Chương 606: Tôi làm việc trong vòng lặp vô hạn (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by Niniii.

====

Văn phòng viện trưởng.

Tiết Lệ trèo từ cửa sổ vào, đẩy cửa sổ ra liền thấy có người trong văn phòng.

Không chỉ có người, còn có một người phụ nữ trung niên ngã xuống bên chân cô ấy, đôi mắt người phụ nữ trợn to, giống như đã thấy chuyện gì đó không thể tưởng tượng được, không tin được rằng mình lại chết như vậy.

Dáng vẻ người phụ nữ cùng với người phụ nữ trong khung ảnh trên bàn làm việc giống nhau như đúc, chắc hẳn bà ta là viện trưởng.

Tiết Lệ chạm mắt với người trong văn phòng.

"......"

"......"

Im lặng là ngôn ngữ tốt nhất hiện tại.

Tiết Lệ nhớ rõ cô hộ lý này, vì sao cô ta lại giết...... Viện trưởng?

Tiết Lệ cảm thấy giờ phút này mình không nên tiếp tục đi vào nữa, người cô ấy chậm rãi tụt xuống, chuẩn bị trở lại đường cũ.

"Đứng lại!"

Cả người Tiết Lệ cứng đờ, xong lại ngẩng đầu nhìn về phía người bên trong.

"Nếu đã thấy rồi, vậy thì nhập cuộc chút, vào đây." Hoa Vụ cười tủm tỉm vẫy tay với cô ấy.

"......"

......

......

Tiết Lệ đứng ở văn phòng, nhìn Hoa Vụ ngồi lên ghế dựa của viện trưởng rồi mở máy tính trên bàn ra.

Bầu không khí quái dị không nói thành lời.

Ngày hôm qua cô ấy đã muốn lên tầng 4 xem xét, nhưng bị một hộ lý ngăn lại.

Bảo cô ấy là tầng trên không có người ở, chỉ có văn phòng viện trưởng ở đó, không được cho phép thì không thể đi lên.

Giờ tất cả mọi người phía dưới đều đang bận, nhân lúc làm việc một mình không có ai trông coi, nên cô ấy đã bò lên xem.

Ai ngờ sẽ đụng phải NPC giết NPC ở bên trong.

Tiết Lệ liếc về phía cửa ra, tự hỏi mình cần bao nhiêu giây để chạy được tới đó, liệu có bị bắt lại không.

"Cô đừng sợ, tôi không phải NPC."

Tiết Lệ nghe thấy tiếng của Hoa Vụ, đột nhiên nhìn về phía cô: "???"

Trong phó bản, trừ NPC thì là người chơi, cô không phải NPC...... Chẳng lẽ còn là người chơi được ư?

"Đoán đúng rồi, tôi cũng là người chơi đó."

Tiết Lệ nuốt nước bọt, "...... NPC các cô còn muốn giả làm người chơi sao?"

Có phải cô ta nghĩ mình là đứa ngu không?

Hoa Vụ: "......"

Hoa Vụ: "Nơi các cô xuất hiện, có nhận ra quần áo làm việc được in tên các cô không?"

Tiết Lệ: "......"

Tiết Lệ suy nghĩ một chút, nơi cô ấy xuất hiện là phòng thay đồ, có quần áo làm việc treo ở trên giá, nhưng cô ấy không kiểm tra chúng có tên hay không.

Ngày hôm qua cũng không ai yêu cầu họ mặc quần áo làm việc, những người khác cũng đều không thay.

Hoa Vụ đặt bảng tên của cô ở trên bàn, mặt quay về phía Tiết Lệ: "Số người chơi trong phó bản này là tám người, không phải bảy người."

Tiết Lệ nhìn tên trên tấm thẻ —— Thư Oanh.

Tiết Lệ cảm thấy một cái bảng tên cũng không nói lên gì cả, cho dù nếu thật sự có người chơi thứ tám, cũng có thể đã chết, NPC này cố ý giả thành người chơi kia.

Tiết Lệ cảnh giác nói: "Nhưng ngày hôm qua cô vẫn là NPC, những người đó cũng không vạch trần cô, bọn họ chẳng lẽ còn diễn kịch cùng cô?"

Những hộ lý kia hoàn toàn coi cô là đồng bọn.

Nếu cô là người chơi, sao có thể trà trộn vào chứ?

"Bởi vì bọn họ cho rằng tôi chính là Mộc Lan Phàm." Hoa Vụ chỉ chỉ bảng tên trước ngực, "Thứ này rất hữu dụng, nếu cô không tin tôi nói, vậy có thể đi xuống tìm một NPC rồi cướp bảng tên của họ."

"......"

Hoa Vụ bổ sung thêm một câu: "Nhớ là phải giết chết nó, nếu không sẽ rất phiền phức."

Tiết Lệ: "......"

Nào có người chơi sẽ tùy ý giết NPC?

"Đương nhiên cách này tương đối nguy hiểm, cô cũng có thể lựa chọn cách nghiệm chứng an toàn hơn." Hoa Vụ cho cô ấy lựa chọn thứ hai: "Hẳn căn phòng này sẽ có hồ sơ của nhân viên, cô cũng có thể tìm thử, xem xem Mộc Lan Phàm thật trông như thế nào."

Tiết Lệ: "......"

Tiết Lệ do dự, thấy cô không có ý định tấn công thì bắt đầu tìm kiếm trong phòng.

Cô ấy vừa tìm vừa cảnh giác Hoa Vụ.

Nhưng lực chú ý của Hoa Vụ đặt trên máy tính, căn bản không để ý cô ấy.

Hồ sơ nhân viên không phải văn kiện tuyệt mật gì, Tiết Lệ tìm được rất nhanh.

Tiết Lệ nhìn lướt qua ảnh chụp của mọi người một lượt trước, xác nhận không có ai trông giống cô.

Nhân viên tên Mộc Lan Phàm kia, đương nhiên cũng không phải cô.

Tiết Lệ xem xong hồ sơ, lại có suy đoán khác, "Ai biết có phải cô đã hủy hồ sơ rồi hay không......"

"Vậy cô muốn giao dịch điểm tích lũy với tôi không?" Hoa Vụ nói: "Chỉ có người chơi với người chơi mới có thể giao dịch."

"......"

Cái này cô ấy biết, quả thật chỉ có giữa người chơi với người chơi mới có thể giao dịch điểm tích lũy.

Lúc giao dịch, còn có thể thấy tên đối phương.

Hai phút sau.

Ánh mắt của Tiết Lệ nhìn Hoa Vụ lại thay đổi, "Cô thật sự là người chơi?"

"Còn có thể là giả đấy."

"......"

Quá...... Ảo ma.

Lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy có người chơi trà trộn vào trận doanh của quân địch.

...... Đương nhiên, cô ấy cũng chỉ mới qua vài cái phó bản.

"Bọn họ không nhận ra cô?" Cô và Mộc Lan Phàm kia chính là hai dáng vẻ hoàn toàn khác nhau, liếc mắt một cái đã nhìn ra.

Người chơi bọn họ chưa từng gặp nhau thì mới không phát hiện ra vấn đề, sao ngay cả NPC cũng không phát hiện, cái này không bình thường.

"Tôi vừa nói rồi, thứ này rất hữu dụng." Hoa Vụ lại lần nữa chỉ vào bảng tên.

Ánh mắt Tiết Lệ dừng trên nó một lúc, đầu nảy số nhanh, suy đoán nói: "Bọn họ chỉ phân biệt bằng tấm bảng này?"

"Ừm hứm."

"......"

Nói cách khác, người chơi có thể tráo đổi thân phận với NPC.

Lúc đó cô ấy vừa xuất hiện trong phòng thay đồ thì đã có người vào gọi, cô ấy cũng không có thời gian kiểm tra đồ trong phòng đó.

Có lẽ những người chơi khác cũng trong tình trạng tương tự.

Chắc cũng có người chú ý tới, nhưng trong hoàn cảnh lạ lẫm, không cần thiết thì bọn họ sẽ không chọn thay quần áo.

"Cô...... Vì sao cô giết viện trưởng." Loại giả thiết này, kiểu như viện trưởng, có manh mối rất quan trọng.

Bây giờ cô lại đi giết người ta......

Hoa Vụ cười tủm tỉm nói: "Bởi vì tôi muốn làm viện trưởng đó."

"Hả?" Viện trưởng cũng giả mạo được á?

Hoa Vụ lấy ra một cái bảng tên không giống với các bảng tên khác, bên trên trên viết 'viện trưởng' với tên viện trưởng.

"Cô muốn gia nhập với tôi không." Hoa Vụ đưa ra lời mời với Tiết Lệ.

Một viện trưởng như cô, không thể không có chó săn.

Quan trọng nhất chính là, hiện tại cô không muốn để người chơi khác phát hiện cô, cho nên có vài chuyện không thể xuất hiện trước mặt người chơi, phải có người giúp cô đi làm.

"Ngày hôm qua cô bảo Triệu Bân đi trực đêm...... Rốt cuộc có nhiệm vụ này hay không."

"Không có." Hoa Vụ không giấu giếm: "Dù sao thì tôi cũng sẽ nhanh chóng để các cô đi, tôi chỉ cho các cô làm quen trước thôi."

"Cô đã hại chết Triệu Bân."

Hoa Vụ cười ra tiếng: "Người đẹp à, bước vào trò chơi này, ít nhiều gì thì cũng đã làm chút chuyện xấu, bây giờ cô là muốn giảng đạo đức với tôi sao?"

"Cô dám chạy đến đây xem xét một mình, hẳn là giàu kinh nghiệm hơn những người khác, nếu như vậy, cô cũng nên biết, về sau sẽ có chuyện gì...... Trò chơi này là muốn người chơi giết hại lẫn nhau."

"......"

Người chơi đã từng trải qua vài phó bản đều biết trò chơi muốn bọn họ giết hại lẫn nhau.

Bọn họ có thể nói với nhau đừng mắc mưu của trò chơi, giúp nhau canh gác ngay khi mới vào.

Bởi vì trò chơi này chỉ cần mọi người còn sống thì có thể qua, không có yêu cầu khác.

Nhưng mà trong lúc nguy cấp thực sự, những lúc liên quan đến tính mạng của bản thân, không ai biết chắc, liệu người đẩy mình ra có phải chính là người chơi đã yêu cầu không giết hại lẫn nhau hay không.

"Cho nên, cô có muốn gia nhập với tôi không?" Giọng Hoa Vụ chân thành, "Tôi thật sự chỉ mời một mình cô đó nha."

Tiết Lệ: "......"

Là do cô ấy xông vào đúng lúc chứ gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro