33. Chơi không lường trước hậu quả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời trong xanh, nắng ấm áp, gió nhẹ nhàng, nói chung hôm nay là một ngày thời tiết rất đẹp. Đẹp đến nỗi biến Charlotte thành con thỏ lười chỉ biết rúc trong lòng chị xã của mình mà ngủ say sưa. Chủ nhật mà, nàng không nhất thiết phải dậy sớm, Engfa cũng chẳng phải đưa Daeng đến trường.

Đôi vợ chồng trẻ đang êm ấm trong vòng tay nhau rất hạnh phúc, tưởng như khoảng thời gian đáng yêu này sẽ kéo dài lâu thêm nữa, nhưng... 

- Mẹ Fa, mẹ Char! Daeng đói bụng.

Bé con lại đứng ngoài cửa la ong ỏng nữa rồi, hôm nào nó cũng thức sớm như vậy hết đó.

- Ưm, P'Fa ra ngoài coi con sao đi.

Charlotte nũng nịu dụi vào ngực chồng, miệng kêu cô đi ra nhưng cánh tay lại hành động trái ngược mà kéo cô ấy sát vào người mình.

Engfa nghe nhưng chả thèm động đậy, mắt vẫn nhắm tịt rồi xoa xoa lưng vợ dỗ nàng ngủ lại. Kệ Daeng đi, con gái lớn, có đói thì tự mình kiếm ăn, mẹ Fa mắc chăm mẹ Char rồi.

Cộc cộc cộc cộc

Đứng một lúc không nghe tiếng hai mẹ đáp lại, Daeng tiếp tục làm loạn, đưa bàn tay nhỏ xíu của nó lên đập liên hồi vào cánh cửa phòng.

- Daeng, con qua nhà nội ăn đi.

Tay vẫn ôm Charlotte, Engfa cố gắng mở giọng vừa đủ để nói với kẻ phá đám ngoài kia rồi lần nữa úp mặt vào tóc vợ.

- Con không biết mở cửa.

- Thiệt tình.

Rốt cuộc Engfa cũng đành rời xa hơi ấm của vợ, cô ngồi dậy xoa đầu nàng rồi dịu dàng nói:

- Chị đưa nó qua nội rồi về ngủ với em.

Charlotte nghe thế chỉ gật nhẹ đầu, đôi mắt mơ màng say ngủ làm cô thật là yêu quá đi mất. Phải cúi xuống hôn chụt lên má vợ rồi mới chịu rời khỏi giường.

Mở cửa phòng, cô lập tức thấy Daeng đang chống nạnh, cặp mắt phẫn uất nhìn mình có vẻ trách móc. Học ai cái thói đó vậy chứ, từ mẹ Charlotte của nó chứ còn đâu.

- Đi nào.

- Dạ.

Daeng vui mừng nắm lấy tay mẹ, coi cái biểu hiện hớn hở ấy mà ghét, Engfa cũng không kiềm được phải cười lớn một tiếng.

.

Sau khi gửi Daeng cho ông bà nội, Engfa mau chóng về nhà với vợ, đã vậy còn không quên mang theo hai phần bún xào về, vậy là sáng nay khỏi mắc công nấu nướng.

- Vợ, em không ngủ nữa hả?

Khi cô vừa vào nhà, Charlotte cũng vừa bước ra khỏi phòng, nàng đang định xuống nhà sau thì nghe thấy cô, liền quay lại.

- Dạ em không muốn ngủ nữa, hong có hơi chị sao mà ngủ.

Giọng điệu nàng nhõng nhẽo thấy cưng, nói xong liền chạy ào đến chỗ chồng mình và ôm lấy cô cứng ngắt.

Nhìn bé thỏ trắng xinh xinh đang cọ vào lồng ngực mình, trong ánh mắt Engfa dấy lên không biết bao nhiêu sự cưng chiều lẫn tự mãn. Cảm thấy mình thật có giá, lại đắc ý cười.

- Chị bế đi tắm nha?

Cô hạ thấp người rồi nhẹ hẫng bồng vợ lên, một tay xoa mái đầu nàng rất mực cưng chiều.

- Dạ.

Một tiếng nói phát ra từ miệng Charlotte ngọt gì đâu, cô trụy tim mất.

.

- Ưm... ha~ P'Fa...

Hai người họ làm gì mà trong phòng tắm liên tục vang lên những âm thanh ám muội vậy nhỉ?

Chính là Charlotte đang đứng tựa lưng vào tường, còn Engfa đang quỳ giữa hai chân nàng cặm cụi ăn "Char nhỏ". Vừa liếm láp bông hoa nở rộ, tay cô nâng một bên đùi vợ gác lên vai mình ve vuốt.

Tư thế này làm cho mật động càng mở rộng, thuận lợi cho chiếc lưỡi tinh ranh luồng vào trong. Engfa uốn cong lưỡi, rất nhanh đã tìm thấy điểm nhạy cảm của vợ mình để tấn công vào đấy.

- P'Fa... em... hưm chịu không nổi.

Như có một ngọn lửa nóng bùng cháy bên trong Charlotte, nàng uốn éo thân thể để hòng xoa dịu cơn bức rức của mình. Mà Engfa cũng thật độc ác, nãy giờ cô ấy chỉ khiêu khích chứ chả có gì là nghiêm túc cả.

Chát

Một cái vỗ mạnh vào mông bất ngờ khiến Charlotte giật nảy. Đồng thời Engfa cũng thu lưỡi lại.

- A...

Chưa kịp để bà xã lên tiếng, cô trực tiếp đâm sâu hai ngón tay vào trong động nhỏ.

Dường như hoa huyệt mẫn cảm do vừa được kích thích đã lâu, liền nhanh chóng mở ra để nuốt hết chiều dài ngón tay. Từng lớp thịt mềm mại khít chặt vào người bạn thân thuộc, có lúc nhấp nhả, lúc lại bạo dạn hút sâu vào.

- Chồng... ưm ha... mạnh nữa... em ư~ muốn... nhiều hơn nữa... aaa...

Miệng Charlotte không ngừng rên rỉ theo từng cử động của cô, hông nàng cũng nhấp nhô cho thấy sự mất kiểm soát và nôn nóng của mình.

- Hư hỏng.

Thấy một cảnh hoang dại trước mắt, Engfa không khỏi cảm thán, cô yêu chết cái dáng vẻ này của nàng.

Liếm môi một cái, cô chờ đợi liền lao vào hôn lên bông hoa ướt sũng trước mắt. Môi lưỡi phối hợp cùng những ngón tay điêu luyện đem nàng từ đợt sung sướng này đến cơ khống khoái khác.

Chụt

- Á!

Cô mút mạnh vào hạt đậu nhỏ, quả nhiên Charlotte nhạy cảm lập tức kêu lên và mật động thêm phần bóp chặt. Sau nhiều lần đẩy đưa, cuối cùng nàng cũng đã lên đỉnh, thân thể xụi lơi rồi tống ra một dòng nước ấm nóng.

Engfa cẩn trọng rút tay mình ra, khoái chí nhìn những giọt tinh túy trên bàn tay mình. Cô ngước lên, thấy vợ thở gấp liền xót xa, sau đó đứng dậy ôm nàng vào dỗ dành.

- Mệt.

Nàng dụi đầu vào vai cô làm nũng, cả chân tay đều quấn chặt vào chồng mình không muốn buông.

Mới sáng ra mà đã mạnh bạo vậy rồi, Charlotte thực sự kiệt sức đó. Nàng cần được cưng chiều.

- Ngoan, chị mặc đồ cho em rồi mình ăn sáng.

Engfa dịu dàng cười, hôn vào má vợ rồi bế nàng trở về phòng ngủ.

Định bụng sẽ cho vợ mình ăn uống nghỉ ngơi, nhưng khi đi ngang qua tấm gương thì bỗng dưng trong đầu Engfa nảy ra ý nghĩ xấu xa.

Thế là cô nhếch mép mờ ám, hạ mình ngồi xuống giường rồi đặt nàng trong lòng, xoay lưng lại phía cô. Lúc này cả hai đều trần trụi đối diện chiếc gương, trông thật kích thích.

- Chị làm gì?

Charlotte còn sức đâu mà vùng vẫy, chỉ có thể hỏi trong sự e dè.

- Ngồi im nào em.

Cô hôn vành tai nàng, ánh mắt hoàn toàn dán vào hình ảnh phản chiếu đầy kích tình ấy.

Chỉnh hai đùi Charlotte dang rộng ra và nâng đầu gối nàng lên, những ngón tay hư hỏng cứ vậy khám phá hoa huyệt mọng nước. Ôi chao, bây giờ thì có khác gì vừa coi phim người lớn vừa thực hành tại chỗ đâu, Engfa nghĩ mình sẽ làm chuyện như thế này thật nhiều lần nữa.

- Bà xã cứ tận hưởng đi.

- Ưm... a~

Những màn "đu đưa" cứ thế tiếp diễn không biết khi nào là đủ. Có vẻ như Engfa đang ôm bụng đói và cô sẽ nhai trơ xương thỏ con nhà mình.

.

- Mẹ ơi mẹ à, Daeng về rồi.

- CHỊ CÚT RA NGOÀI CHO TÔI!!!

Bốp bụp bụp

Tiếng động kì lạ.

Bé Daeng ngạc nhiên rồi sợ hãi lùi về phía sau. Ngay sau đó nó liền thấy mẹ Engfa bị một lực rất mạnh đá văng ra khỏi cửa phòng.

- Bà xã, chị xin lỗi mà.

Cô khẩn khiết cầu xin trong vô vọng khi mà vợ mình đã khóa kín cửa, đủ biết nàng giận đến mức nào. Thôi xong.

- BIẾN ĐI!

- Daeng qua nhà ông bà ngoại đây ạ.

Cô giáo dạy gặp nguy hiểm thì lập tức chạy đến nơi an toàn, cho nên Daeng phải bảo vệ tính mạng mình đã. Xin lỗi mẹ Fa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro