112: Cố Tiểu Yêu xù lông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 112: Cố Tiểu Yêu xù lông
Edit: Ha

Trịnh Học Thiệu: Trò chơi tiểu Trạch Dương lồng tiếng hiện tại đã có mặt trên thị trường, chỉ có điều phía nhà sản xuất có chút không biết xấu hổ, rõ ràng là ăn theo sức nóng của chương trình "Du lịch cùng con". Năm đứa trẻ trong game hoàn toàn được xây dựng theo phiên bản thực của năm đứa trẻ trong chương trình. Chuyện này không dễ xử lý lắm, cũng không thể kiện bọn họ xâm phạm quyền chân dung, trò chơi này vừa mới phát hành ở trong nước, đã thu hút mấy trăm ngàn người tải về, xào vô cùng nóng bỏng, cậu hỏi Mặc tổng, làm sao bây giờ.

Việc này đã không cần hỏi Mặc tổng, Cố Giai Mính liền xù lông, tìm con trai hắn lồng tiếng, còn dùng ngoại hình phiên bản chibi của con trai hắn, nhìn thế nào cũng là con trai hắn bị tính toán!

Những người khác muốn chơi trò nuôi dưỡng, là để nuôi con trai của mình! Nuôi tốt, hắn cũng không tức giận như vậy, vấn đề là trong video trò chơi này, có tình tiết trừng phạt thể xác đứa trẻ, còn có đứa nhỏ tư tưởng bị lệch lạc, trở thành thiếu niên phản nghịch, thậm chí còn có tình tiết bỏ trốn với người khác, điều này càng khiến Cố Giai Mính càng không tiếp nhận được, lấy nhân khí của Mặc Trạch Dương để tạo danh tiếng, không biết xấu hổ, quá không biết xấu hổ!

Cho rằng hắn sẽ chịu thiệt thòi câm miệng sao? Sao có thể được!

Cố Giai Mính trực tiếp ra lệnh chết cho Mặc tổng, "Chiêu gì cũng không sao, đùa giỡn âm dương cũng không sao, dù sao bọn họ cũng không biết xấu hổ! Tóm lại không thể dùng bề ngoài của con trai chúng ta, phiên bản chibi cũng không được! Để cho bọn họ đổi, nhất định phải đổi!"

Mặc tổng mặt lạnh lùng, thông báo cho thư ký Vương, "Để cho nhân viên liên quan của công ty động một chút, gây áp lực lên nền tảng trò chơi, trước tiên đem trò chơi kia rút khỏi nền tảng. ”

Thư ký Vương nghe xong vội vàng đáp, "Sau đó thì sao?"

Cố Giai Mính xù lông chen vào: "Nói cho ông chủ phát triển trò chơi này, hoặc là thay đổi dáng vẻ của con trai và con nuôi tôi! Hoặc là để cho thiên lương vương của hắn phá! Nói là Mặc tổng nói! Mặc tổng tự mình nói!"
(* Thiên Lương Vương phá: Ngôn ngữ mạng, xuất phát từ tiểu thuyết đam mỹ “ Trời lạnh rồi, cho Vương thị phá sản đi”) T cũng k hiểu rõ lắm (⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠_⁠_⁠_⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠-̩̩̩⁠)

Thư ký Vương: "..." Thiên Lương Vương Phá... Mặc tổng sao có thể nói điều này???

Khóe miệng Mặc Uẩn Tề giật giật, "Nói là tôi nói, tôi quả thật không thể kiện hắn, nhưng tôi có thể gây sự với hắn ta, hiểu không?"

Thư ký Vương lại đáp lại, "Hiểu!" Nửa câu sau hắn nghe hiểu, chính là uy hiếp bọn họ, không đổi liền chỉnh ngươi, chính là cứng rắn áp chế ngươi, không sợ chết liền cứng đối cứng với ta. Nửa câu đầu trong lòng hắn lại có chút không đoán được, thật sự muốn dùng câu Thiên Lương Vương phá sao?

"Mặc tổng, vậy, câu Thiên Lương Vương Phá kia..." Thư ký Vương không thể không xác nhận một chút, thật sự muốn nói sao?

Cố Giai Mính còn xù lông, "Cứ để cho hắn ta thiên lương vương phá!" Tổng giám đốc bá đạo trên TV đều diễn như vậy! Lão Mặc nhà hắn cũng có thể!

Mặc tổng thấy Cố Giai Mính ngồi không yên trên sofa, bất đắc dĩ nói với thư ký Vương: "Trong lòng anh biết là được. ”

Lúc này thư ký Vương mới thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo, Mặc tổng vẫn là bình thường.

Sợ hãi ra một cái đầu mồ hôi -_-||

Ngày hôm đó, trò chơi đã được rút khỏi nền tảng, máy chủ hiển thị: cập nhật ...

Về phần bản cập nhật trông như thế nào, người chơi chỉ có thể chờ đợi.

Hiển nhiên, muốn đầu cơ trục lợi không thể thành công, Mặc tổng nói đã rất không khách khí, không kiện được ngươi liền phá ngươi!

Bên Bạch tổng cũng rất tức giận, bởi vì vợ anh siêu tức giận, không có người làm mẹ nào có thể nhìn con trai mình bị người khác coi làm sủng vật nuôi, còn có thể đánh mắng có thể nuôi dưỡng, vạn nhất đụng phải biến thái ngược đãi trẻ em thì làm sao bây giờ? Bạch phu nhân cũng hạ mệnh lệnh chết, xách tai chồng rống lên: "Không, thể, nhẫn! Để cho hắn đổi!"

Cho nên bên Bạch tổng trực tiếp phái người tìm đến công ty trò chơi: thay đổi hình tượng! Sao anh không dán mặt con trai anh? Không đổi thì không đi!

Chính là lưu manh thổ phỉ như vậy chính là cuồng như vậy!

Rất nhiều người chơi bắt đầu chửi rủa các công ty trò chơi: chỉ mới bắt đầu ra mắt đã cập nhật, cập nhật rắm ah!

Đã có không ít người chơi đăng bài tức giận mắng, lúc chưa làm xong thì không cần ra mắt, vừa mới tải về còn thấy chơi vui, ngay cả cái rắm còn chưa thả, ngươi liền cập nhật máy chủ, số tiền tôi nạp lúc trước liền trôi đi đâu? Coi người chơi là kẻ ngốc sao?

Lúc đầu, người chơi chỉ mắng vài câu, cũng không náo loạn, kết quả hai ngày sau khi cập nhật, trang chủ vẫn còn cập nhật, người chơi không bình tĩnh nữa: trò chơi này không phải là lừa tiền chứ! Còn tiền tôi nạp vào thì sao?

Trả lại Tiểu Mặc của tôi! Tôi chỉ quan tâm Tiểu Mặc! Tôi đã bỏ cả ngàn đại dương để mua cho thằng bé quần áo đẹp, ngươi đã lấy con trai tôi đi! Ngươi hãy trả lại con trai của tôi cho tôi!

Cố Giai Mính cũng trà trộn vào trong đó, đi theo bọn họ chửi bới công ty trò chơi: Chính là nó! Lừa tiền! Không biết xấu hổ!

Đương nhiên, Cố Tiểu Yêu ở nhà giơ vô số ngón giữa: "Cái gì gọi là con trai các ngươi, rõ ràng là con trai ta! Đám quái nhân nạp tiền nuôi con trai ta! Đi đến! Đáng đời bị lừa tiền!"

Baba đã mất đi lý trí, tức giận ở nhà đạp chân đạp bàn, Mặc Trạch Dương cũng không chịu nổi.

Cố Giai Mính vừa mắng công ty game, mắng những người đòi nuôi Mặc Trạch Dương, vừa khen ngợi những người đòi tiền từ công ty game: Chính là nó! Lừa đảo! Trả lại tiền!

Mặc tổng vẻ mặt bình tĩnh nhìn Cố Giai Mính nháo, không phát biểu ý kiến gì.

Mặc Trạch Dương cầu cứu nhìn cha nó, bày ra bàn tay nhỏ bé ý bảo ngươi mau tới quản hắn, baba đã muốn điên rồi, hắn có thể là hiểu lầm có người muốn cướp con của hắn, muốn cắn người!

Mặc tổng lắc đầu, không cần phải quản, hắn mắng đủ rồi sẽ thôi, chỉ chốc lát nữa hai nhóc con hấp thu linh khí của hắn, hắn phải đi tu luyện, căn bản không cần quản, hiện tại nếu anh quản, người bị mắng chính là anh.

Cố Tiểu Yêu tuyệt đối là hồ ly tinh rất không nói đạo lý, trong bụng hắn có nhãi con, hắn chính là lão đại của cả nhà, tùy hứng đi.

Mặc tổng bình tĩnh ngồi xuống, gọi điện thoại cho người bạn Lang tộc của anh: "Có muốn cùng mua lại một công ty trò chơi hay không, làm mấy trò chơi trực tuyến mà giới trẻ thích, gần đây trong tay có chút căng. ”

Trên thực tế từ trong game online này, Mặc tổng ngửi được cơ hội kinh doanh, nhưng mà một mình anh không muốn gánh vác nguy hiểm lớn như vậy, thị trường này còn chưa có người làm, vạn nhất thua lỗ thì sao? Việc mua bán mất tiền Mặc tổng sẽ không bao giờ thực hiện.

Bạch tổng: "Ai nha, gần đây thị trường trò chơi trong nước rất tốt, tôi đang muốn tìm anh thương lượng, trùng hợp, gần đây trong tay tôi cũng có chút căng thẳng, tôi chỉ có thể ra một trăm triệu vốn lưu động, nếu không hai chúng ta hợp tác một chút?"

Rõ ràng, hắn không dám đầu tư quá nhiều.

Mặc tổng lạnh lùng nói: "Anh quá nghèo, tôi không muốn hợp tác với anh. ”

Bạch tổng chậc chậc một tiếng, "Vậy tôi lại ra thêm một trăm triệu, chỉ có thể đến bằng này, cao hơn nữa thật không có. ”

Mặc tổng lạnh mặt, "Anh quá nghèo, so với tôi còn nghèo hơn." Nói xong liền cúp điện thoại, không hợp tác với người nghèo, đặc biệt là người giả nghèo.

Ngay sau đó Bạch Khiếu Thần liền gọi lại, "Con người cậu thật không có ý nghĩa, đùa giỡn một chút cũng không được, hai chúng ta mỗi người lấy ba trăm triệu làm vốn khởi nghiệp, cùng nhau độc quyền thị trường game mobile trong nước tương lai thế nào?"

Mặc Uẩn Tề lúc này mới hòa hoãn ngữ khí, "Thành giao! Trở lại mang rượu cho anh. ”

Cố Giai Mính đã không nổi nóng nữa, lỗ tai rất linh hoạt, nghe được cuộc đối thoại của hai người, theo bản năng nhìn về phía mông Mặc tổng, cảm giác Mặc tổng hợp tác với sói, có cái đuôi hồ ly đen nhánh.

Đây nhất định là ảo tưởng của hắn!

Lão Mặc nhà bọn họ tuyệt đối là nhân loại, chỉ có hai chân cũng có thể thần kỳ bảo trì cân bằng, còn có thể đi bộ như bay!

Cố Giai Mính tiến lại gần sờ mông Mặc tổng, xác định: "Không có đuôi!"

Mặc Trạch Dương lắc lắc hai cái đuôi nhung của mình, căng thẳng khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nói: "Nếu như sờ đuôi một chút có thể không tức giận, ba sờ con, con có. ”

Cố Giai Mính ⊙▽⊙
  ————
Bên phía Trịnh Học Thiệu, rất nhanh đã liên lạc được với đoàn làm phim "Đam mê đua xe", sau khi hai bên thương lượng, Trịnh Học Thiệu dành thời gian xuất hiện cho nhân vật Cố Giai Mính từ mười phút, đến hai mươi tám phút. Nhân vật của Cố Giai Mính không chỉ là một ông chủ nhỏ giúp đỡ nhân vật chính, mà còn là một tay đua trâu bò ẩn giấu, một nhân vật che giấu boss nhỏ.

Một bộ phim kéo dài như vậy, loạt phim này đã quay tám bộ phim, đây là lần đầu tiên xuất hiện gương mặt châu Á, một bộ phim cộng thêm bài hát chủ đề và những mẩu chuyện nhỏ sau đó, tổng cộng cũng chỉ có hai giờ, Cố Giai Mính có thể có thời gian xuất hiện dài như vậy, diễn xuất tốt tuyệt đối có thể thu hút rất nhiều sự chú ý.

" Hy vọng anh ta sẽ không làm chúng tôi thất vọng." Khi đoàn làm phim "Đam mê đua xe" trao đổi với Trịnh Học Thiệu, cuối cùng nói một câu như vậy. Đạo diễn nể mặt Mặc Uẩn Tề đưa ra nhân vật này, hiện tại hắn cũng không biết đúng hay sai.

Ba Trịnh rất khí phách nói với đối phương, "Tất nhiên sẽ không, Hoa quốc chúng ta nói một câu, gọi là kim cương không có, đừng lười gia công đồ sứ, nhất thời là kim cương hoàn mỹ, khắp nơi sẽ tỏa sáng"

Nói thật, phía đối diện bị khí phách của Trịnh Học Thiệu chấn động, đây là tự tin đến mức nào đối với nghệ sĩ của mình, mới có thể nói ra những lời như vậy.

Tuy nhiên, sau khi ba Trịnh cúp máy gọi video, hung hăng véo mình một cái, chân bụng đều bị chuột rút, khẩn trương!

Hít sâu vài hơi, làm cho mình dần dần tỉnh táo lại, Trịnh Học Thiệu lập tức gọi điện thoại cho Cố Giai Mính.

Mặc dù nhân vật sắp đến, nhưng vấn đề lớn nhất phải đối mặt hiện nay là: Cố Giai Mính không biết lái xe!

Hắn ngay cả xe đạp cũng không biết đi, xe hơi càng đừng nói, huống chi là đua xe!

Thời gian Cố Giai Mính vào tổ là ba tháng sau, Cố Giai Mính nhất định phải học lái xe trong vòng ba tháng, còn phải là lái xe đặc biệt tốt.

Sau khi Cố Giai Mính nghe máy, Trịnh Học Thiệu siêu hung dữ cảnh cáo hắn: "Tôi nói cho cậu biết, trâu tôi đã thổi xuống trước, nếu cậu mất mặt cho tôi... Tôi không thể làm gì cậu, tôi sẽ đến cửa nhà cậu treo cổ!"

Ba Trịnh bị bức bách chỉ có thể một chiêu này: Lấy chết bức bách!

Cố Giai Mính rất nghiêm túc nói: "Thế nhưng, nhà chúng tôi có bảo vệ, anh không vào được. ”

Trịnh Học Thiệu: "..."

Thiếu chút nữa khiến Trịnh Học Thiệu nghẹn thở không nổi, lúc này Cố Giai Mính mới cười xấu xa nói: "Yên tâm đi, không phải là lái xe sao, tôi nhất định sẽ học được, đừng nói lái xe, lái máy bay tôi cũng có thể học được! Tuyệt đối sẽ không để anh mất mặt!" Hắn thì thầm một câu: "Tôi không dám mang theo một mạng người."

Trịnh Học Thiệu cảm giác được một chút vui mừng, trong lòng thoải mái, ngữ khí cũng hòa hoãn một chút, "Không sao, cậu trước tiên dưỡng tốt thân thể, còn ba tháng, cậu thông minh như vậy, khẳng định có thể học được. ”

Sau khi cúp điện thoại, Cố Giai Mính cười tủm tỉm vươn ngón tay cái lên với Mặc tổng, nghe lão Mặc nhà hắn quả nhiên không sai, trước tiên nghẹn Trịnh Học Thiệu hai câu, sau đó thay đổi thái độ nói chuyện cho tốt, Trịnh Học Thiệu sẽ trở nên rất dễ ứng phó.

Lão Mặc nhà hắn rất thông minh, còn muốn sờ mông hắn, xác định không có đuôi.

Nhân vật của Cố Giai Mính đã được xác định, hợp đồng cũng nhanh chóng được ký kết, trang tuyên truyền chính thức cộng thêm tên Cố Giai Mính. Trong bộ phim này đột nhiên xuất hiện tên của một người châu Á, gây ra chú ý của một số "fan đua xe", có người tra tên Cố Giai Mính một chút, lập tức phát hiện vô số poster đẹp.

Diện mạo của Cố Giai Mính là vẻ điển hình của người Hoa, diện mạo tinh xảo tinh tế, Cố Giai Mính còn chưa quay phim cũng chưa chụp poster, cũng bởi vì nhan sắc mà thu một phần fan nhan sắc.

Làm cho Mặc tổng khó chịu chính là, một bộ phận fan nhan sắc này, có 90% đều là nam giới!

Cho nên khi tổ tiết mục thông báo cho Cố Giai Mính chụp poster tuyên truyền trước, Mặc tổng đi theo, hơn nữa là một tấc cũng không rời!

Đạo diễn bĩu môi, nhìn thấy Mặc Uẩn Tề liền cảm thấy ngửi thấy mùi chua của tình yêu, bạn cũ của hắn thế nhưng lại biến thành một thủ thê nô! Sự thay đổi này thật là khủng khiếp!

Cố Giai Mính còn chưa học lái xe đua, cho nên tạm thời chỉ cần hắn làm bộ, sau khi thay quần áo đứng trước xe chụp một tấm, một vài bức ảnh trong cửa hàng tạp hóa nhỏ, đến lúc đó hậu kỳ chế tác một chút, là có thể dùng để tuyên truyền. Bộ phim này vừa mới bắt đầu quay không bao lâu, thế nào cũng phải nửa năm mới đến hậu kỳ, Cố Giai Mính nghỉ ngơi thêm hai ba tháng cũng hoàn toàn không có vấn đề gì, sau khi quay xong, Mặc tổng liền đem người mang đi.

Nhìn bộ dạng này, sau này mặc kệ Cố Giai Mính khi nào đến đoàn làm phim, anh cũng sẽ ở bên!

Mặc tổng hiện tại đem công việc của mình chia làm mấy phần, từng chút từng chút chuyển cho Mặc nhị thiếu, nuôi lớn em trai chính là vì chia sẻ công việc cho mình, hiện tại Mặc nhị thiếu rốt cục phát huy tác dụng.

Mỗi lần muốn đại ca đi làm, đều bị đại ca lấy lý do hưởng tuần trăng mật bắn trở về Mặc nhị thiếu gia: -_-||

Đại ca thay đổi rồi, sau khi có chị dâu, hắn liền không thể trở về như xưa!

Nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không tìm đối tượng, gần đây căn bản không biết vì sao vận đào hoa của mình tràn đầy như vậy, Mặc nhị thiếu bị vô số nam nữ điên cuồng theo đuổi đến mức sắp mắc chứng sợ nam, sợ nữ, sắp hoàn toàn biến thành một người theo chủ nghĩa không kết hôn.

Tìm một người vợ thật phiền phức!

Si mê thậm chí còn khó chịu hơn!

Hắn có thể đem cháu trai nuôi lớn sau này dưỡng lão cho hắn, đến lúc đó lại để cho anh cả nuôi thêm mấy đứa nhỏ, người tiếp nhận Mặc gia cũng có, hắn vì sao phải kết hôn?

Từ kết hôn, đối với Mặc nhị thiếu mà nói, là xa lạ.

Nếu có một ngày có thể gặp được một người làm cho tim hắn đột nhiên đập nhanh... Mặc nhị thiếu gia không biết nghĩ tới cái gì, vội vàng lắc đầu, nắm ót mình, cảm thấy mình nhất định là điên rồi!

Trong lúc vô tình biết chú nó có ý nghĩ không cưới vợ, tiểu Mặc tổng lại ôm số mệnh hoa của nó, muốn vận đào hoa hướng về phía chú hắn lại điên cuồng phun nửa giờ!

Muốn chú sớm cưới vợ, sinh thêm một tổ tiểu tử, đại thiếu gia đời sau Mặc gia đã chuẩn bị xong sợi dây thừng, ngay cả đường đệ đường muội cũng buộc lên, có thể xếp hai hàng xe lửa nhỏ, ngẫm lại mình làm anh cả liền đẹp trai muốn khóc hay không?

Mặc nhị thiếu gia mặt lạnh nhìn đóa hoa số mệnh kia, ánh mắt nheo lại một khe hở, ngay cả biểu tình nhìn cháu trai lớn đều có ý vị thâm thúy.

Mặc Trạch Dương bị ánh mắt của chú nó nhìn xù lông, số mệnh hoa còn chưa kịp phun, nhãi con đã bị dọa chạy mất, thậm chí thiếu chút nữa lộ ra đuôi!

Mặc Nguyên Bân trầm ngâm trong chốc lát, phân phó quản gia: "Loại socola Trạch Dương thích nhất, đặt mua cho tôi một trăm hộp. ”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro