Chương 479: Sử ký xâm lấn của sinh vật lạ (35)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by DMP.

====

"Lật tới mặt sau, chúng tôi có thuốc khôi phục tinh thần lực, có điều vẫn còn là sản phẩm đầu tay, nhưng hiệu quả không tồi, chỉ là hơi có chút di chứng."

"......"

Khúc Tây Viễn nửa tin nửa ngờ lật mặt sau ra.

Trong khoảng thời gian này cô đang làm cái gì......

"Di chứng là?"

"Căn cứ vào thể chất của mỗi người, sẽ có biểu hiện khác nhau, nhưng đều không nguy hiểm đến tính mạng."

Sắc trời dần dần tối lại.

Bốn phía chỉ có tiếng gió thổi qua cỏ hoang, cùng với tiếng than cháy và tiếng thịt nướng xèo xèo, trong không khí toàn là mùi thịt.

Hoa Vụ cũng chỉ động tay lúc đầu, sau đó đều là người đàn ông kia nướng giúp cô, cô ôm bình giữ nhiệt, ở bên cạnh ăn đến vui vẻ.

Từ đầu tới cuối, người đàn ông kia cũng không mở miệng nói một chữ.

Ánh mắt Khúc Tây Viễn vẫn luôn di chuyển qua lại giữa hai người, cũng không biết muốn nhìn ra cái gì.

Cuối cùng, Khúc Tây Viễn mở miệng: "Cô muốn trao đổi cái gì?"

Hoa Vụ lấy ra một tờ giấy, đưa cho Khúc Tây Viễn, "Chúng tôi cần mấy thứ này."

Mười giây sau.

"Đây đều là những thứ bị kiểm soát chặt chẽ"

Hoa Vụ gật đầu như gà mổ thóc, "Đúng vậy, nếu không tôi tìm anh làm gì."

Tay cầm giấy của Khúc Tây Viễn run run, "...... Đây là trái với quy định."

Hoa Vụ cười rộ lên, "Sẽ không, trên quy định có ghi, nếu cần thì có thể xin."

"......"

Hoá ra trước kia cô xem nhiều tư liệu như vậy, chính vì ngày hôm nay?

Khúc Tây Viễn không trả lời ngay, mà hỏi cô: "Cô trộm cánh cửa kia đi, rốt cuộc muốn dùng để làm gì?"

Giọng điệu của Hoa Vụ thản nhiên mà hợp lý: "Phá nó đó. Cũng là vì toàn nhân loại, đội trưởng Khúc, vì toàn nhân loại, anh cũng đóng góp một phần sức lực đi."

"Sao cô chắc chắn rằng phá nó, thì có thể chặt đứt lối đi giữa thế giới chúng ta với quái vật?"

Biết đâu phá cửa, lại nối liền lối đi giữa hai thế giới thì phải làm sao?

Phải biết rằng, ban đầu là cửa bị nổ tung, sau khi mảnh vỡ rơi xuống, mới hình thành khu vực dị hóa.

Hoa Vụ cũng từng nghĩ qua vấn đề này, có điều sau đó cô lại hỏi Diệt Mông.

Diệt Mông tuy rằng không có câu trả lời rõ ràng, nhưng lời úp lời mở đều có ý nói là phá cửa hữu hiệu.

Nhưng phải bảo đảm mảnh vỡ của cửa lần này phải hoàn toàn 'tan thành tro bụi'.

"Cái này anh không cần lo lắng......"

Hoa Vụ bắt đầu lừa Khúc Tây Viễn.

......

......

Tuy rằng Khúc Tây Viễn cảm thấy việc Hoa Vụ muốn phá cửa có hơi quá đáng, nhưng hắn lại cảm thấy Hoa Vụ nói muốn giải cứu thế giới là sự thật.

Khúc Tây Viễn mâu thuẫn, sau khi cân nhắc một tuần, đồng ý giao dịch của Hoa Vụ.

Khúc Tây Viễn thân là một đội trưởng, xin sử dụng một ít nguyên liệu đặc biệt, số lượng mỗi lần đều không nhiều lắm, sẽ không ai nghi ngờ.

Đổi lại, Hoa Vụ có thể cho những đội viên đã có năng lực trong đội bọn họ, có được năng lực thứ hai.

Khúc Tây Viễn làm đội trưởng, không thể để những người khác đi mạo hiểm, cho nên chính hắn là người đầu tiên thử nghiệm.

Hắn phát hiện trình tự ban đầu của Sở Ngộ, có phần giống với tổng bộ.

Nhưng sau đó thì lại khác.

Hơn nữa hắn cảm giác trôi chảy hơn lần đầu, khi sử dụng cũng không có cảm giác nặng nề.

Khúc Tây Viễn không biết là vì hắn đã có kinh nghiệm, hay là vì trình tự khác nhau.

Sau khi Khúc Tây Viễn xác định năng lực thứ hai không tạo thành bất kỳ thương tổn nào với cơ thể, lúc này mới để các đội viên đi lấy năng lực thứ hai.

Bởi vì bọn họ không cần duy trì tỉnh táo, cho nên để không bại lộ nhiều tin tức hơn, suốt quá trình những người này đều bất tỉnh.

Chờ đến khi bọn họ tỉnh lại, thì đã có được năng lực.

Khúc Tây Viễn dặn dò bọn họ, chỉ sử dụng nó để bảo mệnh.

Nếu để người của tổng bộ phát hiện, không chỉ nguy hiểm đến Hoa Vụ, có thể bọn họ cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Đối với lời của Khúc Tây Viễn, từ trước đến nay đội viên đều nghe theo.

Vì vậy một thời gian sau, thật sự không có chút phong thanh nào.

Hoa Vụ với Sở Ngộ bắt đầu nghiên cứu để phá cửa.

Trước tiên bọn họ phá cửa thành nhiều mảnh, bắt đầu thử với mảnh vỡ.

Hiệu quả lúc đầu không rõ ràng, mảnh vỡ không có dù chỉ một vết rạn.

Nhưng theo số lần thử nghiệm, trên mảnh vỡ dần dần xuất hiện vết nứt.

"Lần này không thành vấn đề, chỉ là số lượng chưa đủ."

Sở Ngộ cởi quần áo bảo hộ, ngồi trên sô pha ngoài phòng thí nghiệm uống nước.

"Dựa theo số lượng này......Chỉ sợ chúng ta lại phải đi cướp tổng bộ Cục quản lý lần nữa."

Số lượng giao dịch với Khúc Tây Viễn, căn bản không đủ dùng.

"......"

Đừng nói như thể cướp tổng bộ đơn giản như cướp quầy bán quà vặt như thế.

Sạt sạt sạt--

Cót két --

Hoa Vụ quay đầu nhìn về phía cửa phụ đang phát ra tiếng: "Mèo của anh lại chạy ra ngoài à?"

Sở Ngộ nhìn về phía tầng hai, con mèo vàng đang nằm trên cầu thang, hai tai vểnh lên, nhìn chằm chằm về phía cửa phụ.

Ken két --

Thanh âm bén nhọn của thứ gì đó cào vào cửa sắt, đột nhiên vang lên khắp kho hàng.

Két két két két --

Thanh âm càng lúc càng dồn dập.

Có thứ gì đó đang cào cửa.

Hoa Vụ đứng dậy, chỉ về phía tay nắm cửa, "Tôi đi nhìn xem."

Lúc Hoa Vụ đi về phía cửa phụ, Sở Ngộ nhanh chóng cởi bộ đồ phòng hộ nặng nề trên người ra.

Vài phút sau, Hoa Vụ kéo một con quái vật thân mềm vào cửa.

Sở Ngộ nhíu mày: "Quái vật dị hóa? Tại sao lại tới được đây?"

Hoa Vụ cũng thấy lạ, cô không phát hiện bất kỳ dấu vết quái vật nào gần đây, làm sao lại tự nhiên xuất hiện một con quái vật được.

Hoa Vụ với Sở Ngộ ban đầu tưởng là trùng hợp.

Nhưng ngày hôm sau, lại xuất hiện một con nữa.

Tuy rằng cũng không phải quái vật lợi hại gì, nhưng liên tiếp xuất hiện, còn hơi lạ.

Ngày thứ ba, Hoa Vụ lại phát hiện một con quái vật, cô mới vừa đè con quái vật xuống, kết quả phát hiện khu đất hoang đằng sau kho hàng, quái vật từng con từng con xuất hiện.

"......"

Làm gì vậy!

Hoa Vụ lập tức quay lại kho hàng, đóng cửa lại, nói với Sở Ngộ đang đến kiểm tra tình hình: "Chúng ta có một đoàn khách không được lịch sự cho lắm."

Sở Ngộ nghe thấy được trọng điểm là 'đoàn'.

"Không những không được lịch sự lắm, mà còn là khách không mời." Hoa Vụ không quá hoảng hốt, thậm chí còn có tâm trạng than thở, cô quay đầu nhìn phòng thí nghiệm, bóng đèn trên đầu sáng lên, "Là cửa......"

Hoa Vụ biết vì sao những con quái vật này xuất hiện ở đây.

"Chúng ta muốn phá hủy cửa, nhưng cửa cũng không muốn cứ bị hủy đi như vậy, cho nên nó gọi những con quái vật này đến, nó muốn tự cứu."

Hoa Vụ liền kêu rên: "Hộp cách ly của anh có phải hàng nhái không thế!!"

"......"

Ken két --

Rầm!

Đám quái vật định tới gần kho hàng, bắt đầu va chạm xung quanh.

Hoa Vụ với Sở Ngộ nhìn nhau, không cần đối phương nói gì, chia ra hành động.

Một người lên tầng tìm mèo, một người vào phòng thí nghiệm cất cửa đi.

......

......

Tổng bộ.

Trong phòng họp đèn đuốc sáng trưng, bầu không khí ngưng trọng, tất cả mọi người đều cúi đầu, không ai nói chuyện.

"Lâu như vậy, các cậu ngay cả người cũng tìm không ra." Người đàn ông đứng đầu phòng họp chắp tay, đặt trên bàn, ánh mắt sắc bén đảo qua mọi người, vẻ mặt bất mãn.

"Còn có đồng lõa kia của cô ta, bây giờ cũng chưa điều tra ra là ai, rốt cuộc các cậu có làm việc đàng hoàng không vậy?!"

Cùng với lời nói của người đàn ông, đầu những người này cúi càng thấp hơn.

Giống như trong lớp học, giáo viên phải chọn ra một người lên trả lời câu hỏi, mỗi học sinh dường như đều sợ bốc ngẫu nhiên vào mình.

"Cốc cốc --"

Bên ngoài có người gõ cửa.

Người đàn ông liếc mọi người trong phòng họp, hừ lạnh một tiếng, "Vào đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro