5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoạn thời gian sơ kỳ kia, tóm lại vui vẻ vẫn chiếm đa số, Gilgamesh nhìn như vậy chứ cũng không phải quá đáng sợ.

Quy tắc của hắn rất nhiều, Ritsuka chưa từng thấy người nào bén nhọn, cuồng ngạo và gay gắt giống hắn, có vài lần, Ritsuka nghe thấy hắn mắng người khác là tạp chủng qua điện thoại. Nhưng nàng vẫn chưa từng gặp qua người hào phóng giống như Gilgamesh. Hắn là hợp thể của mâu thuẫn, chỉ là hắn quá dương dương tự đắc, cũng không cảm chuyện này thấy có vấn đề gì. Hắn rất dễ dàng tha thứ người khác, đồng thời chưa bao giờ có thói quen lôi chuyện cũ ra nói. Có khi hắn cũng sẽ kiên nhẫn mười phần cùng nàng nói rất nhiều sự tình có ý tứ, đối với sự vô tri và ngây thơ của nàng dung túng cười một tiếng.

Ritsuka suy đoán có thể là bởi vì vị chủ nhân này hiểu rất rõ, trên đời này căn bản không hề có người có thể làm hắn hoàn toàn hài lòng, cho nên hắn không truy cứu.

Có mấy buổi chiều rảnh rỗi, Gilgamesh tự mình giúp nàng chọn lựa trang sức. Đối với đồ vật quý giá còn tỏa ánh sáng lấp lánh, hắn vẫn cảm thấy rất hứng thú, tựa như mắt rồng luôn luôn nhìn chằm chằm tài bảo, chọn lựa đến cuối cùng, hắn sẽ để nàng đem quần áo cởi sạch, trên nhục thể trắng nõn không tì vết chỉ để lại những dây chuyền, hoa tai, vòng tay và vòng chân đắt đỏ lại chứa đựng công nghệ phức tạp kia tô điểm. Khi hắn cùng nàng ân ái, những bảo thạch kia trên da thịt non mềm của nàng lóe ra màu sắc mê người, theo động tác của hắn xóc nảy, óng ánh sinh huy.

Gilgamesh rất am hiểu điều giáo người khác, trong thời gian một tuần, Ritsuka đã nhớ kĩ không sai chút nào về sở thích và thói quen của hắn. Hắn cần nàng hầu hạ, nhưng không phải loại hầu hạ của người hầu kia, trọng yếu là phải để hắn cảm thấy buông lỏng và vui vẻ. Ánh mắt Gilgamesh nhìn người rất chuẩn, Ritsuka coi như không tệ. Có một lần hắn đột nhiên nổi hứng, đem nàng kéo lên ngồi trêm đùi mình. Có được loại đãi ngộ này, Ritsuka nói chuyện lập tức trở nên lắp bắp, không dám động đậy gì trong ngực hắn, cho đến khi hắn chơi chán mới bỏ qua nàng.

Biểu hiện của hắn tỏ vẻ rất thích nàng, ngẫu nhiên cũng sẽ sủng ái nàng, nhưng Ritsuka vẫn rất có tự biết rõ, rằng mình cũng không phải là loại người Gilgamesh thích, bởi vì trong mắt Gilgamesh căn bản không có loại người hoàn toàn vừa ý hắn. Điều kiện của bản thân quá ưu việt rất dễ dàng khiến cho hắn không thích những mỹ nữ kia. Nói bất kính một chút, đại bộ phận mỹ nữ còn không có hào quang loá mắt như Gilgamesh.

Hiển nhiên hắn vĩnh viễn sẽ không hạ thấp tiêu chuẩn của bản thân, nên Gilgamesh mới coi nhẹ những quy tắc kia, hắn tùy tâm sở dục.

Có lẽ đúng là rất nhiều phản ứng chân thực của mình làm vừa lòng hắn, cũng có thể là là hắn mệt mỏi những nữ nhân luôn giấu động cơ không tốt kia tiếp cận hắn. Nhưng là Ritsuka cũng không quá quan tâm những điều này, nàng cùng hắn cuối cùng sẽ có một ngày sẽ tách ra. Điều này sẽ là kết cục tốt đẹp nhất cho câu chuyện, nàng sẽ giữ lại đoạn ký ức có dư vị vô tận này, hắn đã nói, chỉ cần nàng là một người tiếp khách, nhưng sâu trong nội tâm của nàng, cuối cùng vẫn có chút tình cảm gì đó khác lạ.

Trước đó đã nói qua, ham muốn tình dục của Gilgamesh rất cao, mà cũng không phải là thân thể của nàng xinh đẹp hay mê người gì.

Nàng làm hắn rất hài lòng chỉ là một nguyên nhân rất nhỏ trong số đó, dục vọng của người này chính là rất nhiều, mà lại không thích kiềm chế. Cho nên nếu như hắn ban đêm lưu ở lại nơi này, là nhất định sẽ mang nàng lên giường ân ái. Có một lần Ritsuka cố ý kéo dài chút thời gian, bọn hắn mười hai giờ hơn mới lên giường, ở giữa đứt quãng giày vò, đến khi trời vừa rạng sáng, Gilgamesh vẫn lộ ra tinh thần phấn chấn, mà nàng đã giống như là mới vớt ra từ trong nước.

Nàng luôn luôn không thể để cho hắn tận hứng triệt để, Gilgamesh theo thói quen khịt mũi coi thường một chút, nhưng cũng sẽ không làm khó nàng, tắt đèn, đi ngủ.

Cho nên là, ở đây, hắn thật cũng chỉ muốn một mình nàng. Chuyện này quả thật hiếm thấy, trong suốt khoảng thời gian mối quan hệ này được duy trì, hắn cũng chỉ có tìm nàng. Chuyện này khiến lòng nàng có chút ngọt ngào. Đương nhiên nếu như Gilgamesh tìm những nữ nhân khác, Ritsuka tất nhiên sẽ uyển chuyển nói lời cáo biệt với hắn, sau đó rời đi hắn, có ranh giới cuối cùng không thể nào đụng vào, nàng quả thật hạ thấp mình không ít, đến nay cũng vẫn đang nhắc nhở mình đây là một mối quan hệ thân mật ngươi tình ta nguyện. Nhưng nàng tuyệt sẽ không tiếp nhận đối phương lạm giao, nói cho cùng, nàng vẫn phi thường để ý địa vị của mình trong mối quan hệ này. Nàng không dám hỏi Gilgamesh, nên chỉ có thể cố gắng từ quan hệ của cả hai tìm ra chút tình cảm chân thực để làm ký thác hi vọng, giống như nàng đã thật tình vì hắn mà sa vào mê mụi, thích hắn.

Gilgamesh nhạy cảm đến phát hiện điểm này, cắn lỗ tai của nàng nói:

"Phụ nữ muốn tiền quá dễ dãi, phụ nữ không muốn tiền lại muốn thứ khác nhiều hơn."

Nàng nghe xong lời này liền nhếch miệng cười, mắt xanh động lòng người có sóng nước lấp loáng, tình ái tẩm bổ và tình cảm dần nảy nở khiến nàng trở nên nhu tình kiều mị. "Vậy ta vì sao lại không thể tìm kiếm vui vẻ và an ủi trên người ngài được?" Nàng hỏi.

Hắn nghe, lộ ra nụ cười:

"Tốt, ngươi rất ngông cuồng, nhưng cũng rất thành thật."

Nàng kìm lòng không đặng ngắm nhìn hắn, ánh nắng chiếu rọi xuống, tóc vàng thuần khiết xắn lạn của Gilgamesh lóe ra ánh sáng lóa mắt, bởi vì đứng hướng ngược sáng, đồng tử hắn đọng lại, trong con ngươi chỉ có một màu đỏ tươi,  đẹp đến mức nhìn thấy mà giật mình. Nàng càng xem thì càng cảm thấy nam nhân này làm cho người thích, đến khi ý thức được ánh mắt của mình quá ngay thẳng, lộ ra vẻ si mê, Ritsuka vội vàng cúi đầu xuống, càng che càng lộ uống đồ uống.

Gilgamesh cười nàng, hắn không thích che che lấp lấp, để nàng muốn nhìn liền nhìn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro