Chương 11: Quốc gia cơ khí Mu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, khi Stalin đang đi dạo xung quanh khách sạn, anh nhận xét nơi này giống như thế giới trước Thế chiến I.

"Ái chà, nơi đây nhộn nhịp thật đấy, tiếng ồn từ những chiếc ô tô mang phong cách những năm 30 của thế kỷ trước làm mình có cảm giác như đang ở thời Đế chế Đức vậy."

Anh để ý thấy những người xung quanh đang nhìn mình với ánh mắt tò mò như thể anh là một sinh vật lạ. Anh cảm thấy khá khó chịu, nhưng vì là khách nước ngoài nên điều này không có gì lạ. Nếu là anh, anh cũng sẽ nhìn với ý định thăm dò như vậy. Nhưng anh đã nghĩ sai.

"Ê, bộ đồ chẳng phải được làm từ vải lụa chất lượng cao sao?"

"Nó vô cùng đắt đỏ đấy. Có vẻ người đang đi là chủ của một thương đoàn nào đó, chắc phải giàu có lắm mới diện được một bộ đồ như thế ra ngoài."

Khi anh đi qua một tiệm cà phê, anh quyết định dừng chân tại đây, gọi một tách cà phê và mua một tờ báo gần đó để xem cuộc sống hằng ngày nơi này.

"Tờ báo này cũng hữu ích đấy chứ. Mặc dù mình vẫn không biết làm sao mà có thể giao tiếp với các cư dân thế giới này, lời nói và khẩu hình miệng chẳng ăn khớp nhau vào đâu. Cho dù là hiểu những chữ viết rất khác nhau, cũng thật may Mu dùng tiếng Anh Mỹ pha lẫn với Anh nên chẳng có gì khó khăn cả."

Tách cà phê được mang đến và anh húp từng chút với một dư vị đậm đà.

"Cứ tưởng mình sẽ không được sử dụng tiếng Anh nữa chứ. Và cà phê này ngon thật, như là cà phê Arabica vậy. Ồ, tin tức về Đế chế Vanguard... Cái quái gì thế này? 'Đế quốc Leifor đã bị hủy diệt'? Sao có thể. Mà khoan, dựa trên những bức hình vệ tinh mà Bộ Quốc phòng đã cho xem trong cuộc họp lần trước thì trình độ của Đế chế Vanguard tương tự thời Thế chiến II, hải quân mạnh như Nhật Bản, không quân mạnh như Anh, lục quân có những chiếc xe tăng như 'sở thú' của Đức Quốc Xã vậy. Nhưng hiện tại họ vẫn chưa có quan hệ ngoại giao với chúng ta. Chúng ta cần tránh làm ảnh hưởng đến chính quốc."

...

Tại Đế chế Vanguard, sau khi tiêu diệt Đế quốc Leifor và đang thu thập thông tin về các quốc gia khác.

"Liên Bang Nga?"

"Vâng thưa Thái tử, theo như những gì mà các máy bay trinh sát đã xác định, đây là một quốc gia yếu ớt với không chiếc thiết giáp hạm nào cả. Tất cả những gì chúng có là những con tàu nhỏ bé với chỉ một tháp pháo với cỡ nòng trung bình."

"Tiếc thật đấy, ta đã nghĩ rằng sẽ có đối trọng chứ."

"Vậy ta sẽ làm gì?"

"Cứ để yên đó, chúng chẳng gây nguy hiểm gì cho ta cả."

"Vâng thưa Thái tử."

Tại Nga, sau khi chiến thắng Rowlia, Nga trở nên bận rộn với ngày càng nhiều quốc gia muốn họ viện trợ để phục hồi kinh tế.

"Xin các vị hãy chờ ở đây để chúng tôi sắp xếp."

...

"Thật mệt mỏi khi các quốc gia cứ đến và thiết lập quan hệ ngoại giao với ta."

"Cứ tập trung vào công việc thôi, mau chóng chuẩn bị chỗ để tiếp hết tất cả các vị khách đi."

"Quốc hội hôm nay có việc gì không?"

"Không, vì sao lại hỏi thế?"

"Tốt, dùng phòng họp mà ta hay dùng để tiếp đón."

"Ý anh là cái hội trường đó à?"

"Chính xác."

"Được rồi, bắt tay vào công việc thôi."

Một lúc sau, một người quay lại chỗ nhóm người sứ giả và dẫn họ tới hội trường.

Tất cả ngồi xuống và có một người đi ra đứng giữa bục và nói:

"Xin chào các vị đại sứ tới đất nước Nga của chúng tôi. Có lẽ ai cũng biết sẽ bắt đầu quan hệ ngoại giao với chúng tôi, vậy hãy bắt đầu với việc giới thiệu về bản thân."

Trong lúc mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ, ngay trong góc là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, ông Lukasenko, đang đọc những báo cáo mới nhất mà Stalin và Ikanovih đã gửi về.

"Hừm, Đế chế Vanguard hiếu chiến đến thế cơ à. Có lẽ ta nên xây dựng một căn cứ quân sự tại Mu để bảo vệ đối tác thương mại tiềm năng."

...

Sau khi gửi báo cáo về cho Nga, hai người vẫn tiếp tục tìm hiểu về Mu, lần này là căn cứ lục quân số 7.

"Đây chính là nơi hạm đội lục quân mạnh nhất đóng quân, 'Hạm đội lục quân viễn chinh'. Các vị có thấy ấn tượng không?"

"Ồ, thì ra đây là lục quân của các ngài. Y chang như quân phục của Anh trong thế kỷ XIX, súng thì như M1 Garand của Mỹ trong Thế chiến thứ II."

"Thế chiến II? Tôi không hiểu ý của ngài."

"Ừ thì đây là lịch sử của thế giới cũ của chúng tôi."

"Tôi muốn biết!"

"Được rồi, tôi sẽ bắt đầu kể từ đầu thế kỷ XX."

Sau hơn một giờ giảng về lịch sử thế giới, cuối cùng cũng đã kết thúc. Khi cả ba người nhận ra, xung quanh đã bu quanh rất đông người.

Tất cả đã bị thu hút bởi lịch sử thế giới cũ của Nga.

"Không thể tin được, chỉ trong 80 năm đã có nhiều chuyện xảy ra như thế cơ à."

"Vậy đối với các ngài, cuộc chiến đã kết thúc chưa?"

"Hiện tại thì đã kết thúc, nhưng đó chỉ là tạm thời."

Khi tất cả còn đang chăm chú lắng nghe, chỉ huy của căn cứ này tiến tới và hạ lệnh:

"Tất cả đang làm gì đấy? Tiếp tục luyện tập, không được lười biếng."

Khi nghe thấy giọng nói, tất cả những người lính đang đứng nghe kể bỗng chạy đi.

"Xin lỗi vì họ đã gây khó khăn cho các nhà ngoại giao đây."

"Không sao, đằng nào việc này cũng làm cho chúng tôi không thấy khó chịu."

"Được rồi, ta hãy kết thúc việc này ở đây để đến nơi khác nào."

Họ lại đến một nơi với những công trình càng giống với kiến trúc thời Victoria. Họ đến một tòa tháp cao 30m.

"Đây là tự hào của Mu chúng tôi, tòa tháp Entel, một nơi phù hợp để nhìn khắp quang cảnh thủ đô."

"Haizz, không ngờ chuyến đi này lại thú vị đến thế."

"Việc thiết lập quan hệ ngoại giao sẽ khiến cho cả hai bên đều được lợi."

"Tôi cũng thấy đúng. Nhưng này Stalin - Ikanovih, các anh có nghĩ Đế chế Vanguard sẽ tấn công Mu không?"

"Tôi không thể nói là không được. Dựa vào các thông tin mà chúng tôi thu thập được, cho thấy Vanguard thực hiện chủ trương tham vọng đế chế, điều đó làm cho quốc gia này rất nguy hiểm. Nhưng chúng tôi cam kết sẽ bảo vệ đồng minh."

"Chúng tôi hoàn toàn tin tưởng vào Nga."

...

Tại văn phòng Bộ Quân sự Mu.

"Vậy là các nhà ngoại giao từ Nga đã rời đi được hai tuần."

"Những thứ mà họ đã bàn luận với tôi rằng sẽ bán cho chúng ta, tôi cứ tưởng họ chỉ đùa vì súng trường là vũ khí thuộc hàng top nguy hiểm nhất mà họ lại xuất sang cho ta."

"Có lẽ họ dư vũ khí và đang cố bán hết chỗ thừa này."

"Không phải vậy đâu, tôi đã xem qua số vũ khí và chúng còn rất mới như thể vừa được xuất xưởng vậy."

"Vậy những suy đoán về tiềm lực quân sự của ta về Nga hoặc đã sai hoặc họ quá ngây thơ."

"Có thông tin nào đáng chú ý không?"

"Không có gì bất thường ngoài chỗ vũ khí đó cả."

Khi tất cả vẫn còn đang suy nghĩ thì một tình báo viên được cử tới Đế chế Papaldia.

"Có tin khẩn, Đế chế Papaldia đang tập hợp quân viễn chinh để tiến hành đánh chiếm Vương quốc Taros."

"Lại là cái bọn Papaldia, chúng định thể hiện vị thế của một siêu cường bằng cách gây chiến liên tục à?"

"Bọn chúng chẳng có gì nổi bật cả, đằng nào xếp hạng của chúng cũng chỉ nằm ở mức trung bình mà thôi."

"Anh nghĩ Nga hay Papaldia sẽ thắng nếu đối đầu với nhau?"

"Chúng ta vẫn chưa xác định được trình độ khoa học của Nga, nên hãy chờ tương lai nếu Nga có chiến tranh thì ta sẽ thấy một phần sức mạnh của Nga."

"Nếu họ mạnh thì hãy cố giữ mức quan hệ ngoại giao như này, đã rõ chưa?"

"Rõ."

"Vậy mức thuế ta phải chịu là bao nhiêu?"

"Tất cả mọi mặt hàng của chúng ta bán cho họ đều bị nhận mức thuế là 15%, họ còn nói đây là mức thuế ưu đãi."

"Giá trị thực của chúng thường bán được rất nhiều tiền nên thuế cũng sẽ ngang ngửa giá trị của chúng."

"Giá của thịt là 30 Uruk trên thị trường, nhưng nếu áp dụng mức thuế ưu đãi này sẽ còn 25,5, vậy là họ nhận được 4,5 Uruk."

"Cái giá rất phù hợp, không bị giảm quá nhiều giá trị. Với nhu cầu của Nga là vô cùng lớn nên họ chắc đã giảm thuế để có nhiều mặt hàng chảy vào thị trường của họ."

"Vậy sao ta không gia nhập cộng đồng kinh tế khu vực của họ?"

"Cộng đồng kinh tế?"

"Vâng, đó tựa như một liên minh vậy. Nhưng thay vì quân sự, họ lại áp dụng kinh tế. Điều này sẽ dễ dàng có thêm đồng minh bởi quốc gia nào cũng muốn làm giàu cho mình."

"Vậy ta có thể tham gia."

"Nhưng điều kiện là cũng phải giảm thuế cho các thành viên."

"Với một đất nước như Nga, họ chỉ cần thị trường tiêu thụ là ổn rồi. Họ bán các mặt hàng với giá rẻ nên hẳn sản lượng cũng phải lớn và có phương pháp tiết kiệm và hiệu quả cho chi tiêu ngân sách lắm."

"Nga còn có dự định nào không?"

"Sắp tới họ sẽ tới Vương quốc Fen để bắt đầu quan hệ ngoại giao."

"Nga đúng là một nơi hoàn hảo cho việc giao thương, chính trị ổn định, người dân giàu có, mặt hàng giá rẻ, vũ khí dồi dào. Ta không mong Nga sẽ tham chiến nhưng hy vọng họ sẽ không chiến tranh với các siêu cường."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro