Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bá Viễn đi cũng được khoảng một tuần, Riki ngày nào cũng nhắn tin gọi điện hỏi thăm. Anh có hỏi viện trưởng, nghe nói tình hình của người kia đột nhiên chuyển biến tốt, cũng không làm ra hành vi tổn thương bản thân hay người khác. Anh cũng đỡ lo phần nào.

Santa được mời giảng dạy thực chiến cho bên quân đội huấn luyện tuyển chọn, nên cậu dọn vào ở trong quân khu một thời gian.

Cuối tuần mới rảnh rỗi nên Riki sẽ lái xe đường dài đến khu đóng quân thăm Santa, ai ai cũng biết mặt.

Riki được người dẫn vào trong. Anh không ngồi yên một chỗ mà đi dạo vòng quanh. Anh ở tòa nhà đối diện thao trường, vừa hay có thể dùng ống nhòm nhìn sang.

Santa mặc áo ba lỗ, quần rằn ri màu xanh đen. Lưng quần đeo đai súng, tay cầm bộ đàm được phát ra loa lớn, hình như đang giảng dạy về cách thức tập bắn. Sau khi giảng xong, Santa liền leo từ dưới sân lên toàn nhà bên cạnh, leo lên xong liền hướng bia xoay tròn chuyển động ở đằng xa nhắm bắn. Trên sân cát bụi bay mù mịt. Lúc nhìn được bình thường thì Santa đã bắn xong mấy lượt, đều trúng vào hồng tâm, mọi người ở dưới sân tập nể phục không thôi.

Santa vừa ra hiệu cho một đợt tập bắn. Người nào bắn trượt liền bị cậu trực tiếp điểm danh chỉ ra lỗi sai. Hết một lượt thì tiếng chuông vang lên inh ỏi. Chắc là đến giờ nghỉ trưa.

"Đội trưởng, người yêu anh đến thăm kìa."

Santa quay đầu vừa hay bắt gặp ánh mắt tự hào yêu thương của Riki, hai người họ cách một hàng rào chắn, xuyên qua khói bụi mịt mù nhìn nhau. Santa đột nhiên cảm thấy mình thật may mắn, ở Nam phi năm ấy, nếu cậu mất mạng.

Mãi mãi cũng không thể cảm nhận được niềm hạnh phúc có người yêu thương mình, mong đợi mình.

Rõ ràng người ấy là người yêu của cậu, nhưng giờ phút này trái tim Santa lại rung động không thôi.

Mọi người thu dọn đồ đạc, bắt đầu xếp hàng nối đuôi nhau rời đi. Santa rất nhanh đã tiến đến chỗ anh.

Cả đội lướt qua, không biết là ai dẫn đầu trêu ghẹo kêu Riki một tiếng.

"Anh dâu."

Cuối cùng ai ai đi qua cũng gọi một tiếng "anh dâu" vang dội.

Santa quay đầu lườm bọn họ một cái nhắc nhở nhưng rất nhanh khi nhìn anh lại cười rõ tươi. Riki cũng không ngại việc bị trêu như thế. Anh lấy khăn giấy thấm mồ hôi cho Santa.

"Đi em đưa anh đi ăn cơm."

"Sau hôm nay thì có người khác đến thay em rồi. Chắc là tuần sau có thể về."

"Sao đấy, không vui khi em về sao?"

"Không phải, chỉ là anh còn chưa thấy em mặc đồ quân đội đủ nữa."

"À, em có mấy bộ đồng phục, lúc trước rất ít khi mặc, nếu anh thích lúc về mặc cho anh xem."

Santa kéo ghế để anh ngồi vào bàn, lại cẩn thận mang hai khay cơn đến. Santa có phần ăn riêng của chỉ huy và cấp trên, cũng có phòng riêng nhưng cậu lại thích cùng ăn cùng ở với mọi người. Thật may vì Riki cũng chưa từng phàn nàn vì sự đơn giản của cậu, cũng không hề chê trách cậu lăn lộn mình đầy khói bụi bùn đất.

Riki đỏ mặt cúi đầu hút nước trái cây, rõ ràng lời nói của Santa rất bình thường, nhưng anh lại nghĩ đến mấy chuyện không nên nghĩ, vậy là mặt mũi không tránh khỏi đỏ bừng.

Santa nói hôm nay sẽ về nên không cho anh đi đón. Riki tính toán một chút, kết thúc chuỗi ngày yêu xa anh dự định tối nay cùng Santa làm vài chuyện hay ho. Anh đến siêu thị mua gel bôi trơn và bao cao su, xui xẻo gặp được tình một đêm ngày trước của mình. Anh còn chưa kịp tránh đi đã nghe thấy âm thanh trêu chọc lớn tiếng.

"Chà bao cao su size lớn, gel bôi trơn vị dâu. Sở thích của anh cũng không thay đổi nhỉ."

"Nếu không có chuyện gì thì tránh xa tôi ra."

"Nói vài câu thôi, anh gay gắt thế, không nhớ rằng lúc trước từng nỉ non dưới thân em như nào à."

"Nếu như chán người hiện tại thì liên hệ với em, tận tình phục vụ cho anh."

Tâm trạng anh tuột dốc không phanh vì bị tình một đêm trêu đùa ngả ngớn. Nhưng nhớ đến tối nay được ở bên Santa anh liền quăng tên kia ra khỏi đầu.

Riki chuẩn bị một bữa tối lãng mạn bất ngờ, rượu vang đỏ, thức ăn từ nhà hàng lớn đặt mang về. Thế nhưng Santa lại bảo có việc đột xuất sẽ về muộn, Riki vừa mới hồi phục tinh thần càng thêm khó chịu. Nhưng anh cũng không thể giận cá chém thớt giận dỗi người yêu được.

Riki ăn một nửa thức ăn liền tắm rửa sạch sẽ thay đồ lên bar. Bây giờ anh cần làm cho đầu óc mình không phải nghĩ gì nhiều.

Buổi chiều Santa bất ngờ nhận được cuộc gọi của người yêu cũ. Lúc đầu cậu định dập máy nhưng nghe tiếng khóc lóc mất kiểm soát ở đầu dây bên kia, Santa thấy hơi mềm lòng.

Cậu nhắn tin cho Riki, nói rằng mình có việc nên về trễ.

Lúc đến quán bar cô ấy đã uống được kha khá rồi, Santa ở bên cạnh ngăn lại. Nhìn thấy cậu cô ấy liền khóc to, cả người đổ xô vào lòng cậu.

"Tên khốn kia có người yêu còn lừa gạt em, hắn nói muốn đầu tư làm ăn nên mượn tiền em, sau đó liền chuồn mất. Anh nói xem đàn ông tốt trên đời này chết hết rồi phải không. Em không làm gì cả vì sao lại lừa em."

"Đừng uống nữa, để anh đưa em về."

"Santa, chúng ta quay lại có được không."

"Chỉ có anh là đối tốt với em thôi."

"Chúng ta kết thúc rồi, anh đã có người yêu."

Anh còn đang vui vẻ thì bóng dáng quen thuộc đến gần. Người không muốn gặp thì cứ đeo bám như ma. Người muốn gặp thì mãi không thấy đâu. Anh uống hết ly Whiskey rồi toan bước đi.

"Trùng hợp ghê, lại gặp anh rồi."

"Cút."

"Sao thế, lúc trước anh đâu có ghét em như vậy."

"Hồi trước khác bây giờ khác, tôi đang không vui cậu tốt nhất tránh xa 10m. Đừng để lát nữa tôi điên máu thì chai rượu lại..."

" Bùm vào đầu cậu đó."

"Haha, tâm trạng xấu vậy, anh giống như đang thất tình ấy, hay bị bạn chịch cho leo cây."

"Em sẵn lòng cùng anh san sẻ mớ đồ anh mua khi nãy đó."

"Được, cậu không cút thì để tôi đi."

Riki đứng dậy rời đi, còn chưa đi quá mấy bước đã giật mình chết lặng ngay tại chỗ.

"Anh làm sao thế?"

Riki như người mất hồn, anh một mạch rời khỏi quán lái xe về nhà luôn. Lỡ như Santa đang ở nhà chờ anh quay về thì sao, Riki tự huyễn hoặc mình quá say nên nhìn nhầm. Cậu ấy không thể nào gạt anh để ở quán bar ôm ấp thân mật với một cô gái được. Chẳng phải Santa đã từng hứa với anh sẽ không hối hận hay sao.

Lúc ở bãi đậu xe một người đàn ông cao lớn tiến đến chỗ cậu. Santa còn đang thắc mắc thì hắn ta quăng cho cậu một cái ví tiền.

"Ừm, đồ của Riki, anh ấy để quên cái này."

"Cậu là ai?"

"Chà, nếu anh muốn biết thì...."

"Tôi chỉ là tình một đêm của anh ấy thôi, hân hạnh được làm quen."

"Nhìn anh có vẻ là bạn tình mới của Riki nhỉ."

"Anh ấy rất tuyệt vời đó nên là hãy tận hưởng khi còn có thể nha. Chúc may mắn."

Santa muốn kéo tên kia lại hỏi rõ ràng nhưng hắn đã lái xe đi mất. Santa đột nhiên cảm thấy lòng bồn chồn khó chịu, đây chính là cảm giác có điềm xấu xảy ra. Riki vì sao lại đi bar còn để quên ví, và người đàn ông tự xưng là bạn tình của anh ấy là ai.

Cậu lái xe về nhà anh, lúc đứng ở cửa lại tần ngần mãi không vào. Có phải Riki vì nhìn thấy cậu đi cùng người yêu cũ nên mới bỏ về. Có phải anh ấy hiểu lầm rồi hay không.

Santa không biết, nhưng cảnh tượng trước mắt đã minh chứng điều cậu lo sợ đã hoàn toàn đúng.

Căn nhà tối đen, Riki đang đứng ở bếp. Xung quanh là một đống đổ nát, cánh hoa hồng, thức ăn, rượu vang, và ti tỉ mảnh vỡ của thủy tinh và đồ sứ.

"Riki..."

"Anh..."

Cậu bước đến, một đường thẳng tiến đến chỗ anh.

"Cậu đến đây làm gì?"

"Muốn thấy sự thảm hại của tôi à?"

Riki cảm thấy đau đầu dữ dội, cộng thêm cơn thịnh nộ đang nóng bừng trong người. Anh không muốn nhìn thấy Santa nữa, càng không muốn cậu thấy được bộ dạng khó coi của mình.

"Em không có."

Riki mỉm cười, vậy chắc là đến để kết thúc mọi chuyện. Anh đúng là ngu ngốc còn tưởng mình giỏi lắm, bẻ cong trai thẳng. Đúng là điên mà.

Cho dù Santa từng thật sự thích anh thì sao, ngày mai, ngày kia, rồi sẽ có ngày cậu ấy chán ngán khi sống cùng một tên đàn ông thôi.

"Đi đi. Tôi muốn một mình."

"Riki anh nghe em giải thích được chứ."

Santa nhìn thấy bàn tay chảy đầy máu của anh, cậu xót xa vô cùng. Santa lao đến, dùng tư thế bế công chúa, nhấc bổng anh, đem đặt vào sô pha êm ái. Cậu mặc kệ Riki một mực đuổi người. Santa cúi đầu cẩn thận băng bó vết thương cho anh.

"Chia tay đi."

"Cái gì?"

"Chúng ta dừng lại đi."

"Tôi ghét nhất chính là bị phản bội."

"Em không có phản bội anh."

Anh chính là không muốn bản thân càng thêm thảm hại. Vết son dính trên áo nhức mắt vô cùng, màu đỏ chói lọi như thiêu đốt trái tim anh. Riki bùng lên lửa giận. Là anh ngu ngốc, tự bày ra bữa tối lãng mạn, lại chuẩn bị cả buổi chiều, cuối cùng chẳng khác gì biến mình thành trò hề.

Santa yếu ớt cầm tay anh, cậu vẫn chưa tin Riki đột nhiên lại muốn nói chia tay, anh ấy căn bản không thèm nghe cậu nói, còn chưa thốt được một lời biện minh nào cả. Cậu không cam tâm.

"Buông tay ra."

Santa dùng hai tay ôm mặt anh, bắt Riki đối diện với mình. Đôi mắt đỏ hoe của anh làm cậu giật mình. Đây có phải chính là muốn khóc nhưng kìm nén giữ lại nước mắt hay không.

"Em xin lỗi, em đi gặp người yêu cũ mà không nói cho anh là em sai. Em hoàn toàn không có ý gì với cô ấy. Em sợ anh hiểu lầm nên mới không cho anh biết, là em sai. Riki tha thứ cho em được không, em hứa tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện gì giấu giếm hay phản bội anh cả. Nếu em có lừa dối anh bất cứ điều gì để em ra đường bị xe tông trúng, trời mưa bị sét đánh, sống không có một ngày yên ổn....."

"F***, ai bắt cậu thề. Điên à."

"Em không điên, anh tin em đi, trong lòng em chỉ có một mình anh."

"Tôi làm sao tin cậu."

"Được, để em chứng minh cho anh thấy."






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro