạo.

Nhìn thấy Dunk Natachai bất ngờ người đàn bà kia càng phát ra đắc ý, bà ta chỉ biết là dạng không có bối cảnh nhà quê chân đất như Dunk Natachai, chỉ cần nghe mình báo họ Lertr sẽ bị doạ ngốc.

"Nếu nói như vậy, mấy người trực tiếp đi tìm Đàn anh Naravit đi?" Nói xong, Dunk Natachai quay người vào phòng học, ba người đứng ở cửa đều là sửng sốt. Lúc này người đàn bà kia mới phản ứng kịp, hôm nay là đến tìm người giải thích, nhưng vừa rồi do thái độ Dunk Natachai rất cương ngạnh, cho nên bà ta muốn đàn áp. Nhưng nhất thời đắc ý qua mức, đem mục đích hôm nay tới quên mất.

"Mẹ, làm sao đây?" Nữ sinh kia nhìn thấy thái độ Dunk Natachai như vậy cũng không biết làm sao mới tốt.

"Đừng sợ, đi, chúng ta đi tìm Khun Lertr." Nói xong lôi kéo chồng và con gái cùng nhau rời đi, Dunk Natachai bĩu môi, thầm nghĩ cho rằng mình là kẻ ngốc à? Thân thích Nhà Lertr, từ đầu đến cuối đôi vợ chồng này luôn nói Khun Lertr, nếu thật sự thân quen, là người lớn không phải sẽ goij Pond sao? Còn gì mà Khun Lertr? Gọi như vậy chỉ có thể nói lên bà ta và Nhà Lertr một chút cũng không quen, thật sự không biết những người này nghĩ như thế nào, rõ ràng một chút cũng không quen Nhà Lertr lại dám nói mình là thân thích của Nhà Lertr. Còn giơ cái danh này ra kêu gào trước mặt mình, thật muốn nhìn xem đàn anh sẽ cho một nhà ba người này nuốt trái đắng ra sao.

Bởi vì phải vào học nên Dunk Natachai không có cách nào đến nhìn xem tình cảnh lúc đó, nhưng vào buổi tối khi hai người cùng ăn cơm Mark liền đem chuyện lúc đó kể ra.

Một nhà ba người kia tìm được Pond Naravit, Pond Naravit nhìn thấy nữ sinh kia liền hận quá thể, nếu không phải cô ta thì Dunk Natachai nhà mình sao có thể bộc phát lửa giận lớn như vậy, huống chi cô ta còn cố ý lừa gạt, khiến cho Dunk Natachai nhìn thấy một màn đó. Cho nên đối với một nhà ba người này tìm đến, sắc mặt Pond Naravit quả thực đen không thể đen hơn.

Người đàn bà kia còn tự cảm giác tốt đẹp tự báo tên họ, nào biết quan hệ thân thích như bà ta còn chưa kịp kéo đến Pond Naravit đâu, đã bị Pond Naravit đánh gãy, "Nhà Lertr chúng tôi là một trong tứ đại gia tộc ở thành phố S, không phải ai cũng có thể tuỳ tiện nhận thân thích."

Mark nói người đàn bà đó đỏ mặt muốn chết, đoán chừng là xấu hổ chết đi. Hơn nữa lúc ấy có không ít sinh viên chung quanh, rất nhiều người cũng nghe được, còn có vài sinh viên chỉ trỏ nói mấy câu khó nghe đối với nữ sinh kia và cha mẹ của cô ta. Bởi vì Pond Naravit và Dunk Natachai khi đó ầm ĩ quá lơn, những sinh viên trong ký túc xá đã sớm lan truyền chuyện này khắp trường học, mà nữ nhân vật chính làm ta sự kiện đó tự nhiên cũng rất nhanh bị mọi người bới ra.

Người đàn ông kia có lẽ chịu không nổi bị một đám sinh viên nhục nhã như vậy, lúc ấy liền tức giận, chỉ vào Pond Naravit răn dạy, nói trong mắt cậu không có lớn nhỏ, bất kính. Khi đó Pond Naravit cũng phát lửa giận, nói bọn họ không biết xấu hổ muốn bò lên quan hệ Nhà Lertr, còn dám tới giả mạo tên tuổi nhận là họ hàng của mình.

Tóm lại lúc ấy tranh chấp vô cùng náo nhiệt, giáo viên đến khuyên giải không xong, sau đó phải mời cả hiệu trưởng đến, vì sao phải mời cả hiệu trưởng tới? Một là bởi vì giáo viên bình thường căn bản sẽ không xử lý được Pond Naravit, hai là bởi vì rất ít người biết vị hiểu trưởng này là bạn tốt của Ông nội Lertr.

Đôi vợ chồng kia bước vào phòng làm việc của hiệu trưởng lập tức nói như bắn súng tiểu liên, đương nhiên cũng không quên cáo trạng Pond Naravit, vốn là hai người cũng muốn kéo cả Dunk Natachai, nhưng Dunk Natachai cái gì cũng không làm, muốn cáo trạng cũng không có cớ gì. Huống chi kéo tới Dunk Natachai sẽ dính tới chuyện con gái bọn họ theo đuổi Pond Naravit, đến lúc đó bọn họ càng không có lý.

Hiệu trưởng nghe bọn họ nói xong trừng mắt nhìn thoáng qua Pond Naravit, cũng cảm ơn các thầy cô và sinh viên đem tình huống khi đó nói một chút, tuy rất uyển chuyển nhưng khá là khách quan.

Sau khi Hiệu trưởng Jitput nghe xong trong lòng liền biết, nói với người đàn ông đó: "Trường học sẽ không đuổi học bất kỳ sinh viên nào, trừ phi sinh viên nghiêm trọng làm trái với kỷ luật ở trong trường, điểm này ngài có thể yên tâm."

Người đàn ông kia gật gật đầu nói: "Các người phải bảo đảm an toàn của con gái tôi trong trường học."

"Đây là tất nhiên, Đại học Đ là trăm năm danh giáo, năng lực bảo vệ an toàn cho sinh viên là vẫn có."

Người đàn bà kia vừa thấy hiệu trưởng như vậy cho rằng thật dễ nói chuyên, liền tiếp tục nói: "Hiệu trưởng Jitput, trường học hoặc là thầy cô có thể ra mặt xử lý một chút mâu thuẫn giữa con gái tôi và bạn học không."

Hiệu trưởng đưa mắt nhìn Pond Naravit một lúc, rốt cuộc đã biết đôi vợ chồng này là hạng người gì, "Vị này, sinh viên năm nhất đã là người trưởng thành rồi, huống chi là năm hai, nếu có mâu thuẫn dĩ nhiên giáo viên sẽ phân giải, nhưng khi nãy giáo viên nói các vị cũng nghe thấy, giữa các em ấy không có mâu thuẫn gì, bạn học ký túc xá và bạn học trong lớp không thích kết bạn với con gái của các vị, loại chuyện này làm sao trường học có thể phân giải được, chẳng lẽ chúng tôi buộc người ta phải có quan hệ tốt với con gái các vị sao?"

Hiệu trưởng Jitput làm bộ như không nhìn thấy sắc mặt xấu hổ của đôi vợ chồng kia, nói tiếp: "Không nói là ở trong trường học, mà trong xã hội cũng không ai có thể cưỡng cầu một người với một người khác có quan hệ tốt, mối quan hệ giữa người với người cho tới bây giờ đều là sự hấp dẫn của cá nhân. Hai vị vừa nhìn là biết không phải người bình thường, tin tưởng một ít lý lẽ này không cần tôi nói thì hai vị cũng có thể hiểu được."

Sắc mặt đôi vợ chồng kia khó coi muốn chết, Hiệu trưởng Jitput tiếp tục bổ đao, "Về phần tố chất vấn đề của sinh viên trong trường của chúng tôi, không ai có thể bảo chứng một trường học hơn một ngàn sinh viên đều là tinh anh, nhất là một ít sinh viên sinh ra trong gia đình giàu có, biểu hiện của con gái các vị ở trong trường học cũng không đủ để khiến người ta kính nể. Sinh viên Pond Naravit tuy thái độ không tốt, nhưng vừa rồi tôi nghe tình huống qua các giáo viên và sinh viên khác, chuyện này hình như cũng không thể trách em ấy. Nhưng mà các vị đã yêu cầu em ấy giải thích, tôi làm hiệu trưởng cũng muốn giữ gìn quyền lợi của từng sinh viên. Người lớn Nhà Lertr không có ở đây, không bằng thế này, tôi bảo giáo viên liên lạc với Ông nội Lertr, hai vị thấy thế nào?"

Làm một quần chúng vây xem, Mark cũng luôn có mặt trong phòng, nghe đến đó anh ta thiếu chút nữa phá công cười sặc, đây là công lực nghẹn cười đến mức nhịn không nổi đó trời! Không biết cứ nghẹn lâu như vậy có nghẹn thành tật luôn không?

Mà đôi cha mẹ kia nghe hiệu trưởng nói xong cũng hoàn toàn ủ rũ, để Pond Naravit mời Ông nội Lertr ra mặt giải thích cho bọn họ, sau này nhà bọn họ còn muốn ở thành phố S nữa không.

Cuối cùng đôi cha mẹ kia cũng không có yêu cầu Pond Naravit giải thích, xám xịt rời đi, Mark nhìn thấy người đi lập tức cười ha ha, " Ông ngoại, lúc nãy ông chơi ác quá, làm bọn họ nghẹn luôn." Anh ta có thể ở lại trong phòng hiệu trưởng, trừ bỏ là người làm chứng, Hiệu trưởng Jitput còn là cậu ruột của mẹ anh ta, đương nhiên tầng quan hệ này ngoại trừ Pond Naravit với Papang cũng không có người khác biết.

" Ông nội, cảm ơn ông!"

Hiệu trưởng Jitput vỗ một phát lên lưng Pond Naravit, "Thằng nhóc chết tiệt này, từ khi khai giảng đến nay bao nhiêu chuyện rồi hả? Sinh viên bị đuổi học tháng gần đây đều có dính líu đến con đúng không?"

"Nào có, con đây ngoan thế này, không tin ông hỏi hai đứa nó đi , không có gì cả, Đại học Đ chúng ta giàu thế không nghèo vì thiếu học phí của vài sinh viên."

"Thằng nhóc này!"

Dunk Natachai nghe đến cũng kinh ngạc, không ngờ là Mark là thân thích với Hiệu trưởng Jitput, mà Pond Naravit với Hiệu trưởng Jitput hình như có quan hệ rất tốt. Hơn nữa khi Mark kể chuyện này, một chút cũng không có ý tứ kiêng dè, căn bản không quan tâm Dunk Natachai biết tầng quan hệ này. Tuy Dunk Natachai không nói gì thêm, nhưng là hiểu được bọn họ đây là xem mình trở thành người một nhà.

Ba ngày sau Pond Naravit nói có việc phải về nhà chính, thực tế thì điều này cũng không có gì nhà ai chẳng có việc gì đó gấp, bị gọi về khẳng định không phải chuyện nhỏ. Nhưng quan trọng là hôm nay Pond Naravit muốn đến căn hộ của bọn họ, anh nói mình gần đây mới học nấu canh cá, muốn cho Dunk Natachai nếm thử. Dunk Natachai rất vui vẻ đồng ý, kế hoạch của Pond Naravit thật tốt, còn muốn ăn cơm xong sẽ tìm cớ giữ Dunk Natachai ở lại, sau đó... Càng ngẫm anh liền chảy máu mũi, nhưng bị cú điện thoại này gọi trở về.

Lúc ấy Dunk Natachai cũng không để ý, nhưng chờ sau khi Pond Naravit trở về trường học Dunk Natachai phát hiện mặt anh cực kỳ thối. Vừa hỏi thì biết hoá ra người đàn bà kia thật sự đi tìm một vị có chút phân lượng đến gặp Ông nội Lertr, cho nên Pond Naravit mới bị gọi về nhà.

"Anh bị ông nội của anh mắng à?"

Pond Naravit ngẩn người nói: "Ông nội mắng anh làm gì?"

Dunk Natachai không hiểu, nói: "Không bị mắng bày cái mặt thối ra làm gì?"

"Đều là do đám người kia, nếu bọn họ không tìm ông nội, anh sẽ không cần về nhà, là có thể nấu canh cá cho em ăn."

Dunk Natachai co rút khoé miệng: "Anh tức giận vì chuyện này?" Pond Naravit gật gật đầu, kế hoạch dụ dỗ của anh bị phá huỷ, không tức giận mới là lạ.

"Ăn cơm thì ngày nào chẳng được, anh muốn nấu canh cá cho em khi nào cũng được cả, về nhà ông nội có làm khó anh không?"

Pond Naravit cười hì hì ôm chầm lấy Dunk Natachai nói: "Bọn họ nghĩ mình là ai chứ? Cho rằng tìm một người có phân lượng là dám đi tìm ông nội anh, anh về nhà kể lại chuyện ông nội lập tức nổi giận, em xem đi, nhà bọn họ không quá một tuần chắc chắn sẽ phá sản."

"Có phải là quá ác độc không?"

"Chậc, em từ khi nào biến thành người mềm lòng như vậy? Nhà chúng ta chưa bao giờ tìm người khác sinh sự, lại càng sẽ không đi trêu trọc người ta, là do bọn họ không biết sống chết đắc tội anh mới có kết cục như thế."

"Vừa nãy anh nói đem chuyện kể lại cho ông nội, cũng nói chuyện hai ta sao?"

"Đương nhiên phải nói, tương lai em sẽ bước vào cửa Nhà Lertr, cũng là lúc để ông nội biết chuyện hai ta."

"Ông nội của anh nói gì?"

"Chưa nói, ông chỉ nói chỉ cần anh thích là được."

Sau khi Dunk Natachai nghe cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ Ông nội Lertr có phải là dễ nói chuyện quá không. Pond Naravit là người thừa kế duy nhất của Nhà Lertr, cậu biết lai lịch của Tawin Lertr, cho nên con cái đối với Pond Naravit rất quan trọng. Ông nội Lertr sao có thể dễ dàng đồng ý cho Pond Naravit yêu mình?

Chẳng lẽ chỗ đó có vấn đề? Hay là Pond Naravit nói vậy chỉ là vì để mình an tâm? Dunk Natachai đối với thái độ của Ông nội Lertr có chút không xác định.

Nhưng mà rất nhanh Dunk Natachai biết vấn đề ở chỗ nào, hoá ra lúc vợ chồng kia đi Nhà Lertr có nhắc tới Dunk Natachai, nhưng còn chưa nói cụ thể thì Pond đã về đến nhà, không khí sau đó không tốt lắm, Ông nội Lertr hỏi Dunk Natachai là ai? Pond Naravit nói là người con thích, thế nhưng khi mọi người nói lại không ai nhắc đến Dunk Natachai là nam sinh, mà Ông nội Lertr nghe được tên này cũng cho rằng đó là một cô gái!

Mãi cho đến khi đôi vợ chồng kia cố ý nói ẩn ẩn Pond Naravit đang hẹn hò với một nam sinh, Ông nội Lertr hỏi không phải là anh có bạn gái sao? Tại sao còn cùng lúc hẹn hò với nam sinh nữa, Pond Naravit mới nói anh vẫn luôn hẹn hò với nam sinh kia, cuối cùng nói đến nói đi là Ông nội Lertr hiểu lầm. Nhưng vừa nghe đến Pond Naravit đang yêu là một nam sinh, sắc mặt của ông cũng không dễ nhìn.

Đầu tiên, Ông nội Lertr an bài người đi điều tra Dunk Natachai, vừa nhìn bối cảnh Dunk Natachai lại càng không vừa lòng, ông cho rằng người như vậy không xứng với cháu trai mình không xứng với bối cảnh Nhà bọn họ, cho nên an bài tâm phúc đến tìm Dunk Natachai.

Dunk Natachai nhìn tấm chi phiếu trước mặt, thầm nghĩ thì ra trong phim thần tượng không có xạo, thì ra có loại chuyện tao có tiền tao là đại gia tao có quyền nói mày, những người này chẳng lẽ thật sự cho rằng dùng tiền có thể mua bán tình cảm người khác sao? Hay là bọn họ cảm thấy mình coi trọng tiền của Pond Naravit, cẩn thận nghĩ em càng cảm thấy khả năng sau càng lớn.

"Thật ngại, tôi gọi điện thoại được chứ?"

"Xin cứ tự nhiên!"

Dunk Natachai gọi điện thoại cho Pond Naravit, kết nối điện thoại xong em cũng không nói gì, mà là đem điện thoại bỏ vào trong túi nói: "Không có người nghe, Là Ông nội Lertr bảo anh đến tìm tôi sao?"

"Đúng, ý của ông chủ là tấm chi phiếu này cậu tuỳ ý điền con số, nhưng mà một khi cậu cầm tiền nhất định phải rời khỏi cậu chủ."

"Nếu tôi không lấy tấm chi phiếu này thì sao?"

"Bạn học, đây không phải là vấn đề cậu lấy hay không, mà là cậu phải lấy, cũng phải rời khỏi cậu chủ."

Dunk Natachai cau mày, "Đàn anh Naravit biết việc này sao?"

Vị kia mỉm cười tự tin, "Cậu đã có ba ngày không nhìn thấy cậu chủ ? Mấy ngày nay cậu chủ đang bận xem mắt, đối phương đều là danh môn thục nữ xã hội thượng lưu, thế gia bối cảnh tương đương với cậu chủ, tin chắc không lâu nữa Nhà Lertr sẽ tuyên bố tin đính hôn. Tôi khuyên cậu nên biết điều mới tốt, cậu chủ không phải là người cậu có thể trèo cao."

"A, nói như vậy Đàn anh Naravit cũng biết việc này, nhưng anh ấy không có ngăn cản các người đúng không?"

"Dĩ nhiên, cậu chủ là một người rất thấu hiểu tâm tư Ông chủ , tự nhiên cũng biết Ông chủ là muốn tốt cho cậu ấy, cho nên mới có thể ngoan ngoãn đi xem mắt."

Dunk Natachai nghe nói như thế bật người đổi thành bộ dáng lả chả chực khóc: "Không ngờ Đàn anh Naravit là một người bạc tình như vậy, cái gì tôi cũng cho anh ấy, anh ấy lại đối vậy với tôi, người đàn ông này sao lại nhẫn tâm như vậy chứ."

Người đối diện vừa thấy Dunk Natachai như vậy tỏ vẻ bất đắc dĩ, cậu bé này lớn lên đúng là rất xinh đẹp, nhưng người như vậy là không vào được Nhà Lertr, còn không bằng sớm hết hi vong thì tốt hơn.

Anh ta vừa muốn nói gì thì điện thoại vang lên, vừa nhận điện thoại anh ta đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhìn về phía Dunk Natachai, sau đó trừng lớn mắt. Dunk Natachai nhìn vẻ mặt của anh ta liền nheo nheo mắt, thè lưỡi, tiếp theo móc ra điện thoại, đem trạng thái đang trò chuyện với Pond Naravit cho anh ta nhìn. Chỉ thấy, người đối diện trong cơn giận dữ, không ngờ bị cậu nhóc này lừa vào tròng.

Dunk Natachai ngồi ở đối diện cũng nghe được tiếng rống giận dữ của Pond Naravit trong điện thoại, biết sớm muộn gì cũng phải đối mặt với Ông nội Lertr, nhưng việc này Pond Naravit phải cùng chung đối mặt mới được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ponddunk