chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2 ngày sau cả Thùy Tiên và Tiểu Vy đều có lịch chạy event.nhưng Tiểu Vy báo hủy vì bệnh

Sau cuộc nói chuyện  hôm đó Thùy Tiên luôn bất an mỗi khi nghe thấy tên Tiểu Vy.cô ko muốn tổn thương e nhưng cũng k thể đáp trả tình cảm ấy.đợi 1 vài ngày mình sẽ nói rõ cho e hiểu

Dì Dung:Vy nó bệnh rồi. Lát e có đi thăm nó cho c hỏi thăm với nha

Thùy Tiên:hả.S lại là e*Thùy Tiên giật mình*

Dì dung:ko e thì ai,e thân với Vy nhất mà
Thùy Tiên:Dạ z để e đi

Đến nhà Tiểu Vy

Cốc cốc cốc Thùy Tiên gõ cửa

Cạch

Tiểu Vy mở cửa nhìn c rồi lặng lẽ vào trong

Thùy Tiên:c nghe nói e bệnh.C mang ít hoa quả sang.e s rồi bé

Tiểu Vy:im lặng.

Thùy Tiên:im lặng

Tiểu Vy:c đang cố tỏ ra như ko có j s.xin lỗi e k làm dk

Thùy Tiên:e đừng trẻ con như z.C đã tỏ ra như k có chuyện j thì tốt nhất e cũng nên quên chuyện này đi.
làm z mới tốt cho cả 2
Tiểu Vy:e ko làm dk*Tiểu Vy phẫn nộ*

Thùy Tiên:e đừng ngộ nhận tình cảm nữa,chỉ là quá thân thiết nên e mới suy nghĩ như z.rồi e sẽ thấy nó k đúng xíu nào

Rồi thấy như mình hơi nặng lời
Thùy Tiên nhẹ giọng lại khuyên bảo:
Quên nó đi bé.đừng cố chấp nữa

Tiểu Vy:nước mắt rơi lả chả.e cũng muốn lắm chứ
E cũng hi vọng mình có thể mãi là chị em tốt của nhau
Nhưng chỉ cần nghĩ đến 1 ngày c sẽ thích sẽ yêu sẽ thuộc về ai đó.e thật sự k chịu nổi
E k làm được c ơi.e ko làm được

Thùy Tiên nhìn thấy e khóc thì tay chân luống cuống muốn ôm e vào lòng mà an ủi nhưng như z k dk.chỉ làm e thêm ko dứt ra dk
Thùy Tiên:e còn nhỏ,e chưa hiểu thế nào là tình yêu.rồi từ từ e sẽ thấy c k đáng để e khóc như z.e là 1 cô bé xinh đẹp và tốt bụng.
từ từ sẽ có người xứng đáng đến với e

Tiểu Vy:e xinh đẹp tốt bụng z tại sao c k thích e

Thùy Tiên:trên đời này k phải e thích j cũng sẽ được đáp trả
e thích hoa hồng.tường vi dẫu đẹp cũng ko liên quan

Tiểu Vy:vẫn rơi lệ.C cũng biết rồi đó.xưa nay e luôn trẻ con.
Trong chuyện này e ko thể làm như k có  chuyện j dk.

Thùy Tiên:nếu e cứ cố chấp z thì tình chị em cũng k còn.
thêm 1 bước là tình yêu.nhưng lùi lại 1 bước thì là người lạ

Tiểu Vy:c đừng uy hiếp e.
Thùy Tiên:c k uy hiếp e.c chỉ đang nói sự thật.

Tiểu Vy....
Thùy Tiên:thôi e nghỉ ngơi rồi bình tâm suy nghĩ đi.C về đây..

Đừng ép mình ép người.

Thấy Thùy Tiên sắp đi Tiểu Vy luống cuống ôm chân c lại

Thật sự ko có 1 chút hi vọng nào s c.C thích mẫu người như thế nào e sẽ cố gắng thay đổi theo thế nấy.
Phải rồi c luôn nói e trẻ con.từ nay e sẽ ko trẻ con nữa
Xin c đừng bắt e từ bỏ,xin c
Tiểu Vy bật khóc

Thùy Tiên cũng ko cầm được nước mắt
Sao phải khổ z hả e.
Sao phải ép c tới z chứ.

Tiểu Vy thất thần nhìn c.mình đang ép c sao
C đừng khóc.e xin lỗi.e sai rồi

Thùy Tiên:c k muốn tổn thương e.nhưng nghe c quên nó đi

Tiểu Vy bình tĩnh buông c ra
Ai cũng có tự trọng của mình.và dường như khi mọi thứ đã đạt tới giới hạn chịu đựng thì con người ta tự khắc buông.

Tiểu Vy lau nước mắt
Cho e ôm c lần cuối.ngày mai e sẽ tập quên đi c.
Thùy Tiên cũng ôm lại e.
Chưa bao giờ 2 người ôm nhau lại đau đớn đến như z

Thùy Tiên k biết s mình về dk tới nhà nữa

Về tới phòng

Thùy Tiên  nằm xuống thở dài

Mình làm z có đúng k.nhưng mình k thể làm khác.

Hi vọng đó chỉ là giây phút nhất thời e nó bị nhầm lẫn giữa tình bạn và tình yêu.
Thùy Tiên mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro