Chương 522: Thứ nữ sẽ không dễ 'go die*' (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
Beta by Phong Tuyết Vô Ngân.

====

*Go die (狗帶): Hán Việt là "Cầu đái", có âm đọc "Gǒu dài" gần giống từ "go die", bắt nguồn từ một bản rap tiếng Anh do Hoàng Tử Thao biểu diễn. Về nghĩa thì là chửi bạn là chó nhưng theo âm đọc lại là bạn mau chết đi. Nhìn chung, đây là một từ để mỉa mai người mà mình ghét.

"Nghe nói vị tiểu thư Hứa gia tìm về rất đẹp."

"Thật hay giả thế?"

"Đương nhiên là thật, ta có đồng hương làm việc ở Hứa phủ, nàng ta tận mắt nhìn thấy, bộ dáng kia nói là tiên nữ cũng không quá."

"Không khoa trương vậy chứ?

Hoa Vụ mở mắt ra đã nghe thấy có tiếng nói chuyện bên ngoài.

Lúc này cô đang ngồi quỳ trên mặt đất, toàn bộ căn phòng tối đen như mực, đồ vật linh tinh chất chồng trong góc, không khí ẩm ướt nhớp nháp, có mùi ẩm mốc khó chịu.

Mà cô là vật còn sống duy nhất trong căn phòng này.

Đây...... Lại là khởi đầu đen tối gì vậy?

Đầu gối đã không còn cảm giác gì, cô thử đổi một tư thế khác, để hai chân tê rần thư giãn một chút.

Tiếng nói chuyện bên ngoài ngưng một lát, sau đó âm thanh lại lần nữa vang lên, mang theo một chút bất mãn và oán trách.

"Cũng không biết lần này nhị tiểu thư sẽ bị nhốt lại bao lâu."

"Ai bảo nàng ta lẻn vào phòng hương liệu, còn hại chúng ta phải trông chừng ở chỗ này, thật là phiền chết mất."

"Hơn nửa đêm rồi, nhiều muỗi quá, không thì chúng ta về trước đi?"

"Nàng ta chạy thì phải làm sao?"

"Nàng ta sao có thể chạy? Mai tới sớm một chút là được, ta thấy nơi này âm âm u u, thật đáng sợ."

"Chuyện này......"

"Đi thôi đi thôi, khoá kỹ cửa là được."

"Được rồi."

Người bên ngoài nói chuyện một lúc, quyết định rời đi trước.

Hoa Vụ nghe thấy tiếng bước chân xa dần, cô cũng không vội rời khỏi đây, làm rõ tình hình của bản thân trước.

......

......

Thế giới này là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình cổ đại thông thường, chủ yếu kể về nữ chính thân là thứ nữ, cực kì không được sủng ái, bị người nhà xem như công cụ liên hôn, muốn bám lấy hoàng thân quốc thích.

Cốt truyện là nữ chính trời xui đất khiến gả sai người, cưới trước yêu sau với nam chính, cuối cùng cả sự nghiệp lẫn tình yêu đều gặt hái tốt đẹp.

Nhưng mà nữ phụ Hứa Hiện bị một kẻ mạo danh thay thế.

Hứa gia và gia đình nữ chính đều là kinh doanh hương liệu kiếm lời.

Hứa Hiện trong nguyên tác vốn là tình địch của nữ chính, xong lại tán thưởng nữ chính, xem như vừa địch vừa bạn.

Cuối cùng bởi vì thật sự là không quen nhìn một vài cách làm đê tiện của Hứa gia, lựa chọn rời khỏi Hứa gia, tự kinh doanh riêng.

Mà nữ chính sau đó cũng giúp đỡ nàng, cuối cùng hai người hóa thù thành bạn.

Nhưng kẻ mạo danh thay thế Hứa Hiện, là một người xuyên không, thời điểm cô ta tới đây, tình cờ sống gần Hứa Hiện.

Người xuyên không biết cốt truyện, biết người của Hứa gia rất nhanh sẽ tìm được Hứa Hiện.

Thân phận khi cô ta xuyên tới chỉ là con gái của một hộ nông dân, gia cảnh bần hàn, ăn bữa nay lo bữa mai, trong nhà còn có đệ đệ muội muội gào khóc đòi ăn, kết cục của cô ta không có gì khác ngoài bị gả đi đổi lấy tiền bạc.

Người Hứa gia căn bản không biết vị tiểu thư thất lạc nhiều năm tiểu thư trông như thế nào, cho nên cô ta chỉ cần lấy được tín vật từ trên người Hứa Hiện, liền có thể giả mạo nàng, đi theo người của Hứa gia trở lại kinh thành, hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Sau khi trở lại Hứa gia, cô ta quả nhiên được sống một cuộc sống cẩm y ngọc thực.

Nhưng cô ta rất nhanh đã phát hiện, tình huống của Hứa gia cũng không tốt, vì để duy trì cuộc sống cẩm y ngọc thực của mình.

Cô ta liền đánh chủ ý lên người nữ chính, dựa vào việc biết được cốt truyện, cướp tất cả kỳ ngộ của nữ chính trước, phá hư nhân duyên của nữ chính.

Hơn nữa cô ta còn là một người hiện đại, có rất nhiều ý tưởng mới lạ.

Cuối cùng càng là lừa đại ca của nữ chính, đưa công thức bí truyền của gia đình họ ra ngoài, dẫn đến nữ chính cửa nát nhà tan.

【Một, giải quyết người xuyên không Vương Khương Hoa.】

【Hai, chấp niệm của nữ chính là để Lục Tử Trình làm người một lần nữa, bảo vệ mẫu thân, rời khỏi Lục gia.】

Hoa Vụ: "???"

Làm người một lần nữa là cái gì? Đầu thai hay sao?

......

......

Tuyến thời gian hiện tại của cô, là lúc nữ chính lẻn vào phòng hương liệu bị phát hiện, bị nhốt vào trong phòng tối tự kiểm điểm.

Nữ chính là con vợ lẽ, mẫu thân đã từng là tỳ nữ bên người Lục phu nhân, sau lại bị Lục Phạm say rượu cưỡng hiếp, có thai, thăng lên thành di nương.

Nhưng mà Lục phu nhân vô cùng chán ghét mẫu thân nữ chính, cảm thấy bà câu dẫn Lục Phạm, gây khó dễ bà khắp nơi.

Mẫu thân của nữ chính vốn có xuất thân thấp hèn, cũng không dám phản kháng, ở Lục gia sống khép nép dè dặt.

Mà sau khi nữ chính được sinh ra, bởi vì là nữ, cũng không được coi trọng, càng không cho phép nàng học kỹ thuật điều chế hương liệu của Lục gia.

Sau đó Lục gia còn dùng mẫu thân bệnh nặng của nữ chính, buộc nàng gả chồng.

Nữ chính chỉ có thể thỏa hiệp, nhưng mà mẫu thân của nữ chính vẫn không đợi được thuốc cứu mạng.

"Haizz......"

Hoa Vụ thở dài, hiện giờ đợi cô ra ngoài, chính là cốt truyện liên hôn.

Lục Phạm muốn gả nữ chính cho con thứ của Minh An vương, bám lấy hoàng thân quốc thích.

Con thứ của vị Minh An vương này...... Tính tình rất kém, nghe nói còn có khuynh hướng bạo lực, thị thiếp lúc trước Minh An vương kiếm cho hắn, chính là bị hắn đánh chết sống.

Dù sao thì cả kinh thành từ trên xuống dưới, cũng không có cô nương nào nguyện ý gả cho hắn.

Lục Phạm gả nữ chính qua, là hoàn toàn xem như một món hàng để giao dịch, căn bản không màng đến sống chết của nàng.

Kẽo kẹt ——

Có âm thanh lạ ở cửa.

Đêm hôm khuya khoắt, trong căn phòng nhỏ tối đen như mực, vẫn là có hơi dọa người.

Kẽo kẹt kẽo kẹt ——

Âm thanh chuyển tới bên cạnh.

Hoa Vụ nhìn qua bên kia, cửa sổ bị đẩy ra một chút, một bóng đen xuất hiện bên cửa sổ.

"Lục Sơ? Ngươi còn sống không?"

"......"

Người nguyên chủ muốn dạy làm người một lần nữa, ca ca —— Lục Tử Trình.

Lục Tử Trình đã thích ứng được với ánh sáng trong phòng, thấy Hoa Vụ đứng giữa.

Hắn vừa mở miệng đã châm chọc: "Ta thấy ngươi chính là con cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, ngươi có mấy cân mấy lượng*, còn lén chuồn vào phòng hương liệu, phụ thân không đánh chết ngươi, ngươi phải thành tâm cảm tạ vào."

*Mấy cân mấy lượng: ý chỉ không biết lượng sức; không hiểu rõ năng lực, khả năng của mình.

"Huynh tới làm gì?"

"Ta tới xem ngươi đã chết chưa." Lục Tử Trình hừ lạnh một tiếng, hắn muốn đẩy cửa sổ ra thêm một chút, nhưng cửa sổ kia đã bị đóng đinh.

Hắn chỉ có thể cố gắng chen mặt vào bên trong.

"Nếu ta là ngươi, đã sớm nhận sai với cha rồi, nói không chừng có thể rời khỏi đây sớm một chút, chậc chậc...... Nhìn nơi này xem, sao có thể tiếp tục ở đây chứ."

"......"

Hoa Vụ quan sát xung quanh, chuẩn bị kiếm thứ gì đó dạy hắn làm người lại trước.

Cô còn chưa tìm được đồ vật thuận tiện, Lục Tử Trình thò một tay vài, ném một gói đồ xuống nền đất trước mặt cô.

"Ngươi đừng chết đói ở đây, không thì đen đủi lắm."

Nói xong, cũng không đợi Hoa Vụ nói chuyện, trực tiếp biến mất ở bên cửa sổ.

"......"

Nguyên chủ bị nhốt ở đây, mỗi ngày chỉ được ăn một bữa.

Gói giấy dầu toả ra mùi thơm ngào ngạt, khiến bụng cô bắt đầu kêu lên ọc ọc.

Hoa Vụ trầm mặc, nhìn xung quanh, vẫn là nhặt gói giấy dầu trên mặt đất lên.

Bên trong là nửa con gà nướng, đủ cả sắc hương vị, càng ngửi càng thấy đói.

Lục Tử Trình hẳn là không đến mức hạ độc cô, Hoa Vụ suy nghĩ một chút, quyết định lấp đầy bụng trước.

Lục gia lập nghiệp bằng việc kinh doanh hương liệu, truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, nghe nói có tới 300 năm gia truyền.

Trước kia con cháu thịnh vượng, cành lá tốt tươi, gia tộc rực rỡ.

Nhưng đến bây giờ, lại chỉ có một người con trai là Lục Tử Trình.

Đáng tiếc Lục Tử Trình hình như không thừa hưởng được thiên phú điều chế hương liệu gì, ăn nhậu chơi bời ngược lại rất lành nghề.

Lục Tử Trình chính là một công tử ăn chơi trác táng điển hình, nhưng trong số những người ở Lục gia, hắn cũng coi như một người đối xử với nguyên chủ không tồi.

Tuy là mỗi lần đều là đâm chọt lẫn nhau, nhưng hắn đúng là tại thời điểm nguyên chủ cần, cho nàng sự giúp đỡ.

Đây có lẽ cũng là nguyên nhân nữ chính muốn dạy hắn làm người một lần nữa đi.

Xem ra không phải đầu thai một lần nữa.

Hoa Vụ ngồi xếp bằng dưới đất ăn gà nướng, suy nghĩ việc tiếp theo của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro