Chương 594: Vọng tưởng trời sao (32)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by Niniii.

====

"Chúc mừng."

Ân Phùng chúc mừng một tiếng cho có, trông không giống như mừng cho cô lắm.

Hoa Vụ kéo khóe miệng xuống, nhìn bối cảnh phía sau hắn không giống như ở trên phi thuyền, "Anh trở lại Ngân Phục tinh rồi?"

"Cô cũng đã lên làm nữ vương, tôi còn ở lại chỗ đó làm gì?" Giọng điệu Ân Phùng rất bình đạm, nhưng cảm giác như mỗi chữ đều có gai.

Hoa Vụ không biết cọng dây thần kinh nào của hắn bị chập, hoài nghi nói: "Không phải anh đang tiến vào thời kì mãn kinh sớm chứ?"

Phụp ——

Hình ảnh trước mắt Hoa Vụ biến mất.

"......"

Lại ngắt máy cô!!

Đáng giận!!

Bây giờ cô chính là nữ vương đó!!

Hoa Vụ không tin là có vấn đề, lại gọi lại cho hắn.

Ân Phùng nhận thì có nhận, nhưng chỉ có thể nghe thấy giọng nói, "Còn có việc gì?"

Hoa Vụ dò hỏi: "Anh không có chí hướng lớn hơn xa hơn sao?"

Ân Phùng: "Chí hướng gì lớn hơn xa hơn?"

"Ví dụ như trở thành vua hải tặc gì đó." Tinh lực của trẻ con phải tiêu hao cho hết, bằng không thì sẽ nghĩ đến những điều sai trái, bắt đầu biến thái.

"......"

"Tôi có thể cho cung cấp trợ giúp cho anh nha." Hoa Vụ bắt đầu hướng dẫn từng bước, "Tôi tin tưởng anh, nhất định có thể thống nhất toàn bộ hải tặc, trở thành truyền kỳ, lưu danh muôn đời."

Điểm chú ý của Ân Phùng ở cuối cùng: "Lưu danh muôn đời có ích lợi gì?"

Hoa Vụ suy nghĩ: "Nhìn chung là vẫn hơn để tiếng xấu muôn đời phải không?"

"Hải tặc còn không phải là để tiếng xấu muôn đời?" Ân Phùng cười lạnh một tiếng, "Tôi từ khi sinh ra đã định trước là người không được lưu danh muôn đời."

"Đứa nhỏ này, xuất thân không đại diện cho cái gì, quan trọng là anh làm cái gì." Hoa Vụ nói lời sâu xa.

"Ai là đứa nhỏ của cô?"

"...... Cái này không phải trọng điểm, anh đừng ngắt lời." Hoa Vụ định khuyên bảo hắn: "Anh xem, nếu anh thống nhất hải tặc, hoàn toàn có thể phát triển trở thành một tinh hệ mới, hà tất phải sống nay đây mai đó nữa."

"Hải tặc bọn tôi chỉ thích sống nay đây mai đó."

Ân Phùng nói xong, lại cúp máy của Hoa Vụ lần nữa.

"......"

Hoa Vụ nghẹn một hơi, cuối cùng khua tay múa chân trong không khí mấy lần.

Nhận thấy mi có tiềm lực!!

Vậy mà mi nhất định phải sống xa!!

Hoa Vụ lâu lâu lại giáo dục tư tưởng tích cực hướng về phía trước, làm việc thiện vì hải tặc cho Ân Phùng.

Kết quả mỗi lần đều do Ân Phùng ngắt điện thoại kết thúc.

Hoa Vụ sau khi lại bị cúp máy một lần nữa, ôm mặt ủ rũ nói: "Dạy người đến chính đạo thật là khó."

Phương Lang: "???"

Chính đạo của ngài chính là tay đấm phía tây hải tặc, chân đá phía đông hải tặc?

Hoa Vụ cũng không buộc Ân Phùng phải làm vua hải tặc, chỉ cần hắn đừng gây chuyện là được.

Căn cứ vào quan sát của Hoa Vụ, đa phần Ân Phùng đều ở Ngân Phục tinh, không có xu thế gây chuyện.

Chỉ cần hắn đừng huyên nào, Hoa Vụ đã an tâm rồi.

Bằng không số mệnh nữ chính và phản diện quyết đấu, sẽ làm cô mệt chết.

......

......

Nửa năm sau.

Sau khi Hoa Vụ ngồi ổn trên vị trí nữ vương của mình, tìm một cơ hội gửi lời mời tới các đại tinh hệ, cùng thương nghị về chuyện nữ vương Trùng tộc với bọn họ.

Chuyện Nữ vương Trùng tộc cần phải giải quyết, nếu không ngộ nhỡ cô còn chưa được tan làm, nữ vương Trùng tộc đã đánh tới, vậy chẳng phải là lại muốn cô tăng ca sao.

Vì không tăng ca, Hoa Vụ quyết định tiên hạ thủ vi cường.

Tinh hệ khác đối với chuyện nữ vương Trùng tộc thì rất để tâm, mọi người vứt bỏ mâu thuẫn với thành kiến, cùng thương nghị.

Bọn họ bên này còn chưa thương nghị ra chương trình cụ thể, Trùng tộc bên kia không biết làm sao mà nhận thấy được ý đồ của bọn họ, lại hành động trước.

Trùng tộc đột nhiên xuất hiện ở các tinh cầu, khởi xướng tập kích.

Chúng nó căn bản không phải từ bên ngoài tới.

Cũng may số lượng của chúng nó cũng không phải quá nhiều, tuy rằng có thương vong, nhưng còn trong phạm vi có thể chấp nhận.

Mà điều này dường như cũng chỉ là món khai vị của Trùng tộc.

Xâm lấn chân chính, là từ hai tháng sau, những con tàu vũ trụ kỳ lạ giống như những con cá voi khổng lồ đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài các đại tinh hệ.

Trùng tộc từ những chiếc phi thuyền kia chen chúc mà ra, như bầy châu chấu quá cảnh, tinh cầu bị chúng nó xâm lấn, không một thứ gì may mắn sống sót.

Những con Trùng tộc này trừ không nói tiếng người ra, chỉ số thông minh của chúng nó không kém hơn con người.

Bọn chúng hiểu được như thế nào lợi dụng nhược điểm của con người, tiến hành công kích.

Thậm chí dụ dỗ con người, chủ động trở thành khay nuôi cấy của bọn họ, làm tan rã nội bộ từ bên trong.

......

......

"Bệ hạ, ngài muốn đến tiền tuyến?"

"Ừm."

"Không thể......"

"Có cái gì không thể." Hoa Vụ dồn khí đan điền, khí phách nói: "Thân là nữ vương thì phải dũng cảm gánh vác trách nhiệm, vì con dân của ta mà nâng đỡ một mảnh trời."

Đợi các ngươi ở tiền tuyến đánh lề mề chậm chạp, khi nào mới có thể nghênh đón hoà bình?

Không có hoà bình, sao cô có thể hưởng thụ cuộc sống về hưu?

Cho nên Hoa Vụ quyết định tăng ca, tạo cho mình một môi trường về hưu tốt hơn.

"Tiền tuyến rất nguy hiểm, ngài thân là nữ vương, không thể đi đến nơi nguy hiểm như vậy."

Hoa Vụ vung nắm tay lên, hào khí tận trời: "Các tướng sĩ của ta đều đang ở nơi nguy hiểm nhất, ta muốn cùng đối mặt với bọn họ."

"???"

"Đừng nói nữa, ý ta đã quyết, sẽ không thay đổi chủ ý."

"???"

"Bệ hạ, ngài từ từ...... Ngài đừng chạy mà!!"

Hoa Vụ nói cái gì mà phải đi tiền tuyến, tất cả mọi người đều ngăn không được, cuối cùng Hoa Vụ vẫn thành công đến tiền tuyến.

......

......

Sau khi Hoa Vụ đến tiền tuyến, bọn họ liền phát hiện nữ vương bệ hạ là thật sự điên, biện pháp mạo hiểm nào cũng dám dùng.

Quan trọng nhất chính là quân đồn trú bên người cô, quả thực không phải người......

Rất nhiều nhiệm vụ bọn họ không thể chấp hành, nhưng những quân đồn trú đó lại có thể.

Quân đồn trú lợi hại như vậy từ bao giờ?

Mãi đến khi có người phát hiện quân đồn trú đều không phải là con người.

Phía Hoa Vụ mới vừa kết thúc một trận chiến, đã bị một đám người ngăn lại.

"Bệ hạ, sao ngài lại có thể sử dụng được chiến sĩ mô phỏng người ?"

Hoa Vụ chớp mắt, "Ôi trời, bị các người phát hiện rồi."

"Bệ hạ!!"

Hoa Vụ trực tiếp mặc kệ: "Ta đây dùng cũng dùng rồi, các người muốn thế nào?"

Nam chính cuối cùng cũng có thể để chiến sĩ mô phỏng người danh chính ngôn thuận làm tay đấm cho hắn ta, cô dựa vào đâu mà không thể?

Cô chính là con cưng của Thiên Đạo sủng!!

Mang hai cái tay đấm còn phải bị khiển trách, đây là cái đạo lý gì!!

Hoa Vụ không sợ, ngửa cổ đối diện với bọn họ.

"......"

Một đám người sắc mặt trắng xanh một hồi.

Hoa Vụ xoa eo, "Bọn họ có thể chấp hành nhiệm vụ, các người căn bản không làm được, bây giờ là đối phó Trùng tộc, hay là khiển trách ta quan trọng hơn?"

"......"

Xét thấy tình huống nghiêm túc hiện tại, chuyện này rất nhanh đã bị Hoa Vụ lừa gạt cho qua.

Trùng tộc giống như giết thế nào không xong, chúng nó cuồn cuộn không ngừng từ không gian sâu thẳm mà đến.

Mặc dù có Hoa Vụ ở chỗ này, cũng chỉ có thể bảo vệ cho phòng tuyến.

Hoa Vụ buồn rầu nhìn Bách Tân: "Tiếp tục như thế này cũng không phải biện pháp, phải tìm được nữ vương Trùng tộc."

Bách Tân: "Nhưng chúng ta phải đi đâu tìm nữ vương Trùng tộc?"

Nữ vương Trùng tộc chắc chắn trốn ở nơi an toàn, vũ trụ lớn như vậy, đến khi nào bọn họ mới tìm được?

Trong cốt truyện nữ vương Trùng tộc xác thật là đã được tìm thấy, nhưng tọa độ cụ thể Hoa Vụ không rõ lắm.

Lúc ấy tàu của nam chính bất ngờ rơi xuống, phát hiện ra tung tích của nữ vương Trùng tộc.

Dù sao bây giờ cô cũng không thể đi bắt Niên Dương tới đây, bảo hắn ta biểu diễn tàu bất ngờ rơi xuống chứ?

...... Cũng không phải không được.

____

—— Ngắm hoa trong sương ——

Ban ngày bổ sung hai chương 

====

Mọi người 1/6 vui vẻ nha ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro