Chương 619: Tôi làm việc trong vòng lặp vô hạn (19)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.

====

Mọi người nhìn Hoa Vụ móc ra túi nấm mà lúc trước cô tịch thu kia, vén tay áo lên chuẩn bị bắt đầu làm.

"Mấy người đứng đó làm gì? Hỗ trợ đi."

"......"

Thời Ưu chạy tới đầu tiên, vén tay áo lên, hưng phấn hỏi: "Tôi làm gì đây?"

"Rửa chúng trước đi." Hoa Vụ phân phó Thời Ưu đi rửa nấm.

Bùi Thừa cùng ba người khác đi vào muộn hơn chút, Hoa Vụ chỉ huy bọn họ làm việc có trật tự, rất nhanh đã làm phòng bếp vắng vẻ trở nên náo nhiệt.

Bùi Thừa đang chuẩn bị nguyên liệu, hỏi Mã Tường bên cạnh, "Anh cảm thấy bọn họ sẽ ăn sao?"

Mã Tường: "......"

Anh ta cảm thấy sẽ không.

Bùi Thừa cũng cảm thấy sẽ không.

Cho nên anh ta dịch đến bên cạnh Hoa Vụ tựa ở một bên làm quan chỉ huy, "Bọn họ không ăn thì làm sao bây giờ?"

Hoa Vụ liếc hắn một cái, "Vậy nghĩ cách làm cho bọn họ ăn."

Bùi Thừa: "......"

......

......

【Nhân vật đã chết】

【Phó bản khôi phục thành công.】

【Phó bản 'Công ty Cát An' đang tải lần thứ chín......】

......

【Nhân vật đã chết】

【Phó bản khôi phục thành công.】

【Phó bản 'Công ty Cát An' đang tải lần thứ mười......】

......

【Phó bản 'Công ty Cát An' đang tải lần thứ mười một......】

......

【Nhân vật đã chết】

【Phó bản khôi phục thành công.】

【Phó bản 'Công ty Cát An' đang tải lần cuối cùng......】

【Người chơi hãy chú ý, lần này chết, người chơi cũng sẽ chết】

Mặc dù Hoa Vụ nghĩ cách đút nấm độc cho nhân viên ăn, nhưng vẫn sẽ xuất hiện đủ loại tình huống làm bọn họ chết.

Hơn nữa lần thứ mười cùng và mười một đều xuất hiện một cái bóng đen rất kỳ quái, tốc độ của nó cực nhanh, còn có thể khống chế...... Chính xác là —— bám vào người những nhân viên đó.

Lần thứ mười một rất vất vả lắm mới chịu được đến nửa giờ cuối cùng, kết quả vẫn là toàn quân bị diệt.

"Đây là lần cuối cùng......"

Vài người đứng ở trước quầy lễ tân, không khí nặng nề không nói nên lời.

Lần này mà chết nữa, thì đó chính là chết thật sự.

"Thứ cuối cùng xuất hiện kia rốt cuộc là cái gì?"

"Đuổi theo nhanh như thứ gì đó...... Có chút giống hình dạng của 'quỷ hồn' trong phó bản."

"Nhưng quỷ hồn này từ đâu ra? Sao trước kia chúng ta không phát hiện ra manh mối nào?"

Vào lần đầu tiên xuất hiện, bọn họ đều không có phòng bị, trực tiếp chết chùm.

Lần thứ hai tuy rằng có phòng bị, nhưng cuối cùng vẫn......

Bọn họ còn có thời gian tìm ra manh mối của thứ này, giải quyết nó sao?

"Cô như này...... Tạo hình gì vậy?"

Mã Tường quay đầu đã thấy Hoa Vụ bọc mình kín mít, chỉ lộ ra một đôi mắt.

Cặp mắt lộ ra kia của Hoa Vụ khẽ cong: "Chuyện của thiếu nữ xinh đẹp anh ít hỏi thì hơn."

Mã Tường: "......"

Chuyện của đứa thần kinh hả?

Hoa Vụ an ủi bọn họ: "Mọi người cũng đừng nản chí, nếu chết có rất nhiều người chôn cùng, cũng không lỗ."

"......"

Chi bằng cô đừng nói gì thì hơn.

Hoa Vụ không để bọn họ có thời gian nhìn hoàn cảnh rồi u sầu, "Nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng, trước tiên làm việc hằng ngày đi."

Mọi người: "......"

Hoa Vụ giống như làm trộm, che mình kín mít.

Tuy rằng người của công ty lấy làm lạ, nhưng cũng không hỏi nhiều, ngay cả người phụ nữ giới thiệu công ty cho bọn họ kia cũng chỉ hỏi cô vì sao lại quấn thành như vậy.

Hoa Vụ bóp giọng nói rằng bị dị ứng, không thể tiếp xúc với ánh sáng.

Người phụ nữ giống như đã tiếp nhận cái lý do này, không hỏi lại nhiều.

Ánh mắt đám người Bùi Thừa nhìn cô giống như nhìn đứa thần kinh, không rõ một lần cuối cùng, cô không nghiêm túc mà nghĩ cách qua ải, đột nhiên bắt đầu tác oai tác quái cái gì.

Thời Ưu thì rất có tố chất ôm đùi, hoàn toàn không thèm để ý đến cách ăn mặc của Hoa Vụ.

......

......

Đám Bùi Thừa dựa theo quy trình lúc trước, giải quyết người dọn dẹp và vấn đề của phòng bếp, đến khi bọn họ trở về lại không thấy Hoa Vụ.

"Cô ta đâu rồi?"

"Không nhìn thấy."

"Tôi cũng không nhìn thấy."

Từ sau khi cô mời bọn họ gia nhập, cô đều ngồi chơi ở khu làm việc, rồi luôn miệng tán nhảm.

Lần này lại không thấy cô.

"Thời Ưu, cậu thấy cô ta không?"

Thời Ưu nằm sấp trên bàn vẽ tranh, nghe vậy lắc đầu.

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Cô sẽ không tự tìm đường chết ở đâu chứ?

Mọi người cảm thấy khả năng này không quá lớn, cô giết NPC đó là giơ tay chém xuống, một đao một người, chém củ cải cũng không nhẹ nhàng như cô.

Bọn họ chờ mãi đến 10 giờ hơn, mới thấy Hoa Vụ.

—— Cô được lãnh đạo cấp cao của công ty vây quanh đi tới, trang điểm tinh xảo lại khoa trương, còn mang kính râm che hơn nửa khuôn mặt, khác hoàn toàn với dáng vẻ ban đầu của cô, mà những người đó vây quanh cô mở miệng đều là gọi cô là cô chủ.

Những người còn lại bị hai chữ 'cô chủ' làm cho đầu hoa mắt chóng mặt.

Tưởng Nhạc Nghệ đâu?

Đám nhân viên này không biết diện mạo của Tưởng Nhạc Nghệ, nhưng bọn họ biết nhé.

Nếu không phải bọn họ từng gặp Tưởng Nhạc Nghệ, ngay từ đầu bọn họ cũng không thể liên tưởng người này với Thư Oanh.

Tại sao cô giả mạo Tưởng Nhạc Nghệ?

Hoa Vụ hoàn toàn không có tự giác của người giả mạo người khác, bưng tư thế cô chủ, bắt đầu tuần tra công ty.

Hai mươi phút sau, cô gọi vài người vào phòng họp.

Cánh cửa phòng họp đóng lại, không ai biết biết tình hình bên trong như thế nào.

"Cô ta ở trong đó làm gì?"

"Không nghe thấy......"

"Vừa rồi có phải còn có một cô gái bị gọi vào không?"

"Cô gái kia...... Hình như là người bị mắng trong phòng họp ấy." Người phụ nữ lên sân khấu ban đầu kia mỗi lần đều phải dẫn bọn họ đi một lần, cô gái kia đã xuất hiện mười hai lần, nên sẽ không nhận sai.

"Trên người cô ấy có manh mối gì sao?"

"Trước đây tôi tìm cô ấy nói chuyện một lần, lời nói của cô ấy không có chỗ nào lạ cả." Cam Tinh nói.

"Vậy cô ta kia cũng không thể tâm huyết dâng trào, muốn làm cô chủ nên mới đi giả mạo chứ?"

"Tại sao cô ta còn giả mạo thành công vậy?" Bùi Thừa không nghĩ ra, "Người chơi còn có thể giả mạo NPC."

"Có lẽ nhân viên công ty này cũng chưa gặp qua Tưởng Nhạc Nghệ, cô ta chỉ cần bắt cóc Tưởng Nhạc Nghệ, sẽ có khả năng...... Mọi người đừng quên, ban ngày chúng ta có thể đến hầm để xe."

Buổi tối phạm vi hoạt động của bọn họ cũng chỉ có thể ở trong công ty.

"Khó trách lúc trước cô muốn che mình đi......"

Đám nhân viên này chưa thấy được diện mạo của cô, cô lại đổi cách trang điểm vô cùng khoa trương, những người đó sẽ không thể nhận ra cô.

......

......

9 giờ 20 phút, nguy cơ từ người dọn dẹp và bom đã giải trừ.

9 giờ 30 phút, nấm có độc bị xử lý sạch sẽ.

10 giờ 20 phút, Hoa Vụ lấy thân phận của Tưởng Nhạc Nghệ một lần nữa đi vào công ty, gọi vài người vào trong phòng họp mở họp.

10 giờ 40 phút, giám đốc mắng nữ nhân viên kia, xanh mặt ôm đồ rời khỏi văn phòng.

Hoa Vụ cũng đi ra, nhân lúc mọi người đều đang nhìn theo vị giám đốc kia rời đi, cô phân phó Bùi Thừa hai câu: "Đi ngăn ông ta lại, đừng để ông ta rời khỏi tòa nhà này."

"Thứ cuối cùng xuất hiện kia có liên quan đến ông ta?"

"Không chặn được ông ta, có lẽ thứ cuối cùng xuất hiện là một chứ chưa từng thấy qua."

"!!!"

Bùi Thừa lập tức gọi Huy Tử đi cướp người.

Hai người đàn ông cao to Bùi Thừa và Huy Tử, chặn một nhân viên văn phòng rất dễ dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro