131: Vì tình yêu và hòa bình ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 131: Vì tình yêu và hòa bình ~

Edit: Ha

Tuy rằng mấy ngọn đèn kia sáng lên ánh sáng rất yếu ớt, nhưng vẫn để cho các lão thần thú ở đây phát hiện.

Lão bà Thanh Long kinh hỉ nâng ngọn đèn thuộc về mình lên, ngón tay run rẩy, trong mắt đã có lệ quang, "Xem ra, đại hạn của ta phải lùi về sau vài năm rồi. "

Nàng không sợ chết, dù sao sống nhiều năm như vậy, những thứ nàng quan tâm cũng đã qua đời từ lâu, nàng chỉ sợ sau khi chết, yêu tộc truyền thừa càng thêm khó khăn. Là tứ đại thần thú, sứ mệnh của nàng chính là trấn trụ tà linh, bảo vệ thái bình của vùng đất này. Con người có người đấu tranh, yêu tinh có yêu tinh chiến tranh, bọn họ trước đó trấn áp không ít tà linh, nếu nàng chết, đến lúc đó phong ấn suy yếu, những tà linh cùng đại yêu kia khẳng định nhân cơ hội chạy trốn, đến lúc đó lại là một trận hạo kiếp nhân gian. Cổ điêu chạy trốn thời gian trước, chính là bởi vì lực lượng của tứ đại thần thú đang suy yếu, phong ấn yếu đi, mới để cho hắn chạy thoát, loại tai họa gây họa nhân gian này, đi ra một cái, đều sẽ mang đến tai ương.

Ánh mắt mấy vị thần thú khác nhìn mấy hài tử đều đã toát ra lục quang, hận không thể lập tức biến cho mình thành sói, đem mấy tiểu bảo bối này lưu lại.

Cố Giai Mính khẩn trương ôm chặt tất cả đàn con, trốn sau lưng Mặc Uẩn Tề, phòng bị nhìn chằm chằm mấy lão đầu trước mắt, ai dám nghĩ đến hài tử của hắn, để cho lão Mặc đánh kẻ đó, cái gì mà kính già yêu trẻ, chỉ cần chuyện liên quan đến mấy đứa nhỏ ở chỗ hắn đều không được!

Bạch Trạch đẩy Bạch Hổ và Chúc Long vào trong trận pháp, bảo bọn họ thây cho người bên trong ra nghỉ ngơi một chút, cười an ủi Cố Giai Mính: "Đừng lo lắng, bọn họ căn bản là chưa từng thấy qua chuyện thần kỳ như vậy, hiếm thấy nhiều lạ, không phải đều nói tốt rồi sao? Chúng ta sẽ không cướp đứa nhỏ của các ngươi, chúng ta cũng không phải là yêu tinh xấu không có đạo đức không có tam quan, dẫn bọn nhỏ đi ra ngoài đi, có việc chúng ta đi ra ngoài rồi nói sau. "

Cố Giai Mính vẫn ôm chặt bọn nhỏ, đi theo phía sau Mặc Uẩn Tề, sợ đối phương phản bội cướp con của hắn, Mặc tổng cũng thay hắn mệt đến hoảng hốt, một người ôm có thể lớn bao nhiêu, Cố Giai Mính một mình ôm bốn đứa nhỏ, nhóm nhóc con chen chúc đều nhe răng trợn mắt, Mặc Trạch Dương vì chiếm chỗ nhỏ, chính mình đều biến thành hồ ly.

Mặc tổng đón hai hồ ly tới, an ủi Cố Giai Mính: "Không có việc gì, bọn họ sẽ không cướp, yên tâm đi. "

Lúc này Cố Giai Mính mới yên tâm, ánh mắt nhìn Bạch Trạch vẫn có chút phòng bị, sau khi ra khỏi sơn động này, Bạch Trạch và Thanh Long dẫn bọn họ trở lại phòng khách trước đó, ba lão nhân trước đó vẫn luôn truyền tống linh lực cho số mệnh chi hỏa cũng đi ra hai người, Bạch Trạch giới thiệu cho lão nhân vóc dáng không cao đi vào cửa, "Đây mới là Huyền Vũ, cái kia cũng không phải Chu Tước, Chu Tước chê mình lại già rồi, tìm núi lửa tự sát, mấy ngày trước gửi tin nhắn nói hắn đã tìm được một ngọn núi lửa sắp phun trào, đang ngồi xổm bên cạnh chờ. "

Mặc tổng nhìn Cố Giai Mính, so với hắn còn không đáng tin cậy hơn.

Cố Giai Mính cảm nhận được đối phương muốn biểu đạt cái gì: (▼皿▼#)

Đây tuyệt đối là vu khống!

Một lão gia tử khác vóc người rất cao, da trắng gầy gò, nhìn ra được lúc còn trẻ cũng là một anh chàng đẹp trai.

Lúc đối phương vào cửa, Mặc Trạch Dương vẫn nhìn chằm chằm đối phương, ánh mắt như có điều suy nghĩ, lão nhân sau khi nhìn thấy Mặc Trạch Dương, cũng nở nụ cười, đi qua sờ sờ đầu hắn, "Tiểu tử này cao lên không ít. "

Mặc Trạch Dương kinh ngạc a một tiếng, đột nhiên nhớ tới, "Người là tổ gia gia của Tiểu Bạch Lang!"

Bạch lão gia tử chọc vào cái mũi nhỏ của Mặc Trạch Dương, cười nói: "Trí nhớ cũng không tệ. "

Cố Giai Mính nhỏ giọng hỏi Mặc Uẩn Tề, "Bản thể người Bạch gia là sói gì?"

Mặc tổng bất đắc dĩ, thế nhưng gặp được người của Bạch gia, Bạch Kỳ Quân còn gọi anh là cha nuôi, anh giải thích: "Khiếu Nguyệt Thiên Lang, cũng là thần thú. "

Cố Giai Mính hít sâu, hôm nay coi như đã mở mang tầm mắt, vậy mà lại nhìn thấy nhiều thần thú như vậy! Hắn muốn chụp ảnh chung với bọn họ, truyền lên diễn đàn yêu tinh, để cho mọi người kiến thức một chút thần thú là trông như thế nào!

Cuối cùng, Cố Tiểu Yêu tâm địa thiện lương vẫn nhịn xuống, hắn cảm thấy những thần thú này đều lăn lộn quá thảm, lại già, rất dễ dàng rớt khỏi tượng đài của thần thú, vì mộng tưởng tốt đẹp của các tiểu yêu tinh, hắn khắc chế móng vuốt xúc động của mình.

Lúc này lão bà Thanh Long cũng đã trở lại, Mặc Uẩn Tề đột nhiên quay đầu nhìn Cố Giai Mính, thương lượng nói: "Em có muốn dẫn bọn nhỏ đi chơi một lát không? Anh có một chút chuyện cần thảo luận với họ. "

Cố Giai Mính mất hứng, vì sao lúc nói chuyện đàm phán nghiêm túc hắn không thể ở đây? Hắn thoạt nhìn không giống yêu tinh làm việc đàng hoàng sao?

Mặc tổng ôn nhu dỗ dành: "Bọn nhỏ ở chỗ này một thời gian dài sẽ nhàm chán, nếu không em dẫn lão nhị đi dạo một vòng nơi hắn muốn đi?"

Mặc Trạch Hàm bị điểm danh lập tức giơ móng vuốt nhỏ lên, muốn đi muốn đi!

Lão Tứ sợ thiên hạ không đủ loạn cũng giơ móng vuốt lên, muốn đi!

Nhận được ám chỉ của cha, Mặc Trạch Dương cũng giơ móng vuốt nhỏ lên, "Muốn đi!"

Chỉ có Tam thiếu gia vẻ mặt lãnh đạm ôm bàn tay nhỏ bé, nhìn ánh mắt cha hắn cho hắn, xoay khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo sang bên cạnh, cha nói cái gì, nó không hiểu.

Mặc tổng: "..."

Bốn đứa nhỏ có ba đứa muốn đi, Cố Giai Mính cũng có hứng thú, bế đứa không chạy được lên, ngẩng đầu sải bước đi ra ngoài, hắn mới không hiếm lại chuyện gì đứng đắn, trong mắt hắn chỉ có bảo bối!

Sau khi Cố Giai Mính đi ra ngoài, Mặc tổng rốt cục mở miệng: "Muốn nói chuyện với các vị một chút, bộ phận yêu quản rốt cuộc thành lập như thế nào, người phụ trách cao nhất là ai? Các ngươi ở bên trong hẳn là có chút quyền nói chuyện đi. "

Mấy vị lão nhân đều gật gật đầu, chuyện này thật sự một lời khó nói hết.

Mặc tổng thẳng thắn nói: "Thẳng thắn mà nói, tôi muốn làm người phụ trách cao nhất của bộ phận kia, các người có thể giúp liền giúp tôi một tay, không thể giúp cũng xin đừng phản đối, tôi tự mình cướp. "

Các thần thú (⊙o⊙) !!!

Mấy lão thần thú đều bị Mặc tổng thẳng thắn làm cho khiếp sợ, còn chưa từng thấy qua nhân loại nào có dã tâm như vậy, thế mà trực tiếp nói với bọn họ muốn vị trí người phụ trách. Còn nói có thể giúp liền giúp, không giúp hắn tự mình cướp, sống hơn vạn năm, chưa từng thấy qua nhân loại lớn mật như vậy lại đem dã tâm biểu lộ như vậy không làm ra vẻ.

Mặc tổng vẫn bình tĩnh ngồi đối diện đám thần thú nhỏ tuổi nhất cũng hơn vạn năm, sắc mặt vẫn không thay đổi, biểu tình nghiêm túc tựa như ở công ty mở một hội nghị, thương thảo sự phát triển và phương hướng kế tiếp của công ty, "Trước tiên nói một chút nguyên nhân bộ phận này thành lập đi. "

Bạch Trạch tiếp nhận trà thị nữ đưa tới, cười tủm tỉm nhìn chén trà trong tay, lúc mọi người trầm mặc, đột nhiên cảm thán một câu: "Bộ trưởng phế vật kia, quả thật nên thay đổi. "

Mấy vị lão nhân trầm mặc trong chốc lát, đều thở dài, Bạch lão gia tử sảng khoái cười nói: "Chuyện đến bây giờ, cũng không có gì để giấu diếm. "

Nhiệm vụ kể chuyện xưa, vẫn là được lão bà Thanh Long chủ động tiếp nhận đề tài, "Bộ trưởng bộ phận này, kỳ thật không có thực quyền gì, trước khi đưa ra quyết định trọng đại, đầu tiên phải cùng đoàn trưởng lão thương thảo, không có ký tên và đóng dấu của đoàn trưởng lão, tin tức không cách nào công bố. Thành viên thành lập đoàn trưởng lão, có một nửa yêu tinh, một nửa là nhân loại, đây cũng là vì cân bằng quyền lực, hai bên đều là vì phe mình mưu cầu lợi ích, thật không giấu diếm, tất cả yêu tinh đoàn trưởng lão đều là chúng ta phái vào.

Mà phía trên đoàn trưởng lão, có bốn gia tộc ẩn thế, thế lực có thể chống lại tứ đại gia tộc này, cũng chính là những lão gia hỏa chúng ta.

Lúc ấy cùng nhân loại bên kia thương lượng, làm bộ phận này cũng là vì có thể làm cho yêu tinh cùng nhân loại cùng chung sống hòa bình, hảo hảo hợp tác. Nhân loại giàu sáng tạo, hiện tại được thiên đạo che chở, trở thành chúa tể của thế giới này, mà yêu tinh có tuổi thọ và pháp lực mà nhân loại không đạt tới được, hai bên chỉ cần hợp tác với nhau, khẳng định có thể làm cho tương lai của chúng ta trở nên tốt hơn.

Mấy lão gia hỏa chúng ta bận rất ít đi ra ngoài, cũng không biết bắt đầu từ khi nào, bộ phận quản lý yêu tinh liền thay đổi hương vị, mấy yêu tinh trưởng lão đoàn dần dần trở nên lá mặt lá trái, không quá nghe lời. "

Lúc này Bạch Hổ chen vào một câu, "Nếu như không phải nể tình yêu tinh càng ngày càng ít, thật muốn đánh chết mấy người, lấy hiệu quả răn đe. "

Mặc Uẩn Tề đem tình huống mình hiểu rõ chia sẻ một chút với các vị ở đây, "Bộ phận này hiện tại lục đục, nếu như mặc kệ, rất nhanh sẽ xảy ra chuyện. "

Bạch lão gia tử xen vào hỏi một câu, "Ta muốn hỏi một chút, vì sao ngươi muốn có được vị trí này?" Bọn họ cũng không muốn nâng lên một người tham vọng nữa.

Mặc tổng đương nhiên trả lời một câu: "Bởi vì bọn họ mượn sức Cố Giai Mính. "

Đúng vậy, điều khiến Mặc tổng không hài lòng nhất chính là đoàn trưởng lão bộ phận kia thế nhưng lại đi mượn sức Cố Giai Mính!

Vốn lần đó đứa nhỏ bị bắt cóc cũng đã làm cho anh đối với năng lực của bộ phận yêu quản phi thường bất mãn, lực giám sát của bộ phận yêu quản đối với yêu tinh kém đến mức nào mới có thể làm cho đứa nhỏ bị bắt cóc, còn không tìm được một chút manh mối về yêu tinh xấu kia, mạng lưới giám sát bình thường đều là chết sao? Thời điểm xảy ra chuyện đến chậm hơn ai hết, loại hiệu quả làm việc này tồn tại ở đâu?

Nếu bọn họ đánh nhau không liên lụy đến gia đình anh, anh còn có thể khoanh tay đứng nhìn bọn họ tự tìm chết. Nhưng một khi liên lụy đến Cố Giai Mính và bọn nhỏ của anh, Mặc tổng liền nhịn không được, muốn dẫn đầu ra tay, bắt được vị trí này, nếu đã bị cuốn vào vòng xoáy này, anh liền thêm một tầng bảo đảm cho người nhà mình.

Huy động tất cả con người và yêu tinh để bảo vệ gia đình!

Vì tình yêu và hòa bình! ▼_▼

Các thần thú đều không nghĩ tới, Mặc Uẩn Tề muốn vị trí này nguyên nhân lại là cái này, Bạch Trạch sờ sờ cằm, bộ dáng như vậy hình như là đang sờ râu của mình, sau khi phát hiện bộ dáng hiện tại của mình không có râu, ngón tay hắn dừng lại, cười khẽ một tiếng, "Trách không được, lấy tu vi cùng tuổi tác của tiểu hồ ly, bọn họ quả thật sẽ mượn sức hắn. "

"Hơn nữa, " Mặc tổng lại ném ra một quả bom lớn, "Song phương đều đã chuẩn bị kế hoạch ám sát, khi nào động thủ, tôi còn chưa tìm ra. "

Cho nên Mặc Uẩn Tề mới phối hợp đi theo Bạch Trạch tới nơi này, mục đích không chỉ là vì trợ giúp bọn họ, mà còn muốn vì mình mưu cầu chút lợi ích, anh là thương nhân, cũng không làm thương nhân mua bán lỗ vốn.

Lão Bạch Trạch đều bị tâm cơ Mặc tổng kinh hãi, dọc theo đường đi cũng không thấy người trẻ tuổi này nói qua một câu, sau khi bọn họ nợ một nhà hắn nhân tình mới đưa ra cái này, để cho bọn họ ngay cả lời cự tuyệt cũng ngượng ngùng nói. Hơn nữa, tiểu hồ ly vô tâm vô phế chơi ở bên ngoài kia khẳng định là không biết chuyện này, ngay cả bạn đời cũng có thể giấu sâu như vậy, tâm cơ nhân loại này làm cho hắn do dự, rốt cuộc có nên giúp hắn hay không.

"Cho dù toàn bộ người của chúng ta bỏ phiếu cho ngươi, cũng chỉ có mười phiếu mà thôi, nhân loại bên kia, chúng ta không thể cam đoan."

"Không sao, nhân loại bên kia tôi tự mình đánh một chút, chỉ cần yêu tinh bên này có thể lấy năm phiếu là đủ rồi."

Chính là nói trước khi đến Mặc tổng đã đem quan hệ nhân loại bên kia chuẩn bị tốt, mấy lão yêu tinh xem như đã nhìn ra, người trẻ tuổi này đã sớm đem đoàn trưởng lão nhân loại chơi vào.

"Cho dù ngươi làm bộ trưởng, cũng không có khả năng khống chế toàn cục, vị trí kia chính là một con rối mà thôi."

"Khi con rối này có thể lấy được sự ủng hộ của yêu tinh cùng nhân loại, liền có thực quyền."

Mặc tổng lần này tới là bắt buộc phải có, kế tiếp sẽ giới thiệu cho mấy vị lão yêu tinh này, nếu như anh chiếm được vị trí này sẽ có chỗ tốt gì đối với yêu tinh và tương lai.

Đầu tiên anh không phải yêu tinh, cũng không phải tính là nhân loại, cho nên anh sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào. Tất cả những gì anh muốn là cung cấp cho gia đình của mình một bến cảng để tránh gió, không muốn để cho gia đình của mình dính vào vòng xoáy chính trị lộn xộn.

Cố Giai Mính đã khiến cho bộ phận yêu quản chú ý, thân phận mấy đứa nhỏ không đơn giản, năng lực của bọn hoj sau này nhất định sẽ tỏa sáng, khiến cho yêu tộc cùng nhân loại thèm nhỏ dãi, không thể lôi kéo, sẽ trở thành mục tiêu bị công kích.

Anh muốn vị trí này, chỉ là muốn bảo vệ người nhà an an ổn ổn sống qua ngày, hai mươi năm sau, bọn nhỏ lớn lên, năng lực lộ ra, khi đó anh cũng đã đem tất cả quyền lợi nắm trong tay, ai cũng không thể động đến đứa nhỏ của anh.

Hơn nữa anh là người chủ trương hòa bình, sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào, đây không phải là mục đích ban đầu thành lập bộ phận này sao? Cách tiếp cận hiện tại của bộ phận này đã bóp méo ý định ban đầu của việc thành lập, giống như một tổn thương xảy ra trong cơ thể của một người, phát triển một khối u, nếu không được loại bỏ càng sớm càng tốt, sớm muộn sẽ biến thành ung thư.

Trải qua nửa giờ thương lượng, mấy vị lão yêu tinh hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy Mặc tổng nói thế nhưng phi thường có đạo lý, loại năng lực tẩy não cùng lực hấp dẫn này, cũng không phải người thường, người trẻ tuổi này không đi làm chính trị gia, ngược lại lựa chọn kinh doanh, có chút đáng tiếc.

Càng làm cho bọn họ nghi hoặc chính là, trên người Mặc Uẩn Tề có linh khí tinh khiết, nhân loại này rốt cuộc phải hay không phải là nhân loại?

Hiện tại cũng có mấy gia tộc ẩn thế, có nhân loại cực kỳ thưa thớt có thể có linh khí, nhưng không ai có thể có lực lượng cường đại như Mặc Uẩn Tề.

Nhân Tinh Mặc tổng vô cùng thâm trầm trả lời vấn đề này, "Trời sinh. "

Các thần thú: "..."

Mặc tổng bên này nói đúng là chuyện phi thường đứng đắn, Cố Giai Mính đối với việc này không hề biết, cũng có chút không đứng đắn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro