14. Thùng giấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng dậy cả cơ thể tôi ê ẩm, cảm giác từ đôi chân truyền đến như bị liệt vậy. Tôi quay lại thấy hắn vẫn còn ngủ. Con người hay con trâu đây, đau chết mất, tôi từ từ rút ra khỏi người hắn. Đặt chân xuống giường tôi liền ngã lăn ra. 

"A..." đau chết tôi mất.

Ngã một cái ầm như vậy hắn bị giật mình dậy luôn thấy tôi nằm dưới đất thì lo lắng, bế tôi đặt trên đùi âu yếm hỏi han.

"Ơ! em sao vậy có đau lắm không" 

"Sao cái đầu anh, đau chết mất" tôi đấm vào người hắn, nhưng mà chẳng còn sức lực nào hết.

Hắn nhìn bộ dạng của tôi bây giờ mà cười, ủa hài hước lắm hả, hắn bế tôi vào nhà tắm. Thật tuyệt vời sao, khi vào phòng tắm hắn để tôi lên đùi hắn rồi tự ý sàm sỡ tôi một cách thoái mái bởi lý do rằng "tôi bị liệt". Hắn cứ hết ma sát vào hai đầu nhũ thì lại quay qua nhào bóp hai quả đào. Hắn cứ nghịch như vậy làm nó "thất tỉnh".

Tôi lấy tay che lại, nhưng mà vì hắn ở đằng sau tôi nên thấy hết tất cả mọi thứ, mặt mũi tôi đỏ tía lên, chẳng biết phải làm sao thì hắn bế sốc tôi quay lại đối diện với hắn. Hắn nhìn chằm chằm lấy tôi như muốn ăn tươi nuốt sống, tôi khổ sở nói.

"Còn đau lắm, anh cứ nghịch vậy mãi thì trễ giờ học của cả hai cho mà xem"

"Haha, thôi không đùa em nữa...nhưng mà để anh giải quyết cho"

"Ơ"

Nói rồi hắn đã "giải quyết" hết cho tôi. Tôi thì rơi vào tình trạng bất lực.

Xong xuôi hết tôi cùng hắn bước xuống nhà, tư thế đi đứng của tôi không tài nào vững nổi nên đã được hắn dìu đi. Thấy trên bàn ăn đã đông đủ mọi người, tôi nhìn nhẹ qua người ba thân yêu đã đẩy tôi vào căn phòng địa ngục tối qua, tôi đặt mông xuống ghế cảm giác đau muốn nhảy lên chín tầng mây, tôi nhăn mặt, hắn nhìn thấy tôi như vậy cũng đưa tay xoa xoa nhẹ cơn đau ở hong, tôi nhìn lên ba nhỏ thì thấy ba đang cố tránh ánh mắt của tôi. Haiz riết không biết mình con ruột hai ba hay là hắn ta nữa. 

Ăn xong thì tôi với hắn tới trường luôn, tôi với hắn có tiết thực hành, nên phải mặc áo blouse nhưng lại để quên mất ở nhà thế nên tôi ở trên lớp chờ hắn còn hắn thì chạy xe về lấy.

(Chú thích thêm: ngành hai bạn trẻ trên đang theo học là ngành Y nhé :D)

Lúc đang chờ hắn thì tôi vô tình va phải vào một bạn nam sinh, tôi vội đỡ bạn ấy đứng dậy, miệng không ngớt nói lời xin lỗi.

"Ui ui, xin lỗi bạn nhé, mình bất cẩn quá, bạn có sao không" tôi phủi phủi áo blouse của bạn nam sinh kia cho bớt nhăn.

"Ủa có phải Phuwin không?" giọng nói có vẻ hơi quen thuộc này phát ra từ trên đầu tôi. 

Ngước lên nhìn bạn nam sinh ấy mà suy ngẫm nét mặt có vẻ hơi giống người bạn cũ thời cấp ba của tôi. 

"Đúng rồi, mình là Phuwin nhưng mà bạn là ai vậy" chả chắc có phải không nên tôi hỏi thẳng còn hơn đoán mò.

"Ơ buồn thế, Phuwin chả nhớ mình à mình là Per nè trời ạ Phuwin không nhớ ra sao"

Shia cái thằng nhóc chết tiệt này mà học trường tôi luôn ư đã thế còn học Y nữa chứ. Per thằng đã học cùng tôi ba năm cấp 3 nó cứ đu đu theo tôi với Nanon để nói chuyện chơi chung, tôi thì cũng không quan tâm gì nó lắm nhưng mà nghe Nanon nói thì thằng này là hot boy trường cấp 3 của tôi, gái theo cả đống cả đống ấy mà nó không đi tán gái đi mà lại theo tôi, nói trắng ra thì phiền muốn chết luôn ai nhè giờ lên đây gặp nữa. Tôi ngượng cười nhìn nó nói chuyện.

"À à, nhớ rồi nãy ngã cái quên hết rồi"

"Làm tui buồn quá, có muốn bù đắp gì cho tui không"

Gì đây trời, thể loại ăn vạ đây à, cơ mặt của tôi bắt đầu méo mó ra hình thù quái ác rồi.

"Đi ăn một bữa với mình nhé, mình khao coi như bù đắp nha được không, được đi mà nha nha nha " nó lay lay tay tôi năn nỉ.

Đi với hắn không biết anh Pond có nghĩ ngợi gì không ta, tôi cứ ừ đại trước đi rồi tính gì tính chứ nhìn nó ngứa cả mắt.

"Ừ vậy đi, giờ mình lên phòng thực hành đây" 

Kiếm cớ chuồn lẹ đi chứ bị bắt gặp thì lại phiền, vừa đi được một đoạn thì lại nghe tiếng nói ứa gan đó theo sau.

"Ủa Phuwin thực hành ở phòng số mấy vậy, tui cũng đi thực hành nè"

What? không lẽ chung phòng thực hành với nó nữa chắc tôi đập đầu vào lang cang luôn cho rồi, tôi buâng khuâng không biết nên nói không thì bị nó hỏi tiếp.

"Chết tới giờ tui phải vào phòng điểm danh rồi sẵn giờ Phuwin cho tôi xin số điện thoại luôn đi có gì còn liên lạc với nhau nữa chứ, đây nè mau mau ghi đi"

Nó cầm điện thoại đưa cho tôi, thấy nó gấp thôi thì đưa đại cho nó đi đi trước, đỡ phiền não. Xong xuôi tôi trả điện thoại lại cho nó, nó vẫy tay chào tạm biệt rồi chạy một mạch đi. Tôi cũng đưa tay hưởng ứng theo. Mới hạ cánh tay xuống thì có nguồn khí lạnh tỏa ra từ phía sau lưng, có một bàn tay nhẹ nhàng luồng qua eo tôi giữ chặt lại cằm của hắn ta đặt lên vai tôi, nhịp thở của tôi bị hắn lấn át, âm thanh trầm bỗng của hắn cất lên.

"Thân thiết quá nhỉ, đưa số rồi còn cười vẫy tay tạm biệt nữa ha"

Hắn thở phì phì vào sát cổ tôi, tôi có phần sởn gai óc rụt người lại im thin thít, tại bị xiết người lại trong lòng hắn kháng cự chỉ khiến tôi đau hơn, hắn tỏa pheromone khiến tôi rụt rời cả tay chân chẳng còn sức lực nào, sợ lại bỏ tiết thực hành tôi nhẹ giọng nói khẽ 

"Chỉ là bạn cũ thôi không có gì hết, anh phải tin em chứ, anh không tin em sao" tôi nhõng nhẽo

Hắn thấy tôi như vậy nên thu lại pheromone, hôn nhẹ vào môi tôi rồi nói.

"Bạn cũ của em là Alpha sao, còn tính làm bạn với nó bao giờ"

Lý do hắn ta như vậy là do Per là Alpha sao, hắn là đang...ghen?

______end____

Ủng hộ tinh thần cho mình bằng 1 lượt bình chọn nha :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro