Chương 4: Hương Vị.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lồng ngực Thân Lưu Trân bây giờ thật rạo rực, Hoàng Nghệ Trí cũng không khác hơn cô là bao, cơ thể mẫn cảm ửng ửng hồng hồng, da dẻ mềm mịn, sờ một chút liền tưởng là bánh mochi. Hoàng Nghệ Trí một nửa đẩy Thân Lưu Trân, một nửa lại ưỡn ngực lên để cô chăm sóc chúng. Một lát sau Thân Lưu Trân mới thoả mãn rời khỏi đầu vú sưng đỏ kia.

Hoàng Nghệ Trí dường như không thoải mái, bàn tay nhỏ nhắn vì bấu chặt vai cô mà đỏ lên, lồng ngực nâng lên hạ xuống thở dốc liên tục. Thân Lưu Trân rướn người, lập tức hôn lên môi nàng một lần nữa, khắp nơi trên cơ thể xinh đẹp của Hoàng Nghệ Trí đều để lại nụ hôn dịu dàng không kém phần dỗ dành. Hoàng Nghệ Trí liền kêu lên một tiếng than rên rỉ, Thân Lưu Trân lại xem nó như thuốc kích thích được tiêm vào người, kích động một lúc rồi gấp gáp đem nàng giam giữ trong mê cung dục ái của mình.

"Hoàng Nghệ Trí, tên thật đẹp, em cũng thật đẹp."

Nhả ra vài lời ngọt ngào đậm chất 'Sugar Daddy' của Thân Lưu Trân, bao nhiêu lời đường mật dụ dỗ như vậy, nhiều cô gái tình nguyện hiến dân thân thể cho cô chà đạp cũng là điều hiển nhiên. Ở độ tuổi 18 cũng được xem là có thể quan hệ tình dục, mấy lời nói của Thân Lưu Trân như một mũi tên rưới đầy đường ngọt đâm thẳng vào lồng ngực trái Hoàng Nghệ Trí, nàng đỏ mặt, lần đầu tiên nàng lại đỏ với mấy lời nói này của nữ nhân đấy.

"Chị.. đừng có nói nữa.."

"Cục cưng, làm sao không cho tôi nói? Có phải muốn rồi không.?"

Xem như Thân Lưu Trân lợi hại, Hoàng Nghệ Trí bây giờ đang không khác gì mèo nhỏ chờ chủ nhân đến sủng, quần áo trên người Hoàng Nghệ Trí không được kín đáo, nửa che nửa hở, dưới cái không khí đầy nhục dục này, Hoàng Nghệ Trí trông mắt Thân Lưu Trân thật mê người, khác xa so với mấy người đàn bà ở quán rượu ngoài kia, chỉ biết uống rượu, không đi chơi cùng nam tình nhân khác thì chắc chắn sẽ tự động gọi điện cho cô, mấy lời yêu thương nhảm nhí của bọn họ thật khiến Thân Lưu Trân ghê tởm, bên ngoài không biết còn bao nhiêu nam, nữ tình nhân khác, lại ở trên giường nói dối, nếu không phải Thân Lưu Trân rộng lượng chỉ xem bọn họ là không khí qua đường, đã sớm dùng súng ghim từng viên vào đầu bọn họ rồi.

"Tôi, tôi mới không có, A! Chị định làm gì.."

Hoàng Nghệ Trí giận dỗi muốn đẩy cô ra, con người gì mà kì quặc, vừa muốn đẩy ra thì hai chân đã bị Thân Lưu Trân nâng lên dang rộng sang hai bên, nơi đẹp đẽ kia nhanh chóng phô bày trước con người đầy dục vọng Thân Lưu Trân, nhìn đến Hoàng Nghệ Trí xấu hổ, cực kỳ muốn lấy cái gì đó che lại, nhưng Thân Lưu Trân lại không cho phép điều này.

"Nghệ Trí, để tôi ngắm nơi này của em một lát."

Mu bàn tay hiện lên những đường gân xanh của dục hoả khống chế, lòng bàn tay cùng mười ngón tay thon dài giữ chặt hai bắp đùi thon kia cùng một lúc tách rộng, hoa huyệt xinh đẹp hồng hào ướt đẫm dâm thuỷ, hai cánh hoa đàn hồi không ngừng gấp gáp đóng mở. Thanh giọng trầm khàn của Thân Lưu Trân vang lên, nghe thật ma mị, cô vươn lưỡi liếm lên bắp đùi nàng, đầu lưỡi nhớp nháp của nước bọt, vừa chạm vào bắp đùi Hoàng Nghệ Trí đã thấy lành lạnh. Đầu lưỡi di chuyển xuống liếm lên cánh hoa huyệt bên trái rồi đến bên phải, chu đáo săn sóc.

"..A.. Chị.. nơi đó, nơi đó tôi còn chưa.. Mm.. ha.."

Sức Thân Lưu Trân mạnh đến nỗi, Hoàng Nghệ Trí một cái nhích chân cũng không thể, khi lưỡi của Thân Lưu Trân vừa áp lên hoa hạch, Hoàng Nghệ Trí liền giật nảy mình, cái lưỡi trơn mớn đầy nước bọt của Thân Lưu Trân thật mát lạnh, nàng không ngừng thít chặt bên trong hoa huyệt rồi lại thả lỏng.

Thân Lưu Trân tham lam đem lưỡi của mình đi vào địa phương ướt át kia, dâm thuỷ ngọt ngào song song với tiếng rên đầy dụ hoặc của Hoàng Nghệ Trí. Hương vị của một sinh viên mười tám tuổi quả thật không tệ chút nào, còn khiến cho Thân Lưu Trân như đang hút vài điếu cần sa vậy, độ kích thích mạnh mẽ xâm nhập vào não bộ, lý trí cũng chạy vọt đi mất. Chỉ có dục vọng và ham muốn.

"Tiểu Trí, chà, em xem hoa huyệt chảy nhiều dâm thuỷ như vậy, có phải là hưởng ứng tôi rồi không?"

Lúc cô vừa cực lực liếm láp hoa huyệt, nơi này cứ như rằng bên trong chứa đựng một con suối nho nhỏ, một chút liền chảy nhiều dâm thuỷ.

"Mèo nhỏ, tôi họ Thân, tên là Lưu Trân, Thân Lưu Trân, sau này nhớ rõ cái tên này nghe chưa?"

"Lưu Trân.. làm ơn.. hức, tôi không phải là gái điếm, số tiền đó tôi hứa sẽ trả.. ngô.."

Hoàng Nghệ Trí vừa nỉ non gọi tên cô, ngay lập tức Thân Lưu Trân cởi dây áo choàng ngủ một cách chậm rãi, thân thể rắn chắc cúi xuống, môi hôn lên môi nàng.

"Tiền tôi không thiếu, xem nào, nếu em ngoan ngoãn thì tôi sẽ không đem em vứt ra đường, còn không thì em biết đấy."

Quả nhiên Hoàng Nghệ Trí nghe đến liền sợ hãi, gương mặt sớm vì máy lời đe doạ này của cô mà trắng bệt, tiếng khóc cũng không còn, thay vào đó là tiếng thút thít nhỏ, nhưng cô vẫn nghe được. Thật đáng yêu.

"Được, được, tôi nghe lời chị.. Mm.. tôi sẽ không hồ nháo.."

'Ba'

Thân Lưu Trân nghe xong rất hài lòng, nhưng là trong bụng thôi, bên ngoài vẫn bày ra bộ mặt khó ở ấy.

'Ba'

"A.. chị, chị đánh tôi.. Thật xấu hổ.."

Hoàng Nghệ Trí bị đánh bị nâng người, Thân Lưu Trân là vô duyên vô cớ đánh lên một bên mông nàng, làm cho nó nảy nhẹ lên. Vốn dĩ Thân Lưu Trân chỉ muốn chọc ghẹo nàng mà thôi, vậy mà Hoàng Nghệ Tri là hướng gương mặt uỷ khuất như muốn khoét lỗ trên người cô vậy.

Ngón tay Thân Lưu Trân sờ sờ hai cánh hoa sau đó hướng vào chính giữa hoa huyệt đi vào động nhỏ một chút, vừa mới đi vào hơn một đốt tay, nhục bích mềm mại mút chặt lấy tứ phía đốt ngón tay của cô, bên trong vừa ẩm ướt vừa trơn nóng, muốn ngón tay của Thân Lưu Trân tiến sâu vào hơn nữa.

Không nghĩ đến một hoàn hảo như Thân Lưu Trân lại không phát hiện sớm nữ nhân xinh đẹp như thế này, nếu không phải có chuyện vay mượn nợ của Thái An Vi, thì có lẽ Thân Lưu Trân còn lâu mới có thể gặp được nữ sinh như Hoàng Nghệ Trí. Cô cũng chưa từng quan hệ hay dụ dỗ mấy cô nữ sinh ở trường cao trung, chỉ có thể là tìm đến quán rượu mới có loại chuyện đỏ mặt này.

Rốt cuộc Thân Lưu Trân không nhịn được nữa, gậy thịt cương cứng sau lớp vải áo choàng ngủ, nháy mắt cũng có thể hình dung nó, Hoàng Nghệ Trí kinh hãi nhìn nơi đó của cô, là nữ nhân, sao cô ta lại có cái thứ đó?

"Chị.. cái đó, chị là nữ nhân.. sao lại.."

"Đừng lo, là hàng thật đấy. Nó nhất định sẽ thoả mãn em, em yêu."

Thân Lưu Trân liếm môi, lúc vừa chào đón ánh nắng mặt trời qua cửa sổ phòng cho thai phụ vừa sinh, bác sĩ phát hiện cô có hai bộ phận sinh dục giữa nam và nữ, thế nhưng Thân lão gia và Thân phu nhân không có cho người đem cô đi tiến hành 'cắt bỏ'. Sau này dần lớn lên đến độ tuổi dậy thì, cô phát hiện mình không có kinh nguyệt.

Hai từ 'Em yêu' xuất phát ra từ cửa miệng Thân Lưu Trân khiến cho Hoàng Nghệ Trí dao động một chút, trong lồng ngực không ngừng đập thình thịch. Ngữ khí quyến rũ như vậy, cuối cùng Hoàng Nghệ Trí cũng bị làm cho lơ là.

"Mm.. Lưu Trân.. a.."

Đốt ngón tay của Thân Lưu Trân ở bên ngoài hướng vào bên trong đâm chọc chán chê, cô thẳng lưng, hai tay cầm lấy hai chân Hoàng Nghệ Trí, gập hai đầu gối xuống, vừa vặn gậy thịt hướng đúng điểm tâm đặt trước cửa hoa huyệt đầy dâm thuỷ trơn mớn, bao quy đầu hướng đi vào một chút đã cảm thấy bên trong hoa huyệt chật hẹp. Trên trán Thân Lưu Trân lấm tấm mồ hôi hột, cô liều đẩy hông một cái, kết quả là đỉnh bao quy đầu chạm phải một cản trở.

Thân Lưu Trân trừng mắt, màng trinh?

"Nghệ Trí, em chưa từng có bạn trai sao?"

Hoàng Nghệ Trí đau rát bên dưới, đầu óc bây giờ thật mơ hồ, nàng hạ mí mắt, hàm răng trắng tin đều đặn cắn lên khoé môi dưới một cái, gật đầu.

"Tôi.. A.. thật lớn, chị đừng đâm.. đừng, tôi thật đau.."

Tuy lời nói muốn Thân Lưu Trân rời khỏi mình, nhưng thân thể lại hư hỏng trái với lời nói của Hoàng Nghệ Trí, hạ thân ngứa ngáy khó chịu, mong muốn Thân Lưu Trân hung hăng cắm sâu vào bên trong mình.

Thân Lưu Trân biết rõ là nàng đã động tình, bất quá đây là lần đầu tiên cho nên có chút thẹn thùng cũng phải.

"Mèo nhỏ, thả lỏng một chút, bên trong thật chặt."

Cô hôn lên môi nàng vỗ về trấn an, Hoàng Nghệ Trí nghe xong rất ngoan ngoãn thả lỏng, ai ngờ vừa thả lỏng người được một chút, Thân Lưu Trân đã động hông hướng côn thịt đi hết vào bên trong hoa huyệt. Nói không đau chính là nói dối, cảm giác da thịt của mình như đang bị lưỡi dao mỏng bén nhọn cứa vào.

Hang nhỏ bên dưới chính mình còn chưa từng chạm qua, lại bị côn thịt hung mãn nong vào, đau đến rơi lệ. Rất đau, vừa đau rát vừa trướng căng.

"..Ngô.. a.. thật đau, tôi không chịu được.. A.. a.. chị đừng động.."

Côn thịt của Thân Lưu Trân so với nam nhân lực lưỡng thật thô to, ước chừng bằng con số tuổi của Hoàng Nghệ Trí, phân thân chằng chịt dây điện tím xanh, bao quy đầu đỏ như tích huyết nhìn vào thật kích thích.

Thân Lưu Trân động hông, thở ra một hơi dài thoải mái, côn thịt ở bên trong hoa huyệt dường như được chào đón rất nhiệt tình, nhục bích không ngừng gắt gao mút lấy côn thịt, giống như không muốn Thân Lưu Trân đi ra ngoài. Thoáng qua trên phân thân còn một lớp màu đỏ nhạt, đây chính là máu màn trinh của Hoàng Nghệ Trí.

"Ha.. thật trướng, hỗn đản.. Lưu Trân.. a.."

"Mèo nhỏ, em như vậy còn mạnh miệng, hẳn là tôi chưa đủ mạnh sao?"

Nói rồi Thân Lưu Trân cực lực động hông, đem mọi sự nhiệt tình, chu đáo dồn vào côn thịt, chăm sóc hoa huyệt một phen. Hoàng Nghệ Trí khổ sở ngã đầu ra phía sau mà kêu khóc, chèn vào tiếng rên rĩ nghe vừa hợp tai vừa đáng thương vô cùng. Thân thể càng lúc căng cứng chịu đựng, nàng cảm nhận như Thân Lưu Trân muốn đem nàng lên chín tầng mây, hoa huyệt càng lúc trào ra nhiều dâm thuỷ, càng thuận lợi cho côn thịt ra ra vào vào.

Côn thịt to lớn của Thân Lưu Trân hướng đến hoa huyệt đi vào, đâm đến mạnh bạo thì nàng cảm thấy phải chống đỡ cực hạn khó chịu này, vô cùng trướng. Có điều nàng chỉ có thể nắm chặt vạt áo gối, mở miệng rên rĩ và khóc đến khàn cổ họng thì cũng sẽ chẳng ai dám đi vào cứu nàng. Bởi vì ở đây, Thân Lưu Trân chính là chủ.

"..Ngô.. hức.. đau, tôi đau.. A.. a Lưu Trân.. ha.. Thật sự đau.. "

Thời điểm Hoàng Nghệ Trí cực nhọc xin tha, Thân Lưu Trân lại cuồng dã đâm lút cán vào tận bên trong, Hoàng Nghệ Trí càng khóc lớn, nàng cảm thấy thân thể dâm dục này không còn là chính mình nữa.

"Tiểu yêu nghiệt, em thật mê người."

Thân Lưu Trân liếm môi, bên dưới không dừng được động tác này. Hoàng Nghệ Trí lắc đầu liên tục, thân thể liên tục bị đẩy lên cao, bên trong nàng sắp bị đâm hỏng rồi, thật đau quá.

"..A.. tôi sắp.. Lưu Trân.. Mm.. a.."

Tay Hoàng Nghệ trí nắm chặt cái chăn bên cạnh, nàng thật sự không chịu nổi nữa, nơi đó đau quá. Cuối cùng là vừa đạt cao trào liền ngất đi, thân thể không ngừng giật nảy. Thân Lưu Trân cũng đạt đến cao triều, sảng khoái than lên một tiếng, tinh dịch bắn đầy ra áo mưa, Thân Lưu Trân liền tháo ra vứt vào sọt rác gần đó. Sau đó nằm xuống bên cạnh, ôm lấy mỹ nhân của mình vào lòng.

"Mèo nhỏ, em bây giờ chính là của tôi rồi."

Sao lại có cảm giác vui vẻ, khắp tế bào đường mạch máu cũng sung sướng thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro