Chương 16: Tập Kích Bất Ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong khu rừng âm u, trên con đường lớn, một đội quân tiên phong đang tiến bước. Đây là nhánh quân tiên phong số một do tướng Bar'ack Vondokok chỉ huy, nhắm vào doanh trại của Gondolin. Nhánh tiên phong số hai sẽ ngăn chặn quân nhân loại, trong khi nhánh cuối cùng tiến sâu vào lãnh thổ Gondolin để tạo hỗn loạn.

Với chiến lược tỉ mỉ, thất bại là điều khó xảy ra ngay cả khi quân tiên phong bị chặn đứng, vì có một đội quân lớn hơn sẵn sàng hỗ trợ phía sau. Tướng Vondokok tự hào khi dẫn đầu lực lượng này, tin rằng cuộc chiến này sẽ được ghi vào sử sách Egion, và tên của ông sẽ được tôn vinh như một anh hùng.

Khi nhìn lên bầu trời, Vondokok thấy 16 phi đội đại bàng, tức 192 đại bàng khổng lồ. Những con đại bàng này được cho là đến từ lục địa bí ẩn Valinor, được các vị thần cử xuống để hỗ trợ tiên tộc. Tuy nhiên, con người cũng có lực lượng trên không, như phi long và rồng, đủ khả năng hủy diệt một khu rừng trong chốc lát. Vondokok thắc mắc số lượng đại bàng ở các nhánh quân khác, nhưng rồi bỏ qua.

"Thưa tướng quân, ngài đang nghĩ gì thế?" Một thuộc cấp hỏi khi thấy Vondokok chìm vào suy tư.

"Không có gì cả đâu, ta chỉ đang nghĩ về con người thôi."

"Không cần lo lắng, thưa ngài. Chúng chỉ là sinh vật thấp kém, dù tôi cũng công nhận một chút thành tựu của chúng."

"Vậy à, ngươi thử kể cho ta nghe một chút đi."

"Ờm, thưa ngài, tôi chỉ mới nghe qua về thành công của chúng thôi, còn chi tiết thì tôi không rõ."

"Hừm, thật nhàm chán," Vondokok nói, rồi nhìn quanh, nhận thấy con đường có dấu vết của thứ gì đó nặng. Gondolin có tin đồn về nghi lễ triệu hồi lớn ở phía nam, gọi là Lando de Arieso, nhưng chỉ là tin đồn.

Hắn lo lắng về Nga, quốc gia phía nam, đang tạo mối quan hệ tốt với tiên tộc và có thể tạo ra thời đại mới. Đúng lúc đó, một thuộc cấp báo cáo về vật thể lạ từ xa.

"Ngươi nói cái gì, nói lại ngay!" Vondokok hét.

"Phát hiện một vật thể lạ kích thước ngang với các đại bàng của ta."

"Vậy ư, cứ loại bỏ nó. Có thể đó là vũ khí của Gondolin đấy."

"Vâng, để tôi báo lại," thuộc cấp đáp, nhưng chưa kịp làm gì, đã có tiếng nổ trên trời. Hắn thấy hàng loạt vụ nổ và quay sang thuộc cấp, chĩa kiếm vào cổ hắn.

"Sao ngươi nói là chỉ có một vật thể mà giờ lại có thêm vậy hả?"

"Có thông tin mới, thưa ngài," thuộc cấp nói trong hoảng loạn.

"NÓI!!!"

"Họ đã xác nhận lại là có không ít hơn 30 vật thể đang tiêu diệt không quân của ta và không ai kịp phản ứng cả."

"Cái quái gì vậy!"

Hắn đang nhìn lên bầu trời hiện đang bao quanh bởi những tiếng nổ và hàng loạt xác của đại bàng. Giờ đã có chút tầm nhìn về vật thể đó: những vật thể mang hình dáng của mũi tên nhưng có cánh nhô ra. Chúng không bao giờ vẫy thêm nữa mà cứ vang lên những âm thanh chói tai không ngừng. Hắn không thể làm gì ngoài đứng nhìn. Sau một lúc, mọi thứ cũng dừng lại khi những âm thanh kia giảm bớt và không còn nữa. Nhưng hắn không thể vui nổi.

"Chúng đã rút lui rồi, chúng ta có thể đi tiếp."

"Đi? Đi đâu!? Chúng vừa tiêu diệt hết lực lượng không quân của ta đấy!!!!"

"Nhưng ta cũng không thể làm ảnh hưởng đến tiến độ được, thưa ngài."

"Chó chết, buộc phải vậy ư!? Di chuyển khi không có sự bảo vệ của không quân ư, ngu ngốc nhưng cũng chẳng thay đổi được gì."

Hắn cảm thấy rất tệ, nhưng mọi thứ vẫn phải tiếp tục.

"Thưa ngài?"

"Đi tiếp thôi, chúng ta không được phép chậm trễ thêm được nữa."

Hắn cảm thấy vô cùng tức giận khi bây giờ lại chẳng làm được gì. Dù có thành công, trong tình huống tốt nhất mà hắn đạt được, tổn thất cũng đã vượt quá tầm kiểm soát. Hắn cuối cùng cũng sẽ phải chịu trách nhiệm vô cùng nặng nề khi để một lực lượng lớn đại bàng bị tiêu diệt cùng với đội quân mặt đất nếu tình hình quá tệ. Hắn sẽ tự tay đạp đổ sự phồn thịnh của quốc gia này sớm thôi.

Trong khi đó, tại trụ sở chỉ huy của quân đội Nga, không khí căng thẳng bao trùm. Các chỉ huy đang thảo luận chiến lược để đối phó với tình hình ngày càng phức tạp.

"Chúng ta đã thành công tiêu diệt lực lượng không quân của chúng." một sĩ quan nói. "Nhưng chúng sẽ không dừng lại. Họ sẽ tiếp tục tiến quân."

"Chúng ta cần phải tăng cường lực lượng phòng thủ ở các vị trí chiến lược." một người khác đề nghị. "Đặc biệt là ở các khu vực có nguy cơ cao."

Putin đứng dậy, giọng nói mạnh mẽ. "Chúng ta sẽ không để họ tiến xa hơn nữa. Đã đến lúc chúng ta cho họ thấy sức mạnh thật sự của chúng ta."

Elrond, ngồi bên cạnh, gật đầu. "Chúng ta sẽ phối hợp với các lực lượng của Gondolin để ngăn chặn mọi đợt tấn công. Không để chúng tiến sâu vào lãnh thổ."

Các chỉ huy đồng loạt đồng ý, bắt đầu lên kế hoạch chi tiết cho cuộc phản công.

Trong khi đó, ở tiền tuyến, lực lượng quân đội của Egion và đồng minh đang tiến sâu hơn vào lãnh thổ. Họ biết rằng cuộc chiến sẽ còn dài và gian nan, nhưng quyết tâm không ngừng.

"Hãy sẵn sàng, chúng ta sẽ không lùi bước." một chỉ huy của Egion hô vang, khích lệ tinh thần binh lính.

Cuộc chiến tiếp tục leo thang, không có dấu hiệu dừng lại. Số phận của các quốc gia và người dân đang treo lơ lửng, phụ thuộc vào từng quyết định và hành động của các bên. Trong tình hình hỗn loạn, chỉ có một điều chắc chắn: mọi thứ sẽ không bao giờ trở lại như cũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro