2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đợi đến khi chiếc hôn đúng như mong đợi chạm vào môi, Rei mới chính thức thở phào nhẹ nhõm.

Kẻ yêu đương nhăng nhít thích một lúc bảy, tám người nhưng chỉ có hai, ba người đáp lại cũng chả sao. Nhưng đối với người nghiêm túc trong chuyện tình cảm mà nói, chuyện dành trọn con tim cho một người mà không biết người ấy có đáp lại mình hay không, giống như chơi một canh bạc sống còn vậy. Thắng thì cuộc đời sẽ mở sang một trang hoàn toàn mới, thua thì mất sạch, đến cả mối quan hệ bạn bè bình thường cũng không duy trì nổi, chào nhau một câu mỗi khi gặp mặt cũng cảm thấy khó khăn.

May mắn thay, cậu cược thắng rồi.

Rei nhắm mắt cảm nhận nụ hôn đầu mãnh liệt. Gáy cổ thon gầy nằm lọt thỏm trong bàn tay rộng của người đàn ông, chiếc lưỡi nóng ran của Akai Shuichi như một lưỡi câu móc lấy con cá đang đói khát khiến đầu óc cậu lâng lâng mơ hồ, nước mắt sinh lý chảy ra đong đầy khóe mi. Cậu chủ động há miệng, đưa lưỡi mềm mút mát môi anh, nụ hôn giao triền trao nhau mật ngọt.

"Haa... ưm... thầy ơi..."

Đôi mắt khép hờ của người đàn ông vẫn quan sát phản ứng của bé thỏ trước mặt. Anh vươn cánh tay rắn rỏi ra ôm lấy cơ thể căng cứng của cậu, vuốt ve trấn an. Tiếng nước chanh chách và rên rỉ vang lên khiến không khí càng thêm đặc sệt.

"Hưm... haa... chậm... em, ứm..."

Chiếc hôn của người đàn ông cũng giống tính cách của anh vậy, tuy mãnh liệt nhưng vẫn vô cùng dịu dàng. Anh nuốt lấy hơi thở của cậu, mỗi lần được nhả ra cậu chỉ có thể nói một chữ, chưa nói được hết câu đã bị cuốn vào trận hôn mới. Cả hai như lữ khách trên sa mạc tìm được ốc đảo, họ quấn lưỡi vào nhau cho thỏa lòng ham muốn bấy lâu. Đến khi đôi môi ngày càng trở nên tê dại, nước bọt chảy ra không kiểm soát nổi, hơi thở hỗn loạn hòa lẫn vào nhau, đầu óc trống rỗng không còn tỉnh táo mới miễn cưỡng rời ra.

Trước khi hoàn toàn không thể quay đầu, người đàn ông vuốt ve đôi môi sưng đỏ, xoáy đôi mắt xanh sâu thẳm vào cậu: "Em có biết mình đang làm gì không?"

Nghe vậy chàng trai đang nằm thở dốc lấy hơi trở nên bực dọc, cậu cố gắng gồng bắp tay thon mình tập được lên: "Thầy coi em là con nít ạ? Em đã 18 tuổi rồi, chẳng nhẽ còn không biết mình muốn làm gì sao? Thầy yên tâm đi, làm sao em có thể để người em yêu bóc lịch được!"

Người đàn ông đang hỏi nghiêm túc lại nhận được câu trả lời đầy bất ngờ. Bản thân thì đang xoắn xuýt xung quanh cậu biết bao trai gái, chưa suy nghĩ kĩ càng đã vội bước vào mối quan hệ với một người đàn ông đã ngoài 30 tuổi, sợ cậu sẽ hối hận khi gặp được người mà cậu cho là thích hợp hơn. Vậy mà bạn nhỏ này chỉ lo cam đoan bản thân đã đủ tuổi, không để anh đi bóc lịch. Anh phì cười thật sảng khoái, đôi mắt nhạt màu của cậu nam sinh sáng lên, sự ngạc nhiên lẫn mến mộ không che giấu được nơi đáy mắt.

Haiz, bình thường thầy cũng cười thế này chắc mình bị gấp đôi tình địch quá.

"Em nói rồi thì không thể rút lại được nữa đâu."

"Bị đánh cũng không rút!"

Anh xoa đầu bé thỏ nâu, âu yếm hôn lên vành tai cậu: "Ai dám đánh em, sao lúc nào em cũng biết cách xoa dịu tôi thế nhỉ. Em là bảo bối ở đâu rơi vào lòng tôi vậy?"

Cậu thuận thế vòng tay ôm chặt lấy anh, dụi dụi vào cổ áo ngửi mùi gió biển: "Em phải đợi lâu lắm rồi mới chờ được thầy đi ngang qua đấy ạ!".

Nói rồi, bé thỏ nhỏ rúc trong lồng ngực anh, sột soạt một phút để cởi quần.

Người đàn ông từ trên cao nhìn xuống, bé cưng của anh chỉ còn mặc mỗi áo đồng phục, chíp chíp trong quần boxer đen mỏng đang nhỏng cao, nước dâm tiết ra lúc hôn khi nãy thấm ướt cả mảng. Cậu hơi ngại ngùng kéo vạt áo che đi, bàn tay lần mò tháo từng cúc áo, cổ áo mở rộng đến đâu cảnh đẹp hiện ra đến đó.

Akai Shuichi nới lỏng cà vạt của cậu, thắt thành hình nơ xinh xắn. Anh luồn ngón tay vào cổ áo vuốt ve cần cổ, mò mẫm xuống xương quai xanh, cởi áo bé yêu như bóc vỏ một chiếc bánh ngọt ngon lành. Bóc đến phần lá cuối cùng cũng là lúc chiếc quần lót rời khỏi mắt cá chân. Anh búng nhẹ bé chíp rồi thổi một hơi lên đó: "Đáng yêu ghê."

Tiếng thắt lưng vang lên lách cách, anh kéo khóa quần tây, lồng ngón tay cái vào mép quần kéo xuống làm dương vật khổng lồ bật ra, cương cứng và nóng bỏng.

"Sao... sao lại to vậy chứ!". Bé thỏ nâu la khẽ.

Người đàn ông nghe vậy bật cười, anh luồn hai tay vào nách cậu nhấc lên như nhấc một con mèo rồi đặt cậu ngồi quỳ lên đùi mình. Độ cao chênh lệch đột nhiên biến đổi, lúc nãy bị ánh mắt xâm lược của anh thị gian, giờ đổi thành cậu được nhìn anh từ trên xuống. Vị trí này mang lại một khoái cảm khác lạ, cứ như cậu là một viên đá quý được anh nâng lên cao, soi dưới ánh trăng để ngắm nhìn vậy.

Mông trần cọ xát vào quần tây, thỉnh thoảng lại quẹt trúng hai bé trứng khiến cậu đứng ngồi không yên, cứ phải nhấc hông lên xuống. Nhìn bờ ngực nở nang cùng hai chiếc vú nhỏ hồng hào mềm mại cứ đưa qua đưa lại trước mặt mình, anh kìm lòng không nổi. Người đàn ông ôm eo cậu, kéo sát ngực người đối diện vào mặt, gián tiếp đẩy núm vú chui vào miệng mình.

"Ah... haa... thầy ơi..."

Máy hút hình người nhanh chóng chơi đùa với hai hạt đậu nhỏ. Chiếc vú xưa nay chưa từng được chơi đùa màu hồng nhạt, núm vú rụt rè thụt vào trong bị người đàn ông dùng lưỡi chơi đùa. Một bên bú mút, liếm áp đủ kiểu rồi lại đổi sang bên kia, ngón tay nắn bóp, gảy liên tục bên này. Núm vú e ấp sau một lúc bị trêu chọc cũng ló đầu ra khỏi vỏ, bị khoang miệng nóng bỏng bao lấy nút liên tục. Đầu lưỡi linh hoạt bao quanh quầng vú, đầu ngực bị mút căng chặt lại.

Anh vừa dùng răng day nghiến nhẹ nhàng đôi nhũ, vừa tuốt lộng bé chíp đang chảy nước tràn trề. Sau đó từ từ tăng tốc độ, ở trên đầu vú càng bị mút mạnh thì ở dưới tuốt càng nhanh. Lát sau, bé thỏ nâu nấc lên một tiếng ôm chặt lấy đầu anh, rùng mình bắn vào lòng bàn tay của thầy mình.

Bắp đùi bắn xong run rẩy, cậu mệt mỏi ngã ngửa ra sau thì được anh kéo lại. Akai Shuichi kéo hai tay cậu quàng qua cổ mình, để cậu ôm lấy mình như gấu túi, đỡ mông cậu bế vào phòng ngủ.

Dương vật như thanh sắt nóng chống vào kẽ mông cọ qua cọ lại. Cậu vừa định gục đầu vào vai anh nghỉ ngơi chốc lát đã thấy cửa huyệt bị mở ra, người đàn ông tận dụng tinh dịch cậu bắn ra khi nãy làm chất bôi trơn chen ngón tay vào người cậu. Từng ngón tay linh hoạt lần lượt chen vào lỗ huyệt đâm vào rút ra nhẹ nhàng thôi thúc cơn nứng tình trỗi dậy. Cậu ngứa ngáy ôm chặt lấy anh, đầu vú khi nãy bị bú sưng cọ vào áo khiến cơn nứng càng thêm dày vò.

Anh đặt cậu nằm lọt thỏm vào chiếc nệm êm ái, đầu gối lên một chiếc gối to: "Bé cưng, đoán xem em nuốt được mấy ngón rồi?"

Một tay cậu bám lấy cổ tay đang đụ mình của anh, tay kia che đi nửa mặt đang nóng lên vì ngượng: "Đ... đừng chọc em, dù có mấy ngón thì cũng không thể bằng của thầy được ạ!"

Câu nói này đã thành công kích hoạt chế độ thú tính, người đàn ông cắn chặt răng. Làm sao mà nhịn được chứ, bé cưng này thật muốn giết người mà.

Trước khi gặp anh, cậu không có quá nhiều ham muốn ở phương diện tình dục. Số lần thủ dâm một năm cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa cậu cũng chẳng mấy quan tâm đến tính hướng của mình nên không thủ dâm bằng cửa sau bao giờ.

Anh chụm ba ngón tay lại, bắp tay nổi gân cuồn cuộn dồn lực đụ liên hoàn vào trong, ngón giữa dài nhất cong lên nhấn vào tuyến tiền liệt. Akai Shuichi thích thú nhìn bé thỏ há miệng la không ra tiếng, ánh mắt dần tan thành nước. Sau đó rút ngón tay ra, đè quy đầu to mập của mình vào lỗ dâm đang chảy nước, ghé sát vào mặt cậu thì thầm: "Đưa lưỡi ra nào."

Chàng trai đờ đẫn thè chiếc lưỡi đỏ hồng ra nút lưỡi với anh, cùng lúc đó anh chậm rãi đẩy hông tra kiếm vào vỏ. Rei bị tấn công bất ngờ run rẩy cả người, con cặc sung mãn cứ thế xâm nhập vào trong, chiếm lấy cơ thể cậu. Lỗ nhỏ hồng hào lần đầu được âu yếm căng tròn ra, há to miệng nuốt hết vào. Cảm giác lạ lẫm trước nay chưa từng trải qua khiến cậu có đôi chút sợ hãi: "Hức... chậm thôi, thầy ơi, em cảm thấy... hức, lắm..."

Một tay Akai Shuichi nắm lấy eo cậu nắc từng nhịp nhẹ nhàng, tay kia móc vào chiếc nơ ở cổ cậu nhấc lên, nửa thân trên của cậu lơ lửng giữa không trung, trọng tâm dồn hết xuống dưới khiến dương vật khổng lồ đụ vào tận điểm nứng. Anh kéo kéo chiếc nơ bắt cậu nhìn thẳng vào mình: "Furuya Rei-kun, nhìn tôi này, nhìn xem ai đang thương em?"

Bé thỏ nâu vẫn còn chưa hết sốc khi chứng kiến quá trình lỗ dâm của mình đói khát bú lấy con hàng to mập của anh. Nghe anh gọi cậu hoảng hốt dời tầm mắt, sau khi thấy hình bóng của mình phản chiếu trong ánh nhìn xanh thẳm đầy thâm tình ấy, hơi thở mới dần ổn định cảm nhận khoái cảm anh đang dần mang lại: "Ah... ư... là thầy ạ..."

Lỗ dâm đã thích nghi với kích thước của dương vật, trở nên trơn trượt dễ ra vào hơn rất nhiều, con trăn khổng lồ trở nên tàn bạo ra sức khai quật hang động bé nhỏ. Côn thịt đụ đến đâu thành ruột mềm ra đến đấy, bên trong như mọc ra vô vàn giác hút mút chặt lấy dị vật đang xâm nhập vào. Dịch ruột chảy ra tưới cho dương vật bóng nhẫy, anh vừa đụ vừa hôn hít toàn thân người yêu vừa dụ dỗ: "Tôi là ai nào?"

Cơn sướng từ khắp cơ thể mang lại khiến cậu phân tâm, chàng trai nhỏ vừa phát ra tiếng hừ hừ nhỏ như mèo kêu, vừa liếm láp ngón tay anh, ngọng nghịu: "Acai... Xulitriii ạ!"

Gì vậy trời, đáng yêu quá!

Con cặc gân guốc đang càn quét từng ngõ ngách, mài phẳng thành ruột gồ ghề nay càng phình to hơn. Đầu nấm sưng phồng địt vào nếp uốn, đè bẹp tuyến tiền liệt tròn trịa.

"Lại nào, tên người đàn ông của mình cũng đọc không đúng nữa."

Nói rồi, anh rút dương vật ra, để kẹt quy đầu bên trong rồi hục vào lút cán. Bờ mông mật bị đánh bem bép, thịt đít mập mạp bị đánh cho thành từng làn sóng thịt. Anh vác chân cậu lên vai, bắt bé thỏ nâu đọc tên mình hết lần này đến lần khác, dù đúng cũng bị nói thành sai.

"Ngoan lắm, em gọi đúng rồi, thích tôi chơi không?"

Đụ địt hết trận này đến trận khác, mỗi một hiệp đụ là anh lại dụ dỗ cậu nói hết chuyện này đến chuyện kia. Còn cậu thì chỉ biết đón ý hùa theo anh, gọi tên anh liên tục, cảm thấy sao nói thật ra vậy: "Akai Shuichi, sướng lắm... thích thầy, em thích thầy nhất... hức... ah... chỗ đó, em chỉ cho mỗi thầy chơi thôi... ưm... a..."

Người đàn ông mất kiểm soát, anh nở nụ cười ôm cậu quỳ xoay lưng về phía mình, nắm lấy hai khuỷu tay cậu kéo ra sau. Con cặc nóng hổi thuận đà địt từ dưới lên cắm vào chỗ sâu nhất nện điên cuồng. Đến gần 3 giờ sáng, anh mới thỏa mãn bắn nốt lượt tinh cuối cùng vào cái bụng đã gồ lên một đụn nhỏ. Lỗ đít dính nhễu nhão tinh dịch bị hai túi tinh dập cho sủi bọt trắng, vừa mút lấy dương vật vừa ọc ra tinh trùng.

Tuy là lần đầu của cả hai, nhưng ai cũng đều thèm muốn cơ thể đối phương, sự đói khát khiến họ muốn mãi mãi được liên kết với nhau theo hình thức nguyên thủy nhất. Người ở trên không muốn dừng lại, con cặc sung mãn bị động dâm bú mút, dập hàng giờ như pittong vẫn không có dấu hiệu mềm xuống. Người nằm dưới lại càng không muốn dừng, vui vẻ chịu từng cú giã từ dịu dàng đến tàn nhẫn, lỗ đít mới được yêu thương lần đầu rộng hoác không khép lại được.

Ánh trăng vằng vặc treo trên cao soi sáng toàn bộ căn phòng ga giường nhàu nhĩ, đệm chăn ướt mèm. Chàng trai tóc vàng bạch kim nghiêng mặt, nằm ở mép giường, một bàn tay nằm gọn trong lòng bàn tay người đàn ông, cánh tay kia lung lay buông thõng xuống đất. Đôi tay siết chặt vào nhau, họ đang cùng nhau cảm nhận thời khắc cả cơ thể lẫn hơi thở cả hai hòa vào làm một. Tinh trùng đậm đặc tưới ngập lỗ nhỏ, trào cả ra ngoài theo cơn co giật.

Akai Shuichi vùi đầu vào gáy cậu, anh nhìn đôi mi ướt của bé thỏ, vừa định rút ra thì bị đôi chân dài vô lực run rẩy quấn lấy hông: "Ah... ahh, đừng rút ra, chặn lại... đừng rời khỏi em..."

Akai Shuichi và Rei đều rõ ràng chuyện mình yêu đối phương không phải là quyết định nhất thời theo cảm xúc. Tình cảm của anh dành cho cậu chưa bao giờ xuất phát từ lòng thương hại. Nể phục có, tự hào có, nhưng không bao giờ có sự thương hại. Có chăng thì chỉ là đau lòng, đau lòng vì mình không tìm thấy cậu sớm hơn.

Sống hơn 30 năm cuộc đời, thường xuyên chứng kiến tình cảm càng lâu càng sâu đậm của bố mẹ khiến anh luôn tự hỏi, liệu mình cũng có thể tìm được một người quan trọng như vậy trong cuộc đời không.

Cho đến khi anh gặp cậu, một chàng trai với vỏ bọc độc lập kiên cường và mạnh mẽ. Tuy mới 18 tuổi nhưng luôn đối xử tử tế, chu đáo, là chỗ dựa đáng tin cậy cho mọi người xung quanh, nhưng đến khi gặp khó khăn lại không có một chỗ dựa cho riêng mình.

Anh có thể chịu đựng được 30 năm lẻ bóng, nhưng không thể nào chịu được một giây chứng kiến bé thỏ nhỏ cô đơn.

Akai Shuichi nhớ mãi tia lẻ loi trong ánh mắt ảm đạm của người yêu khi cậu đứng giữa gió lạnh, biểu cảm hụt hẫng khó thấy khi đứng trước cổng nhà tối đen còn nhà người khác xung quanh sáng đèn. Mỗi hình ảnh tua ngược đều như từng nhát dao cùn cứa vào lòng anh vậy.

Nghĩ rồi người đàn ông nằm phía sau ôm trọn cậu vào lòng. Anh đẩy lút cán dương vật bán cương vào lại bên trong khiến cậu nấc lên khe khẽ. Akai Shuichi hôn lên gò má mướt mồ hôi của người mình yêu, nhỏ giọng dỗ dành: "Thời gian qua em vất vả rồi. Giờ em có tôi ở đây rồi, yên tâm ngủ ngon nhé!"

Cậu bạn nhỏ nghe được lời anh nói nhưng không còn sức mở mắt ra. Cậu tủi thân mơ màng chữ được chữ mất muốn kể hết những gì mình đang phải chịu đựng, bị đeo bám ra sao, mất ngủ như thế nào, lo lắng ra làm sao, nhưng chưa được hai ba câu đã mỏi mệt thiếp đi trong vòng tay ấm áp.

Trước khi hoàn toàn mất ý thức, một tia lý trí trong cậu tự hỏi.

"Nhưng mà, tại sao thầy ấy lại biết tên thật của mình nhỉ?"

Continued...

---------------------------------

Lời của tớ: Mí pà thấy chương này ổn áp tí nào khum? =))))))))))))))))) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro