chương 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày nay, những tin tức liên quan đến Tiêu Chiến rất nhiều, mà mấy tin tức này, rất nhiều đều liên quan đến Bành Tĩnh Hoằng.

Thanh danh của Bành Tĩnh Hoằng ở trên mạng, còn kém hơn so với Tiêu Chiến.

Mẹ Bành bởi vì như vậy rất tức giận, cũng không hiểu: "Những người trên mạng điên rồi sao? Tĩnh Hoằng lại không làm chuyện gì sai, sao bọn họ lại quản nhiều như vậy?"

"Đứa con của bà thích nam nhân, còn không phải làm sai chuyện sao?" cha Bành cười lạnh một tiếng.

"Tĩnh Hoằng cũng là con của ông!" mẹ Bành lập tức nói, không vui nhìn cha Bành: "Hơn nữa trên đời này người thích nam nhân nhiều như vậy, chẳng lẽ đều làm sai sao?" tuy rằng mẹ Bành không muốn con mình thích nam nhân, nhưng không nghĩ có gì sai- con trai của bà sao lại làm sai chứ?

"Sai là sai cần gì có nguyên nhân! Còn nữa nó nếu sớm một chút chia tay với Tiêu Chiến, ngoan ngoãn cưới vợ sinh con, sao còn có nhiều chuyện xấu như vậy!" cha Bành nói.

Gần đây áp lực của cha Bành rất lớn, cũng bởi vậy nhìn con trai mình càng ngày càng không vừa mắt.

Hiện tại giải trí Tinh Duyệt bị người ta lên án, ông ta đã hai ngày không ngủ ngon, con của ông ta lại chỉ biết đau lòng nhớ Tiêu Chiến!

Cha Bành nghĩ như vậy, liền nhìn thấy Bành Tĩnh Hoằng từ trên lầu đi xuống.

Bành Tĩnh Hoằng ở trong giới giải trí, bản thân cũng là nhân vật hay được nhắc tới, lần này chuyện của hắn và Tiêu Chiến bị lộ ra ngoài, lập tức có phóng viên đi phòng trọ của hắn tìm hắn.

Những phóng viên này làm cho hắn không thể sống cuộc sống bình thường, hắn liến thẳng thắn về nhà ở-- tiểu khu của Bành gia ở phương diện trị an rất tốt, phóng viên không vào được.

Mà hai ngày này, hắn đa số thời gian đều ở trên lầu, không đói bụng sẽ không xuống lầu.

Hiện tại hắn đi xuống lầu, cũng trực tiếp đi vào phòng bếp.

Cha Bành thấy một màn như vậy, lập tức liền tức giận: "Bành Tĩnh Hoằng, anh đứng lại cho tôi!"

"Có việc?" Bành Tĩnh Hoằng hỏi.

"Anh xuống lầu nhìn thấy chúng tôi, cũng không lên tiếng chào hỏi được sao?" cha Bành nghiêm mặt nói.

Bành Tĩnh Hoằng đứng lại, trên mặt lộ ra không kiên nhẫn.

Gần đây, Bành Tĩnh Hoằng và cha mình, thật đúng là nhìn mặt đã thấy ghét nhau.

Cha Bành luôn luôn nhìn Bành Tĩnh Hoằng không vừa mắt, động một cái liền răn dạy Bành Tĩnh Hoằng, Bành Tĩnh Hoằng cũng giống vậy, đối với cha mình tràn đầy ý kiến.

Những loại thủ đoạn mà cha mình làm, hắn nhìn không vừa mắt.

Thế nhưng, cùng cha hắn ở cùng một chỗ, hắn luôn là người chịu thua trước.... Bành Tĩnh Hoằng không cam lòng nói: "Ba, mẹ."

"Anh là một người đàn ông, mỗi ngày tránh ở trên lầu không xuống dưới là như thế nào? Hiện tại công ty nhiều chuyện như vậy, anh không biết giúp đỡ tôi một chút sao." Cha Bành vẫn không hài lòng.

"Là cha kêu còn đừng đi công ty gây vướng bận." Bành Tĩnh Hoằng nói.

Cha Bành bị nghẹn, hơi hổn hển nói: "Anh còn dám tranh luận, nếu không phải anh, hiện tại công ty sẽ xảy ra chuyện sao? Lúc trước bị Tiêu Chiến cạo cho một tầng còn chưa xong, hiện tại lại bị Hạ Duy Thu lừa gạt, anh rột cuộc có ích lợi gì?"

"Là các người không nên kêu tôi lấy Khương Tú, mới biến thành như vậy." Bành Tĩnh Hoằng nói.

Sau khi bị Hạ Duy Thu bán đứng, Bành Tĩnh Hoằng càng nhớ Tiêu Chiến.

Hắn đối với Hạ Duy Thu thật sự rất tốt, tự nhận không có nơi nào có lỗi với Hạ Duy Thu, nhưng Hạ Duy Thu phản bội hắn, nhưng thật ra là Tiêu Chiến, cho dù hai người chia tay, Tiêu Chiến kỳ thật cũng không làm gì hắn.

Nhưng hắn trước kia sợ là làm cho Tiêu Chiến tổn thương thật sâu.

Nghĩ tới cha mình hai ngày này lén mua thủy quân, ở trên mạng bôi đen Tiêu Chiến, Bành Tĩnh Hoằng chỉ muốn cười lạnh.

Giờ khắc này, cũng không biết từ nơi nào toát ra một cỗ dũng khí, hắn thậm chí phản kháng cha của mình.

Hắn bước vào phòng bếp, tùy tiện cầm một thứ gì đó, liền lại đi lên lầu, tiếp tục xem tin tức.

Hắn vẫn nghĩ, Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến ở bên nhau chỉ là vui đùa, dù sao hai người bọn họ cũng có sự chênh lệch, nhưng hắn đã nghĩ sai rồi.

Vương Nhất Bác.... Thế nhưng ở trên mạng công khai quan hệ của mình và Tiêu Chiến.

Không chỉ có thế, cha mẹ Vương Nhất Bác, đối với Tiêu Chiến thực tốt.

Bành Tĩnh Hoằng nhìn thấy những thứ này, hơi hoảng hốt.

Trách không được Tiêu Chiến muốn chia tay với hắn lại ở bên Vương Nhất Bác... hắn cùng Vương Nhất Bác, thật sự không thể so.

Không, những chuyện này cũng không nhất định là sự thật, trên mạng không phải có người phân tích, Vương Nhất Bác làm như vậy, chỉ là muốn tuyên truyền cho bản thân sao? Còn nói cha mẹ Vương Nhất Bác nhất định sẽ không chấp nhận Tiêu Chiến.

Còn có người nói, cho dù Vương Nhất Bác tiếp nhận Tiêu Chiến, Tiêu Chiến ở Vương gia, cũng không thể nào tốt được... không ít minh tinh sau khi vào nhà giàu, qua cũng không được tốt như vậy?

Bành Tĩnh Hoằng đột nhiên hơi chờ mong, hy vọng Tiêu Chiến qua không tốt, sau đó lại trở về bên người hắn.

Bành Tĩnh Hoằng lại nhớ thương Tiêu Chiến, cha Bành lại mắng Tiêu Chiến: "Tiêu Chiến thật là nam hồ ly tinh, thế nhưng có thể khiến Vương Nhất Bác mê mẩn như vậy!"

"Lúc trước tôi vừa nhìn thấy cậu ta, liền biết cậu ta không phải là người tốt lành gì!" mẹ Bành nói.

Cha Bành đối với vợ mình, vẫn là không để ý, nhưng đối với lời này của vợ mình, thật ra thực đồng ý: "loại người một lòng muốn leo lên trên như cậu ta, sớm muộn có ngày sẽ lộ nguyên hình! Sớm hay muộn sẽ bị Vương Nhất Bác đuổi ra cửa!"

"Có thể sao?" mẹ Bành nói: "cha mẹ Vương Nhất Bác..."

"Cho dù Tiêu Chiến là nữ nhân, thân phận của cậu ta như vậy, cha mẹ của Vương Nhất Bác cũng chướng mắt, càng đừng nói cậu ta là nam nhân." Cha Bành nói: "hiện giờ Vương Kiến Quân khen Tiêu Chiến, chẳng qua là muốn con trai yên lòng, đằng sau cũng không biết sẽ làm gì đâu?"

"Cũng đúng..." mẹ Bành xem rất nhiều phim cung đấu, cha Bành phân tích như vậy, lập tức đã nghĩ ra rất nhiều tình huống. bà cân nhắc, cha Vương mẹ Vương làm như vậy, nhất định là làm cho Tiêu Chiến và con trai mình thả lỏng cảnh giác, chờ sau này, nhất định sẽ âm thầm tra tấn Tiêu Chiến.

Nghĩ như vậy không chỉ có cha Bành mẹ Bành.

Tôn Minh Nghĩa cũng nghĩ như vậy.

Hắn thật sự không thể chấp nhận chuyện Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác ở bên nhau, lúc này ở trên QQ nói: "Người nào đó đừng vui mừng quá sớm, môn đăng hộ đối không phải chỉ là nói miệng."

Fan của Tôn Minh Nghĩa, bôi đen Tiêu Chiến không ít, sau khi QQ của hắn đăng lên, rất nhiều người đến khen.

Đồng thời giải trí Tinh Duyệt tìm thủy quân, cũng bắt đầu ở trong tối chà đạp Tiêu Chiến, đem Tiêu Chiến bôi đen thành người vì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, thậm chí còn ám chỉ, Giang đạo và Tịch Trạch An giúp cậu ta nói chuyện, đều là bởi vì bọn họ có quan hệ với nhau.

Tiêu Chiến: "...." Những cái này mà cũng có thể bịa, Giang đạo và Giang phu nhân cảm tình rất tốt! về phần Tịch Trạch An, người ta là thẳng nam, đã có bạn gái.

Tiêu Chiến đang suy xét mình có nên tìm thủy quân giúp mình tẩy trắng, hoặc là lại tìm cậu giúp mình chỉnh đốn thủy quân một chút, đột nhiên thu được tin tức từ QQ chính chủ của mình, nói thông tin của cậu đã được sửa chữa.

Tiêu Chiến sửng sốt, nhìn thoáng qua thông tin của mình, sau đó liền phát hiện mình chính thức biến thành "cổ đông của Tiêu thị, là người nắm giữ ngân sách quỹ Tiêu Nhạc."

Tiêu Chiến: "..."

QQ lúc trước Tiêu Chiến đăng, phía dưới đã đại loạn.

Có người gào khóc kêu trở thành fan của cậu, nhưng cũng có người ồn ào bôi đen cậu.

"Cảm thấy Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác thật xứng đôi!"

"A a a a Tiêu thiếu thật là đẹp trai!"

.....

"Đây là muốn xoay người sao? »

« Từ làm trợ thủ cho người khác, tới bây giờ đi vào nhà giàu, thật sự là lợi hại. »

« Tiêu Chiến hai mươi buổi đã bắt đầu lăn lộn trong đoàn phim, cậu ta ngay cả học đại học cũng chưa học qua đi? »

....

Hai bên còn đang xâu xé lẫn nhau.

Kết quả, đang xâu xe, đột nhiên có người chú ý có chỗ không đúng : « Từ từ, thông tin QQ chính thức của Tiêu đại thiếu gia thay đổi ? »

« Tiêu Chiến cũng thật quá khôi hài, thế nhưng chứng thực cho mình là cổ đông của Tiêu thị... đây là công ty cậu ta mới vừa đăng ký sao ? »

« Còn có quỹ Tiêu Nhạc, cũng là vừa mới đăng kí sao ? trước kia chưa từng nghe qua ! »

....

« người nói Tiêu Chiến đăng ký tên công ty, các người có thể tra bách độ một chút ! »

« Run rẩy... tôi thấy cái gì ? là nhân viên Tiêu thị, lúc trước thế nhưng đau lòng cho đại cổ đông. »

« Tôi tra bách độ là Tiêu thị, đã muốn nằm mơ rồi. »

« Tôi tra trên bách độ quỹ Tiêu Nhạc, cũng muốn nằm mơ. »

.....

Quỹ Tiêu Nhạc kỳ thật cũng không phải là quỹ lớn gì, nhưng lại có danh tiếng....

Quỹ này là cha Tiêu mẹ Tiêu sau khi Tiêu Chiến sinh ra đã thành lập, để đưa cho Tiêu Chiến, hằng năm bọn họ sẽ chuyển tiền vào trong, bảo đảm tương lai Tiêu thị xảy ra vấn đề, Tiêu Chiến có thể dựa vào quỹ này, qua những ngày tốt.

Nguyên nhân chỉ là vì mục đích của quỹ này như vậy, bởi vậy bình thường rất khiêm tốn, nhưng quỹ này hằng năm sẽ giúp một ít người nghèo khó và những trẻ em chữa bệnh, bởi vậy trên mạng cũng có thể tra ra được, còn có một ít tin tức liên tiếp được đề cập.

Quỹ này dĩ nhiên là của Tiêu Chiến sao ?

Tiêu Chiến thế nhưng là cổ đông của Tiêu thị, dĩ nhiên là tương xứng với tập đoàn Minh Lợi ?

Tập đoàn Tiêu thị và tập đoàn Minh Lợi giống nhau, đều rất lớn.

Đã có thể tính là khiêm tốn, nhưng cũng có thể tìm được ở trên bản tài phú !

« Chứng thực này có phải là sai rồi hay không ? »

« Cái này không bình thương... không phải nói Tiêu Chiến là người nghèo nhưng chí không nhỏ sao ? Các người xác định là cậu ta nghèo sao ? »

« Chủ tịch Tiêu thị họ Tiêu, cho nên... Tiêu Chiến rốt cuộc là ai ? »

« Cho nên lúc trước cậu ta nói, nếu giải thưởng Hồng Diệp có thể mua, chính cậu ta có thể mua, đây là nói thật sao ? »

Nhóm người trên mạng cũng hơi mơ màng.

Tiêu Chiến kỳ thật cũng rất kinh ngạc.

Cậu gọi điện thoại cho cha mình : « Chứng thực trên QQ của con.... »

« Là cha làm ! xú tiểu tử, con đi đăng QQ, nói Vương Nhất Bác đã tới nhà của chúng ta. » Cha Tiêu nói, nghĩ tới Vương Nhất Bác mà sáng sớm mình bị mắng, ông thực tức giận.

Tiêu Chiến : « ... » hai người bọn họ là nam nhân, nói cưới vợ cái gì !

Tiêu Chiến không đồng ý, cha Tiêu càng tức giận, rõ ràng tự mình lên QQ đăng.

Lúc trước Vương Nhất Bác không có QQ, nhưng cha Tiêu có, lúc trước nghe nói trên QQ tuyên truyền rất tốt, mẹ Tiêu liền đăng kí một cái cho hắn.

Cha Tiêu không chỉ có QQ, fan còn rất nhiều.... mà Tiêu thị. Là một bảng hiệu lớn trong giới điện thoại di động, hễ ai dùng di động, sẽ tự động chú ý tới QQ của cha Tiêu.

Tuy rằng có nhiều người sau khi phát hiện sẽ xóa đi, nhưng cha Tiêu vẫn như cũ có mấy chục fan.

Thế nhưng, bởi vì ông không thường chơi cái này, cảm thấy tin tức ở bên trong rất nhiều không xem hết được, cho nên QQ của ông hầu như là vô dụng, vẫn là thư kí của ông quản lý, còn dùng để đăng những nội dung liên quan đến công việc.

Nhưng hôm nay....

Cha Tiêu cầm lại cái QQ kia, sau đó đăng ở bên dưới QQ « Nắm tay nhau đến già » của Vương Nhất Bác : Tôi cũng không đồng ý ! »

« đây là chủ tịch Tiêu thị sao ? »

« Tiêu Chiến thật sự cùng Tiêu thị có quan hệ sao ? »

« giọng nói này rất giống cha vợ, tính tuổi thì.... »

« Tiêu Chiến lợi hại.... »

« Trách không được lại kêu là Tiêu đại thiếu gia... »

« Trách không được cha mẹ Vương Nhất Bác lại vui vẻ đồng ý... »

« Những người nói môn đăng hộ đội.... nào đến xem ! đây đã đủ môn đăng hộ đối rồi ! »

« Qùy lạy đại lão ! »

« Xin chào cha chồng ! »

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro