Đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





-Nini em không chơi nữa.

-Đang vui mà!!

-Chỉ có mình chị vui thôi honey, em đau tay quá.

-Đau lắm à?

-Yeh

-Honey lần sau em còn làm thế với chị nữa không?_Jennie áp sát bên tai vợ mình thì thầm.

-...

-Trả lời nào!_Jennie vặn ngược ngón tay Lisa, gằn giọng.

-Ouch ouch ouch...em không ạ

-Không cái gì cơ?

-Chị cứ bẻ đi, gãy rồi để xem chị sống sao..._Lisa đau đến úp mặt xuống sofa vẫn cố ngẩng lên đáp trả.

-Gì cơ???

-Ý...ý em là tay em dùng để vẽ, để làm ra tiền nuôi sống gia đình mình đó Jen.

-Chị cũng có thể nuôi em Lisa, em chọn đi.

-Không!!! Em sẽ nuôi chị, đừng bẻ tay em.

-Biến thái ngu ngốc.



Lisa duỗi duỗi những ngón tay ngay sau khi Jennie buông cô ra, ăn thêm một cái gối vào người từ vợ mình.



-Ngồi dưới đó, cấm leo lên đây_Jennie dùng chân đè vai Lisa xuống, Lisa thở dài ngồi lại xuống thảm.

-Chị cứ đối xử với em tồi tệ đi, sẽ có một ngày em bỏ nhà đi_Lisa lẩm bẩm.

-Cái gì cơ??? Mới vừa nói gì nói lại xem?

-Em vẫn nói như vậy ah, chị ép em quá đáng sẽ có ngày em bỏ đi luôn.

-Thử xem Manoban.



Lisa hất chân Jennie ra, đứng dậy quay vào phòng.



Cô không phải không có gan làm những chuyện tày trời, trước kia cô là một người trái ngược với hình ảnh hiện tại. Cô luôn làm theo ý thích của mình, thậm chí rời Thái đến Đại Hàn không một chút lăn tăn suy nghĩ. Vốn là một con ngựa hoang tự do tự tại chưa bao giờ nghĩ tới chuyện lập gia đình vào cái tuổi này. 


Tất cả đều gói gọn trong một câu "Vì cô yêu Jennie"


Vuốt vuốt tóc vài cái, mặc áo khoác vào, Lisa cầm chìa khóa rời khỏi phòng. Đi ngang qua phòng khách, đến kệ giày lựa một đôi bata mang vào.


Jennie nằm trên sofa nhìn theo vợ mình.

-Vợ.


Thấy Lisa không ngẩng lên nhìn mình một cái, còn không trả lời trả vốn, im im mang giày, Jennie buông remote xuống ghế tiến đến gần vợ mình.


-Em giận chị à?

-Tránh ra.

-Wao, hôm nay bảo chị tránh ra luônn_Jennie tựa cằm lên vai, ôm eo Lisa từ phía sau. Lisa gỡ tay Jennie ra nhưng càng gỡ càng bấu chặt, cô đảo mắt chịu thua.

-Jen, buông ra.

-Chị xin lỗii, hôn một cái hết giận nhé?_Jennie cầm lấy tay Lisa vòng quanh eo mình, nhón chân hôn lên môi.


Lisa né sang một bên nhưng với sự bướng bỉnh của Jennie, cô thua cuộc để mặc cho người nọ hôn tới tấp lên mặt. Hôn đến khi cả hai đi lùi đụng phải chân tường, Jennie ấn vợ mình vào tường ép cho hai đôi môi chạm vào nhau, chiếc lưỡi nhỏ trượt vào bên trong.


Trận chiến lưỡi diễn ra thật lâu, từ lúc Jennie nắm thế chủ động cho đến khi Jennie bị bế lên đè xuống sofa. Cô ôm siết lấy Lisa không cho rời đi, Lisa phải khó khăn lắm mới cởi được chiếc áo khoác của mình quăng bừa xuống thảm. Cúi xuống hôn lên cổ Jennie, Jennie nhắm mắt ôm cổ vợ mình, khẽ ngâm.





-Khi nãy lúc em bước ra cửa chị cứ sợ em sẽ đi luôn_Jennie gối đầu lên cánh tay Lisa, thì thầm.

-..._Lisa nhắm mắt không đáp.



Jennie thở dài, nép sát vào lòng Lisa. Cô sợ kết quả không như mong đợi, Lisa sẽ thất vọng và cuộc hôn nhân này sẽ đi về đâu cô cũng không thể biết được. Đã gần đến hạn 3 tuần bệnh viện vẫn chưa một lần gọi đến, thêm cả không khí trầm lắng giữa cả hai, Jennie càng hoang mang. Cô trở nên xấu tính hơn rất nhiều, thường xuyên làm phiền Lisa không vì cái gì cả. Bản thân cô biết như thế là không hay nhưng cô sợ những khi Lisa im lặng, cô muốn đùa giỡn để không khí bớt căng thẳng. Rốt cuộc là chuyện vẫn chưa có biến chuyển tốt, Lisa thì bực bội ra mặt.



-Nếu như chúng ta thất bại lần này, em và chị lại tiếp tục. Đừng từ bỏ Lili.

-Bao lâu em cũng chờ được. Em giận vì em có cảm giác chị nhiều lúc đối xử với em không giống vợ chị. Chị đánh em đau thế, nói là giỡn nhưng em cũng thấy tổn thương Nini. Em trước giờ không dám mạnh tay với chị em sợ chị đau, chị lại không có vẻ gì sợ em đau. Chị nói đi Nini, chị có thương em không? Hay chị quen xem em là một người mua vui cho chị, một món đồ chị sở hữu.


Jennie không biết mình đã tệ đến thế, cô chỉ...không quen làm một người vợ luôn ngọt ngào dịu dàng. Cô sẽ đánh em ấy trước, sau đó lại ôm em ấy và đó là cách cô yêu thương vợ mình. Cô tưởng Lisa sẽ hiểu, thì ra cả hai vẫn chưa thật sự hiểu nhau.



-Chị xin lỗi..._giọng Jennie mỏng manh vang lên, cô cố không khóc bởi những suy nghĩ của mình. Lại không thể nói ra được, nói ra không khác gì khơi mào cho một mâu thuẫn khác.



Jennie kéo chăn lên quay vào tường. 



Những khi Jennie làm thế, Lisa biết vợ mình đang rất buồn. Cô đưa tay chạm vào bờ vai nhỏ.



-Nini

-Chị không sao, ngủ đi honey.



Mất một lúc sau, Jennie trở mình thấy Lisa vẫn chưa ngủ, nằm gác tay lên trán như đang suy nghĩ gì đó. Những lúc thế này Lisa trông xa vời lắm, như thể cô sắp không với tới em ấy nữa. Đó là điều cô không muốn nhất.



-Chị yêu em Lili.



Vòng tay ấm áp quấn quanh eo Lisa, Lisa đúng là thuộc quyền sở hữu của cô, nhưng không phải một món đồ.



-Chắc bên cạnh em thoải mái quá, chị đâm ra hư hỏng thật rồi Nini_Lisa hôn lên trán vợ mình, thở dài.

-Chị xin...

-Không cần xin lỗi nữa baby, lần sau đánh em nương tay một chút là được.


Cô dang rộng vòng tay đón vợ mình, Jennie như một bé mèo con ngoan ngoãn nằm vào.


-Okay. Lần sau chị sẽ đánh nhè nhẹ thôi.

-Véo em bầm hết eo rồi này, đền đi.

-Đó là...

-Là gì ah?

-Là thói quen mà...từ từ mới sửa được_Jennie xấu hổ úp mặt vào vai vợ mình, cô có thói quen mỗi khi không kiểm soát được cảm xúc sẽ véo bừa đâu đó.

-Thói quen gì mà kì cục.



Jennie lại nghe thấy tiếng vợ mình than vãn, khúc khích cười.



"Em yêu chị mà, chấp nhận đi honey"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro