Chap 4: Dục vọng không thể kiềm chế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những tia nắng ló rạng , sau cơ mưa ban đêm , bầu trời như trong và xanh hơn , ánh sáng qua tấm kính khiến An nhiên tỉnh giấc . Thật nặng nề , cảm giác cơ thể nóng bừng , đầu nhức nhối , đã ngủ qua 1 đêm rồi sao . An Nhiên nhìn xung quanh căn phòng , chỉ có 1 từ xa lạ . Đây ko phải nhà bố mẹ cô cúng không phải căn hộ của cô . Căn phòng này rộng lớn , có cả sofa trong phòng ngủ này , nó được thiết kế dựa trên hay gam màu đen và trắng càng tăng thêm cảm giác lạnh lẽo bao trùm . Nhưng mùi hương luẩn quẩn quanh đây lại khiến cô có cảm giác nôn nao , chính là mùi nước hoa phụ nữ nồng nàn và hương vị ân ái còn tồn đọng . Chợt có gì đó trực trào trong cổ họng . Cô quấn chăn chạy thẳng vào phòng tắm , nôn khan đến giàn dụa nước mắt . Tiếng cửa phòng bật mở , Hoắc Thiên Kình bước vào nghe thấy tiếng nôn khan trong wc chợt nhiu mày , do ốm hay nghén vậy
. An Nhiên dựa vào tưởng thở dốc , h mới phát hiện ta trên người cô ko 1 mảnh vãi che thân , mới hiẻu tại sao phản xạ của cô vừa rồi là lôi cả cái chăn theo mình. Lại nhìn thấy nam nhân kia , chẳng nhẽ chuyện tối qua ko phải mơ .
- Anh là ai ? Đây là đâu ? Quần áo của tôi đâu , anh đã làm gì rồi - chợt nghĩ đến việc ai là người cởi quần áo của cô ......
- Đừng giả bộ ngây thơ nữa , nó có thể đánh lừa tôi của 6 năm về trc chứ ko phải bây giờ - đôi mắt lạnh lùng sắc lạnh chĩa thẳng về phía cô - cơ thể cô tôi còn lạ gì nữa - vừa nói vừa tiến lại gần , cô cố lùi về tấm lưng đã áp sát bờ tưởng lạnh lẽo
- Anh định làm gì tránh ra - hét lên đầy hoảng sợ , nam nhân kia vẫn cứ tiến tới , hắn cúi xuống nơi chiếc cổ ngon lành của cô cứ thế mà hung hăng cắn
- Đau ..... - 1 cảm giác tê dại , đau buốt từ cổ lan tới toàn cơ thể , làn cho cơ thể ấy mềm nhũn 
Đôi mắt xinh đẹp ấy nhắm nghiền lại như không muốn chứng kiến hiện tại
   - Mở mắt ra cho tôi , cô hãy nhớ kĩ , cô đã thoát khỏi hoắc thiên kình tôi một lần, còn cả gan vác xác về đây chẳng phải là dụ dỗ tôi thì hay sao , đừng mong có thể trốn thoát lần nữa .
Bàn tay to khoẻ của nam nhân giật mạnh chiếc chăn vướng víu đang che cho thân thể mĩ miều kia . Chẳng còn gì che chắn cơ thế , gương mặt bé nhỏ ấy bắt đầu chuyển dần sang màu đỏ, bàn tay bé nhỏ cố ôm lấy bộ ngực mềm mại . Hoắc Thiên Kình nhìn thấy cảnh xuân trước mặt sao có thể kìm lòng. Thường thì đàn bà hắn chơi qua thường tự mình như rắn trườn mà đến câu dẫn hắn nhưng cô lại trắng ngần cao cao tại thượng như vậy , khiến hắn càng thêm ham muốn, càng muốn nhanh chóng hoà quyện con người trc mắt , ăn tươi nuốt sống cô ấy . Đôi mắt hắn h đã ko còn 1 tia lý trí nào , mà là một màu đục ngầu tràn đầy dục vọng . Không giống như những người khác , ko nước hoa nồng nặc , mà hương thơm tự nhiên từ chính cơ thể ấy , càng làm cho vật nam tính của hắn trở nên căng cứng khó chịu .
Nhanh chóng bế bổng An Nhiên , mặc cho những lời kêu gào , những vết cào cấu giẫy giụa, hắn tiến lại, đẩy cô ngã xuống giường. Cơ thể cô vẫn còn yếu , còn vương lại chút nước mưa còn ngấm lại ngày hôm qua. Không thể nào chống cự nổi sức mạnh của người đàn ông kia , dù có giãy giụa cũng chỉ tốn công vô ích.
Thiên Kình trườn nhẹ trên tấm thân trắng nõn của cô, hơi thở hắn mơn trớn da thịt An Nhiên.
Hắn điên cuồng cắn xé cơ thể cô, cổ , xương quai xanh , rồi cả đôi gò đào mềm mại xinh đẹp . Hắn thô bạo cắn mút , 1 tay xoa nắn bên còn lại một cách hung bạo. An Nhiên với thân hình mảnh mai, mong manh, chẳng thể nào cự nổi con dã thú Thiên Kình, bèn mặc hắn hành sự. Cơ thể An Nhiên đau , càng ngày càng đau hơn. Dần dần có 1 cảm giác gì đó khác lạ dần xâm chiếm cơ thể cô. Một cảm giác lạ thường, bỗng khiến toàn thân thể cô nóng như lửa đốt, làm tâm trí cô mê man.
  - ưm ~~~ - sự khó chịu từ trong cơ thể đã lên đến cực độ, cô vô thức rên lên khe khẽ. Cô nào hay biết tiếng rên ấy chẳng khác nào một lời thúc giục hắn.
Hoắc Thiên Kình thực sự không thể kiềm chế trước vẻ đẹp của An Nhiên thêm một giây nào nữa . Nhanh chóng lột bỏ quần áo còn sót lại trên người , vật nam tính của hắn không thể chịu nổi mà sưng tấy. Hắn gạt chân cô sang hai bên, nhẹ luồn tay mơn man tấm lưng mịn màng, rồi khẽ bám vào bờ vai quyến rũ của cô. 1 sự thúc mạnh , bên trong vì không có khúc dạo đầu mà vẫn còn khô khan. Đau. Rát.
⁃Aaaaaaaaaaa đau quá , bỏ ra , bỏ ra - An Nhiên vì đau đớn mà giãy giụa , đôi mắt ấy đã đẫm lệ , ướt nhoà.
Hắn ta vẫn như không nghe thấy gì tiếp tục từng đợt thúc mạnh , giờ đây hắn đã không còn chút lý trí nào , hoang dại như 1 con mãnh thú , cứ thế mà phát tiết trên cơ thế mềm mại mà hắn đã mong nhớ từ lâu. An Nhiên và Thiên Kình quấn vào nhau, chẳng biết từ lúc nào hai trái tim đã cùng chung nhịp, từng hơi thở dần dồn dập theo tiếng rên rên rỉ đầy khoái cảm. Cuối cùng dục vọng đã đánh bại lý trí trong cô , cơ thể bắt đầu tiết ra thứ dịch trong suốt , cứ thế mà chìm vào , hoà vào nhịp tiết ấy. Hắn ghé tai cô, thì thầm:
⁃cuối cùng cũng lộ bản chất thật , xem cô phòng khoáng với nam nhân như thế nào
Mặc cho hắn khinh bỉ , cô đã chẳng còn nghĩ được gì nữa , cả cơ thể như tan biến, tất cả chỉ còn lại càm giác mê muội đang bao trùm lấy tâm hồn An Nhiên. Không gian căn phòng tràn ngập hương vị ân ái nồng nàn, khiến con người ta si mê không lối thoát.

   Trước khi ngất đi vì mệt mỏi cô thấy hắn lạnh lùng bước đi không 1 chút lưu luyến , chợt có chút cảm giác trống rỗng
    1 lần nữa tình dậy , vẫn là căn phòng ấy chứng tỏ cô ko hề mơ . Thậm chí cơ thể đau nhức , đau đến xé da xé thịt càng chứng minh ràng cô không hề mơ. Phải nhanh chóng thoát khỏi nơi này . Nhưng trên thân thể cô ngoài những vết tím bầm xanh xanh đỏ đỏ đến ghê người ra thì không có một chút vải vóc nào . Đành ngậm ngùi ra khỏi căn phòng ấy tìm quần áo . Ra khỏi phòng là 1 mảng tối đen như mực , tìm công tắc bật đèn , nó là 1 phòng khách cỡ lớn , rộng không tả , nhưng có vẻ độ lớn của nó cũng như thiết kế căn hộ của AN Nhiên , bắt đầu có sự nghi ngờ , tiến tới 1 cửa phòng trong tình trạng quấn chăn và lê lết . Bước vào , đây là phòng của nam nhân , mọt thứ rất đơn giản và tông chủ đạo vẫn là đen , trông thì đơn giản nhưng có vẻ ko phải vậy , nó toát ra cảm giác lạnh sống lưng với sự uy quyền , mò vào tủ quần áo . Thực sự là người đàn ông tẻ nhạt đấy , chỉ có sơ mi vest và quần âu nhưng lại được sắp đến hàng trăm bộ . Lấy đại 1 chiếc áo sơ mi đen mà mặc và người . Vóc dáng của phụ nữ và đàn ông khác biệt thật lớn , nó như cái váy vậy , đã trùm tới gần đầu gối cô . Vậy là chẳng cần mặc quần nữa
    Cô chạy thật nhanh tới cửa ra vào , còn vui vẻ tạm biệt và ..... Cửa khoá rồi ........... Không thể mở dc ...... Noooooooooooo không thể thế dc . Sau nhiều lần cố gắng mở cửa nhưng ko thành , cô ngồi sụp xuống đất , chẳng nhẽ hắn nhốt mình ở nơi này sao , 1 gã biến thái sao cô lại tai vạ đâm vào hắn chứ .
    Ngồi mãi cũng không tích sự gì , bụng bắt đầu réo lên từng hồi . Cuối cùng An Nhiên quyết định lết tới phòng bếp . Định nấu gì đó mà trên bàn ăn đã có đồ ăn . Là món cô thích nhưng nó đã nguội lạnh rồi . Thôi thì ăn tạm . Sao hắn biết cô thích món này nhỉ , thật kì lạ . Cô bắt đầu nghĩ sâu chuỗi các sự việc , hình như cô vã gã này đã từng gặp nhau ở đâu nên hắn mới hùng hồn như vậy . Nhưng biết đâu dc trên đời này có những tên biến thái chỉ cần hắn nhìn trúng thì sẽ đem về và hành hạ . Nghĩ đến đây cô không khỏi rùng mình , cô còn sự nghiệp , còn nhiều việc chưa thực hiện được ......
     Ăn xong cô chán nản ngồi sofa lớn và bật tv lên . Toàn những kênh nhàm chán , lướt lướt lướt và dừng lại ở 1 kênh , hình như tin tức kia .......... Về hắn ......... Với 1 minh tinh đang nổi , với tự đề giật típ bắt gặp Chủ nhân tập đoàn Hoắc Thị hẹn hò với đại minh tinh Dương Mịch . Còn có thêm đại minh tinh kia dc cho là đang quyến rũ hắn nên mới có dc những hợp đồng béo bở , và báo đài còn thêm câu liệu đại minh tinh đang hot kia có lại như những người khác ko ..........
     An Nhiên nhìn mà ngần người , đã  có bao tình nhân xinh đẹp nổi tiếng như thế mà còn giam cô ở đây là gì , cô tự nhận mình chẳng có điểm gì hơn bọn họ cả , thật muốn phá phách gì đó . Cơ thể cô bị xâm hại hắn ko có 1 lời , trái tim cô dần quạnh lại , ôm chiếc gối mà co rúc người lại như cố gắng tự trấn tĩnh và bảo vệ mình
   
       Hoắc Thiên Kình trở về , đã là 2h đêm , chắc cô đang ngủ . Cả ngày hôm nay hắn như mất hồn không tập trung được , trong đầu chỉ nghĩ đến cô , nghĩ đến cuộc ân ái ấy là có nơi nào đó đã ngóc thức giấc , cô thực sự ngon lành , như thứ thuốc phiện , rất muốn thử , nhưng thử rồi lại khiến người ta không thể dời dc . Suốt bao năm qua , em có biết anh phải chịu bao nhiêu nỗi thống khổ không hả , em sẽ phải trả lại cho anh tất cả , tất cả mọi việc em gây nên . Cứ từ từ tận hưởng đi .
      Hắn không tự ép bàn thân cô cũng chỉ như những con đàn bà khác mà thôi . Hắn đã tới bar nốc rất nhiều rượu và bao cô ả vây quanh nhưng hắn vẫn chỉ có mình cô trong đầu. Con khó chịu đã không thể chịu đuoejc nữa , hắn phóng xe như điên về căn hộ . Tiếng tinh của thang máy càng khiên hắn sốt ruột hơn . Đẩy cửa ra , tiến nhanh tới phòng ngủ , nhanh chóng cởi bỏ cà vạt cùng cúc áo . Nhưng bước vào phòng hắn lại không thấy thân thể ấy trong phòng , hắn tá hoả như phát điên , không muốn chuyện này lại diễn ra 1 lần nữa không thể nào , lục tung cả căng phòng không thấy hắn chửi rủa . Bốc hoả đi ra ngoài . Chợt hắn thấy 1 vậy gì đó trắng tinh trên nền ghế đen
      Là cô đang ngủ ngon lành , gương mặt ngoan ngoãn ngủ , tay ôm chiếc gối . Chiếc áo sơ mi này thực rất rộng với cô , cổ áo nửa kín nửa hở cảnh xuân đẫy đà , bên dưới cũng do xô đẩy mà lộ ra 1 phàn bờ mông trắng nõn căng mịn . Thật sự rất mê người , mái tóc cô bồng bềnh , toả ra mùi hương thơm dễ chịu , cô như 1 cây anh túc xinh đẹp vậy
      Giấc ngủ của cô có thế nào thì hắn cũng phải phá vỡ Hắn không chút lưỡng lự , tiến tới thân thể xinh đẹo trước mắt , thân thể mà hắn vẫn đang nhớ mong ấy , hắn chỉ muốn chiếm lấy , khiến cô nhuốm đầy sự tà ác của hắn. Hoắc Thiên Kình liền giữ chặt cơ thể ấy trong lòng mà cắn mút . Mùi rượu. Cô có thể cảm nhận được mùi rượu tỏa ra từ cơ thể đang ở trên mình. cô ko chút phòng bị.
không để cho cô nghĩ ngợi nhiều, Thiên Kình dùng tay bóp khớp hàm của cô thật mạnh, nhanh chóng đưa lưỡi vào trong miệng An Nhiên. An Nhiên đau, nhưng chẳng thốt lên lời, Thiên Kình quả thật tham lam, hắn cướp dần từng hơi thở, từng tiếng kêu đang chực trào từ thanh quản của cô. Hắn cởi cúc chiếc sơ mi trên người An Nhiên, tấm thân trắng muốt ấy lại hiện ra, đôi gò bông đào đầy đặn nằm trọn trong bàn tay còn lại của hắn. Con thú trong hắn lại trỗi dậy. Hắn trườn lên, cắn mạnh vào vành tai cô. Đau, theo phản xạ, An Nhiên đẩy hắn ra, tay cô cào vào mặt hắn một vết dài. Hắn nhoẻn miệng cười, thì thầm vào tai cô:
- Ngoan ngoãn mà tận hưởng khoái lạc đi!
Cô không nói gì, rồi chợt thấy hai tay mình bị kéo mạnh. Thiên Kình dùng chiếc cà vạt trói tay cô vào ghế sofa. Rồi hắn trườn trên cơ thể cô, hơi thở hắn đi tới đâu, cô cảm thấy rùng mình tới đó, tay hắn không ngừng xoa nắn bầu ngực của cô. Người cô nóng dần, thật khó chịu nhưng cô chẳng thể cưỡng lại cái bản năng phụ nữ của mình. Cô thở dồn, cơ thể bắt đầu tiết ra chất dịch trong suốt. Thiên Kình biết điều đó, hắn hiểu trước những hành động của mình, An Nhiên sẽ không thể kìm được mình, hắn tự tin vào kĩ năng của hắn. Đẩy chân An Nhiên sang hai bên,  sau khi mơn trớn mép đùi trong của cô, hắn bắt đầu dùng lưỡi mà kích thích. Thiên Kình nói, giọng đầy dâm tà:
- An Nhiên, em ướt đẫm rồi. Mùi hương của em thật dễ chịu!
Rồi hắn bắt đầu đưa lưỡi vào trong cơ thể An Nhiên. Cô rạo rực, thở gấp, thốt ra tiếng rên khe khẽ. Hắn cắn nhẹ âm vật, An Nhiên đau, nhưng cảm giác thật khác biệt, phải rồi, lửa dục vọng đang cháy trong cô mà. Thiên Kình đưa hai ngón tay vào hoa huyệt của An Nhiên. Chẳng khó gì để hắn tìm được điểm G thô ráp của cô. Hắn điêu luyện mân mê điểm khoái lạc ấy khiến An Nhiên nhiều lần cong người vì sung sướng. Hắn thỏa mãn:
- Xem cái vẻ dâm đãng của em kìa. Đáng hổ thẹn!
An Nhiên chẳng thể nói gì, cô chỉ thốt ra những tiếng rên đầy dục vọng. Lí trí cô từng phải bảo là phải biết kìm nén, nhưng nói thì dễ, làm quả thực  rất khó. Giờ, cô chỉ biết nhắm mắt, tận hưởng khoái lạc mà Thiên Kình đem tới với hai tay bị trói chặt. Thân thể trắng muốt của cô giờ trở nên hồng hào, máu nóng len lỏi khắp, tim đập nhanh. Cảm giác sợ hãi, đau đớn nhưng đầy sung sướng, nhục cảm chiếm trọn tâm hồn cô.
Thiên Kình chẳng thể chịu đựng lâu hơn nữa, hắn cởi bỏ quần áo trên người. Dương vật hắn căng cứng đã lâu, chẳng thể nào chịu được nữa. Hắn đâm mạnh vào âm đạo ấm áp, se khít và ướt át của An Nhiên. Cô rên lên:
- Ưm ~~~
Thiên Kình cắn lấy cắn để bầu ngực tròn trĩnh và bờ môi căng mọng của An Nhiên . Thật thô bạo, hắn liên tục đâm mạnh. Thiên Kình cảm thấy thật thỏa mãn. Còn An Nhiên thì sung sướng, chẳng còn biết đau đớn là gì, cảm xúc hòa theo cái không khí đầy hoan lạc đang lan tỏa khắp căn phòng.
Đêm đó, họ quấn lấy nhau. Chẳng rời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro