28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chou tzuyu ngồi tựa lưng ra sau ghế, em nhìn chăm chú vào cái máy chiếu lại hình ảnh sana đang tạo dáng để chụp ảnh. đôi mắt em khẽ động, đồng tử cũng to ra hơn vài lần khi nhìn nàng người mẫu mà mình đã chơi cùng hơn sáu năm trời. trong lúc sana đang mải mê với việc tạo dáng, thì em lại nhớ về một đêm đông nào đó của một khoảng thời gian rất lâu về trước.

bàn tay của em đan sâu vào trong mái tóc đã buông xoã, rơi rớt trên gương mặt ướt nhẹp nước mắt vài sợi tán loạn. tzuyu phả từng hơi thở đều đều lên trên đỉnh đầu của cô gái trong lòng, nhưng nàng vẫn không kiềm được, cơ thể nhỏ bé run lên theo từng tiếng nấc nghẹn ngào.

sana đang khóc.

tình đầu của nàng vừa mới tặng cho nàng một câu chia tay. đã vậy lại còn vào ngay sát ngày sinh nhật của nàng, hay nói đúng hơn thì là vào đêm giáng sinh. nàng bấu víu lấy vạt áo ngủ của em, cặp mắt to tròn ngập nước và đôi môi run rẩy khiến nàng trông dễ thương hơn bao giờ hết. nhưng trong tình cảnh bây giờ, những giọt nước mắt đọng trên mi nàng lại làm cho em đau lòng.

"chị tệ lắm hả em...?"

đầu nàng dụi sâu trong hõm cổ em, khiến cho một phần của cổ áo bị ướt đẫm. câu hỏi của nàng khiến cho em phải ngắc ngứ, đưa một tay vuốt vuốt sống lưng thẳng tắp của nàng. tzuyu muốn ngăn tiếng khóc của sana lại, nhưng em không biết phải làm như thế nào. không phải do sana tệ, là tại tên đàn ông đểu kia không tốt với nàng.

"không phải đâu mà."

"vậy tại sao anh ấy lại bỏ chị?"

nàng vẫn hỏi, không dồn dập nhưng lại luôn là những câu hỏi khiến tim em nhói lên từng hồi. sana mà em biết không bao giờ mất tự tin vào bản thân mình. vậy mà chỉ vì một tên đàn ông chẳng ra gì, nàng lại có thể xem nhẹ cả giá trị của bản thân. em thở dài, không đáp lại mà chỉ ghì chặt hơn cái ôm của cả hai. thật may khi sana không quá ngốc nghếch đến nỗi phải chạy đi cầu xin hắn quay lại với mình.

cả người nang bắt đầu di chuyển, hai tay vịn vào vai em và đôi mắt ngấn nước lại nhìn chăm chú vào em như thể em có tội tình gì lớn lắm. nhưng không, nàng chạm lên mặt em, lắc đầu rồi lại khóc lớn. tiếng nàng khóc như một loại cảm giác ám ảnh, văng vẳng bên tai khiến cho tzuyu hoảng loạn đến không chịu nổi.

tay em rời khỏi mái tóc dày mượt mà của người ngồi trên người mình, nhanh chóng vòng cả hai tay qua eo nàng mà ôm chặt lấy. nàng run run, tiếng khóc nhỏ bé vẫn được nàng tiếp tục. chỉ có điều, sana cảm thấy được an ủi khi ở trong vòng tay em. thật kì lạ, nhưng cảm giác tốt đẹp này làm nàng không biết nên nghĩ thêm gì nữa.

"đừng khóc nữa, sẽ có người tốt hơn anh ta xuất hiện mà. sana sẽ gặp được người tốt thôi, vậy nên đừng khóc. sáng mai có bọng mắt sẽ không xinh nữa."

vậy là xong, nàng buông bỏ mối tình đầu của mình khi còn đang ở trong vòng tay em. sáng hôm sau, sana tỉnh dậy thì thấy tzuyu nằm ngoài sofa. em vẫn như lúc đầu, khiến sana nghĩ rằng có lẽ em không thích ngủ chung giường với người khác.

nàng lặng lẽ đưa tay lên xoa đầu em thay cho lời cảm ơn tối qua về sự dịu dàng mà em dành cho nàng. nàng không phủ nhận, điều em nói có lẽ sẽ đúng vài phần, nhưng nàng đã chẳng còn niềm tin vào chuyện tình yêu nữa rồi. sao nàng còn yêu tử tế được đây?

đang miên man suy nghĩ một hồi, nàng cảm nhận được có bàn tay khác đang chạm lên tay mình. lạnh ngắt, nhưng quen thuộc. nàng thoáng giật mình, nhìn đôi mắt nhắm nghiền của tzuyu đang dần động đậy.

"chị dậy rồi à, mệt không? đợi một lát em làm đồ ăn cho nhé?"

"tzuyu à, cảm ơn em."

trong một khoảnh khắc, toàn bộ thế giới của cả hai dường như đã dừng lại. sana muốn nói gì đó, nhưng chúng lại dính chặt ở đầu lưỡi chứ không tài nào thoát ra khỏi bên ngoài được. em cũng chẳng khác gì, phải mất một hồi lâu mới có thể gật đầu được. tzuyu cười nhẹ, cả người ê ẩm đứng dậy rồi ấn sana xuống ghế sofa.

"ngồi đây đợi em."

em bước vào trong nhà vệ sinh, tạt mạnh dòng nước lạnh buốt lên trên khuôn mặt để giúp cho mình tỉnh táo. em lại thở dài, tzuyu biết rằng em không nên như vậy vào lúc này, thế nhưng em vẫn muốn nói rằng em có thể thay thế anh ta. thay thế người đã làm nàng đau, và có khi là chữa lành những vết thương sâu trong lòng nàng nữa.

kia là lần đầu, cũng có thể coi là lần sana yêu chân thành nhất. tzuyu thì không biết em đã phải giải quyết bao nhiêu vụ yêu qua đường của sana nữa rồi. nghĩ lại mới thấy, sáu năm qua em cũng thật kiên trì.

cho đến lần bốn năm về trước, lúc sana chia tay dahyun, tzuyu đã tức đến mức không nhịn nổi mà cãi nhau với cô bạn kia.

đêm đó, sana say mèm. em để nàng ngủ trên lưng mình, đưa nàng về dọc con đường trên sông hàn. sana đã ngủ, nhưng đôi mắt sưng húp kia lại làm cho lòng em nhói thêm một lần nữa. nhiều lúc em đã tự hỏi, rằng tại sao nàng ấy tốt như vậy mà vẫn chẳng tìm được một người thật sự tốt với nàng.

nhưng tzuyu cũng biết, chính em là người ích kỉ chẳng muốn để sana rơi vào vòng tay kẻ khác. và cũng chính em là người hèn nhát, không muốn để nàng biết rằng em cũng yêu nàng. đúng rồi, là yêu đấy.

"em có thể làm tốt hơn bọn họ, bạn trai hay bạn gái gì gì cơ chứ? rõ ràng người chị dựa dẫm luôn chỉ có mình em."

em có thể đối xử với chị tốt hơn những gã chị quen, hay những ả cũng chỉ xem chị như một món đồ chơi. minatozaki sana được em đặt nhẹ xuống giường, cùng với những lời thì thầm mà chẳng ai có thể nghe thấy. mà nếu có đi chăng nữa, chắc sana cũng đoán đó chỉ là giấc mơ.

khuôn mặt em được bao phủ bởi một làn hơi ấm quen thuộc. ngước mặt lên, em thấy sana đang khẽ khàng xoa lên một bên má của mình. ánh nhìn của nàng bỗng dưng chứa đầy ngọt ngào, như thể nhìn lấy tình nhân mà nàng ta yêu thương.

"về thôi, chị biết là chị đẹp mà."

"chị nói gì cũng đúng hết."

tzuyu gật đầu, cầm lấy tay nàng rồi rời đi mà không quên chào những người ở đó. em mở cửa xe cho sana, vừa hay n lại nhớ đến vài chuyện hay ho khác. chẳng hạn như vài ả người yêu qua đường của sana đã muốn nhào vào mà đấm hẳn lên khuôn mặt lạnh nhạt của em mỗi khi bọn họ thấy sana gần gũi với em ấy.

và đương nhiên, thứ họ nhận lại luôn là một vết đỏ in sâu trên gương mặt kia rồi. sana sẽ không để ai đụng vào em, kể cả đó là tình đầu đi chăng nữa. nàng dường như đã ngộ ra một điều, đó là thà để tin đồn lan ra, chứ sana không bao giờ cho phép ai được động đến người đẹp này của nàng. em bạn thân của nàng, sao nàng có thể để họ đụng đến cực phẩm này được?

khoan đã?

tay nàng rụt lại, nghĩ sâu hơn về hai từ bạn thân đã bật ra trong đầu mình. chỉ là bạn thân, nàng lẩm nhẩm hai chữ bạn thân bằng khuôn miệng nhỏ xinh ấy, khiến cho tzuyu ngồi cạnh cũng tò mò. tim nàng nhói lên, sana bỗng dưng không còn thích danh xưng này nữa. nghe nó thật khó chịu.

"tzuyu."

"vâng?"

một khoảng lặng xâm chiếm lấy không gian eo hẹp. đôi mắt nàng long lanh, nhìn chăm chú con đường trải dài. môi nàng đã vì sự đắn đo mà bị cắn đến trắng bệch, khiến cho em không khỏi xót xa. phanh xe lại thật nhanh, chou tzuyu đưa tay lên chạm vào đôi môi đang bị hành hạ của ai kia.

"chị làm sao vậy, sana?"

"nếu chị yêu em thì sao?"

cả hai đều đưa ra câu hỏi cùng một lúc. gương mặt em sững sờ, nhìn chằm chằm lấy vẻ mặt cũng hoang mang không kém của nàng. sana vội bịt chặt miệng lại, cái đầu nhỏ xinh lắc lắc liên tục. nàng không phải có ý đấy, xin em đừng hiểu lầm nàng!

"thì-"

"thì sao?!"

nhưng sana vẫn là không nhịn được, ngước mặt nhìn lấy em một cách tò mò, xen lẫn với một chút gấp gáp nữa. nàng nhận được một nụ cười dịu dàng, chỉ cảm thấy hai má mình nóng lên, nóng lên vì câu nói tiếp theo của người đã trải qua bảy năm tuổi trẻ cùng mình.

cả đường đi, tzuyu cứ không chịu nhìn đến nàng. thế mà sana lại nhìn chằm chằm em, người như em lại có thể trả lời câu hỏi này nhanh vậy ư? nàng bất ngờ có, hoảng loạn cũng có, nhưng cảm xúc được dấy lên trong trái tim nàng lại là hân hoan?!

















——————

Chou Tzuyu đã nói gì vậy ta😔?

Mình viết đến đoạn cả hai đến với nhau rồi nhưng mình nhận ra nó còn xa quá mọi người. Thui cứ tận hưởng cái khoảnh khắc mập mờ này tiếp đi ạ🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro