;35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

quán bar.

trong tiếng nhạc cuồng nhiệt trong sàn nhảy, mọi người điên cuồng lắc lư người hòa vào điệu nhạc mê say.

jina mặc một chiếc váy đen ngắn, áo màu đỏ để lộ xương quai xanh cùng đôi vai trắng mịn, chiếc eo thon nhỏ lắc lư cùng điệu nhạc, đôi mắt nhắm chặt hưởng thụ tiếng nhạc cuồng say.

hayoung mặc một bộ váy liền màu vàng nhạt, cô ngồi trong góc ngắm nhìn người đẹp bốc lửa đang nhảy như điên như dại ngoài sàn nhảy.

không biết đầu của jina có vấn đề hay não bị chạm mạch, buổi tối cư nhiên đến rủ cô đi quán bar với lý do muốn tìm đàn ông, nghe xong cô suýt té ngã.

cũng may sunoo phải đi họp nếu nghe được lời cô nàng nói, chắc sau này mỗi đêm cô khỏi cần nghĩ đến chữ 'ngủ' viết như thế nào? mà động lực khiến cô nàng muốn đi bar cũng chỉ có một... là vì bị tên lee biến thái khi dễ.

đôi oan gia này, không biết đến khi nào mới thành đôi đây? bọn họ thật trong mong đến ngày cưới của hai người, hayoung vẫn mong jina sẽ được hạnh phúc dù hiện giờ cô nàng cũng hạnh phúc đó thôi, chỉ là bướng bỉnh vẫn không chấp nhận.

nhạc bỗng dừng lại đổi thành bài 'safe and sound', mọi người không thấy mất hứng mà bắt đầu bắt cặp nhảy đôi.

jina thì ngược lại, mất hết hứng thú đi về bàn của mình, vừa ngồi xuống đã tụ một ngụm lớn bia, sau đó xoay sang nhìn hayoung cười khì.

"không ra vận động một chút, rất tốt cho sức khỏe nha."

"tớ mà ra vận động, chỉ có có người nào đó biết được, nơi này chắc chắn sẽ bị san bằng, mà cậu... nếu là người nào đó của cậu thì đảm bảo ngày mai nơi này sẽ biến thành bãi rác công cộng mất."

hayoung nheo mắt nhìn cô, thái độ tỏa ra rất chắc chắn với lời mình vừa nói.

"hắn dám?" jina nổi đóa.

"nơi này do tớ cùng cậu và chị geunji hùng vốn, mặc dù phần của tớ ít nhất, thì can hệ gì đến tên kia? tớ chấp hắn nửa cái mạng cũng không dám."

nơi này là do ba người các cô bỏ tiền ra thu mua lại, mới đầu là quán cháo của ông bà chủ nhưng hai ông bà muốn về quê an hưởng tuổi già nên nhường quán cháo này lại cho ba người bọn cô.

mới đầu cũng bán cháo nhưng tay nghề không bằng ông bà chủ, kết quả là quán ế đến mức một con ruồi cũng không thấy xác vì thế đành đổi sang quán bar cho rồi, ba người bọn cô là bà chủ, mà người quản lý là tài xế lái xe cho geunji.

"mạnh miệng thật, cậu nghĩ heeseung là ai? ngoại trừ cậu ra, đối với anh ta mọi thứ trước mắt chỉ là không khí vì thế cậu tốt nhất đừng để anh ấy cảm thấy không khí đang bị ô nhiễm, còn kiểu ăn mặc này nữa..."

hayoung nhìn từ trên xuống, cô thật hâm mộ, ngoài khuôn mặt có chỉnh sửa ra thì toàn bộ đều là hàng thật, phải công nhận dáng cô nàng bốc thật, hèn gì heeseung nóng lòng muốn ôm người đẹp về nhà đến thế.

"cậu xem cách ăn mặc của cậu đi, bao nhiêu cặp mắt sắc lang đều nhìn trúng cậu, bộ cậu cảm thấy đất đai dư thừa nên muốn kiếm chỗ nằm phải không?"

lúc trước jina đi làm đã làm điên đảo biết bao trai tráng mà mấy tên kia đành ôm bộ mặt sưng như mặt heo thất tình bỏ chạy, giờ cô nàng ăn mặc kiểu này... chỉ có nước cầu trời phù hộ bọn họ mà thôi.

"tớ muốn kiếm đàn ông đương nhiên trưng diện một chút thì có gì sai? còn tên biến thái kia, cậu đừng nhắc đến hắn mà làm tớ mất hứng."

jina lại uống hết chai bia, phất tay lên gọi thêm chai khác, hayoung cũng đành bó tay, thôi thì tới đâu hay tới đó vậy.

"cô em, sao lại ngồi một mình buồn thế? có muốn anh góp chút vui không?"

hai người đang uống bia thì một tên to con, đầu nhuộm vàng khè, mặt áo thun ba lỗ đen để lộ cơ bắp cuồn cuộn, chứng minh có tập thể hình, trên tay còn xâm một con rồng đen to tướng, khuôn mặt cũng có thể coi là đẹp trai

hắn quăng điếu thuốc trong tay, hiên ngang đứng trước mặt các cô, nụ cười sáng bóng để lộ hàm răng trắng ngà trông thật chói mắt.

jina nhìn hắn muốn phun ngay ngụm bia đang uống vào mặt hắn nhưng cố nuốt trở lại, từ tối đến giờ, đây là tên đầu tiên chịu trận, cô đương nhiên rất vui vẻ giúp hắn giải khoay.

"có muốn uống với em một chai không?" cô nũng nịu nói, hayoung kế bên nổi mấy tầng da gà da vịt.

tên áo đen nghe được âm thanh nũng nịu dịu dàng đến chết người ấy dĩ nhiên sập bẫy, hắn sáp đến bên cô, giọng nham nhỡ.

"anh là tony, còn người đẹp tên gì?"

"uống cùng em hết một chai, em sẽ nói anh nghe."

nói xong, cô lấy dưới bàn một chai rượu vang đỏ, trước mặt hắn uống hết nguyên chai, sau đó còn rất bình tĩnh lấy thêm chai khác nhìn tony cười kiều diễm.

"anh đẹp trai, tới lượt anh rồi."

thật ra chai kia chỉ là nước ngọt, cô trá hình hoán đổi mà thôi nhưng đây chỉ là chiêu đầu tiên, còn rất nhiều chiêu khác nữa cơ.

tony nhìn cô sửng sốt một chút, cũng lấy chai rượu uống hết một chai, mặt vẫn bình tĩnh nói. "em có thể nói được rồi chứ?"

"alice." cô ngọt ngào nói, tay mơn trớn chai bia định tiếp tục uống nhưng bị tony giật lấy.

"anh sẽ uống hai chai rượu loại mạnh nhất nhưng em phải giúp anh dập lửa tình có được không?"

ý tứ quá rõ ràng, cô cười khinh thường, giọng nói lộ rõ nóng giận những vẫn nhu hòa như dòng nước chảy.

"anh không cần uống, em lập tức sẽ giúp anh dập lửa ngay thôi."

tony nhếch miệng cười thỏa mãn nhưng ngay sau đó nụ cười bị dập tắt.

'ào' - một xô nước đựng đá của phục vụ vinh quang hất vào người tony, từ trên xuống dưới ướt như chuột lột, quả nhiên đã dập tắt lửa tình đang nổi hừng hừng của hắn nhưng lửa giận cũng bọc phát theo sau.

mọi người bất đầu tụ lại xem trò vui, cảm thấy rất hứng thú một màn trước mắt. hayoung thở dài lắc đầu... lại gây họa, đúng là yêu nghiệt.

tony nổi gân xanh trên bàn tay, trên trán, trên cổ... nói thẳng trên người hắn có bao nhiêu sợi gân đều muốn nổi lên hết, hôm nay thật mất mặt đàn ông mà người gây ra lại là một đứa con gái mới đau chứ.

hắn nhìn jina, cô vẫn giữ nụ cười vô tội nhìn hắn, giống như chuyện mình làm chẳng có gì là ác độc, giọng nhút nhát nhưng tiếng nói thì cực lớn.

"anh sao vậy? anh nói cần dập tắt lửa tình, em đương nhiên giúp anh rồi."

"khốn kiếp, con tiện nhân này."

tony nổi cơn xung thiên, hắn kéo tay cô bóp thật chặt, đến mức jina có cảm giác như nó sắp gãy không bằng, mày nhíu chặt nhìn tony, quát lớn.

"cái tên không não này, buông ra!"

"buông ra? ha... mày đang kể chuyện cười à?"

tony hướng mặt lên trời cười vài tiếng, mắt lạnh nhìn jina.

"đồ đàn bà thối tha như mày, chán sống thật rồi mới dám động vào ông đây. được, mày muốn chơi? lão tử hôm này sẽ chơi chết mày, cho mày ngay cả xuống giường cũng đừng mong xuống được."

nói xong kéo tay cô mạnh bạo đi ra cửa, hayoung thấy chuyện không hay, muốn ra ngăn cản nhưng chưa kịp làm gì thì một cô gái mặc váy đỏ, khuôn mặt trang điểm đậm lè, thân hình bóc lửa cộng thêm bộ ngực khủng đi tới trước mặt jina.

'BỐP' - mọi người ồ lên khi thấy sự kiện mới lạ mà jina thì choáng váng, cô có biết cô ta sao? không lẽ là tình nhân của heeseung? nhưng nghĩ lại vì sao mình lại chịu trận, không thể được.

'BỐP' - cô hất mạnh tay tony ra, xoay người cho cô gái áo đỏ một cái tát.

cô gái áo đỏ kinh hoảng, không nghĩ lại bị đáp trả, lửa tức trong người bùng phát, nhìn jina như muốn giết người.

"đồ đàn bà phóng đãng, dám dụ dỗ bạn trai tao còn đánh tao? tao cho mày chết."

cô gái áo đỏ giơ tay muốn tát nhưng bị jina bắt lấy được, tay còn lại không kiêng dè giáng thêm một cái tát vào mặt cô gái áo đỏ.

"mày, mày..." cô gái áo đỏ giận đến sôi máu, một tay ôm mặt, một tay chỉ thẳng vào mặt jina, đến nửa ngày cũng không nói được một câu.

"mày, mày, mày cái gì? nhìn chị sang trong quý phái như vậy mà ngay cả tiếng người cũng không nói được, tôi thật mất mặt thay cho mấy thầy cô từng dạy chị đó."

cô không ngờ lại vướn vào chuyện tình tay ba mà cô lại là người vô tội nhất, tự nhiên bị ăn cái tái, còn tên khốn kiếp kia nữa, nhìn là muốn nổi điên, đàn ông gì mà thấy hai cô gái đánh nhau cũng không lên tiếng, chỉ biết đứng nhìn.

đúng là thứ đàn ông, đầu to mà óc chỉ nhỏ như hạt cát trên sa mạc, suy nghĩ chỉ bằng nữa thân dưới.

"tao đánh chết mày."

áo đỏ bị sốc nặng, cô nàng không màn hình tượng là gì, bay thẳng vào người jina, nắm chặt tóc cô kéo mạnh, tay kia thì cào lên tay cô làm nó hiện ra một vết xước dài.

jina thật sự bị chọc giận, cô cũng đá bay cái hình tượng thục nữ, lên gối, cấu xé cô gái áo đỏ không nương tay.

hai người cứ như hai con hổ cái đánh nhau không biết gì gọi là 'thương hoa tiếc ngọc' cứ thế đánh rất hăng say, mặc kệ bao nhiêu ánh mắt nhìn bọn họ vừa hứng thú, vừa lo sợ sẽ xảy ra án mạng.

tony thì ra vẻ ta là kẻ ngoài cuộc nhìn hai con hổ cái đánh nhau, lòng cũng có chút tự kiêu bởi được hai người đẹp coi trọng.

hayoung chịu không nổi nên đi tới can ngăn, ai ngờ bị cô gái áo đỏ hất mạnh ngã vào cạnh bàn.

nghe tiếng hét của bạn, jina một đầu tóc rối bời, một bên má đã sưng lên, khóe miệng có chút máu, váy bị xé rách, áo cũng chẳng kém, trên vai còn có vài chỗ bị cào xước, nhìn cô bây giờ thật tệ hại nhưng vẫn mang chút hoang dã. nếu có thêm cây gậy cùng một cái lon là đủ bộ... ăn xin thời hiện đại.

cô chạy lại đỡ hayoung đứng dậy, liếc nhìn con ả kia thì thấy cô ta cũng không hơn gì, trên mặt cũng có mấy vết xước mà váy cũng bị xé thành sườn xám, khuôn mặt trang điểm đậm lè giờ trong rất quái dị, hơn nữa mái tóc xoăn nay đã trở thành ổ quạ, tương đối tệ hơn cô nhiều.

thật may là cô không trang điểm đậm, nếu không...

tony thấy chiến tranh đã kết thúc, để lại chỉ là bãi chiến trường, toàn bộ những bàn gần đó đều bị đập nát, lòng có chút khó chịu đi tới chỗ cô gái áo đỏ.

"cara, em sao lại tức giận vì con đàn bà này làm gì? anh chỉ muốn đùa cô ta một chút thôi, em nhìn cô ta xem, đến xách giày cho anh cũng không xứng nói chi muốn cùng anh lên giường."

hắn nịn nọt nói với cara. "lòng anh chỉ có em thôi."

nghe ngọt ai lại không thích, cara cố chỉnh sửa đầu tóc cùng trang phục một chút, nhìn hắn với vẻ đáng yêu.

"anh nha, nếu muốn em có thể đáp ứng anh bao nhiêu lần cũng được, anh nhìn con ả đi, với thân hình như thế? nếu bị anh lăn đi lăn lại nhiều lần e rằng chỉ còn cái xác không thôi."

jina cười khinh bỉ, muốn mắng hai tên cấu nam nữ không biết xấu hổ này một trận nhưng bị hayoung ngăn cản.

"cậu còn làm loạn, nơi này sẽ bị bọn họ phá hư mất thôi."

hayoung đã quan sát kỹ đôi cẩu nam nữ này, nam là đại ca xã hội đen, nữ có thể là gái gọi cũng nên nhưng bọn họ không muốn gây chuyện với hai tên này, dù có mấy thế lực phía sau chống lưng nhưng giờ này có ai cứu được hai cô đây.

jina hiểu ý, thôi đành về bàn bạc với geunji, xử đẹp bọn họ sau vậy, hơn nữa hayoung hình như bị thương, phải đưa cô nàng đi bệnh viện ngay nếu để sunoo biết bảo bối của hắn vì cô mà bị thương thì cô sẽ đi đời nhà ma mất.

thế là cô đỡ hayoung đứng dậy, muốn rời đi nhưng...

"muốn đi dễ dàng như vậy sao?"

cara chắn ngang đường họ, lại hô một tiếng, có năm sáu tên to con đi đến vây quanh bọn họ. lần này chắc chắn tiêu thật rồi.

"cô muốn cái gì?" jina nghiến răng hỏi.

"hừm ... chỉ muốn hai cô làm hai việc. thứ nhất quỳ xuống trước mặt tôi dập đầu mười cái còn phải luôn miệng nói mình là tiện nhân phóng đãng... thứ hai, thỏa mãn mấy anh em của tôi thì các cô được đi."

jina cười lạnh, đầu xoẹt qua tia giảo hoạt nhìn cara, nhàn nhạt nói.

"tiện nhân phóng đãng nói ai?"

cara cười mỉa mai. "tiện nhân phóng đãng là nói hai tụi mày."

một phút sau, cả quán bar đều cười ầm lên, hayoung và jina cũng hiểu ý nhau, nhếch môi cười.

lúc đầu cara không hiểu nhưng khi nghĩ kỹ lại thì đỏ mặt tía tai, mắt ác độc nhìn hai cô gái, hét lớn.

"các anh lên hết cho tôi, ngay tại chỗ này chơi chết bọn nó cho tôi."

dám đặt bẫy cô, cô sẽ cho hai đứa này một bài học nhớ đời.

"khoan đã."

jina giơ tay ngăn cản sau đó quay lại nhìn hayoung, vẻ mặt đáng thương, đôi mắt lấp lánh như sao đêm, giọng míu máo.

"hayoung , gọi điện cho chồng cậu đến mau."

hayoung ngẩng ra nhưng ngay tức khắc mặt đã lạnh như tiền, vì sao cô nàng không gọi cho heeseung mà bảo cô gọi cho sunoo? gọi cho chồng chẳng khác nào tìm đến đường chết nhưng hết cách, thà nhận tội trước chắc sẽ được khoan hồng.

cô lấy điện thoại ra, ấn nút gọi, bên kia lặp tức được kết nối, nghe giọng bên kia vang lên, cô rầu rĩ lên tiếng.

"chồng ~"

"..."

"bọn em đang ở quán x, jina lại gây chuyện rồi, anh mau đến đi nha."

không đợi bên kia hồi đáp, cô lập tức tắt máy vừa nhìn qua đã thấy cặp mắt đầy tia lửa đỏ của jina, cô nàng cười cười.

"nếu cậu ra mặt, đảm bảo anh ấy không dám làm gì tớ đâu ha?"

dù gì jina cũng là vợ của ông chủ, chồng cô chỉ là nhân viên, đây là chỗ dựa vững chắc duy nhất của cô.

"muốn tìm cứu tinh sao? được thôi, tao không ngại chơi với tụi mày, để xem hai đứa mày sẽ tìm thần thánh phương nào đến giúp tụi mày đây."

cara ra vẻ là tay đàn chị, mà cô ta thật là chị hai xã hội đen, tony chỉ là bồ nhí của cô ta thôi nhưng cô ta rất thích hắn, bởi kỹ thuật trên giường của hắn rất tuyệt, mà cũng chỉ có hắn mới khiến cô thỏa mãn lửa dục trong người mà thôi.

jina và hayoung nhìn vẻ đắc ý của cara, lòng càng bùng lửa giận, để xem sunoo đến, cô ta hóng hách được bao lâu.

thời gian cứ thế trôi qua, lại trôi qua, mọi người bắt đầu mong đợi chiến tranh kế tiếp bắt đầu, bọn cara tìm một chỗ ngồi xuống mà bọn jina cũng tìm chỗ ngồi nốt.

khoảng 20 phút sau, cánh cửa lớn bị đạp văng ra, một đám người hùng hổ xông vào, sunoo một thân âu phục đen, áo trong màu trắng, không có thắt cravat chứng tỏ rất vội vàng chạy tới nhưng vẫn thấy được anh có bao nhiêu là hấp dẫn mắt người.

jina cùng hayoung mắt lóe sáng khi thấy cứu tinh vĩ đại đã đến nhưng ánh sáng trong mắt hai người bỗng vụt tắt vì phát hiện người đi phía sau sunoo.

cũng một thân tây âu đen, áo sơ mi đen, thân người đầy uy nghiêm, khí thế bức người từng bước chậm rãi đi tới, dáng vẻ oai phong như thế nhưng khuôn mặt lại tối sầm, vẻ mặt y như ai thiếu anh cả trăm triệu đô không bằng, nhìn là muốn tránh xa ngay lập tức.

jina và hayoung nhìn nhau, nuốt nước bọt.

kỳ này họ gây chuyện cứ nghĩ sẽ được cứu tình giúp đỡ nhưng hiện lại là ác ma hiện hình... lee heeseung.

mọi ánh mắt phức tạp đều nhìn hai người đàn ông trước mắt nhưng đại đa số chỉ có ngưỡng mộ cùng vọng tưởng viễn vong.

heeseung mặt đen hơn bao công, ánh mắt diều hâu liếc nhìn xung quanh, muốn tìm cái người đã gây họa nhưng nhìn thế nào cũng không thấy được.

hôm nay có cuộc hợp ở bên anh, mọi người đang bàn bạc vấn đề thu mua vài miếng đất bên đó, đang bận rộn thì gã nghe thấy sunoo nói điện thoại cùng vợ, vì căn phòng đang trong giai đoạn yên lặng đến tiếng ruồi kêu cũng có thể nghe thấy, thế là gã nghe được jina đang ở bar mà còn gây chuyện.

lòng lo lắng đành mặc tất cả chạy đến đây xem cô ra sao, có bị thương không, có bị người khác khi dễ không? nhưng khi đến hiện trường chỉ thấy một mình hayoung.

'tốt, rất tốt... đã gây ra họa mà còn trốn được, lần này sẽ không nhân nhượng nữa, phải cho một bài học mới được.'

gã thầm nhủ, mắt lại như tia lade quan sát xung quanh.

sunoo thì không để tâm mọi ánh mắt đang nhìn về phía họ, hắn đi tới chỗ hayoung, kéo người cô đến gần người mình, ánh mắt lo lắng nhìn cô từ trên xuống, thấy cô không bị thương tổn gì, hắn mới thở phào yên tâm.

"youngie, mai mốt muốn đi đâu thì nói anh đưa đi, em đi một mình vào mấy chỗ phức tạp này làm anh lo lắm."

giọng ôn nhu có chút trách móc nói với cô, hayoung nở nụ cười hạnh phúc.

"jina bảo muốn tìm..." nói một nửa cô chợt nhớ có ác ma ở đây nên đổi giọng ngay.

"cậu ấy muốn tìm chỗ giải khoay nên bảo em đi cùng, với lại chỗ này là của bọn em nhưng không ngờ lại có người đến làm loạn... đúng không jina?"

nói xong cô quay ra sau muốn tìm jina nhưng chẳng thấy đâu, không lẽ vì sợ heeseung mà trốn rồi? không thể nào, cô nàng ngay cả nhổ lông cọp cũng không sợ thì làm sao sợ heeseung cho được.

"jina, nếu trong ba giây em không xuất hiện, ngay lập tức anh sẽ thiêu rụi nơi này."

gã không muốn hỏi nhiều, cũng không muốn tìm nữa, trực tiếp nói ra lời uy hiếp, nếu thật sự cô cứng đầu muốn trốn tránh , gã không ngại thiêu trụi nơi này đâu.

jina rùng mình một cái, cô hiện tại đang trốn phía sau một tên béo, cũng không biết vì sao lại trốn nhưng vừa nãy khi thấy gã xuất hiện, cô liền có chút chột dạ nên trốn ngay nhưng giờ gã đã nói thế, nếu cô còn không ra, e là...

mọi người vẫn im lặng nhìn cảnh trước mắt, ai ai cũng đều có cùng suy nghĩ. không lẽ người này là cứu tinh của hai cô gái kia?

ai cũng có cùng suy nghĩ nhưng riêng cara thì như bị điểm huyệt, đứng bất động nhìn heeseung đôi mắt như tia lade quan sát gã thật kỹ.

cô biết người đàn ông này, cô từng thấy gã trên TV, báo đài và mọi người ai cũng bàn tán về gã, một người đàn ông thành đạt, bề ngoài lại tuấn lãng, cô hằng mơ ước được lên giường cùng gã dù chỉ một lần cũng mãn nguyện.

thật không ngờ hôm nay có thể gặp được gã, có phải ông trời đã nghe thấy tiếng lòng của cô nên mới đưa gã đến đây với cô không?

cara lập tức sửa sang lại bản thân cho đẹp một chút, dịu dàng đi tới trước mặt heeseung, cũng không để mắt đến tony, nở nụ cười quyến rũ, còn giọng nói thì ngọt như kẹo mạch nha.

"lee tiên sinh, ngọn gió nào đưa ngài tới đây vậy? tôi là cara, rất vui được hầu hạ ngài."

từ dáng người cho đến hành động đều như bạch tuột quấn lấy cánh tay của heeseung mà lời nói thì như kẻ ti tiện vang bên tai gã.

nghe mùi nước hoa nồng nặc, heeseung nhíu mày nhìn về cara, mắt không chút tình cảm, giọng lạnh tanh.

"tránh ra."

cara sửng sốt nhưng cô nào có để tâm, tay lại ôm chặt gã hơn, để bộ ngực khủng dựa sát vào người gã.

"lee tiên sinh, ngài thật là vô tâm nha nhưng cara rất hâm mộ ngài, không biết đêm này có thể... á-"

chưa nói dứt câu, cả người đã bị xô ngã, cara không tin quay lại nhìn, đã thấy jina phùng mang trợn má nhìn cara, mắt như bốc lửa, mà cara có nào chịu thua cũng trừng mắt nhìn jina, hai người cứ thế trừng qua trừng lại, mà trên đầu như có sấm sét lớn.

jina nhìn cara, muốn dùng ánh mắt xuyên thửng mắt cô ta, khi nãy còn hùng hổ nhục mạ cô vì cái tên tony khốn kiếp kia, giờ lại muốn câu dẫn người đàn ông của cô sao? hừ, không có cửa đâu, cho dù là cửa sổ cô cũng lấy xi măng trét lại.

chưa kịp mắng chửi, tay đã bị người nào đó kéo mạnh, cả thân người đều rơi vào vòm ngực rắn chắc, còn có mùi hương quen thuộc, jina ngước nhìn thì kinh ngạc, bởi tên đứng trước mặt cô, vẻ mặt rất đáng sợ.

heeseung nhìn jina từ trên xuống, lửa giận trong lòng bỗng chóc tan biến, thay vào đó là sự kinh hoảng, sợ hãi, lo lắng... tim thắt lại đau đớn.

trước mặt gã, jina áo quần bị xé rách, một bên má bị xưng, trên vai cùng tay đều có vết trầy xước, tóc thì rối bù. hình ảnh một năm trước bất chợt hiện về, tay gã run rẩy không ngừng, hít thở cũng khó khăn.

jina thấy gã có chút quái lạ, vẻ mặt tự nhiên tái nhợt, cô cũng cảm giác tay gã đang rung, nhịn không được đành lên tiếng trước.

"heeseung, anh sao vậy?"

nghe được tiếng cô gọi tên gã, thần sắc mới có chút ổn định, lại nhìn jina, đôi mắt trở nên sắc lạnh, mặt cũng trở nên tối sầm, gã gằn giọng.

"là ai? là ai đã đánh em?"

jina nuốt ngụm nước bọt, từ trước đến giờ, đây là lần đầu thấy gã giận dữ như thế, cô có chút hoảng sợ nhưng nghĩ lại gã vì mình tức giận nên có chút vui vẻ, cô đương nhiên có thù báo thù.

thu lại vẻ mặt kinh ngạc, thay vào đó là vẻ mặt đáng thương, môi mím lại như muốn míu, thân người thì run rẩy, khóe mắt có chút ươn ướt tỏ ra đang hoảng sợ nhưng cái tay khi chỉ về thủ phạm thì rất kiên quyết.

"là tên tóc vàng này... tự nhiên đến chọc phá em, còn nói muốn em dập tắt lửa tình gì đó cho hắn ta... " sau đó chỉ tay về phía cara, giọng trở nên nghẹn ngào hơn.

"còn có cô ta... cô ta nói em là tiện nhân. không biết liêm sĩ chuyên dụ dỗ đàn ông của cô ấy..."

lửa đang cháy rất hào hùng nên cô không ngại châm thêm xăng, đổ thêm dầu, cho thêm tí nhớt. từng lời ủy khuất nấc lên thành tiếng.

"cô ta nói sẽ tha cho em, chỉ cần em quỳ trước mặt cô ta, dập đầu ba mươi cái, còn phải nói mình là tiện nhân phóng đãng trước mặt mọi người, sau đó... sau đó..."

"sau đó thì sao?" heeseung không kiên nhẫn lên tiếng.

gã bây giờ như trúng phải bùa mê, hoàn toàn tin những lời jina nói, mà gã không nghi ngờ cũng phải, bởi đây là lần đầu tiên sau khi cô mất trí nhớ, cô tỏ ra ủy khuất trước mặt gã vì thế làm sao gã lại không tin?

"cô ta nói em và hayoung phải trước mặt bao nhiêu người, cởi hết đồ ra, còn phải ngay tại đây thỏa mãn dục vọng mấy tên kia, đến khi nào họ chơi chán mới được đi."

mọi người nghe xong thì kinh hoàng, cô gái này quả thật ác độc đấy, tuy mới đầu bọn họ đồng cảm với cô vì cô là người bị hại nhưng bây giờ sự đồng cảm lại quay về phía bọn cara... thật rất đáng thương.

hayoung đứng kế bên chỉ biết lắc đầu, jina quả thật một ngày không tạo nghiệt chắc sẽ buồn đến phát chán nhưng tại sao lại kéo cô theo cùng?

"là thật?"

câu này là của sunoo, hắn nãy giờ cũng ẩn nhẫn rất lâu, khi nghe jina nói thế, hận không thể lập tức giết chết bọn cặn bã này nhưng ông chủ còn chưa ra tay, quân lính như hắn chỉ có thể nhịn đến khi hốt hàng phút chót.

hayoung vì phóng lao nên phải theo lao, hết cách đành gật đầu nhận bừa, ngay lập tức trả lại cô là vẻ mặt như phán quan tái thế, làm cô cũng khiếp sợ theo, cô quả thật cũng tạo nghiệt rồi.

về phía cara, mặt đã đen hơn than, tay siết chặt vì tức giận, hận không thể cho cô ta thêm vài cái tát. con tiện nhân này dám nói thêm cho cô nhưng rốt cuộc cô ta là gì của heeseung? tại sao gã quan tâm đến thế?

nhìn lại jina, cô ta có gì hơn cô, xem khuôn mặt cũng coi như tạm được, ngoài ra chẳng có gì khiến đàn ông nổi thú tính, còn cô thì khác, muốn gì được nấy, cô không tin không đấu lại con tiện nhân kia.

vội vàng đi tới ôm lấy tay heeseung nhưng bị gã nhanh tay hơn, cổ cô đã nằm gọn trong tay gã, cara hoảng sợ nhìn người đàn ông trước mắt.

"lee... lee..."

cảm giác cổ đang bị siết rất chặt, không khí mỗi lúc càng hiếm hoi, cara trợn mắt nhìn gã cố van cầu nhưng không nói được, chỉ ú ở kêu được họ của gã.

mấy người khác nhìn thấy cảnh này, run sợ lui về phía sau, hôm nay cứ nghĩ đi xả stress, không nghĩ gặp phải cảnh tượng này... bọn họ vẫn còn muốn sống.

ngay cả đám tony cũng lùi về phía sau, muốn tìm một cái lỗ nào đó chui xuống trốn ngay, bọn họ không chọc ai lại đi chọc đàn bà của heeseung, thật không muốn sống nữa mà.

"heeseung, bỏ cô ta ra ngay."

jina đơn thuần chỉ muốn cho cô ta một trận, không nghĩ tới heeseung lại đi tới nước này, cô quả thật đã làm cho núi lửa phun trào rồi.

"thả ra? cô ta làm thế với em, em nghĩ anh sẽ dễ dàng tha cho cô ta sao?"

gã bỗng tăng thêm lực ở tay, mặt cara đã chuyển sang tím, mắt cũng trợn ngược, nếu heeseung còn không buông tay, e rằng sẽ có án mạng xảy ra.

jina kinh hoàng nhìn heeseung, lòng cũng rất sợ hãi nhưng cô phải nhịn xuống, cô không muốn gã giết người. cô không muốn mang tội đồng phạm phải ở tù.

"đúng là cô ta sai nhưng hiện tại tôi đã không có gì rồi, anh thả cô ta đi."

"được... nếu năm phút sau, cô ta vẫn còn sống, anh sẽ thả cô ta ngay lập tức."

heeseung phối hợp với lời cô nói, tay cũng bắt đầu tăng thêm sức.

năm phút? với sức trâu như gã chỉ cần một phút thôi là cô ả sẽ đi gặp mạnh bà ngay lập tức. jina trong lòng thở dài.

bây giờ chỉ còn một cách. jina đi tới, tay nắm lấy bàn tay còn lại của gã, giọng nhỏ dần, đôi mắt long lanh nhìn gã.

"heeseung, cô ta chết chỉ làm bẩn tay anh, mặc cô ta đi."

bàn tay đang siết chặt cổ cara vì lời nói của cô mà buông lỏng, giọng điệu dịu dàng này gã nghe xong cứ như ăn phải mật, đúng là chỉ có cô mới khiến gã khống chế được bản thân, cũng chỉ có cô mới khiến gã đau lòng như thế.

nhưng nghĩ lại đây không phải thời cơ tốt sao? gã muốn một chút lợi ít...

"nếu em hôn anh một cái, anh sẽ thả cô ta ngay."

mọi người chết đứng, mà jina thì phát giận, giờ này là giờ nào mà gã còn nói đùa được chứ? nhưng nhìn mặt thì nghiêm như tảng băng, cô thở dài.

"được, là anh nói đó nha?"

nói xong, cô nhướng người hôn lên má gã, cái này cũng không phải tại cô, là do gã bảo cô hôn nhưng không có nói hôn ở chỗ nào.

"anh đâu phải trẻ con." gã cau mày.

'anh còn thua đứa con nít ba tuổi.' cô thầm nhủ nhưng lời nói ra thì trái ngược.

"anh chỉ nói hôn thôi nha, không có nói phải hôn ở đâu. bây giờ thả người đi, là đàn ông nói phải giữ lấy lời, đáng mặt đàn ông một chút..."

nghe xong, gã còn nói được gì đây, lại nhìn cara mặt đã trắng hơn tờ giấy, hừ lạnh một tiếng, hất cô ta xuống đất.

"á... khụ, khụ, khụ..."

cara ho khan, cố hít không khí, mắt oán hận liếc jina, thù này không trả, cô thề không làm người.

"cô và người của cô đi đi." jina gằn giọng, sau đó nhìn mọi người phía sau, lòng rầu rĩ.

ngày hôm nay coi như xong, không biết sau này họ còn đến ủng hộ quán cô không nữa. tất cả đều tại cái tên biến thái này, đánh bọn họ một trận là được rồi, sao lại muốn giết họ làm gì không biết.

"xin lỗi tất cả mọi người, hôm nay xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, mong các vị đây thông cảm, ngày mai tiếp tục ghé quán ủng hộ chúng tôi nha."

mọi người gật đầu như giả tỏi, nếu thật không đến, nhỡ cô gái này tức giận có khi nào bọn họ sẽ bị người đàn ông này băm thành tỏi luôn không? ngày mai dù sóng to gió lớn, bão lụt hoành hành, họ cũng chèo thuyền tới đây điểm danh.

sau khi gật đầu lia lịa, bọn họ từng người chạy trối chết, jina càng rầu rĩ thêm nhưng hết cách, lại quay sang heeseung, thay đổi tính cách 180 độ.

"anh về đi, tôi còn dọn dẹp quán... này, đồ biến thái, anh làm cái quái gì vậy hả? buông tôi ra ngay lập tức."

đang muốn đi dọn dẹp lại thì người bị gã vác lên vai, cô ra sức giãy giụa, thật mất mặt hết biết, nhìn người đàn ông này khiến máu cô chỉ có trên não, mãi mãi cũng không xuống được, thật muốn một cước đá gã bay khỏi vũ trụ cho rồi.

"mọi người ở lại thu dọn cho sạch sẽ."

gã xem lời nói của cô như không khí, phân phó mọi người xong lại vác cô đi lên xe nhưng jina nào có để yên, cô tiếp tục hét lớn.

"lee heeseung, tên lee bát đãng thối tha này, thả tôi xuống ngay, nếu..."

'bộp' - một tiếng nhỏ vang lên.

cái này ngay lập tức khiến jina im bặt, mặt lập tức đỏ chín như quả cà chua, mắt oán hận nhìn tên nào đó đang cười gian ác.

"sao không mắng nữa đi? anh cảnh cáo em, nếu em còn hét lên nữa, anh không ngại ngay tại chỗ này vạch mông em ra mà đánh đâu?"

thì ra tiếng bộp khi nãy là do heeseung đánh vào mông jina, cô lập tức ngậm chặt miệng, tên này là kẻ đại biến thái. không nghe theo thì người xấu mặt chỉ có cô mà thôi... thật tức chết cô cho rồi.

heeseung thấy jina ngoan ngoãn nghe lời, tâm tình vui vẻ hẳn lên, gã vác cô lên vai đi y như bay ra khỏi quán bar.

hayoung cùng sunoo nhìn nhau một cái, lại nhìn về hướng cửa. jina, cậu tự cầu phúc cho mình đi.

bọn cara và tony thấy mình đã thoát khỏi nguy hiểm, vừa muốn chạy đi đã bị một nhóm người ngăn lại, sunoo nhìn hayoung nhẹ giọng.

"em ra xe trước đi."

hayoung hiểu ý, cũng không muốn nói nhiều, dù không biết chồng mình sẽ làm gì bọn họ nhưng là do bọn họ tự làm tự chịu, cô cũng không như jina mềm lòng mà nương tay.

thấy hayoung đã đi rồi, hắn nhìn bọn cara, mắt lạnh, cười cũng lạnh, mà cả người cũng toát ra hàn khí mạnh mẽ.

dám động đến vợ của hắn sao? chết cũng không dễ thế đâu. hắn biết lee tiên sinh không làm gì bọn cara cũng vì có mặt jina nên mới nhắm một mắt nhưng mắt còn lại vẫn muốn xem kết thúc của bọn họ sẽ ra sao?

heeseung biết rõ sunoo sẽ không tha cho bọn họ, bởi bọn họ cũng muốn động đến hayoung nên mới yên lặng rời đi mà đương nhiên là sunoo sẽ làm.

cara thấy sunoo không muốn cho mình đi, quát lớn.

"khốn kiếp! còn không mau tránh ra, lee tiên sinh đã thả chúng tôi đi, anh không nghe thấy sao?"

"tôi nhớ là lee tiên sinh không hề nói câu đó?" sunoo lạnh nhạt nói.

cara giật mình, quả thật gã không có nói... vậy phải làm sao bây giờ? chết tiệt thật. lại nhìn nam nhân trước mặt, hắn có thể dễ dàng tha cho bọn họ sao?

"rốt cuộc ngài muốn gì?" cô run rẩy hỏi.

"khi nãy cô nói muốn hai người họ dập đầu ba mươi cái, còn phải nói mình là tiện nhân phóng đãng, còn phải thỏa mãn dục vọng bọn thối tha kia... vậy cô nghĩ xem, tôi có nên làm như thế đối với cô hay không?"

cara khiếp sợ, cô mới ra giang hồ chỉ một năm, thế lực chỉ là tép rêu, làm sao chống lại được đây? hai chân mềm nhũn ngã ngồi dưới đất, miệng lẫm bẫm.

"không, không, không... tha cho tôi, tha cho tôi!"

sunoo đảo một vòng, nếu tính luôn bọn người tony, có khoảng hai mươi tên, hắn cười lạnh chỉ tay vào đám người tony.

"tất cả lên hết đi." rồi nhìn một tên vệ sĩ.

"khi nào xong thì dọn dẹp sạch sẽ, đừng để bất cứ một hạt bụi hay vết bẩn nào còn sót lại."

nhàn nhã nói một câu rồi đi ra cửa, về phần bọn người tony, anh không cần nói thì thuộc hạ cũng biết nên làm gì, vì thế anh không bận tâm đến bọn chúng nữa.

cánh cửa vừa đóng lại, chỉ có tiếng hét của người phụ nữ cùng tiếng cười hưởng lạc của bọn đàn ông, nghe thật điếc tai, tím mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro