06

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bé ơi, bé đừng có bỏ anh đấy nhé.."

--

Sau khi tỏ tình nhau, Phuwin và Pond đã chính thức hẹn hò, và đây là chuyện mà ai cũng biết.

Và cả Nan.

Suốt một tuần sau đó, mặc kệ sự xuất hiện của Naravit, cũng bỏ mặc chuyện Phuwin đã là hoa có chủ, cậu ta luôn bám theo em.

Pond Naravit đã căng.

Cả Phuwin cũng cảm thấy quá ư là khó chịu với chuyện Nan cứ suốt ngày lẽo đẽo theo sau, nhưng em cũng là lực bất tòng tâm. Với suốt một tuần qua, Phuwin như được Thượng Đế cung cấp thêm cho một cái bóng, khiến em khó chịu 1 thì bồ em khó chịu 10.

Ngày đầu tiên của tuần mới, khi mặt trời còn chưa ló dạng, đồng hồ chỉ vừa điểm đúng 5h sáng, Phuwin đã nhận được một cuộc gọi đánh thức, từ Nan.

[Alo, Phuwin đã thức chưa thế? Tớ gọi là để hỏi cậu muốn ăn gì cho bữa sáng, tớ sẽ tự tay làm cho cậu nè.]

Phuwin mắt nhắm mắt mở cầm điện thoại, chút xíu nữa là chiếc điện thoại yêu quý của em về chơi với đất mẹ rồi, cũng thật may là vẫn còn anh bồ em ở đó chụp lại giúp em.

Dĩ nhiên rồi, điện thoại bé đã nằm gọn trong tay anh thì cuộc gọi từ Nan cũng không cần thiết phải nghe nữa. Nhận thấy người yêu có vẻ không vui, Phuwin nắn mặt cho tỉnh táo rồi nhanh chóng lại gần anh bày kế dỗ dành.

"Em biết P'Pond là tốt nhất, tuyệt đối sẽ không vì mấy thứ này mà hiểu lầm em đâu. Cơ mà vẻ mặt của anh lại không được vui, cười lên đi nhá, Pond của em rất đẹp, đặc biệt là lúc anh cười đó nha."

Phuwin đúng là đã nắm thóp được Pond rồi, em chỉ cần tuôn một tràn dài, không cho anh cơ hội mở miệng thì chắc chắn em thắng. Cái này chính xác hơn thì phải nói là đặc quyền của riêng mình em, bởi ngoài em thì chẳng ai áp dụng được cách đó với anh nữa đâu.

"Bé ơi, bé đừng có bỏ anh đấy nhé."

"Làm sao em bỏ anh được, không được suy nghĩ lung tung đâu đó nhé."

Phuwin vòng tay ôm lấy anh, em biết nhìn bồ em vậy tôi chứ anh mong manh dữ lắm, bé là bé thương anh số 1 nên không nỡ làm anh buồn chuyện gì đâu. Còn chuyện của cái cậu Nan kia, em nhỏ cũng đã chuẩn bị kĩ lưỡng hết cả rồi.

-----

Tại một quán coffee gần trường đại học, cậu nhóc Nan đang rơi vào thế bí với xung quanh là các vị tiền bối. 

Chẳng là Phuwin đã liên lạc với các anh để giúp em giải quyết về chuyện cậu Nan, để em có thời gian đi chơi với anh bồ. Vậy mà cậu Naravit lại không hề hay biết gì hết. Riết rồi chắc thành TangNara luôn chứ PondPhuwin gì nữa.

"Nhóc tên Nan đúng không?"

"Nhóc là cái đứa thích Phuwin gì đó đúng không?"

"Nhóc là cái đứa mà thằng Pond hay kêu là 'Trà xanh' đó hả?"

"Nhóc là cái đứa mà Naravit hay bảo nếu có cơ hội là lôi đi đấu võ đó hả?"

"Nhóc là cái đứa hay bị Pond rủa sẽ ế suốt đời đó hả?"

'Nhóc là cái đứa suốt cả tuần qua bị thằng em rể của anh lôi tên ra rủa không ngừng nhỉ?"

Sáu câu hỏi từ sáu vị anh lớn khiến nhóc Nan bị choáng, nhóc đó lại có khi không nghe rõ hết câu hỏi của các anh luôn ấy chứ. Mà thật lòng, các anh bộ có thù với Naravit hay gì mà lại lôi hết chuyện ở nhà ra đặt câu hỏi vậy nè? Câu trước Pond, câu sau Naravit, tôi lại sợ em Phong liên tục hắt xì đến phát ốm đây.

"Cho em hỏi, các anh là ai?"

"Anh rể thằng đối thủ của nhóc."

Nan đen mặt, trong lòng thầm rủa Pond chơi xấu, chuyện tư thù riêng của cả hai đứa lại phải nhờ đến các vị tiền bối ra mặt đối chất với nhóc, thật đáng chê.

"Thì là bọn anh cũng không muốn dài dòng đâu, nói thẳng ra là em hãy tránh xa hai nhóc nhà bọn anh ra đi, em cũng biết chúng nó dù gì cũng đã là của nhau, giờ em chen vào lại có khác gì trà xanh như những gì Pond đã nói không. Suy nghĩ kĩ và thử tìm cho mình một mối tình mới xem sao."

Nan im lặng không nói, thằng nhóc này vẫn còn tình cảm rất sâu đậm với Phuwin, nhưng cậu ta cũng tuyệt nhiên không muốn trở thành tiểu tam, có lẽ cậu ta cũng nên suy nghĩ đến việc tìm cho mình một mối tình mới.

Kết thúc buổi trò chuyện với đầy hai chữ 'vui vẻ', sáu vị anh lớn cũng nhanh chóng rời đi, đều mỗi người một việc mà bỏ lại nhóc Nan.

Thằng nhóc này ngồi thẫn thờ, vẫn còn đang suy nghĩ đến vẫn đề các anh lớn đã nói. Bỗng từ đâu một nhóc phục vụ chạy ngang qua bàn Nan, vô tình động trúng cậu ta.

"E-em xin lỗi, anh có sao không ạ? Em thành thật xin lỗi, em có hơi gấp.."

Act cool, cậu Nan đứng hình mất 5s nha. Sao lại có người dễ thương như vậy trên thế giới này thế? Cậu ta suy nghĩ kĩ rồi, trả Phuwin về cho Naravit, cậu ta sẽ theo đuổi nhóc phục vụ này.

--

chào, lời đầu tiên là tôi muốn xin lỗi mọi người, hứa hẹn ra fic đều đều mà mấy hôm nay điện thoại tôi hỏng, nay laptop cũng vừa từ tiệm sửa đồ về nên mới mò lên đây viết tiếp fic cho mọi người.

điều thứ hai là bộ này chỉ còn 1 hoặc 2 chap nữa thôi là end rồi, sắp tới tôi sẽ cho ra mắt một (hoặc nhiều hơn một) bộ fic mới, couple thì pondphuwin là chủ yếu rồi nhé.

chap này tôi viết từ lúc 1h sáng đến 3h30 sáng, viết fic vào thời điểm này nó cũng lạ lắm mọi người ạ, thế nên lỡ mà chap này có loãng quá thì cũng thông cảm giúp tôi ná =))

@-lisxo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro