V.A.A.L 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10: YÊU EM!

Phần còn lại của ngày trôi qua khá bình yên, các lớp học của họ trôi qua rất nhẹ nhàng, điều này khá ngạc nhiên.
Vào bữa ăn tối, Draco thường thức ngắm nhìn bé ma ca rồng nhỏ của mình. Em ấy thực sự rất đẹp, và đã nhiều hơn một lần, Draco đã nghĩ lại khoảnh khắc họ thổ lộ với nhau
- " Anh Yêu Em! "
Đó không phải là khung cảnh lãng mạn nhất, nhưng đó là sự lãng mạn tuyệt vời đối với anh. Và anh thực sự, thực sự yêu Harry, anh sẽ làm bất cứ điều gì vì cậu. Harry chọt chọt vào má của Draco.
-  "Draco? Anh có nghe em nói không vậy ?"

Draco chớp mắt thật nhanh, sau đó mỉm cười nghiêng đầu.
-  "Ồ, xin lỗi. Dường như anh đã thất thần vài giây trước vẻ đẹp của em thì phải. Vậy em muốn nói gì vậy tình yêu? "
Harry mỉm cười vui vẻ
- " Em muốn hỏi liệu em có thể bay một lúc được không? Em đã hoàn thành bài tập về nhà rồi."
Draco vuốt một cọng tóc đang che khuất mắt của Harry.
- "Harry, em yêu, em không cần phải hỏi anh về điều này, bay một chút cũng rất tốt, em biết anh sẽ không ngăn cản em làm điều mình muốn và điều mà em thích! Nhưng anh có một số bài tập về nhà phải làm cho kịp, nên có lẽ anh sẽ phải mắc kẹt trong thư viện một thời gian."
Harry bĩu môi.
- "Aw, em muốn thể hiện khả năng bay lượn của mình với anh mà. Được rồi, vậy ngay khi bài tập hoàn thành, anh tới tìm được không?”

Draco gật đầu, hôn lên trán Harry
-" Dĩ nhiên, dù sao bây giờ anh cũng không muốn phải rời khỏi em quá lâu!"
Harry híp mắt hưởng.
- "Được rồi, vậy em đi trước đây, em chưa bao giờ thực sự có cơ hội thử đôi cánh của mình. Hẹn gặp lại sau, Dragon!"
Harry đi được vài bước liền lại chạy trở lại.
- " oh, em quên mất một việc rồi?"
Cậu ngồi lên đùi Draco, chiếm lấy môi anh và vòng tay quanh cổ, vuốt ve phần gáy của người yêu. Cậu hơi hé miệng, chờ đợi lưỡi của Draco, rên rỉ khi đầu lưỡi Draco xâm chiếm miệng mình., tay của Draco bắt đầu trượt dần ​​​​lên đùi của Harry… sau đó dừng lại ở bên eo. Tay kia ôm lấy cặp mông hoàn hảo của Harry và xoa nắn. Harry thở hổn hển và đỏ mặt, hơi đẩy người yêu ra. Hôn nhẹ thêm một cái rồi đứng dậy
- "Hẹn gặp lại anh sau nhé, chàng trai quyến rũ của em!"
Cậu nháy mắt và rời đi, để lại tiếng thở dài và ham muốn của Draco. Draco ngồi thêm một chút... và rồi thu dọn đồ đạc của mình hướng đến thư viện. Anh muốn hoàn thành công việc của mình thật nhanh!
___________

Harry đi dọc hành lang, ngân nga một bài hát mà cậu đã nghe ngày hôm quá. Nó thực sự hấp dẫn, lời bài hát khó chịu, nhưng beat thì tuyệt.
- "Tôi là một siêu sao với một ngôi nhà lớn, rất lớn và một chiếc xe cực đẹp. Tôi là một siêu sao và tôi không quan tâm bạn là ai..."
Cậu nhảy một điệu nhỏ sau đó tiếp tục đến sân Quidditch, nếu muốn bay thì không nơi nào phù hợp hơn thế.  Dang rộng đôi cánh của mình, cậu tìm cách làm quen với đôi cánh, hướng theo cơn gió…
Khi lần nữa nhìn xuống, cậu bị sốc khi thấy mình chỉ cách mặt đất một mét. Dần dần cậu bắt đầu vỗ cánh mạnh hơn, điểm đến mà cậu mong muốn, là bầu trời. Chẳng mấy chốc, cậu đã chinh phục được bầu trời, bay qua hồ, lướt ngón tay trên mặt nước. Thật phấn khích! Bay lên cao, rồi lại bay xuống, cảm giác thật tuyệt. Khi cảm thấy thấm mệt cậu nhìn quanh và bay xuống khán đài của sân Quidditch. Cậu nhìn lên những đám mây trắng, mỉm cười khi nghĩ về Draco, mỗi một cử chỉ nhỏ của Draco đều khiến cậu nhớ nhung, anh nói chuyện, anh bước đi, anh nhìn cậu...
-"Anh Yêu Em!"
Draco đã nói vậy và điều ấy khiến lòng cậu ấm áp, tràn ngập hạnh phúc.
Bất ngờ có người ngồi xuống bên cạnh cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu. Harry nghĩ rằng đó là Draco và định lao vào lòng anh, nhưng thật ngạc nhiên, đó là Oliver Wood, giáo viên dạy bay mới.

-"Chào Harry."
Oliver nói, giọng anh nặng nề hơn bao giờ hết.

- "Chào Oliver...Ý tôi là, Giáo sư Wood."

Oliver cười.
- "Không sao, em có thể gọi tôi là Oliver, tôi đã biết em quá lâu để nghe em gọi tôi là Giáo sư Wood."

Harry mỉm cười lịch sự
-  "Được thôi."

Oliver suy tư một chút rồi lên tiếng
- “Vậy, dạo này em thế nào Harry?”

- "Tôi tốt lắm, mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp đối với tôi."

- "Vẫn chơi Quidditch chứ?"

-"Ừ, tôi vẫn thích nó."

Oliver mỉm cười và gật đầu.
- "Chà, em trông tuyệt thật đấy, khác xa so với lúc mà tôi gặp em. Thật là một cú sốc khi thấy em đã trở thành một người đẹp như thế nào, Harry."

Harry híp mắt, cười
- "Phải, rất nhiều thứ đã thay đổi."

- "Tôi có thể thấy điều đó... Vậy em và Malfoy... Giữa hai người là...?"

- "Ồ vâng, tôi quên mất anh vừa trở lại đây. Chúng tôi là bạn đời, anh ấy là Veela, và tôi là một ma cà rồng với cánh thiên thần. Hiện tại thì chúng tôi đang ở giai đoạn tìm hiểu...mặc dù tôi đoán hiện tại... còn hơn thế một chút…nhưng ừm…”
Harry ngập ngừng và Oliver gật đầu.
- "Nhưng tại sao em lại chọn Malfoy? Không phải anh ta luôn đối xử rất tệ với em sao?"

- “ Phải, nhưng tất cả đã qua rồi…”

- " em biết đấy Harry, có rất nhiều người tốt hơn, hơn nữa, họ cũng sẽ đối xử với em rất tốt."

- "Tôi yêu Draco, tôi không nghĩ có ai tốt hơn anh ấy cả."

- "Nhưng em đã bao giờ tự hỏi chưa? Rằng sẽ như thế nào khi hẹn hò với một người...lớn tuổi hơn?"
Harry cau mày.
- "Oliver, anh... đang muốn tán tỉnh tôi sao?"
Cậu hỏi
Oliver mỉm cười.
- "Bây giờ em rất hấp dẫn Harry, em phải biết điều đó chứ?"

Harry liếc mắt.
-  " Vậy thì thật xin lỗi giáo sư Wood.. nhưng tôi rất, rất hài lòng với người mà tôi ở cùng. Và câu trả lời của tôi cho câu hỏi vừa rồi thì không, tôi chưa bao giờ tự hỏi bản thân điều gì cả, bây giờ làm ơn đừng đánh chủ ý lên người tôi nữa."

Oliver cau mày.
- "Tôi trưởng thành hơn hắn rất nhiều."

- "Oliver, dừng lại đi. Tôi không muốn làm tổn thương anh."

“Nhưng Harry-“
Oliver đột nhiên bị cắt ngang bởi giọng nói của ai đó, đầy sự nguy hiểm.

- "Tránh xa em ấy ra, giáo sư Wood. Harry có thể không muốn làm tổn thương anh. nhưng tôi chắc chắn là sẽ làm."
Harry nhìn về phía giọng nói ấy và cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy Draco…nhưng Draco…ừm,trông anh ấy khác quá.
' Ôi không, anh ấy trông quyến rũ kinh khủng. '
Draco có một đôi cánh trắng muốt sau lưng, chúng to hơn cánh của Harry, của Harry chỉ to bằng một nửa thân mình, nhưng của Draco thì gần như to hơn bản thân anh rất nhiều. Đôi mắt anh lóe lên màu xanh và trông hơi nguy hiểm. Móng vuốt dài và sắc nhọn thay thế móng tay của anh ta, và anh có răng nanh. Harry chắc chắn đây là Draco trong hình dạng Veela. Nhưng không phải Veela thường được miêu tả là có lông quanh người sao. Harry nhún vai, kể cả dù có thì cậu thực sự không phàn nàn đâu.
Draco trông thực sự tức giận. Oliver mở to mắt nhìn chằm chằm vào Draco.
- "Tôi không làm gì cả Malfoy, tôi chỉ đang nói chuyện với cậu ấy thôi."

- "Tránh ra đi Wood, tránh xa em ấy ra."
Giọng nói của Draco cũng ngày càng phát ra sự nguy hiểm không kém.
Oliver bắt đầu bỏ đi.
- "Hãy nghĩ tới những gì tôi đã nói Harry."

Draco gầm gừ, không phải tiếng gầm gừ vui vẻ của chú cún con nữa, nó trầm và đầy đe dọa, nanh anh nhe ra.
- "Wood.."
Anh gầm gừ, và như một tia chớp, Oliver ngã xuống, khoảnh khắc Draco bay tới người anh ta. Harry nhìn kỹ thấy những vết rạch đỏ thẫm trên lưng Oliver.
- "Thằng khốn kiếp."
Draco nói, đôi mắt dần chuyển sang màu đỏ. Harry ngước nhìn Draco, mái tóc vàng của anh bị gió thổi đầy hoang dã, răng nanh  và móng vuốt của anh vươn ra…

- “Draco…”
Harry kêu một tiếng, mặc dù cậu không thich Oliver, nhưng tổn thương người khác vẫn là sai. Draco quay lại khi nghe thấy tên mình thì từ từ dịu lại. Anh lấy lại sự tỉnh táo rồi đứng lên, từ từ bước đến chỗ Harry, anh sợ rằng Harry sẽ sợ hại.Nhưng Harry đã không, cơ thể đăng căng cứng của anh thả lỏng khi ôm lấy người yêu.
- “Harry! Anh xin lỗi, đừng sợ, anh chỉ muốn bảo vệ em…”
Harry có thể cảm giác được cơ thể mình có chút thay đổi. Răng nanh của cậu ngứa ngáy, và cậu không thể ngừng đập cánh, thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi hương dâu tây thoang thoảng. Draco ngẩng đầu nhìn về phía Harry, mắt anh lóe sáng.
- "Harry?"
Anh chậm rãi gọi tên cậu, một mùi hương ngọt ngào không ngừng vây quanh người anh. Harry không sợ sao? Anh vừa mới làm bị thương cựu đội trưởng Quidditch của mình đó…
___________

Sau khi đưa người đến bệnh thất, Draco bế Harry bay lên điểm cao nhất của trường. Anh không ngần ngại trao cậu một nụ hôn, mùi hương ngọt ngào của cậu nhẹ nhàng khều nhẹ vào trái tim, khiến anh không thể kiềm chế. Nhưng anh vẫn chưa có được sự đồng ý của người yêu, dù khó chịu nhưng như vậy thì sao chứ? Anh vĩnh viễn dành sự trân trọng tuyệt đối cho Harry.
- “Draco…anh có muốn em không?…”
Cậu khẽ thì thầm bên tai anh khi nụ hôn giữa hai người chấm dứt. Draco hơi cứng người, anh nghe rất rõ lời của em nói.  Harry chậm rãi chờ câu trả lời, hai tay áp vào mặt anh, mũi cọ nhẹ lên mũi anh. Đôi mắt anh tối sầm lại vì khao khát.
- “Anh muốn em…”
Anh trả lời, bên ngoài đang nóng lên hay sao? Bởi vì anh có thể thề rằng cơ thể mình vẫn rất bình thường ở vài giây trước.
- " Draco...Trông anh thật quyến rũ với cơ thể này… em muốn anh ngay bây giờ…"
  Lời nói của cậu xuyên qua tai Draco, như một chất kích thích chạy dọc cơ thể và dừng lại ở nơi đó.
  - “Đi nào Dragon của em …”
Harry nói, sau đó bay đi, mùi hương thoang thoảng từ đôi cánh của cậu khi bay khiến Draco phát điên vì ham muốn khi anh bay theo cậu. Harry bay nhanh nhất có thể, cậu muốn cắt đuôi Draco một chút và cậu biết chính xác phải đi qua cửa sổ nào. Dừng lại ở gần đỉnh một tòa tháp và mở cửa sổ ra. Sau khi tiến vào trong, cậu vẫn để nó mở cho Draco trong khi bản thân nhanh chóng đi về phía giường của mình. Một câu thần chú xuất hiện, sau đó có rất nhiều cánh hoa hồng trên giường. Tại sao cậu muốn làm thế ư? Bởi vì chúng trông rất đẹp, và màu đỏ rất quyến rũ không phải sao?… Thêm một câu thần chú khác, những ngọn nến lơ lửng quanh giường, tạo ra ánh sáng dịu nhẹ. Cởi giày và tất ra, Harry đọc thêm một câu thần chú khác. Cảm ơn Merlin, cậu đã học được chúng từ trước, một câu thần chú có thể thay  đổi trang phục trong chốc lát. Harry mặc một chiếc quần đùi rất ngắn, tất nhiên là màu đen và một chiếc áo bó sát màu xanh lá cây. Draco cần một chút bí ẩn phải không? Không thể làm cho nó quá dễ dàng. Cậu từ từ đặt mình xuống giường, nằm đó và chờ đợi. Dường như chỉ sau một giây cậu chuẩn bị xong mọi thứ, Draco đã xuất hiện trong phòng. Ma cà rồng bé nhỏ của anh chống một tay, cằm gác lên, chân hơi cong lại, một tư thế hoàn hảo. Đôi mắt của Draco dừng lại ở đôi môi của cậu và anh rên một tiếng.

- “Harry…”
Anh tiến về phía giường, dừng lại ở cạnh giường,  cởi giày, tháo cà vạt cùng áo choàng. Harry nhếch miệng cười khi Draco quỳ xuống giường đối mặt với Harry. Harry từ từ ngồi dậy, đẩy Draco và ngồi lên người anh. Draco khẽ rên rỉ khi Harry cúi xuống, hôn lên điểm nhạy cảm nhất trên cổ cậu. Harry bắt đầu liếm và mút chỗ đó. Muốn tạo một dấu ấn thuộc về mình, và cậu có thể cảm nhận rõ ràng Draco khó khăn như thế nào khi bên dưới không ngừng cọ sát với cậu. Harry cười, cậu ấy chỉ mới bắt đầu mà thôi. Harry cởi dần khuy áo của người yêu, Draco gần như phát điên
-  “Chết tiệt Harry…”
Anh rên một tiếng khi răng nanh của Harry cắn lên cổ mình, mùi máu nhẹ thoảng trong không khí. Draco thậm chí không thể nói một từ chứ đừng nói đến một câu khi Harry hút máu của anh. Một phút sau, cậu lùi ra, khiến Draco rên lên một tiếng. Cậu nhìn vào vết cắn, sau đó liếm lên nó, đọc thần chú chữa lành. Rồi hôn lên đó lần cuối.
- “Draco, em muốn hoàn thành nghi thức cuối cùng của bạn đời…”
Draco nhìn chằm chằm người yêu với đôi mắt đầy ham muốn, tay anh từ từ trượt lên đùi Harry…. Bàn tay anh dừng lại khi chạm đến vật cương cứng của Harry, anh bắt đầu xoa nắn nó theo những vòng tròn nhỏ, Harry rên rỉ thật to, thở hổn hển khi Draco tiếp tục xoa nó. Draco ôm lấy cậu rồi lật người, Draco giờ đang ở trên, nhanh chóng cởi chiếc quần đen đang bao quanh nơi nào. Anh từ từ rướn người về phía trước và chiếm lấy đôi môi của Harry trong một nụ hôn đầy đam mê, lưỡi anh trượt vào miệng Harry, anh lướt lưỡi mình trên răng nanh của Harry. Tay chuyển động nhanh hơn...tiếng rên rỉ của họ bị bóp nghẹt bởi nhau. Hơi cắn nhẹ lên môi dưới của Harry khi nụ hôn kết thúc.

- “ Anh cũng muốn…rất muốn em”
Draco thì thầm bên tai cậu, nghe tiếng rên rỉ khi cậu tới cao trào. Nụ hôn không kiểm soát trượt xuống xương quai xanh xinh đẹp, mặc cho Harry đang cởi áo anh. Hơi nâng người cậu, ôm lên thì thầm bên tai cậu.
- " tự cởi áo ra đi nào em."
Harry mơ màng làm theo, ngay khi chiếc áo được thả xuống, ánh mắt mơ hồ nhìn anh cởi quần để lộ vật cứng rắn. Harry liếm miệng, mùi hương trên người càng nồng động.
Đêm đó Tình yêu của họ cuối cùng cũng viên mãn…
--------
CHƯơNG NÀY CÓ NHỮNG CHI TIẾT TÔI TỰ THÊM VÀO CHO CỐT TRUYỆN  PHÙ HỢP HƠN.  
Mấy chương trước lỗi nhiều quá nhưng tôi lười với lại thời gian gần như kín mít nên từ từ tôi sẽ edit lại sao cho mượt hơn. Cảm ơn mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro