~Mở đầu~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Cậu Sehun, đã đến giờ đi học rồi ạ!

-...

-Thưa cậu... bây giờ là 7 giờ 30 phút! Đúng 8 giờ cổng trường sẽ đóng đó!

Cậu trai kia xoay người, ngoan cố kéo tấm chăn màu trắng viền đen phủ qua đầu mình, mắt vẫn nhắm nghiền vờ như không nghe thấy lời gọi của cô giúp việc đứng tuổi. Cậu ta là Oh SeHun – năm nay 17 tuổi, con trai duy nhất của Chủ tịch tập đoàn KJ – "Cậu ấm của nhà họ Oh. Thông thường khi nhắc đến các "cậu ấm", người ta sẽ nghĩ ngay đến kiểu những cậu con trai da trắng, mặt đẹp, ỏng ẹo nhõng nhẽo đợi mẹ bón cơm cho ăn, làm bbuing bbuing để vòi vĩnh mẹ mua những thứ đắt tiền. Nhưng Sehun thì lại khác. Cậu tuy cũng được xếp vào hàng mỹ nam, nhưng không phải kiểu đẹp mềm nhũn như cục bột thế kia. Sehun sở hữu những nét tương phản trên khuôn mặt của mình: vừa trẻ con vì làn da trắng như sữa, nhưng lại có nét gì đó rất trưởng thành lạnh lùng và nam tính. Tính cách của cậu cũng rất khác, cậu thường tự làm mọi thứ mình thích cho dù có sự cho phép của bố mẹ hay không. Thường ngày Sehun cũng rất ít nói, lãnh đạm với mọi thứ. Tóm lại, Oh Sehun là một "cậu ấm" ngang ngược, lạnh lùng và có một chút bất cần.

-Oh Sehun! Tốt hơn hết là con nên đứng dậy và bước ra khỏi giường ngay cho mẹ! Mẹ sẽ không nghe con giải thích lý do bài kiểm tra của con hôm nay bị bỏ trống đâu! – Trong khi cô giúp việc vẫn còn khó xử không biết phải gọi cậu chủ dậy bằng cách nào thì bà Oh đã bước lên và ra tay cứu giúp.

Phải rồi, bây giờ thì các bạn đã biết lý do vì sao cậu nhóc Sehun của chúng ta không phải thuộc hạng "Công tử bột" rồi chứ? Chính là do phu nhân Oh đó, không hề nuông chiều con trai như những bà mẹ khác đâu. Mọi người cũng nói, tính cách Sehun bây giờ rất giống mẹ cậu ngày xưa, rất lạnh lùng.

Cậu ấm sau khi nghe thấy tiếng mẹ – người mà mình hết sức "kính trọng" đã liền thở hắt một tiếng, nhíu mày rồi mở đôi mắt đang còn ngái ngủ, kéo chăn ra khỏi người và bước xuống giường.

-Chào mẹ buổi sáng. – Sehun nói với đôi mắt vẫn nhắm tịt, cậu thậm chí còn không hướng người về phía mẹ mình, chỉ vò mái tóc rối bù rồi tiến thẳng về phòng tắm. Hây, hôm nay là ngày thi cuối rồi, cố lên Oh SeHun!

Sau khi chứng kiến con trai ngoan ngoãn thức dậy, ngoan ngoãn ăn uống đàng hoàng, rồi ngoan ngoãn đến trường cùng với cái ngáp dài trên miệng. Bà khẽ nhếch khóe môi tạo nên một biểu cảm vô cùng "gian tà": "Sehun, lúc trở về từ trường sẽ có một bất ngờ đợi con. Thi tốt nhé, con trai ngoan của mẹ!". Sau đó bà Oh nhảy tung tăng chân sáo vào nhà trong ánh nhìn kỳ thị của toàn bộ dàn giúp việc trong nhà. Phu nhân, chuyện gì khiến bà vui đến thế?

~Kết thúc mở đầu~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro