Chap 17: Nhóm nữ ra tay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phong Dật Thần không hiểu nhìn bố mẹ của Tư Tư, họ không quan tâm đến chuyện của Tống Thương Tư được đi học trở lại sao.

" Dạ thưa bác, chuyện học của Tư Tư là chuyện hàng đầu, bây giờ cháu xin phép về trường, khi nào có quyết định bác hãy gọi cho cháu, cháu sẽ giúp bác." Phong Dật Thần đưa tấm danh thiếp có viết tên và số điện thoại mình lên, anh lễ phép đóng lại cửa một cách nhỏ nhẹ, nhắn tin gấp cho Trần Hạo hôm nay sẽ họp nhóm tại nhà anh. (Nhà Trần Hạo nhé, tại nhà anh có phòng ngăn tiếng, sẽ không bị lộ bí mật của nhóm)

Buổi tối, Tống Thương Tư đến nhà của Trần Hạo để bàn chuyện quay trở lại trường, dù gì cô cũng là một thành viên quan trọng của nhóm Bạch Tiểu Quyết nên cô phải có mặt khi nhóm họp hay bàn việc

Tới nơi, cả nhóm ai cũng ăn uống trò chuyện chờ đợi cô tới, thấy Tống Thương Tư đến Bạch Tiểu Quyết liền nhanh chóng dẫn cô vào ghế ngồi, ra hiệu cho Trần Hạo bắt đầu.

" Tư Tư! Chúc mừng! bây giờ em có thể quay lại trường rồi!" Trần Hạo vui vẻ nói.

Tống Tương Tư ngạc nhiên không nói nên lời. Trần Hạo cười nhẹ, anh thấy được vẻ mặt 'không hiểu được chuyện gì đang xảy ra' của cô.

" Bạn Bạch! Hay bạn giải thích cho Tư Tư đi." Trần Hạo vừa mỉm cười vừa nói. Bạch Tiểu Quyết gật đầu và cô tỏ ra chán nản khi nghe những từ được thốt ra từ người bạn thơ ấu của cô. Lã Lã trừng mắt nhìn Trần Hạo, 'DỪNG NGAY TRÒ GIẢ VỜ ĐẤY!' Sát khí của cô đủ để cho anh hiểu cô đang nghĩ gì.

Bạch Tiểu Quyết thở dài, " Tư Tư, Phong Dật Thần đã cùng thầy hiệu trưởng Paul kiểm tra phòng giám sát sáng nay và họ đã phát hiện ra ai là hung thủ thực sự của vụ ăn cắp này-- ".

Rầm!

" Kiếm Tề Vân là người đã ăn cắp máy tính của Kiều Nhất Tâm!!" Phong Dật Thần ngắt lời của Bạch Tiểu Quyết, tay anh nắm chặt trong sự bực tức. Tống Thương Tư im lặng một hồi vì cô không biết phải nói gì với anh để anh nguôi giận.

" Hiện giờ Tư Tư chỉ cần chả nhà trường 300.000.00 đồng là cô có thể quay về trường." Phong Dật Thần không đợi được lâu, liền nhanh miệng nói anh, như muốn cướp hết phần của mọi người.

Trần Hạo vụng cười trộm, anh chưa từng thấy Phong Dật Thần như thế này bao giờ. Chắc chắn sau này sẽ nhờ Tư Tư chỉnh lại hắn, làm khổ anh và Bạch Tiểu Quyết bao ngày qua phải tìm bằng chứng, không cho ăn no cũng ngủ yên, khiến ai cũng mệt mỏi không học bài vô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro