Thất Tịch Không Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      "Có ngày thất tịch nào không mưa.
Có tình yêu nào không phải qua đau đớn
Có nỗi đau nào mà người ta vẫn cam lòng nếm trải.
       Thất tịch không mưa
Hôm nay thất tịch, trời có mưa không?"

"Tình yêu, giống như lần đầu nếm thử vị của quả khế mới chín. Chua chua, chát chát nhưng lại không kìm được muốn nếm lại lần nữa..."

"Cuộc đời con người rất mong manh lần này, anh muốn buông thả bản thân, chỉ cần anh trái tim không thay đổi, trái tim em cũng không thay đổi vậy là được rồi."

"Thiên đường và địa ngục, hai đầu cán cân của tình yêu. Anh và em mãi mãi không thể gặp nhau ở cùng một thời điểm."

"Em lấy hết hơi ấm và ánh sáng cuối cùng trong cuộc sống, lưu lại tình cảm cả đời cho anh."

"Con người anh, rõ ràng không yêu, nhưng lại đối với em tốt thế, anh biết không? Sự dìu dàng như vậy đối với con gái mà nói, thật ra rất tàn nhẫn, có lúc lạnh lùng một chút, ngược lại mới là sự giải thoát."

"Nếu có thể sống thêm một ngày, em muốn dũng cảm nói cho anh biết: "Em yêu anh." Dâng tặng anh sự đẹp đẽ vỏn vẹn hai mươi tư tiếng đồng hồ cuối cùng em có. Chờ đời kiếp sau hóa thành con ve sầu mùa thu hát cho anh nghe khúc ca du dương mùa hạ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro