Saigon của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Saigon dạo này không mưa kiểu rấm rức, rả rích mà giống như một cô bé đùng đùng chuyển từ dỗi hờn sang ăn vạ...

Chẳng thèm âm thầm nước mắt tuôn rơi cuộn chặt nỗi đau vào lòng. Saigon của tôi trút sạch nỗi niềm ra, ào ào xối xã và dữ dội.

Người ta nói Saigon cứ sống thật như thế đi, khép nép dịu dàng mà làm gì khi còn tim cào cấu muốn hét lên... Đau thì nói, đói thì ăn... cười mỉm chi e lệ mà làm gì  khi đêm về cứ như cô bé bán diêm, cồn cào cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Nhưng cũng có người chê Saigon buông thả thế, thay đổi thế. Sống thật với cảm xúc mà không nghĩ đến ai. Hàng triệu con người gắn bó chốn này bỗng phải lội bì bỏm đi học đi làm, đoàn xe kẹt dài, tiếng còi vang dài hòa cùng nước mắt thành phố.

Nói sao nhỉ, Saigon của tôi ơi hãy cứ tung hê, hãy cứ òa khóc nếu buồn, hãy sà vào lòng nhau, thủ thỉ cũng được ồn ả cũng không sao. Mình sẽ cùng nhau hong khô những tổn thương, cùng nhau đi qua những ẩm ương... để cuộc sống tốt đẹp hơn mỗi ngày nhé Saigon thương yêu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#saigon