Chương 2 - Thanh Loan Chi Loạn (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng hai năm trước, đã xảy ra một chuyện phong lưu khiến trên dưới triều đình oanh động. Sau một lần yến tiệc qua đi, thái úy đại nhân Phó Tư Năm, nhi tử độc nhất của tướng quân Úc Hàm Quang, tân khoa trạng nguyên Bùi Tịnh Chi, sau khi ba người say rượu đã chiếm đoạt tập thể công chúa Thanh Loan.

Tân đế vừa mới đăng cơ không lâu, sau khi biết được tin tức trưởng tỷ bị làm nhục, tức ngực khó thở, phun ra một ngụm máu tươi. Tân đế nổi trận lôi đình, muốn xử tử ba loạn thần tặc tử to gan lớn mật này.

Nhưng cuối cùng bị các vị lão thần trong triều ngăn lại, không còn lựa chọn khác nên quyết định tước bỏ hết chức quan, giam giữ và lưu đày bọn họ.

Công chúa Thanh Loan cũng bởi vì chuyện này mà thanh danh quét rác, khó quay lại làm người. Tân đế cố gắng hết sức bảo vệ nàng, không bị một chén rượu độc ban chết để giữ lại mặt mũi hoàng gia. Cuối cùng thái hậu ra lệnh cho nàng tự động xuất gia, kết thúc trần duyên, vì vậy mới bảo vệ được một mạng.

Nhưng, không biết ai đã để lộ tiếng gió, sóng to gió lớn không những không bị áp xuống, còn truyền tới lỗ tai thế tử Yến Vương.

Thế tử Yến Vương Yến Quy và công chúa Thanh Loan từ nhỏ đã đính hạ hôn ước. Khi còn nhỏ Yến Quy từng sống một khoảng thời gian ở kinh thành, có thể nói là thanh mai trúc mã lớn lên cùng với công chúa Thanh Loan, vì thế cũng có tình cảm với nàng.

Sau khi hắn biết chuyện này, lòng đầy căm phẫn, chỉ trích mấy tên gian thần một tay che trời, khi dễ hoàng tộc.

Vì thế hắn đã khởi binh nổi loạn, cứu công chúa, thanh tẩy tân đế.

Cuộc nổi loạn lan rộng khắp cả nước, sử sách gọi là Thanh Loan Chi Loạn.

...........

"A ~~ ưm ~~" Tạ Thanh Loan đang lạc lối trong suy nghĩ, bị Phó Tư Năm đâm sâu một cái, lôi nàng quay trở lại hiện thực. Phó Tư Năm dường như không vừa lòng đối với phản ứng không nhiệt tình lắm của thân thể quyến rũ dưới người. Hắn nhíu mày lại, giao long dưới thân gần như điên cuồng gây ra sóng gió bên trong mật huyệt. Mỗi một lần nguyên cây đều nhấn vào hoàn toàn, khi rút ra mang theo da thịt nềm mại, lăn qua lộn lại, mật nước tràn ra róc rách giống như dòng suối, chảy xuôi ở dưới thân Tạ Thanh Loan.

May mắn thay, cơ thể Tạ Thanh Loan cực kỳ mẫn cảm. Thời điểm hoa huyệt bị đánh sâu thì nhanh chóng trào ra mật nước, giảm bớt sự đau nhức của thân thể.

Tạ Thanh Loan nhớ lại năm đó, bởi vì mình kinh hoảng thất thố, chỉ lo vùng vẫy né tránh, vì thế đã lãng phí rất nhiều thời gian, cũng khiến cho ba tên cầm thú này càng thêm hưng phần khát máu, chà đạp chiếm đoạt mình cả đêm.

Lần này nàng nhất định phải nghĩ mọi cách, khiến cho bọn họ nhanh chóng ném hết tinh binh, sau đó rời đi trước khi người khác đến.

Vì thế nàng bắt đầu nhẹ nhàng vươn tay vuốt ve tấm lưng trần trụi mạnh mẽ của Phó Tư Năm.

Khi ngón tay thon dài của Tạ Thanh Loan đụng vào trên da thịt của Phó Tư Năm, hắn hưng phấn đến mỗi các lỗ chân lông đều mở ra, dục long ở bên trong hoa huyệt của Tạ Thanh Loan lại lớn mạnh thêm mấy phân, giống như càng đánh càng hăng, cảm giác đến chết mới thôi.

Tạ Thanh Loan rụt rè vặn vẹo ở dưới người hắn. Nàng vừa động, miệng nhỏ phía dưới dường như thay đổi, mút lấy dục căn của Phó Tư Năm, khiến hắn cực kỳ sảng khoái, thiếu chút nữa đã cửa thành thất thủ.

"Yêu tinh......" Hắn cúi người xuống muốn hôn môi Tạ Thanh Loan. Tạ Thanh Loan lại thấp giọng nũng nịu: "Không thoải mái...... chàng ôm ta đi."

Cả người Phó Tư Năm đang hưởng thụ cảm giác ngây ngất mất hồn. Hiện tại nếu Tạ Thanh Loan muốn ngôi sao hay ánh trăng, hắn đều có thể hái xuống cho nàng.

"Được" Dưới thân hắn vẫn không dừng lại, vươn tay bế nàng lên, ôm vào trong lòng ngực, tiếp tục mạnh mẽ thúc đẩy tiểu huyệt non mềm quyến rũ.

Tạ Thanh Loan dang hai tay ra, câu lấy hai bờ vai của hắn, dùng gò má non mịn kề sát vào sườn mặt nóng bỏng của hắn, một đôi mắt lạnh mê ly hơi mở, tìm kiếm tung tích của hai người khác.

Một nam tử trẻ tuổi tuấn nhã xuất trần, vừa lúc đang dùng cánh tay chống đầu, nằm nghiêng nhìn nàng và Phó Tư Năm hành động trực tiếp một cách thích thú.

Cả người hắn thoạt nhìn rất hào hoa phong nhã, nho nhã trầm ổn, nếu không phải lều trại nho nhỏ dưới háng đã khởi động, người khác căn bản không nhìn ra được bất kỳ cảm xúc nào của hắn.

Khi ánh mắt Tạ Thanh Loan quét về phía hắn, đôi mắt hắn dường như chớp động một chút, giống như bắt được ánh mắt mờ mịt của Tạ Thanh Loan.

Tạ Thanh Loan có cảm giác nhìn lén bị bắt tại trận, lập tức nhắm đôi mắt lại, hưởng thụ Phó Tư Năm đang ra sức chuyển động ở trong thân thể mình.

Phó Tư Năm dần dần nắm giữ bí quyết, đã tìm ra được tâm hoa nho nhỏ ở chỗ sâu trong hoa huyệt, không ngừng nhấn vào đó. Hắn có thể cảm nhận được sự biến đổi của Tạ Thanh Loan, ngọc kính của nàng bắt đầu co rút lại, cả người đều đang nhẹ nhàng run rẩy, hai chân câu chặt lấy vòng eo mạnh mẽ của hắn.

Một suối nước nóng trào dâng chảy xuống, tiểu huyệt không ngừng phun ra nuốt vào, Phó Tư Năm cảm thấy mất hồn đoạt phách, hận không thể hợp lại làm một với nàng, không bao giờ tách ra.

Hắn cũng đạt tới đỉnh điểm, vững nàng đứng ở chỗ non mềm nhất bên trong, tưới ra vô cùng nhuần nhuyễn.

Cả người Tạ Thanh Loan mềm nhũn vô lực, vừa hưởng thụ dư vị cao trào, vừa chậm rãi tuột khỏi bờ vai của hắn. Phó Tư Năm phải ôm eo nàng, không cho nàng té ngã.

Đột nhiên, một cánh tay mạnh mẽ kéo nàng ra khỏi người Phó Tư Năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#codai#r18