Chương 2: Bốn Nhà sáng lập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ui da... " Draco khẽ cựa mình, ngay lập tức cơn choáng váng ập tới, cảm giác phi thường khó chịu. Cậu nằm ngay đơ trợn trừng mắt nhìn bầu trời xuyên qua những tán lá rậm rạp, phải qua một lúc cơn choáng mới rút đi, lúc đó Draco mới chống tay ngồi dậy, quan sát xung quanh-- Khung cảnh vẫn là trong Rừng Cấm, không sai vào đâu được, nhưng hình như có gì đó khang khác?

Kệ đi-- Cậu lắc đầu-- Còn trong Rừng Cấm nghĩa là còn trong Hogwarts. Điều quan trọng nhất bây giờ là...

Draco nâng áo chùng: tất cả đều lấm lem bùn đất. Một Malfoy luôn phải chú ý đến hình tượng bên ngoài, thế nên điều cậu muốn bây giờ chính là phải được sạch sẽ.

"Gột rửa!"

Bụi bặm trên áo chùng và cơ thể biến mất, Draco lúc này mới nhớ đến Harry, chậm rãi quét mắt nhìn xung quanh.

Harry nằm cách cậu không xa, áo choàng Tàng hình và đũa phép rơi ngay bên cạnh. Nó vẫn bình thường, ngoại trừ một thân bụi bặm và vẫn còn đang ngất, chỉ là...

Draco há hốc mồm, một cách không được quý tộc cho lắm: Harry nằm bên trong bộ áo chùng phù thủy của nó, cơ thể bé tí, chính là hình dạng của nó khi mười một tuổi, vẫn còn học năm nhất.

Sau một phút thẫn thờ, Draco bụm miệng nín cười, cố giữ cho sự quý tộc không rơi rớt khỏi khuôn mặt-- Há há há!! Potter chắc bị ảnh hưởng bởi luồng pháp thuật hôm qua rồi! Nó bé tí thế này, chính là cơ hội Merlin cho mình!

Soạt!

Draco ngừng cười, vội nhặt đũa phép. Cậu biết trong Rừng Cấm có hàng tá thứ nguy hiểm cần phải đề phòng.

Nhưng từ sau mấy gốc cây, chỉ thấy có bốn người đi ra, hai nam hai nữ.

Draco kinh ngạc. Nom bốn người này chỉ khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, nhưng năng lượng pháp thuật lại ăn đứt ba cậu. Hơn nữa cả bốn người đều chững chạc chín chắn, mặc áo chùng của Hogwarts, có thể là giáo viên, nhưng mặt thì Draco chưa thấy bao giờ - kể cả trong trường lẫn ngoài trường- cậu cảm thấy hơi tò mò - mạnh như vậy, đáng lẽ phải nổi tiếng lắm chứ nhỉ?

Trong khi Draco đang đánh giá bốn người, thì bốn người cũng đồng thời đánh giá Draco bằng mắt-- Chỉ là hai thằng nhóc! Nhưng đều mặc áo chùng của trường kìa?

"Salazar, thằng nhóc tóc vàng là học sinh nhà Slytherin à?" Nam nhân mặc áo chùng màu đỏ húych húych nam nhân mặc áo chùng màu xanh lá tên Salazar.

Salazar lạnh nhạt lắc đầu.

"Godric, cậu xem xem, thằng nhóc còn ngất kia sao lại giống thằng nhóc nhà Potter bên Gryffindor thế nhỉ?" Thiếu nữ mặc áo chùng màu xanh dương hất mặt với nam nhân mặc áo chùng màu đỏ tên Godric.

"Rowena, thằng nhóc tóc vàng cũng giống tên nhãi ranh nhà Malfoy lắm chứ!" Godric bĩu môi.

"Nhưng không phải nhà Malfoy và nhà Potter chỉ có hai đứa đang học năm thứ năm và một đám lít nhít thò lò mũi phải chờ mấy chục năm nữa mới đến tuổi đi học sao?" Thiếu nữ cuối cùng mặc áo chùng màu vàng đất lên tiếng.

"Hừm! Helga nói cũng đúng!" Godric gật gù.

Rowena khinh bỉ: "Với chỉ số thông minh của cậu thì ai nói gì chẳng đúng!"

Anh nhảy dựng: "Rowena Ravenclaw! Cậu đang coi thường mình! Không phải tại mình kém thông minh, là do não cậu đột biến quá thôi!"

"Có gì khác nhau sao?"

"Khác mà!"

"Hừ!"

Draco lần thứ hai há hốc mồm kinh ngạc.

Ba má ơi!

Tất thối của Merlin!

Cậu vừa mới nghe thấy cái quái gì vậy?

Salazar? Godric? Rowena? Helga? Đây không phải là tên của Bốn Nhà sáng lập sao? Chẳng lẽ còn một Salazar, Godric, Rowena và Helga nào khác nữa sao?

"Xin lỗi..." Lần đầu tiên Draco biết thế nào là e dè trước mặt người khác: "Cho hỏi... Đây là năm bao nhiêu vậy ạ?"

Godric nhìn cậu như nhìn một thằng ngốc.

Draco trợn trắng mắt-- Khuôn mặt kia là gì? Coi thường tôi? Có tin tôi méc ba...-- Sau đó cậu lại nhớ ra... nếu đúng như dự đoán của cậu, thì ba cậu cũng chẳng thể làm gì được người này, mà cũng chẳng thể méc ba được nữa...-- Hu hu... Lần đầu tiên nhớ ba như vậy...

Salazar chậm rãi trả lời câu hỏi của Draco: "Năm 995 theo lịch phù thủy."

Dù đã chuẩn bị tâm lý trước nhưng mặt mũi Draco vẫn trắng bệch.-- Năm 995? Khoảng cách một nghìn năm sao? Thiệt là hư cấu! Tại sao mình và Potter lại xuất hiện ở đây cơ chứ?

Rồi Draco chợt ngộ ra! Rối loạn pháp thuật! Chính là do vùng sáng hôm qua!

Cậu yếu ớt lên tiếng: "Xin lỗi... Có thể đánh ngất con được không ạ?"

Tim tôi đau quá man. Con tim mỏng manh yếu đuối dễ vỡ của tôi không thể nào chịu được đả kích mạnh như vậy...- Draco • tâm hồn thiếu nữ • Malfoy khóc thầm trong lòng.

"Được thôi!" Godric nở nụ cười tỏa nắng đậm chất Gryffindor, nhanh nhẹn rút cây đũa phép bên trong áo chùng phù thủy ra, đáp cho Draco một Bùa Choáng.

Draco nhanh chóng ngất đi.

"..." <- Đây là Salazar.

"..." <- Đây là Rowena.

"..." <- Đây là Helga.

Rowena hít một hơi sâu, rống lên: "Godric Gryffindor!!! Tại sao cậu lại đánh ngất nó hả???"

Godric cảm thấy cực kỳ vô tội: "Là tại nó yêu cầu mà!"

Helga nhìn sang Salazar: "Rốt cuộc là tại sao chúng ta lại để Godric làm hiệu trưởng nhỉ? Hogwarts sẽ tồn tại được trong bao lâu đây?"

"Do ma nhập." Còn nếu Hogwarts mà sập, thì mình sẽ thay cậu ấy gánh.-- Salazar bình tĩnh trả lời, nhưng câu sau anh không nói cho Helga nghe, chỉ nghĩ trong lòng mình.

Còn Rowena thì đang nhéo tai Godric: "Godric! Cậu phải mang thằng nhỏ tóc vàng về trường cho mình!"

Anh la oai oái: "Mình không muốn! Chỉ nội việc mình nhìn mặt nó giống thằng ranh nhà Malfoy là mình đã cảm thấy khó ở, muốn choảng nó một trận rồi! Trông thằng nhóc tóc đen dễ ưa hơn nhiều!"

"Lớn đầu rồi mà còn chấp nhặt với trẻ con! Cậu cũng suốt ngày trêu chọc nó còn gì! Bày đặt lí do lí trấu! Chứ không phải tại thằng nhóc tóc đen trông nhẹ hơn thằng nhóc tóc vàng hả? Không nói nhiều với cậu! Bây giờ cậu chọn đưa thằng nhóc về hay bị mình cấm túc hả?"

Godric đau khổ: "Mình sẽ đưa mà..." Còn đâu uy nghiêm làm hiệu trưởng của tôi... Sao số tôi lại khổ thế này... Bị cấp dưới kiêm bạn thân hiếp đáp. Tim tôi đau quá man. Con tim mỏng manh yếu đuối dễ vỡ của tôi không thể nào chịu nổi đả kích mạnh như vậy...-- Nhưng anh vẫn chậm chạp tiến lại chỗ Draco, định sử dụng Bùa nổi.

"Dùng tay nhé!" Rowena liếc anh.

"..." <- Mặt Godric như vừa nuốt nguyên một bầy ốc sên nhầy nhụa.

Ôi! Tôi đau khổ quá... Tôi không còn sức để mà mắng thầm nữa rồi...- Anh khóc không ra nước mắt.

Helga cũng tiến lại bế Harry lên một cách cẩn thận, lượm luôn đũa phép của nó lên, lúc chạm đến áo choàng Tàng hình thì sửng sốt, vội quay lại nhìn Salazar.

Salazar nhìn cô, khẽ gật đầu.

Cô cũng cầm áo choàng Tàng hình lên, đưa cho Salazar, sau đó cùng Rowena sánh bước đi phía trước, lúc đi qua chỗ Godric còn mỉm cười với anh: "Đi nào!"

Ôi! Helga dịu dàng đáng yêu cũng học hư Rowena, trở thành bánh trôi nhân mè đen rồi...-- Godric • tâm hồn thiếu nữ • Gryffindor u oán, sau đó miễn cưỡng cúi người định xách Draco lên, thì cổ tay bị Salazar giữ lại: " Để mình."

Nếu Salazar đã lên tiếng thì đương nhiên Rowena cũng không có ý kiến gì.

Godric mừng chảy nước mắt: "Quả nhiên chỉ có Salazar là thương mình!" Anh nhìn đến Rowena và Helga đang đi đằng trước: "Không như ai kia, hung dữ!"

Rowena giống như nghe thấy, quay phắt lại: "Nói gì đó?"

Godric rụt cổ.

Salazar dùng Biến hình biến Draco thành một con chồn hương lông trắng, xách cổ cậu lên, kéo Godric nhập hội với hai cô gái.

Không hiểu sao Godric cảm thấy hình dạng con chồn rất phù hợp với Draco, anh lại nghĩ đến hình ảnh thằng nhãi ranh nhà Malfoy kia biến thành con chồn, cảm thấy cực kỳ ngu ngốc, thế là cứ há miệng cười ngu.

***

Lâu đài Hogwarts, tiết học Tiên tri của hai nhà Slytherin và Gryffindor.

Thằng nhãi ranh nhà Malfoy nào đó đang ngồi trong lớp học: "A... A... Hắt xì... ì...!!"

Thằng nhóc nhà Potter nào đó ngồi bên trên quay xuống nở một nụ cười gợi đòn: "Trông kém sang vãi!"

Mọi người xung quanh: "..." Lại sắp ve vãn nhau rồi! Malfoy chết tiệt! Mau mau đè tên Potter này ra làm đi! Ngày nào cũng thồn cẩu lương vô họng người ta thế này thì ai mà chịu cho nổi?!

Tác giả bày tỏ, đợi họ đến với nhau rồi, mấy người liền ăn cẩu lương trộn đường nhé~~!

***

Trong lúc đó, năm người và một con chồn tiến về lâu đài Hogwarts.

Bốn người lớn có một số câu hỏi dành cho hai đứa trẻ này.

° • ° • °

Chương 2 của "Ngàn năm" ra mắt rồi đây! Mong mọi người ủng hộ và giúp mình soát lỗi chính tả nhé!

Mà có ai giống mình không: khi đọc đến những đoạn truyện về bức chân dung Bà Béo liền tưởng tượng ngay đến Mona Lisa -))).

Có cảm giác Malfoy thiếu gia và Sư tổ Godric vào tay mình mất hình tượng trầm trọng AwA. Xin lỗi hai người, là lỗi của tay tôi chứ không phải lỗi của tôi QvQ.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

Và lần này không có spoil chương sau đâu ạ AwA.

       

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro