Chương 614: Tôi làm việc trong vòng lặp vô hạn (14)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by Niniii.

====

Người đàn ông bên trong tên Lý Quảng Đạt, là nhà cung cấp của công ty.

Lúc trước có một lô hàng chưa thanh toán.

Nhưng lô hàng kia cũng không phải của công ty, là nhân viên nào đó lợi dụng vị trí của mình, hỏi thứ anh ta cần, mà không chỉ hỏi một nhà cung cấp.

Những món hàng này cộng lại lên đến khoảng trăm vạn, nhân viên kia ôm tiền chạy mất.

Lý Quảng Đạt và những người bị hại liền chạy đến công ty làm loạn, đòi công ty trả tiền.

Nhưng công ty cảm thấy mình không lấy được hàng, tiền cũng là bị người ta ôm chạy mất, công ty không muốn gánh vác khoản phí này, hai bên đàm phán rất nhiều lần vẫn chưa đàm phán xong.

Lý Quảng Đạt lâu lâu tới công ty làm loạn, bọn họ đều đã quen.

Hoa Vụ ngó vào phòng họp xem, Lý Quảng Đạt kích động bực bội mắng chửi, hai nhân viên đứng một bên, có lẽ là đã chán việc khuyên nhủ, đáp lại anh ta vài câu cho có lệ.

Nhiệm vụ chính của bọn họ là ngăn không cho Lý Quảng Đạt ra khỏi cánh cửa này.

Tuy rằng Lý Quảng Đạt kích động, nhưng vẫn ngồi suốt, trên đùi để một cái túi màu xanh quân đội, động tác của anh ta như rất lo lắng cái túi kia, ôm chặt lại.

"Mỗi lần anh ta tới đều mang cái túi kia sao?"

"Hình như không phải." Một cái nhân viên trong đó nghĩ nghĩ, lắc đầu: "Hình như trước kia không mang theo."

"Tôi nhớ thì hình như là không mang......"

Cái túi kia rất lớn, người bình thường nhìn thấy hẳn sẽ nhớ rõ.

......

......

"Cậu đi lấy cốc nước đến đây." Hoa Vụ chỉ huy Thời Ưu bám đuôi đằng sau.

"À."

Thời Ưu tung ta tung tăng đi rót một cốc nước.

"Nước lạnh à?"

"Ừm......"

"Đi đổi cốc nước nóng." Hoa Vụ lại bổ sung hai chữ: "Nước sôi."

Thời Ưu: "......"

Trên mặt Thời Ưu viết mấy chữ to 'tôi không hiểu', nhưng cậu vẫn nghe lời xoay người đi rót nước một lần nữa.

Hoa Vụ cầm nước, trực tiếp đẩy cửa bước vào.

Hai nhân viên kia thấy có người đi vào, bất giác nhìn về phía cô.

"Tôi tới đưa một cốc nước cho anh Lý." Hoa Vụ đón nhận ánh mắt của hai nhân viên, giọng điệu bình tĩnh nói.

Lý Quảng Đạt lại không phải mật vụ cơ mật quốc gia gì, hai nhân viên cũng không ngăn cản, bọn họ chỉ muốn Lý Quảng Đạt nhanh chóng rời đi.

Hoa Vụ đưa nước qua, "Anh Lý, anh uống miếng nước trước."

"Không uống, uống cái gì mà uống!! Gọi lãnh đạo tới của các cô tới đây!!" Lý Quảng Đạt hét đến đỏ cả mặt.

"Anh Lý, tôi chỉ là một đứa trẻ mới vừa tốt nghiệp đi làm việc, phụ trách đưa nước cho anh, anh mắng tôi cũng không có ích gì." Hoa Vụ đưa nước qua: "Anh mắng lâu như vậy rồi, không thể không cảm thấy khát nước, anh giải khát rồi lại mắng."

Có thể là câu cuối có tác dụng, Lý Quảng Đạt do dự, duỗi tay định nhận lấy.

Hoa Vụ muốn đưa cốc nước cho anh ta, nhưng tốc độ có hơi nhanh, trực tiếp đụng phải tay Lý Quảng Đạt.

9 phần 10 lượng nước bắn ra từ trong cốc.

Hoa Vụ như thể bị bỏng, cái ly nghiêng về phía Lý Quảng Đạt, hơn phân nửa đổ xuống cái túi, non nửa đổ vào người Lý Quảng Đạt.

Nước rất nóng, Lý Quảng Đạt bị bỏng, đứng dậy trong vô thức.

"Ngại quá ngại quá, nước nóng quá, anh không sao chứ......"

Hoa Vụ hoảng hốt rút khăn giấy giúp anh ta lau nước trên túi.

"Đừng!!"

Lý Quảng Đạt phản ứng thái quá, muốn dịch túi ra sau, nhưng Hoa Vụ đã nắm được túi, nhân lúc anh ta không phòng bị, bỗng nhiên giật lấy chiếc túi.

"Cô làm gì đấy!!"

"Trả lại cho tôi!!"

Hoa Vụ cầm được túi thì lùi ra sau, Lý Quảng Đạt lập tức nhào lên, định cướp túi về.

Mặt khác, hai nhân viên kia trợn mắt ngơ ngác, không biết đã xảy ra cái gì.

Hoa Vụ vừa trốn Lý Quảng Đạt, vừa mở túi ra.

Nhưng mà trong túi chỉ có vài bộ quần áo, phía dưới quần áo có hai thùng sơn.

"???"

Lý Quảng Đạt giật lại cái túi, "Cô cướp túi của tôi làm gì? Công ty các cô muốn ép chết tôi phải không? Các người không có ai là tốt cả......"

Hoa Vụ: "Anh mang sơn làm gì?"

Ánh mắt Lý Quảng Đạt hơi hơi lóe lên, hắn ta vươn cổ hét: "Tôi mua hai thùng sơn về nhà dùng, liên quan gì đến cô."

"Tôi nói......"

......

......

【Nhân vật tử vong】

【Phó bản khôi phục thành công.】

【Phó bản 'Công ty Cát An' đang tải lần thứ năm......】

Hoa Vụ: "......"

Ta *!@#......

Hoa Vụ yên lặng thăm hỏi mười tám đời tổ tông của trò chơi.

Huy Tử giọng ồm ồm mắng to: "Mẹ nó, sao lại treo rồi, lần này còn chưa tới giờ, lại là ai làm cái gì rồi?"

Bùi Thừa: "Tôi chưa làm gì."

Cam Tinh và Mã Tường cũng lắc đầu, bọn họ chỉ chém gió với người ta, chưa làm gì cả, dù sao cũng không thể nói chuyện phiếm cũng chết mà?

Vài người nhìn về phía Hoa Vụ.

Hoa Vụ đoan trang thanh lịch, "Mỗi người một lần, hòa nhau."

"......"

Chịu chết còn muốn hòa nhau?

Mã Tường: "Cô làm cái gì rồi?"

"Phật bảo rằng không thể nói." Hoa Vụ liếc bọn họ một cái: "Các anh lại không phải đồng đội của tôi."

Mã Tường: "Cứ theo cách chết bây giờ của chúng ta, sẽ dùng hết số lần rất nhanh, chúng ta có thể không làm đồng đội, nhưng có thể chia sẻ tình báo cho nhau, cơ hội sống của cô cũng sẽ lớn hơn nữa không phải sao?"

Hoa Vụ bịt tai lại, "Tôi không nghe."

Đều là đồng đội trộn lẫn độc, có ích gì! Ngại mạng mình dài lắm à? Bọn họ phát hiện manh mối còn không nhiều bằng cô...... Ai ăn sẵn của ai chứ!

Nữ chính phải tự lập tự cường!!

Cần gì phải tằng tịu cùng bọn anh!

【Cô dùng từ có phải có hơi kỳ lạ rồi không?】 Hệ thống mất tích Diệt Mông đột nhiên lên tiếng.

Hoa Vụ cạn lời: "Này, mi lên tiếng có thể báo trước cho ta biết một tiếng không?"

【Thông báo như thế nào? Nói tôi sắp nói à?】

"......"

"Mi đột nhiên nhảy ra làm gì? Ta còn tưởng mi đã hoàn thành giáo trình cho tân thủ của ta."

【Ngại quá tiểu khả ái, tôi phải luôn trông nom cô mọi lúc chứ.】

"???"

"Ta đã làm nữ chính lâu như vậy, đã ngựa quen đường cũ, còn muốn trông nom ta cái gì?"

【Phòng ngừa cô phá hủy thế giới.】 Diệt Mông nhấn mạnh mấy chữ sau: 【Công ty rất lo lắng.】

Hoa Vụ: "......"

Hoa Vụ cảm giác mình bị sỉ nhục.

Cô có chuyên nghiệp không?

Chuyên nghiệp!!

Gõ hai chữ chuyên nghiệp lên màn hình công khai!!

Hoa Vụ mắng xong, hỏi đến vấn đề lúc ban đầu: "Mi nhảy ra làm gì?"

Cái hệ thống mất tích này ngoi đầu lên nhất định không phải chuyện gì tốt.

【Tôi chỉ xem xem cô đang làm gì.】

"......" Trong lòng Hoa Vụ vặn vẹo, "Đương nhiên là ta đang nỗ lực làm việc!"

【......】 Diệt Mông thở dài, 【Vậy cô cố lên nha.】

"Từ từ!"

Cái 'từ từ' của Hoa Vụ cũng không có bất kì hiệu quả gì, tốc độ biến mất của Diệt Mông giống như tốc độ nó đột nhiên nhảy ra, nhanh đến mức khiến phạm nhân phải thót tim.

......

......

Đám người Mã Tường và Hoa Vụ không thoả thuận được, chỉ có thể tự theo tốc độ của bản thân.

Hoa Vụ lôi kéo Thời Ưu vào trong một góc, "Lúc trước cậu ở ngoài hành lang, có thấy chuyện gì khả nghi không?"

Thời Ưu suy nghĩ: "Có người dọn dẹp khá là kỳ lạ."

"Kỳ lạ như thế nào?"

Thời Ưu: "......"

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ.

"Kỳ lạ như thế nào vậy?"

"Không biết, chỉ cảm thấy là lạ." Thời Ưu chỉ vào đầu: "Trực giác."

Hoa Vụ: "......"

Tôi thấy là đầu óc cậu có vấn đề.

Hoa Vụ quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện xung quanh đều lắp camera giám sát, sau khi hỏi có thể kiểm tra camera ở đâu thì lập tức giết tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro